Âm mưu n.goại t.ình của chồng từ những cốc nước cam
Sợ bị tôi phát hiện chuyện n.goại t.ình của mình, anh cho tôi uống nước cam có pha chút t.huốc n.gủ để tôi ngủ sâu hơn để tiện cho hành động bí mật của mình.
Tôi kể câu chuyện chồng n.goại t.ình này khi mọi thứ đã quá muộn màng cho một người vợ cả tin và ngu ngốc như tôi. Hi vọng mọi người sẽ luôn cảnh giác với người mình đầu ấp tay gối hàng ngày.
Chồng tôi là người có địa vị xã hội, t.iền tài và cả đạo đức. Chung sống hơn 10 năm tôi nhận ra anh là người chung thủy, bao giờ cũng nghĩ cho vợ trước tiên. Và đây là câu chuyện không ngờ.
Một người bạn đồng môn của chồng hơn anh mấy khóa vừa l.y h.ôn. Một hôm chồng chở tôi đến chơi nhà anh ấy thì tôi gặp một cô bé rất trẻ, tuy nhỏ người nhưng đẹp. Chồng giới thiệu c.ô b.é ấy là nhân tình đang trong đoạn bí mật của anh bạn kia. Vì mới l.y h.ôn nên chưa tiện công khai mối quan quan hệ.
Thỉnh thoảng tôi cùng chồng sang nhà anh bạn này tụ tập ăn uống nhậu nhẹt. Sau vài lần tiếp xúc, tôi nhận thấy cô bé kia rất đáng mến và thông minh, tội nghiệp hơn là có một hoàn cảnh rất đặc biệt. Tôi đã thầm mong anh bạn của chồng nhanh chóng giải quyết chuyện vợ cũ để cho cô bé kia một danh phận đường đường chính chính.
Chung sống hơn 10 năm tôi nhận ra anh là người chung thủy, bao giờ cũng nghĩ cho vợ trước tiên. Và đây là câu chuyện không ngờ (Ảnh minh họa)
Tôi chưa bao giờ nghĩ giữa chồng tôi và c.ô b.é ấy có mối quan hệ nào khác. Cách họ đối xử với nhau không hề có gì bất thường, không thân tình, xa lạ và lịch sự vừa đủ, không trêu ghẹo cũng không phớt lờ nhau. Cô bé kính trọng chồng tôi còn chồng tôi luôn giữ khoảng cách đúng mực với cô bé.
Một hôm tôi đang ở cơ quan thì chồng gọi điện trình bày và xin phép cho mang cô bé về nhà tôi ở nhờ vài hôm vì vợ cũ của anh bạn kia đang trở lại nhà làm loạn. Tôi không chút suy nghĩ liền đồng ý, sau đó chồng nhờ tôi đến đó chở cô bé về nhà. Vì thái độ của chồng tôi luôn minh bạch rõ ràng nên tôi không có cơ sở nào để hoài nghi. Hoặc cũng có thể nói anh n.goại t.ình chuyên nghiệp đến liều mạng nên không mảy may sợ tôi phát hiện.
Video đang HOT
Về nhà tôi, cô bé xin được ngủ ở sô pha nhưng cả tôi và chồng đều không chịu. Chúng tôi để cho cô bé ngủ với con trai lên 5 t.uổi của tôi. Tôi là con một nên từ bé đã ao ước mình có chị em gái, nay thấy cô bé có hoàn cảnh tội nghiệp, tôi xem cô bé như em.
Tuy chỉ ở lại vài ngày nhưng cô bé không khác gì cô Tấm trong chuyện cổ tích. Cô ấy cả ngày siêng năng dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng và dạy cho con tôi học. Chồng tôi không tránh mặt nhưng lúc nào có vợ mới ngồi lại trò chuyện với cô bé dăm ba câu. Buổi tối trước khi về phòng anh đều bấm chốt cửa trong, trong khi trước đây không như thế. Tôi còn nghĩ chồng ý tứ nữa.
C.ô b.é ở được 1 tuần thì về lại nhà anh bạn kia. Chồng tôi thì vẫn như trước đây, rất ít khi đi về muộn, về đến phòng là nằm ôm vợ đến sáng.
Dạo sau đó tôi ngủ cả đêm rất ngon. Tôi cứ thắc mắc không biết tại sao như thế. Bởi vì bình thường tôi cũng chưa bao giờ mất ngủ song cũng chẳng đến mức ngủ ngon 1 mạch từ tối đến sáng không nhấc được người dậy. Sáng ra tôi còn khá uể oải mệt mỏi. Thậm chí trước khi đi ngủ tôi hay uống cốc nước cam hoặc ly sữa ấm chồng pha cho. Thấy lạ, tôi cũng định đi khám bác sĩ nhưng lại nghĩ, cả ngày ăn uống lành mạnh không hề uống thuốc bổ thì tôi có hề gì. Chắc là do thời tiết khiến tôi ngủ ngon mê mệt như thế thôi.
