Ám ảnh cuộc tình mặn nồng ba năm của anh
Sau khi tha thứ cho anh, một năm rưỡi đã trôi qua, em sống hạnh phúc bên anh nhưng luôn chạnh lòng khi nhớ đến quá khứ.
Anh bằng tuổi em, không đẹp trai, không giàu có nhưng lại rất hợp với em. Anh làm tại văn phòng Công an nên oai lắm. (ảnh minh họa)
Em mang tâm sự này trong lòng rất lâu, nhưng hôm nay em mới nhờ chị cho em vài lời khuyên để em vững tâm lựa chọn con đường đi tiếp theo của mình.
Em năm nay 26 tuổi, em đã tốt nghiệp Thạc sĩ và có công việc ổn định tại một cơ quan hot của nhà nước. Ngoại hình của em cũng được đánh giá là ưa nhìn. Tính tình em thì hoạt bát, ăn nói cũng phong thái, lanh lợi. Gia đình em thuộc tầng lớp trung lưu, không giàu nhưng cũng có thể ăn ngon, mặc đẹp. Bênh cạnh đó, em còn có một điều may mắn nữa trong cuộc đời mình, đó là anh – người yêu của em suốt 2 năm nay.
Anh bằng tuổi em, không đẹp trai, không giàu có nhưng lại rất hợp với em. Anh làm tại văn phòng Công an nên oai lắm. Người ta nói Công an hay bay bướm nhưng người yêu của em lại rất hiền lành và chung thủy, phải nói là em chưa bao giờ phải nghi ngờ hay đoán già đoán non về tình cảm của anh. Chúng em sống thật với bản thân mình khi bên cạnh nhau, dành cho nhau sự thương yêu, lo lắng, đầy trách nhiệm. Chúng em cũng hay cãi nhau ầm ầm (đều do em gây sự trước), nhưng lại yêu thương thắm thiết mỗi khi làm lành. Anh ấy rất chiều chuộng em, có khi em quát nạt vô cớ, anh ấy cũng dỗ dành em, có khi anh ấy cũng giận dữ bỏ đi nhưng vẫn quay lại bên cạnh em, dù trời đã rất khuya.
Chúng em quấn quýt bên nhau không muốn rời xa một phút. Em có một căn hộ chung cư riêng nhưng em vẫn về nhà người yêu ngủ suốt 1 năm nay. Mỗi đêm khi giật mình thức giấc, anh đều em ôm lấy em, hôn nhẹ nhàng lên tóc em, cảm giác mới thật hạnh phúc làm sao khi yêu và được yêu nhiều như vậy.
Gia đình bạn trai rất vui vẻ và xem em như là con dâu trong gia đình. Ba mẹ người yêu em cũng quý em, coi tuổi hai đứa hợp nhau nên mong đợi ngày chúng em cưới nhau lắm. Chỉ có điều, gia đình người yêu em không dư giả cho lắm, ba mẹ anh ấy thì già rồi, tiêu xài bằng lương hưu hàng tháng nên không giúp gì được cho con. Người yêu em tự lo cho bản thân đi học, tự dành dụm tiền cưới vợ và thỉnh thoảng cho tiền ba mẹ vì anh ấy cũng rất hiếu thảo (em chưa bao giờ thấy anh ấy to tiếng với ba mẹ hay anh chị em trong gia đình).
Video đang HOT
Về gia đình em, ba mẹ em rất thương em, luôn cố gắng lo cho em đầy đủ, ba mẹ em biết em quen anh thì không hài lòng lắm. Thứ nhất: anh và em bằng tuổi, ba mẹ sợ em sau này khổ vì anh không chung thủy. Thứ hai: gia đình anh là người bắc, có rất nhiều lý do mà người nam không muốn làm xui, kén rể với người bắc (người yêu em sinh trong nam nên giọng nói, cách sống là của người miền nam). Thứ ba: anh chưa có tiền đồ, ba mẹ sợ em sẽ phải lo toan vất vả.
Em hiểu được nỗi lòng cả ba mẹ, chúng em vẫn đang cố gắng làm việc, kiếm tiền để lo cho cuộc sống đôi lứa, chúng em dự định 2 năm nữa sẽ cưới. Anh và em đều là những người tuổi Thìn, đầy tham vọng trong sự nghiệp và chúng em cũng có cơ hội, có việc làm hot, lương cao nên việc tiến thân là điều không phải không làm được. Do vậy, vấn đề gia đình không phải là nỗi trăn trở lớn nhất của em, điều em trăn trở là quá khứ của anh.
