Ám ảnh về người vợ cũ đoản mệnh
Cô ấy mất, chỉ có một mình. Và giờ đây anh lại rung động trước người con gái khác.
Nếu một lúc nào đó, giữa cơn mưa đông giá rét, anh vô tình ngồi thờ thẫn nhớ về kỉ niệm xưa, nơi có bóng hình của người con gái ấy, xin em đừng hờn giận. Khi ấy, xin em hãy gác những nỗi niềm buồn tủi vào sâu trong lòng để ôm anh thật chặt. Để anh nhận ra rằng vòng tay của em lúc này mới là sự thật hiện hữu bên anh chứ không phải người con gái anh từng yêu ấy nữa.
Xin em hãy làm thế, dù có thể trong lòng em đầy những tủi hờn. Rồi sẽ đến một ngày, anh chỉ nhớ về em trong mọi phút giây. Em sẽ là hình ảnh duy nhất xuất hiện trong đầu anh khi anh lục tìm trí nhớ. Dù là quá khứ, hiện tại hay tương lai, sẽ chỉ có hình em ở đó. Chỉ là cho anh thêm một chút thời gian, một chút nữa thôi, rồi anh sẽ quên…
Anh là người đàn ông ích kỉ phải không em? Chỉ có người đàn ông tồi tệ mới buộc cô gái yêu thương mình phải đợi chờ mình hết yêu thương một người con gái khác. Anh biết điều đó và tự trách giận chính mình. Giá mà anh có thể ngừng yêu thương một trong hai người, chỉ nghĩ về em hoặc về cô ấy, chỉ sống với hiện tại hoặc cứ mãi đắm chìm trong quá khứ thì cả hai ta sẽ không khổ. Nhưng anh không làm được thế. Anh nhận ra rằng anh yêu em, yêu thật lòng. Tình yêu đó là anh thấy mình có lỗi với cô ấy. Người vợ cũ của anh!
Cô ấy không có may mắn khi chỉ được sống trên đời một quãng quá ngắn. Anh không có diễm phúc được làm chồng trọn đời của cô ấy. Ngày cô ấy ra đi, anh tưởng linh hồn mình cũng đã chết. Số phận nghiệt ngã cướp đi của cô ấy sự sống và lấy mất của anh niềm tin. Anh mãi nhớ nhung về người vợ trẻ đoản mệnh của mình. Đó là cách an ủi cho cô ấy.
Anh hứa sẽ khép lại mọi chuyện, mở ra một trang đời mới yên ấm và hạnh phúc hơn bên em (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Khi gặp em, sự bao dung, ân cần và nhẹ nhàng của em đã làm cho trái tim anh được sưởi ấm trở lại. Quen em, anh như kẻ phạm tội. Anh thấy mình có lỗi với cô ấy. Ngày còn yêu, anh đã từng hứa sẽ chỉ yêu mình cô ấy mà thôi. Vậy mà cô ấy mất, ở một nơi cô ấy chỉ có một mình thì giờ đây anh lại thấy lòng rung động trước người con gái khác. 3 năm sau ngày cô ấy mất, không phải là quãng thời gian quá ngắn nhưng anh vẫn thấy mình như kẻ phản bội lại tình yêu với người vợ cũ.
Em đã không nản chí, từ từ dắt tay anh ra khỏi nỗi đau. Em không vội vàng, em cũng không muốn anh ngộ nhận. Em nói hãy để cho lòng mình thật thanh thản, điều gì đến, tự nhiên nó sẽ đến, có ngăn cũng không được, có muốn cũng không xong. Và đúng là anh đã yêu em, theo một cách thật nhẹ nhàng. Chính anh cũng không biết mình đã yêu em tự bao giờ. Anh chỉ biết rằng, bên anh em đã chịu quá nhiều thiệt thòi.
Em là một cô gái tốt nhưng em không phải là thánh thần. Em không ghen với quá khứ, không ghen với một người phụ nữ kém may mắn hơn em nhưng dám chắc em sẽ phải chạnh lòng. Điều mà em sợ là anh không thể quên cô ấy chứ không phải sợ rằng sẽ mất anh. Với người con gái nào dù mạnh mẽ tới đâu đi chăng nữa cũng khó lòng mà đón nhận điều này dễ dàng. Nhưng em đã cố chịu đựng tất cả vì anh. Vì một ngày nào đó anh sẽ giũ bỏ được ám ảnh trong quá khứ để sống cho hiện tại.
Em nói với anh rằng nếu anh mãi đắm chìm trong đau khổ, em không chỉ làm khổ chính anh mà còn làm cho cô ấy nơi suối vàng không thể yên lòng. Em nói đúng. Cô ấy cũng không phải là người ích kỉ để muốn anh cả đời dằn vặt về một chuyện đã qua. Anh hiểu tất cả những điều đó nhưng anh vẫn cảm thấy mình có lỗi với người vợ tội nghiệp đã ra đi của mình. Anh sợ sự vội vàng của anh sẽ khiến cô ấy bị tổn thương.
Cho anh thêm một chút thời gian nữa thôi em nhé. Anh hứa sẽ khép lại mọi chuyện, mở ra một trang đời mới yên ấm và hạnh phúc hơn bên em. Chờ anh thêm, một chút nữa thôi em…
Theo VNE
Khổ tâm vì anh và tôi đều ích kỷ
Tôi muốn anh ra ngoài này làm việc để gần gia đình tôi, nhưng anh lại muốn tôi theo anh vào trong đó lập nghiệp.
