Ám ảnh tâm lý của nhiều người sau những vụ cháy nhà
Là trải nghiệm cực kỳ khủng khiếp, hỏa hoạn khiến cả nạn nhân lẫn người cứu hộ rơi vào tình trạng đau đớn, lo âu, tuyệt vọng kéo dài.
Khi bước chân ra ngoài ngày 10/9/2017, Sarah Piotrowski (Mỹ) không hề nghĩ rằng mình sẽ chẳng về nhà được nữa. Buổi tối ra ngoài xem phim bỗng chốc trở thành cơn ác mộng. Người phụ nữ trẻ nhận tin căn hộ nằm ở tầng 9 khu Egdehill Drive của mình chìm trong biển lửa.
Ngay lập tức, Sarah cùng bạn trai Scott D’Antimo chạy về nhà. Đội ngũ cứu hỏa nhanh chóng có mặt song chỉ cứu được hai con mèo và một con thỏ của cặp đôi. Hầu hết tài sản cháy thành tro.
“Thật đau lòng khi mất mọi thứ bạn cất công xây dựng suốt ba năm”, Sarah nghẹn ngào kể với Barrie Today. Từ chỗ sở hữu vỏn vẹn một chiếc tivi, một chiếc bàn và một chiếc giường, cô đã cố gắng làm việc để tự xây dựng tổ ấm, “một chốn yên ổn cho bản thân”. Giờ đây, tất cả đều tan biến.
Đám cháy thiêu rụi căn hộ của Sarah và làm hư hỏng hai nhà khác, tổng thiệt hại khoảng 75.000 USD. Không ai bị thương nhưng nỗi đau tinh thần thì kéo dài đến tận ngày nay.
Ảnh minh họa: BI.
“Chúng ta thường nghĩ rằng thật may mắn khi không có thương vong mà không nhận ra hỏa hoạn dù nhỏ cũng kéo theo quãng thời gian đầy khó khăn”, Samantha Hoffmann, sĩ quan từ Sở Cứu hỏa Barrie nhận định. Trên thực tế, cháy nhà là trải nghiệm cực kỳ khủng khiếp. Nạn nhân trở nên sợ hãi, sốc, hoài nghi, đau buồn, giận dữ, tuyệt vọng, chán nản. Họ đối mặt với sự kiệt quệ về cả thể chất lẫn tinh thần nên khó tập trung, dễ cãi vã, khó ăn và khó ngủ. Các vấn đề về trí nhớ, lo âu, trầm cảm dễ dàng xuất hiện. Chưa kể, loạt công việc sau hỏa hoạn như dọn dẹp, thay đồ đạc, tìm chỗ ở tạm thời, liên hệ bảo hiểm càng khiến nạn nhân mất phương hướng.
“Lực lượng cứu hỏa đưa chúng tôi những món đồ sót lại từ vụ cháy, kể cả thức ăn. Chúng tôi phải tự phân loại và vứt bỏ. Mỗi lần như thế, tôi lại khóc”, Sarah chia sẻ. Trải qua nhiều tháng, giờ đây, cô cùng bạn trai vẫn chưa nguôi ngoai. Không tìm được chỗ ở mới, họ còn phải chia tay số thú cưng được cứu từ đám cháy. “Tan nát”, Sarah tự mô tả cảm xúc.
Không chỉ ám ảnh nạn nhân, hỏa hoạn còn đeo đuổi những người tham gia chữa cháy. Là lính cứu hỏa kỳ cựu với 30 năm thâm niên, ông Roger Moore phải chịu đựng chuỗi ngày tồi tệ tới mức “chẳng khác nào một chiếc máy tính hết điện”.
“Một hôm, tôi đang ngồi uống ở quán bar thì bỗng nhìn thấy khuôn mặt của hàng loạt nạn nhân không may bỏ mạng do hỏa hoạn. Tôi bật khóc nức nở”, Roger hồi tưởng. Rơi vào tình trạng lo hãi cực độ, ngay cả tiếng còi xe cũng khiến người lính giật mình nghĩ là tiếng còi chữa cháy, cứu thương. Bất lực và đau lòng, Roger quyết định nghỉ hưu sớm ở t.uổi 55. Kết thúc năm tháng điều trị tâm lý, ông mới quay về cuộc sống bình thường trước kia.