Anh là mối tình đầu của em, còn anh thì không phải vậy. Trước khi quen em, anh đã yêu một người con gái trong 3 năm nhưng cô ấy phản bội anh ấy đi lấy chồng. Sự việc của họ khá phức tạp và theo em biết là như thế này: Cô ấy cao ráo, rất xứng đôi với người yêu em, cô ấy là tiểu thư nhà giàu và cũng ham chơi, cô ấy từng có vài người yêu trước kia, trong đó có 1 người vì bị cô ấy phụ đau lòng quá, uống rượu say lái xe gặp tai nạn mà chết. Vì cô ấy yêu anh và phụ anh ta, anh ta buồn quá mới uống rượu và gặp tai nạn. Hai người cũng đã vượt giới hạn sau đó không lâu.
Em biết chuyện này buồn lắm. Yêu nhau trong 3 năm nhưng nghe nói 2 người cũng thường xuyên cãi vã, bất đồng quan điểm. Khi anh về nhà cô ấy chơi, ba mẹ cô ấy tỏ thái độ không thích ra mặt vì ghét người bắc và ghét công an. Sau khi tốt nghiệp, cô ấy học tiếp vào cao học, gặp một người hơn cô ấy 8 tuổi, có nghề nghiệp ổn định (gia đình chắc khá giả hơn người yêu em) nên cô ấy phản bội anh. Anh vô cùng đau khổ.
Anh là mối tình đầu của em, còn anh thì không phải vậy. Trước khi quen em, anh đã yêu một người con gái trong 3 năm nhưng cô ấy phản bội anh ấy đi lấy chồng. (ảnh minh họa)
Ngay lúc đó anh ấy gặp em, tán tỉnh và thuyết phục để hẹn hò với em. Chắc bởi do duyên số, em chấp nhận quen anh ấy dù biết được quá khứ đó (chứ em rất kiêu kỳ, em không thích yêu người đã từng yêu người khác vậy đâu). Trong thời gian 3 tháng đầu cưa cẩm em, anh có nhớ về người đó. Tuy không dám tỏ vẻ ra bên ngoài nhưng em biết. Nhưng không hiểu sao em vẫn chấp nhận, em biết có lẽ không phải chỉ bởi tình yêu mà còn vì sự đanh đá của em, em muốn thử xem em có đủ khả năng để làm anh quên hình bóng đó không.
Sau 3 tháng đeo đuổi, em mới chính thức nhận lời yêu anh ấy (dù trong lòng em đã thích anh từ đầu). Anh ấy dẫn em ra mắt bạn bè, đồng nghiệp trong cơ quan. Rồi bất ngờ, chồng sắp cưới của người yêu cũ của anh cho em hay, trưa hôm qua, anh và người cũ đã gặp nhau. Em đau đớn vô cùng, và ngay sau đó em chia tay anh. Thời gian đó, đêm nào em cũng khóc vì thương nhớ anh. Dù anh có điện thoại, nhắn cả trăm tin nhắn em vẫn không trả lời. Và em đổi số điện thoại, chặn facebook, những tưởng có thể chấm dứt anh. Nhưng định mệnh, em yếu lòng tha thứ cho anh và chúng em lại trở về bên nhau.
Sau đó em quyết tâm đối mặt với quá khứ của anh bằng cách tìm hiểu về nó. Em mới biết thêm nhiều chuyện rằng: hôm đó cô ấy điện thoại năng nỉ anh ra vì cô ấy bị đuổi ra khỏi nhà, trong người không có tiền bạc gì hết (cô này hay nói dối). Hai người hẹn nhau ở quán café gần cơ quan anh, cô ấy xin lỗi anh vì yêu nhưng cha mẹ không đồng ý, bây giờ cô ấy đã có thai với người mới, tháng sau họ sẽ làm đám cưới. Chuyện hai người gặp nhau bị chồng sắp cưới của cô ấy phát hiện nên báo với em, anh chồng sắp cưới của cô ấy còn cho em biết anh thường xuyên điện thoại, nhắn tin năng nỉ cô ấy quay lại. Thật tình mà nói, lúc đó em không biết mình đang ở vị trí nào trong trái tim anh nên em chỉ biết tìm đến nơi kỷ niệm của em và anh ấy khóc một mình, và anh ấy có chạy đến chỗ em lúc đó, nhưng rồi em cũng bỏ đi…Tình yêu của chúng em có một biến cố lớn nhất là lúc đó.
