Ân hận vì đã đánh mất người yêu
Mọi người bảo anh chỉ lợi dụng, chơi bời với tôi thôi. Tôi không nghĩ cho anh nên cố tình gây chuyện để thử xem anh thế nào. Tôi đã sai khi chửi anh những câu không thể chấp nhận được.
Ảnh minh họa
Tôi 29 tuổi, đã ly hôn và có một đứa con gái, mới đi làm nên con gái gửi ông bà ngoại chăm sóc. Trong thời gian này tôi quen anh, hơn tôi một tuổi, chưa vợ, làm trong ngành công an. Anh tìm hiểu và biết về quá khứ của tôi nhưng vẫn đề nghị tôi yêu anh. Anh bảo yêu tôi của hiện tại chứ không yêu tôi ở quá khứ.
Anh muốn lấy tôi làm vợ. Công việc bận rộn anh cũng cố thu xếp thời gian đưa tôi đi chơi, bận quá không gặp được anh lại nhắn tin nói chuyện. Tôi bị anh chinh phục bởi sự chiều chuộng, quan tâm đến mọi cảm giác của tôi. Thực sự tôi đã yêu anh, hai đứa xác định sẽ cưới nhau.
Ai lại biết được chữ ngờ, mọi người trong cơ quan và bạn bè tôi đều biết chuyện hai đứa yêu nhau, họ bảo anh chỉ lợi dụng, chơi bời với tôi thôi, anh thiếu gì người để chọn mà phải chọn người từng có gia đình, lại thêm cả đứa con riêng như tôi.
Video đang HOT
Tôi suy nghĩ, vẫn thấy tin tưởng vào tình yêu anh dành cho mình, nhưng tôi thật sự quá ngu ngốc, không nghĩ cho anh nên cố tình gây chuyện để thử xem anh thế nào. Tôi đã sai khi chửi anh những câu không thể chấp nhận được, tôi bảo anh khốn nạn, lợi dụng…
Ngày hôm sau anh lặng lẽ nói lời chia tay. Anh bảo rất yêu, nhưng tôi đã xúc phạm và không còn lòng tin ở anh thì anh không chấp nhận được. Tôi nhận sai và xin lỗi, anh không đồng ý và nói tình càm dành cho tôi không còn nữa, một khi đã quyết anh sẽ không thay đổi.
Tôi thấy hối hận quá, giờ mới biết mình yêu anh nhiều đến vậy. Chia tay nhau 2 tháng rồi tôi vẫn không nguôi nhớ anh, đêm nào cũng khóc, chỉ mong anh quay lại. Anh rất lạnh nhạt, bảo không muốn gặp và cảm thấy sợ tôi. Tôi phải làm sao đây? Không muốn mất anh dù tôi chẳng thể biết mình sẽ phải làm gì tiếp theo. Xin các bạn giúp tôi với. Tôi mệt mỏi vì chuyện này quá rồi.
Theo VNE
Chồng say nắng nhưng tôi phải sửa chữa lỗi lầm
'Em phải coi trọng gia đình chồng hơn. Con gái lấy chồng là phải lo toan cho nhà chồng trước rồi mới đến nhà mình'.
Tôi là tác giả bài viết: Anh ấy gọi tên 'gái' khi đang ôm tôi. Say nắng là chồng nhưng người phải sửa chữa, xin lỗi là tôi. Tối qua anh bảo: Em đã giận anh cả chục ngày rồi, anh đi làm tối về mệt lắm, giờ thế nào tùy em, muốn giận muốn bực thì tùy. Tôi mệt mỏi rồi nên ôm lấy chồng và ngọt ngào tha thứ, chồng ôm rồi nói lời yêu tôi, bảo có thích người ta nhưng chỉ yêu em. Vợ chồng lại ngọt ngào ôm ấp.
Ảnh minh họa: LM
Rồi chồng bảo "Giờ anh bảo em nè, em phải thay đổi đi, lấy chồng an phận nhà chồng, phải lo toan cho nhà chồng trước. Em lấy anh giờ là con ông bà nội, nhà anh mang tiền lễ đến đưa ông bà ngoại đón em về làm con, giờ em thuộc về nhà chồng". Tôi nổi khùng lên bảo: "Số phận mình làm nên chứ sao lại an phận của nhà chồng, mình lấy nhau vợ chồng ngang bằng nội ngoại như nhau, em sẽ cố gắng coi gia đình chồng như gia đình mình, lo toan và chịu trách nhiệm như nhau, em nói lại là như nhau nhé".
Anh bảo: "Không được, em phải thay đổi ngay tư tưởng thì chúng ta mới hạnh phúc, mới có tình yêu được, em phải coi trọng gia đình chồng hơn. Con gái đi lấy chồng ai người ta cũng thế hết, lấy chồng là phải lo toan cho nhà chồng trước rồi mới đến nhà mình. Giờ nhà chồng là nhà mình, em lên mạng bảo nhà chồng với nhà mình như nhau xem người ta có ném đá không nào? Phải yêu bố mẹ chồng như bố mẹ mình, bố mẹ mình thì em đã có được tình cảm rồi, còn bố mẹ chồng giờ em phải làm cho bố mẹ yêu quý em". Tôi bảo: "Sao phải một mình em làm được, nói thật là mẹ chồng ghê quá, anh cũng bảo bố mẹ yêu quý em đi chứ. Anh có cố gắng yêu bố mẹ vợ như bố mẹ anh không"?