Video đang HOT
Theo ước tính, riêng tại Anh, hàng chục nghìn lính cứu hỏa bỏ việc mỗi năm do stress. “Hơn ai hết, lực lượng cứu hỏa liên tục chứng kiến thương vong, mất mát và tất cả những cái đó ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe tâm thần của họ”, ông Sean Starbuck, phụ trách đơn vị chăm sóc tâm lý Hiệp hội Cứu hỏa Anh nhận định.
Để vượt qua khủng hoảng sau hỏa hoạn, cả nạn nhân lẫn lính cứu hỏa đều cần được hỗ trợ về mặt tinh thần. Bên cạnh đó, theo Hiệp hội Tâm lý Mỹ (APA), họ cần chấp nhận phản ứng tiêu cực của bản thân, cố gắng duy trì thói quen vốn có và kiên nhẫn, hiểu rằng mọi quá trình hồi phục đều cần thời gian. Ngoài ra, nên thực hiện các điều dưới đây:
- Chăm chỉ tập thể dục, thiền và hít thở sâu nhằm giảm stress.
- Hạn chế tiếp xúc với cảnh tượng, âm thanh gợi nhớ hỏa hoạn, đặc biệt là từ tivi, radio hoặc báo chí.
- Cho phép bản thân khóc và giải tỏa cảm xúc tiêu cực một cách tích cực.
- Cho phép bản thân được vui vẻ, hạnh phúc.
- Đưa ra vài quyết định nhỏ nhằm lấy lại sự kiểm soát trong cuộc sống. Nếu cần thiết và có thể, đưa ra quyết định lớn như chuyển đổi công việc.
- Hạn chế nghĩ về những điều bạn “đáng lẽ ra phải làm”.
- Không cô lập bản thân quá nhiều.
- Dành thời gian nói chuyện với bạn bè, gia đình và những người lành mạnh.
- Tập trung vào những gì giúp bạn thấy nhẹ nhõm.
- Tránh xa các chất làm thay đổi tâm trạng như rượu cùng các loại thuốc.
- Nghỉ ngơi đầy đủ và duy trì chu kỳ thức – ngủ vốn có.
- Ăn uống cân bằng, khoa học.
Hầu hết cảm xúc tiêu cực sẽ dần tiêu tan sau vài ngày. Trong trường hợp xuất hiện các dấu hiệu như bùng nổ về cảm xúc (giận dữ, khóc lóc), khó ăn khó ngủ, mất hứng thú, xuất hiện các triệu chứng cơ thể (đau đầu, đau dạ dày, mệt mỏi), cảm giác tội lỗi và tuyệt vọng, lảng tránh gia đình bạn bè, lạm dụng rượu và các chất khác kéo dài từ hai tuần trở lên, cần đến chuyên gia tâm lý để được hỗ trợ kịp thời.
Đối với t.rẻ e.m và thiếu niên, trải nghiệm hỏa hoạn dễ dẫn đến rối loạn lo âu, rối loạn giấc ngủ và ác mộng. Khả năng đối phó với cú sốc của một đ.ứa t.rẻ chịu ảnh hưởng lớn từ bố mẹ và người chăm sóc nên phụ huynh cần cố gắng trở thành hình mẫu tốt để con tìm thấy sự an toàn. Người lớn cần cởi mở chia sẻ suy nghĩ, nỗi lo và ý tưởng với trẻ. Hãy động viên các con quay lại cuộc sống trước đây, bao gồm cả việc giải trí và tuyệt đối đừng bao giờ coi trẻ nhỏ như phương tiện trút căng thẳng, sợ hãi.
Minh Trang
Theo vnexpress.net
Dù mạnh mẽ bao nhiêu đi nữa, bản chất của đàn bà vẫn là yếu đuối
Đàn bà mềm lòng lắm. Đàn ông họ cứ lạnh nhạt, mà chỉ cần một tiếng gọi em ơi cũng đủ làm người ta bỏ qua hết buồn phiền. Đàn bà cũng mệt mỏi, nhưng vẫn muốn đàn ông ở nhà ăn cơm.
Đàn bà có thể trưởng thành, khôn ngoan, cứng cỏi với cuộc đời ngoài kia. Nhưng khép lại cánh cửa nhà, họ được buông vai diễn đó hay tiếp tục vở kịch của đời mình đều là do người đàn ông đi bên họ. Cuộc đời có thể là một ván cược, nhưng tình cảm thì không. Không ai thắng và cũng chẳng ai thua. Yêu hoặc không yêu thôi.