Và một tối như bao tối gần đây, khi sắp đi ngủ, chồng tôi lại đưa sang phòng cho tôi cốc nước cam. Vì vừa chiều đi làm về uống cốc nước cam thừa của con nên tôi cất cốc nước cam chồng vắt vào tủ lạnh với ý định sáng mai sẽ uống. Và từ đây tôi phát hiện ra câu chuyện ghê tởm về chồng.
Khoảng 12h đêm, khi tôi đang gà gật ngủ thì tôi lơ mơ thấy chồng rời vòng tay khỏi tôi. Thấy anh lén lút nhìn xuôi ngược và rón rén lấy trong tủ một chiếc áo sơ mi khoác vào người. Sau đó, anh bước chân xuống tầng dưới, tôi thấy lạ nên cũng lén ngồi dậy và đi theo chồng. Trước khi xuống lầu tôi còn nghe tiếng anh sang phòng con chốt cửa ngoài.
Tôi đã suýt rú lên khi trông thấy c.ô b.é ấy đêm hôm còn ở trước cửa nhà tôi. Đầu óc tôi quay cuồng không biết vì sao c.ô b.é ấy lại có mặt ở nhà mình vào giờ này và tại sao. Chồng tôi ngồi lên xe máy của c.ô b.é đó và 2 người phóng đi trong đêm. Tôi nhanh chóng đi theo thì thấy họ rẽ ngay vào một nhà nghỉ cách nhà khoảng 3km.
Trước cửa nhà nghỉ, tôi thấy chồng tôi và c.ô b.é đó tay trong tay hạnh phúc bằng tất cả những cử chỉ tình tứ. Lúc này sự thật đã hai năm rõ mười. Khi hai người đang mải làm thủ tục mượn phòng, tôi đã xuất hiện và gọi tên chồng tôi.
2 người ấy bất ngờ quay lại với vẻ mặt ngạc nhiên và sốc toàn tập. Không thể chịu đựng được nữa tôi đã vòng xe quay về nhà ngay lập tức.
Đêm ấy, cả đêm tôi ngồi khóc trong ê chề, trong đ.au đ.ớn vì phát hiện chồng n.goại t.ình trong hoàn cảnh trớ trêu đến vậy. Một lúc sau chồng tôi mới về nhà. Anh không cầu xin tôi cũng như thanh minh như nhiều người đàn ông khác. Anh bảo tùy tôi quyết định.
Tôi không thể tha thứ cho chồng vì anh đã không n.goại t.ình bộc phát mà là lừa dối có âm mưu thủ đoạn (Ảnh minh họa)
Khi hỏi anh rõ ràng lại mọi chuyện, tôi cũng mới biết cô bé kia chưa bao giờ là người yêu của anh bạn chồng tôi như đã từng giới thiệu. Ngay từ đầu cô bé kia đã là của chồng tôi nhưng chồng tôi “gửi” tạm ở đó để qua mắt vợ. Sau này vì bị anh bạn kia từ chối, chồng tôi mới thỉnh thoảng hẹn hò và đưa đi nhà nghỉ lúc nửa đêm. Sợ bị tôi phát hiện, chồng cho tôi uống nước cam có pha chút t.huốc n.gủ để tôi ngủ sâu hơn để tiện cho hành động bí mật của mình. Không phải ngày nào cũng thế nhưng một tuần phải đến 2-3 lần anh lẻn đi giữa đêm như vậy.
Tôi không thể tha thứ cho chồng vì anh đã lừa dối tôi một cách có âm mưu thủ đoạn. Nên có lẽ thời gian tới chúng tôi sẽ l.y h.ôn để anh càng rộng đường mà đến với nhân tình của anh. Tôi không bi quan về hôn nhân nhưng mong chị em tỉnh táo lấy câu chuyện của tôi làm bài học.
Theo Afamily
Đừng “chôn cất” mình trước t.uổi 30
Tại sao phải phí hoài quãng thời gian tươi đẹp nhất của mình để vội cầm mọi thứ cảm xúc đốt vào đủ chuyện bi quan? Tại sao chưa đi đã bỏ cuộc, chưa mệt đã buông tay?
Đừng nghĩ bỏ cuộc là xong, đừng nghĩ phó mặc tất thảy cho số phận. Đừng nghĩ cứ để mọi chuyện tự diễn ra để rồi chẳng làm gì cả. Đừng để chính bản thân mình, sự lười biếng và e sợ g.iết c.hết toàn bộ hoài bão, đừng vùi mình vào sâu một góc nhỏ để rồi than vãn rằng mình luôn cô độc.