Chồng bảo: "Em làm sao mà đòi chọn mẹ chồng được, mẹ chồng thế nào em phải chịu. Em là con, phải chủ động để bố mẹ yêu thương, làm sao yêu cầu bố mẹ phải thế này thế kia được. Còn về bố mẹ vợ anh cố gắng luôn vui vẻ bình thường, mặc dù có nghe thấy bố mẹ chê anh. Anh vẫn gọi điện hỏi này hỏi kia được trong khi em không bao giờ gọi điện cho bố mẹ chồng. Hơn nữa em cũng thấy là nội ngoại khác nhau chứ, đằng ngoại 3 đời có thể lấy được nhau còn đằng nội thì không bao giờ".
Chồng bảo, từ khi lấy em về gia đình anh liên tiếp mâu thuẫn, có em làm gia đình anh không hạnh phúc, anh bảo em đi xem bói xem có vấn đề gì, em không xem, mặc kệ mâu thuẫn. Bố mẹ già 50 tuổi rồi, có mỗi con trai cứ theo sống với vợ, anh làm con mà để bố mẹ già buồn khổ thế. Ông bà muốn lên bế cháu, bảo đi thuê nhà bà lên trông cháu nhưng em không ở được với mẹ, muốn ở nhà em, vì em mà anh phải ở rể. Lương anh 10 triệu, có thể sống tốt hơn mà, em không đi làm, gia đình luôn mâu thuẫn làm anh sống rất khổ.
Từ ngày lấy nhau, em cư xử không khéo, ngay từ cái tư tưởng của em là không coi trọng nhà chồng hơn, nên mới sinh ra mâu thuẫn thế. Trước kia anh được mọi người trong gia đình nể trọng, mắng em gái là nó nghe ngay, giờ thì không thể bảo được nó, mẹ luôn trách anh, bố không thèm giúp anh một đồng học cao học nào luôn. Em là dâu trưởng, phải có trách nhiệm, em sống làm sao cho các chị em trong nhà phải nể trọng, phải phục. Em phải làm được điều đấy".
Tôi khóc, đau hơn cả việc anh ôm tôi và gọi tên người khác, nước mắt từ trong tim chảy ra, hỏi lại anh "Vậy hạnh phúc vợ chồng mình là sự đánh đổi em phải đối với nhà chồng hơn nhà mình à? Sao anh trách em làm gia đình anh không hạnh phúc mà không nghĩ tới việc chúng ta đang hạnh phúc thì việc mẹ anh không hợp em làm vợ chồng mâu thuẫn". Anh gạt đi bảo "Em đừng bẻ câu chữ anh nói nữa, thế nào là tùy em, anh không chỉ sống với một mình em được. Em lấy anh là chỉ cần hai vợ chồng hạnh phúc thôi chứ gì? Muốn có tình yêu, hạnh phúc thì em phải làm cho những yếu tố xung quanh tốt lên chứ".
Tôi đau đớn, những mâu thuẫn ban đầu với mẹ chồng anh đều đứng về phía tôi, giờ đây sau gần 2 năm anh chỉ trích đủ điều, tôi đau đớn và hỏi lại anh có còn yêu tôi không, anh bảo "Yêu hay không là do em quyết định". Những lời nói của anh còn hơn dao cứa vào tim tôi, tôi đã khóc và nấc lên vì đau đớn, vì cái giá quá đắt cho việc không hợp với mẹ chồng. Tôi thương bản thân, hối hận vì quá chủ quan với tình cảm anh dành cho mình. Tôi biết những giọt nước mắt dai dẳng, những lời trách cứ con trai của mẹ giờ đã thấm sâu vào anh, bố chồng không nói gì nhưng cũng bị những giọt nước mắt của vợ và những lời nói liên tục lặp đi lặp lại của vợ mà có thái độ với con trai. Cô em chồng tuy cũng có lúc trách mẹ nhưng một lần chị dâu tỏ thái độ với mẹ chồng là liên tục trách cứ anh trai.
Mẹ anh sắc sảo, ở nhà không ngày nào là không mắng mỏ chồng con, không vui là bà khóc than. Bà vào Nam bán rong mang lại thu nhập chính cho gia đình, bố chồng ở nhà làm ruộng chỉ đủ ăn, nhờ có tiền bán rong của bà mà trang trải được cho gia đình và cho hai con học đại học trên Hà Nội. Tôi thương anh phải chịu quá nhiều lời trách cứ và áp lực từ phía gia đình, biết dù thế nào mẹ anh cũng là mẹ chồng nên tôi nhận mình sai, quan trọng vì yêu anh, thương anh, không muốn anh buồn khổ vì gia đình.
Vì không muốn đánh mất tình yêu của anh nên tôi đã khóc và chấp nhận tất cả. Tôi bảo sẽ thay đổi tư tưởng theo ý muốn của anh, giờ trong lòng tôi buồn đau vô tận. Mấy hôm vừa rồi vì anh say nắng mà cả hai đều mệt, anh đi làm về mệt lại nhìn thấy sắc mặt tôi... Tối qua vì không muốn để tình trạng này kéo dài tôi đã ngọt ngào để mỗi khi anh về được nhìn thấy khuôn mặt rạng ngời và những lời nói ngọt ngào của vợ. Giờ tôi đau một nỗi đau khác, nỗi đau này từ trong lòng tôi thoát ra khuôn mặt, làm sao giữ được khuôn mặt tươi vui để anh có thể vui vẻ khi nhìn thấy tôi?
Theo VNE
Hụt hẫng khi em cho tôi cơ hội rồi lại chối từ Một ngày tôi nói lời yêu, em cảm ơn và từ chối, nói đã có người yêu. Em cũng cho tôi cơ hội mà sao lại như thế với tôi? Tôi năm nay 30 tuổi, sinh ra trong một gia đình tri thức, bố mẹ đều làm bên bưu điện nay đã nghỉ hưu. Nhà có 3 chị em, tôi là út, hai...