Đàn ông tốt sẽ thương đàn bà bằng những gì từ trong tim mình mách bảo. Họ có thể thờ ơ, có thể vô tâm, có thể không bày tỏ lòng mình. Nhưng họ hiểu, người đàn bà của họ cũng có những tất bật trong cuộc sống, cũng phiền muộn, cũng lo âu, cũng cần một nơi để dựa vào. Dù mạnh mẽ bao nhiêu đi nữa, bản chất của đàn bà vẫn là yếu đuối.
Đàn bà mềm lòng lắm. Đàn ông họ cứ lạnh nhạt, mà chỉ cần một tiếng gọi em ơi cũng đủ làm người ta bỏ qua hết buồn phiền. Đàn bà cũng mệt mỏi, nhưng vẫn muốn đàn ông ở nhà ăn cơm. Vì đó là hạnh phúc, là niềm vui nhỏ nhoi khi được tự tay chăm sóc cho người mình yêu thương.
Rồi đêm về, đừng đồng sàng dị mộng, ôm đàn bà thì đừng nghĩ về bất kỳ một ai nữa. Họ biết, họ cảm giác được, họ đau lòng lắm. Đừng bao giờ biến thương yêu thành thương hại. Đàn bà mỏng manh nhưng không đáng để tội nghiệp. Họ yêu thương quá nhiều thôi. Một khi tình cảm và niềm tin c.hết đi, con nai cũng hóa cáo...
Có nhiều người không nhận ra được cái họ đang có trong tay đâu. Đàn ông có bao giờ tự hỏi mình đã yêu thương đàn bà được bao nhiêu chưa. Họ không đòi hỏi, họ có đức cam tâm khi yêu. Nhưng họ biết tủi thân. Nếu những ngày bù khú chén chú chén anh, say sưa vui vẻ, đàn ông có thoáng nghĩ tới đàn bà đang ra sao?
Nếu đổi là những đêm không về nhà, họ ghen nhiều, họ lo lắng còn gấp vạn. Mà đàn ông thì đang sung sướng, thở gấp gáp bên một ai, có nhớ gì đâu, có nghĩ gì đâu một người khác tan nát lòng. Rồi đàn ông quay về, những dối trá dỗ dành.
Đàn bà biết, nhưng cắn răng nhắm mắt cho qua. Vì sợ một lần buông tay là trọn đời đ.ánh mất. Những đêm ôm lấy da t.hịt n.gười nằm cạnh mình, nghĩ tới người này cũng từng đam mê, từng cuồng dại bên người phụ nữ khác. Ai mà không đau lòng. Ai mà đủ tâm chia sẻ người mình yêu. Mà thương thì vẫn thương.
Vậy chứ đàn ông đâu có nghĩ, chỉ biết giây phút đó sẽ lấp liếm những khao khát bản thân mình. Đàn bà tha thứ, đàn bà nhắm mắt giả mù, một, hai, hay ba rồi một số lần nữa, đến một ngày niềm tin cạn thì dù tình yêu còn chất ngất, họ cũng sẽ bước đi.
Đàn bà đơn giản lắm, mình không đem hạnh phúc cho người nên người đành tâm bỏ mặc mình mà hoan lạc bên người khác. Vậy đừng vướng bận người ta, mình đi, mình vun đắp hạnh phúc kia coi như duyên phận đứt giữa đường. Rồi khóc, rồi đau, rồi có nhớ thương, họ cũng chẳng dám đi về phía đó nữa.
Còn đàn ông, sau những đắm say kia, có lúc nào đó nghĩ rằng bên cạnh mình mất đi một khoảng trống rất lớn? Có đó, đã sống với nhau là đã thành thói quen của đời nhau. Thay đổi tình cảm thì dễ, thay đổi thói quen khó lắm.
Nhưng giờ phút đó mới nhận ra, có đi tìm thì cũng đã mất. Bởi vậy, hạnh phúc ngắn ngủi lắm, có rồi thì ráng giữ, đừng để mất rồi mới biết chữ tiếc đ.ánh vần trong nước mắt ngược. Tìm làm chi khi cánh chim đã về với bầu trời...
Theo Emdep
Bệnh về mặt tinh thần Không chỉ mắc những bệnh về mặt cơ thể, người giáo viên còn gặp phải những vấn đề về mặt tâm lý như stress, lo âu, trầm cảm thể nhẹ,... ảnh minh họa Nếu trong lớp học có những học sinh nghịch ngợm, không hợp tác, không chịu tuân thủ các nội quy của nhà trường thì giáo viên sẽ luôn lo lắng,...