Kế từ sau khi tha thứ cho anh, một năm rưỡi đã trôi qua, em sống hạnh phúc bên anh nhưng luôn chạnh lòng khi nhớ đến quá khứ. Chính vì vậy, em rất hay gây sự, làm khổ anh. Em biết điều đó là sai lầm, có thể dập tắt hạnh phúc của chúng em nhưng em không thể chịu đựng được. Em không biết trên thế gian này có ai khổ tâm như em không, khi từng lời yêu thương, từng giây phút âu yếm mật ngọt bên nhau em đều thấy đâu đâu cũng có bóng dáng người con gái kia. Trong cảm giác của em lúc đó, không phải là em mà là cô ấy đang ôm ấp người yêu của em.
Em bắt đầu tra hỏi anh, một tuần em gây sự về quá khứ của anh khoảng 8 lần. Lúc đầu anh giải thích, sau đó có khi anh cũng bực mình, giận dữ. Anh nói thật ra lúc trước anh không hề yêu cô ấy, anh chỉ yêu thật sự một mình em thôi, và em là tất cả tình yêu của anh, anh cũng không còn một chút nhớ nhung gì về quá khứ, em đừng gây sự nữa. Em muốn anh không yêu người ấy lắm chứ nhưng em không tin. Anh tính tình chân thật, nên em nghĩ ngày xưa anh cũng yêu cô ấy hết mình như yêu em bây giờ, cô ấy cũng có thể có nhưng điều đáng yêu, có những điểm phù hợp với anh nên anh mới yêu đến tận 3 năm chứ. Hai người cũng có với nhau biết bao kỷ niệm buồn vui, có về nhà ra mắt gia đình tức là có ý định kết hôn rồi.
Mỗi khi đọc bài viết trên internet về “tình cũ”, em lại lôi nó ra gây sự với anh. Theo như mấy bài tâm sự trên mạng, hình như đa số những người đang yêu nhau mà phải chia tay nhau thì trong tim vẫn còn một khoảng nào đó dành cho người cũ phải không? Em từng đọc được “Khi lỡ đánh mất người yêu hoặc yêu mà không đến được với nhau thì trong ký ức của họ vẫn đọng mãi những dư âm tình cảm ngọt ngào nhất”. Chị ơi, khi em đọc điều này, em đau đến phát điên lên. Trong đầu em tưởng tượng ra, một ngày nào đó 2 người gặp lại nhau, tình cảm sẽ trỗi dậy và họ quyết tâm quay về bên nhau bất chấp tất cả. Lúc đó, em chỉ có nước đâm đầu xuống sông mà chết. Mọi người ơi, chị cho em biết, em có nên tiếp tục đặt niềm tin và trông đợi hạnh phúc từ mối tình này không?
Theo VNE
Chồng phản bội chỉ sau 7 năm yêu tôi mặn nồng
Chúng tôi từng là gia đình hạnh phúc, quen nhau từ lúc còn là sinh viên, 6 năm yêu nhau, 7 năm gắn bó vợ chồng, anh luôn thương yêu và lo lắng cho gia đình. Cuộc sống tuy không giàu, cũng tạm ổn, vợ chồng đều có công việc làm ổn định.
ảnh minh họa
Tôi làm y sĩ ở bệnh viện, chồng làm kỹ sư ở một tập đoàn lớn. Mọi vấn đề kinh tế trong gia đình do chồng gánh vác, lương tôi chỉ phụ thêm để chi tiêu hàng ngày, còn lại mọi việc lớn nhỏ đều do anh lo liệu.
Tôi có hai đứa con gái xinh xắn, ngoan ngoãn nên rất hài lòng với gia đình mình, tự hào về hạnh phúc đang có cũng như về người chồng yêu quý nếu gần đây không phát hiện ra một chuyện tày trời, anh đã ngoại tình. Đầu năm vừa qua, cơ quan anh có đợt học tập nâng cao trình độ ở nước ngoài thời gian 6 tháng, anh được cử đi học. Tôi rất tin tưởng và động viên chồng tham gia, mong muốn anh được bằng bạn bằng bè.
Anh lúc đầu không muốn tham gia vì công việc hiện tại rất tốt, lo tôi ở nhà vất vả chăm sóc hai con. Tôi động viên anh đi, nghĩ thời gian ngắn như vậy không ảnh hưởng gì nhiều đến công việc hiện tại, đi học về sẽ có nhiều cơ hội thăng tiến hơn, việc gia đình con cái, một mình tôi có thể đảm đương được.
Tôi tiễn chồng đi trong niềm vui, tự hào vì mình làm được một việc có ý nghĩa cho chồng. Suốt thời gian xa cách, vợ chồng tôi thường xuyên liên lạc qua điện thoại, và chat. Anh luôn nói nhớ thương vợ con, còn tôi cố gắng chu toàn mọi việc và mong ngóng chồng trở về. Ngày đó cũng tới, anh trở về, gia đình viên mãn.