Tôi năm nay 24 tuổi, sinh ra trong một gia đình gia giáo. Ba mẹ đều là những người làm nhà nước. Bản thân tôi cũng có một công việc ổn định. 24 tuổi nhưng đây là lần đầu tiên tôi biết yêu, biết cảm nhận được hơi thở của tình yêu.
Anh và tôi quen nhau thông qua một chị cùng làm ở công ty. Ban đầu tôi chỉ nói chuyện cho vui chứ chưa nghĩ mình sẽ yêu. Mặc dù tôi 24 tuổi nhưng vẫn nghĩ chưa nên yêu, cứ chờ cho công việc thật sự ổn định đã rồi yêu để cưới luôn. Cứ thế, hàng ngày anh gọi điện thoại, nhắn tin nói chuyện với tôi, không biết sao nhưng chúng tôi lại có rất nhiều chuyện để nói với nhau, nói cả ngày cả đêm vậy mà cũng không hết chuyện.
Nhưng tất cả chỉ là qua điện thoại, tôi và anh chưa một lần gặp nhau bởi hai chúng tôi ở hai nơi xa cả ngàn cây số. Cứ thế cho đến một ngày tôi có chuyến đi chơi vào thành phố nơi anh đang sinh sống. Ngày hôm đó, lần đầu hai đứa giáp mặt nhau. Khi nói chuyện qua điện thoại thì huyên thuyên vậy, nhưng gặp chỉ biết nhìn nhau mà cười. Một cảm giác khó tả trong tôi và chắc có lẽ trong cả anh nữa. Ở trong đó 5 ngày, chúng tôi gặp nhau được vài lần qua những buổi cafe, và cũng đã bắt đầu nói chuyện thân thiện với nhau.
Năm ngày trôi qua thật nhanh, đến ngày tôi phải về lại thành phố của mình, buổi sáng đó anh chở tôi ra sân bay. Ngồi sau lưng anh tôi có cảm giác là lạ, chúng tôi chia tay nhau tại sân bay trong hối hả bởi tôi ra muộn nên vừa đến nơi là chạy vào làm thủ tục cho kịp. Quyến luyến rồi cũng phải đi, tôi khuất dần vào trong sân bay.
Ảnh minh họa: Inmagine.
Sau ngày đó, chúng tôi càng thân thiết hơn. Mãi một thời gian nữa tôi nhận lời yêu anh. Khi đó, tôi chỉ phân vân liệu anh sẽ lập nghiệp trong đó hay về ngoài này thì anh nói anh muốn ở lại. Tôi rất lo lắng nhưng được một thời gian, cuối cùng tôi cũng thuyết phục được anh về. Tôi vui mừng khôn xiết, dường như tôi chẳng còn bận tâm vấn đề gì nữa cho cuộc tình của mình, dẫu ban đầu bố mẹ tôi phản đối nhưng tôi tin chuyện đó cũng sẽ được tôi và anh giải quyết.
Cuộc tình của chúng tôi dẫu có đôi lúc cãi vã nhưng không có gì để lo lắng cả. Ở hai nơi xa xôi từ ngày quen nhau đến khi yêu thì nay đã được một năm nhưng chúng tôi gặp được chỉ đếm trên đầu ngón tay, tuy vậy cả hai đều tin tưởng nhau nên chúng tôi không có vấn đề gì.
Giờ đây khi đang hạnh phúc thì anh cho tôi một tin bất ngờ, anh quyết định sẽ ở lại định cư trong đó. Anh nói với tôi, anh có công việc ổn định, cuộc sống dễ dàng hơn nên khuyên tôi vào đó với anh. Tôi bàng hoàng lo lắng, tôi phải làm sao đây? Tôi yêu anh và muốn cả hai được sống gần nhau nhưng tôi không thể theo anh vào trong đó được, tôi còn có gia đình mình nữa.
Nhà tôi chỉ có hai chị em gái, nên bố mẹ luôn muốn chúng tôi sẽ được ở gần và đó cũng là mong mỏi của tôi. Bởi nếu tôi theo anh vào trong đó sau này bố mẹ tôi đau ốm ai sẽ chăm sóc ông bà đây? Ở xa cả ngàn cây số, đâu phải muốn đi là đi, muốn về là về. Ban đầu thì vậy được chứ sau này chúng tôi có con nữa thì mọi chuyện sẽ trở nên khó khăn hơn nhiều. Đã vậy gia đình anh cũng mong anh về ngoài này.
Tôi đã phân tích với anh rất nhiều nhưng dường như anh không hiểu hay là cố tình không hiểu nữa, tôi thật sự chẳng biết sao. Giờ đây tôi ở giữa, một bên gia đình, bên kia người yêu, tôi thật sự không biết phải làm sao?
Tôi chẳng biết mình ích kỷ hay anh ích kỷ nữa? Tôi thật sự khổ tâm và bối rối vì không biết phải làm sao.
Theo Ngoisao
Giữ hạnh phúc khi vợ chồng hiếm muộn Luôn ở cạnh, yêu thương và chia sẻ, cùng nhau tìm giải pháp cũng như chạy chữa. Nếu như trước đây, tình trạng hiếm muộn thường xảy ra ở những cặp vợ chồng trên 40 tuổi thì hiện nay, xuất hiện nhiều hơn ở các gia đình trẻ. Hiếm muộn là tình trạng vợ chồng sau một năm quan hệ tình dục bình...