Khi người ta còn trẻ, người ta dễ dàng cảm thấy bản thân đang rơi vào khủng hoảng, người ta dễ dàng buông tay đầu hàng, bỏ cuộc, người ta dễ dàng g.iết c.hết cảm xúc của chính mình, vì quá cô đơn.
Tôi thấy có rất nhiều những người trẻ bây giờ, đang tự tay chôn cất cho bản thân họ ngay cả trong thời điểm thanh xuân phơi phới, ngay cả lúc cần mở rộng lòng ra yêu thương mọi người, ngay cả lúc phải sống mà cháy hết mình như thể ngày mai sẽ c.hết.
Tại sao phải phí hoài quãng thời gian tươi đẹp nhất của mình để vội cầm mọi thứ cảm xúc đốt vào đủ chuyện bi quan? Tại sao chưa đi đã bỏ cuộc, chưa mệt đã buông tay? Tại sao lại không thể trong khi chúng ta hẳn là vẫn đang còn rất trẻ?
Đừng bỏ cuộc, cũng đường buông xuôi, đừng nhốt bản thân mình trong cô đơn quá lâu, cũng đừng khiến cho chính mình phải ôm một vết thương mà ngày ngày liếm láp nó, day dứt về nó, oán hận nó. Bởi vì như thế là lúc bạn đang lãng phí t.uổi thanh xuân của mình vào quá khứ khi nó một đi không trở lại, sợ hãi tương lai sẽ lại tổn thương.
Vòng quay của cuộc đời sẽ rất nhanh, chẳng mấy chốc chúng ta sẽ vượt ngưỡng 30 t.uổi để trở thành những người chín chắn, trưởng thành hơn. Rồi chúng ta sẽ đau đáu nhớ về quãng thời gian đẹp nhất của cuộc đời mình, nhớ về những gì đã làm được, những lần vấp ngã, đứng lên, đi tiếp, những lần đau khổ, những lần rơi nước mắt. Và mỉm cười.
Nếu quẩn quanh mãi trong bế tắc, một ngày nào đó chúng ta sẽ nghẹt thở mà c.hết. Nếu không thể dũng cảm bước qua những khủng hoảng tự tạo ra, không xác định được con đường mình muốn đi, điều mình nhất định phải thực hiện, chính là lúc bạn đang tự tay chôn cất cho chính mình, ở cái t.uổi vốn lẽ phải làm được nhiều hơn như thế.
Bất cứ ai đều sẽ mang trong lòng một ước muốn nào đó, có thể cao lớn, có thể chỉ bình thường, nhưng là điều chúng ta sẽ đeo đuổi cho đến cuối cuộc đời. Mặc dù đối với một số người nó có thể trốn thật kỹ, ẩn sâu trong lòng, để thử thách bạn một ngày nào đó phát hiện ra. Thì cũng xin đừng vì sự muộn màng đó mà cho rằng mình không có mục đích sống, ngơ ngác giữa cuộc đời mà tìm cách chạy trốn vào trong một cái vỏ dày để cách ly với thế giới.
Ai bắt ép chúng ta phải sống như là chỉ tồn tại? Ai bắt ép chúng ta đối diện với cuộc đời bằng ánh mắt dửng dưng, trái tim do dự, lý trí hời hợt, cảm xúc chẳng còn lại là bao? Cớ sao mà phải đọa đày bản thân mình sớm thế, để chưa hết t.uổi trẻ đã phải nằm im trong một vũng lầy mà chẳng bao giờ nghĩ cách vũng vẫy thoát ra, chỉ chấp nhận và để lún sâu hơn vào trong đó.
Hãy thức tỉnh trước khi quá muộn. Hãy mong muốn làm bất cứ một việc gì, kể cả vĩ đại hay tầm thường, hãy ước mơ, hãy đ.âm đầu vào những con đường trơn dốc, hãy yêu như chưa từng, và hãy sống đúng với con người thật của mình, dẫu cho mọi người có cho đó là lập dị.
Và nên nhớ là, ai cũng chỉ được sống một lần duy nhất mà thôi...
Theo VNE
Càng trưởng thành càng cô đơn Càng trưởng thành, càng cô đơn. Thế nên con người ta đôi khi muốn bé lại, mãi là đ.ứa t.rẻ hồn nhiên, không bao giờ cảm thấy cô đơn, lo sợ cô đơn để rồi thờ ơ với cô đơn. 21 t.uổi, thoát khỏi cái vỏ bọc của gia đình, đến một nơi không bị quản lý, không bị ngăn cản làm những...