Sau đó một vài ngày, vô tình dùng máy tính của chồng, tôi vào hộp chat của anh và phát hiện một sự thật. Trong thời gian ở nước ngoài, anh đã có quan hệ với cô cùng đoàn, là người của đơn vị khác cử đi học. Tôi hỏi lại chồng và anh thú nhận khi mới sang mọi thứ rất bỡ ngỡ, rất buồn và nhớ vợ con. Người phụ nữ kia luôn ở bên cạnh động viên chia sẻ nên trong một lần không tỉnh táo, anh đã sai lầm, đánh mất chính mình. Rồi họ thống nhất chỉ dừng lại ở đó và khi nào về Việt Nam sự việc sẽ kết thúc bởi cô gái kia cũng có gia đình rồi, thực sự không yêu thương gì cả, chỉ là tình cảm nhất thời thôi.
Mọi thứ đến với tôi quá bất ngờ, không thể hình dung tại sao một người như chồng tôi lại có thể suy nghĩ và hành động tồi tệ đến thế. Anh luôn mẫu mực, thương yêu vợ con hết lòng, đứng đắn trong mọi quan hệ lại có thể sa ngã một cách dễ dàng như thế, trong khoảng thời gian quá ngắn, khi tình cảm vợ chồng còn rất mặn nồng. Anh rất hối hận, sự việc xảy ra do không kiểm soát được mình, để xảy ra sự việc đã sai rồi, sau đó lại tiếp tục như vậy càng sai lầm hơn nhưng không hiểu sao không dừng lại được. Anh cũng không thể nói với tôi vì sự việc này có giải thích bằng cách nào cũng là điều sai trái, không một người vợ nào có thể tha thứ, chấp nhận được.
Giờ tôi đã biết rồi nên anh không giấu nữa, anh nói tôi muốn trừng phạt bằng cách nào cũng được, anh chấp nhận hết nhưng xin cho anh được ở lại với mẹ con tôi. Tôi đau đớn và thất vọng, muốn phá tan mọi thứ, gia đình này, hạnh phúc này, tất cả chỉ là giả dối. Tôi không còn muốn nhìn mặt người chồng bội bạc này nữa nhưng không làm được như vậy, tôi thương hai đứa con gái bé bỏng, chúng không có tội. Chồng tôi rất yêu các con và các cháu cũng vậy, thực lòng dù giận chồng lắm nhưng tôi vẫn còn tình cảm với anh.
Tôi nói chuyện với người phụ nữ kia, cô ta cũng nói đúng như chồng tôi nói, rằng không biết sao lúc ở bên đó lại làm như vậy và bây giờ về Việt Nam, gặp lại chồng con cũng cảm thấy rất xẩu hổ, mặc cảm tội lỗi vô cùng. Cô ta nói yêu chồng con và không muốn mất gia đình, chồng cô ta không biết gì cả nên mong tôi tha thứ. Chồng tôi cũng thực sự hối hận, nhìn anh khổ sở và tội nghiệp nên tôi biết. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và quyết định bỏ qua cho chồng lỗi lầm này. Nhưng nói thì dễ còn để thực sự tha thứ được không dễ chút nào, tôi giờ lại đang khổ sở với chính suy nghĩ của mình.
Lúc nào trong đầu cũng có suy nghĩ chồng mình đã phản bội, từng ôm ấp người phụ nữ khác để rồi tôi lại dằn vặt chồng, lại làm khổ chính mình. Anh biết tôi sẽ cần có thời gian để quên đi mọi chuyện nên sẵn sàng chấp nhận hết mọi thứ, kể cả các cơn nóng giận của tôi. Anh mong tôi hãy tha thứ, bỏ qua cho lỗi lầm này. Tôi không biết phải làm gì để cho mọi chuyện được qua đi, để gia đình bình yên trở lại. Việc tôi tha thứ cho chồng có phải là việc làm đúng? Liệu anh còn có thể phản bội tôi lần nữa không? Thực sự tôi cũng không biết khi nào mới có thể vui vẻ trở lại được. Tôi viết lên câu chuyện của mình, mong được các bạn chia sẻ và giúp tôi, xin cảm ơn.
Theo VNE
Nghe lời mẹ, anh chia tay tôi sau 3 năm mặn nồng Dạo gần đây mẹ anh bệnh nặng, bà cương quyết bắt anh phải chia tay tôi. Tôi năm nay 24 tuổi, ba năm trước khi đi học tôi đã gặp và yêu anh, anh là người rất tốt. ảnh minh họa Ngần ấy năm học xa nhà cũng là ngần ấy năm anh ở bên chăm sóc, quan tâm, lo lắng cho tôi...