Ai dắt em đi qua nỗi đau? (P.11)

Theo dõi VGT trên

Dẫu Tâm Lan đau đến quặn thắt nhưng trái tim cô không bao giờ thôi nhớ đến anh

- Tâm Lan, nghe mẹ nói này. Dậy đi con, phải ăn chút gì thì mới có sức chứ? Da dẻ xanh như tàu lá, hay ngày mai con điện thoại tới văn phòng, nghỉ một vài hôm cho lại sức con à!

Ánh mắt bà Xuân đượm buồn. Bà nhìn đứa con gái tội nghiệp vẻ đầy xót thương. Để tô cháo và ly nước cam xuống bàn, bà cài chốt một bên cửa sổ lại. Giọng bà vẫn đầy lo lắng:

- Con mở cửa thế này, gió đêm lùa vào sẽ trúng gió mất thôi. Nghe lời mẹ, ráng dậy mà ăn vài miếng cháo cho tỉnh người đi con.

- Con thấy nhạt miệng quá, mẹ ạ!

Giọng Tâm Lan thều thào. Cô đã tự giam mình trong phòng suốt nhiều giờ đồng hồ ngay sau khi đi làm về. Buổi nói chuyện với Hoàng Minh khiến cô như nghẹt thở. Cuộc đụng chạm với Kiều Thanh càng làm cô mất bình tĩnh hơn. Tâm Lan vẫn luôn tự hỏi, gần mười năm qua, Hoàng Minh vẫn luôn lừa dối cô ư?

Bà Xuân ngồi xuống cạnh giường và đưa tay vuốt phần tóc đang che kín nửa khuôn mặt của Tâm Lan sang hai bên vành tai. Nét mặt bà Xuân vẫn điềm đạm và bình tĩnh như lâu nay bà vẫn thế. Nhưng mấy ai hiểu, trong lòng bà là cả một cơn giông ngập gió và từng đám mây đen luôn ùn ùn vây bủa.

- Ăn chút cháo nhé Tâm Lan. Mẹ mới nấu, ngon lắm. Sáng nay, mẹ còn gặp mẻ cam tươi, mẹ mua vài ký lận. Con bé Nguyên Thảo ngoan ghê, nó ăn hết tô cháo rồi tự giác vào phòng ngủ. Còn nhỏ thế mà đã biết thương mẹ, thương ngoại.

Tâm Lan bật người dậy ngay lập tức và chạy vội ra khỏi phòng, cô mặc kệ những cơn đau vùng lưng, vùng ngực đang hành hạ mình. Bà Xuân vội gọi với theo mà không hiểu đứa con gái đang định làm gì. Để tô cháo xuống bàn, bà lật đật chạy theo sau.

- Tâm Lan, đi đâu vậy con? Từ từ thôi chứ? Cầu thang trơn lắm, mẹ vừa mới lau nhà.

- Con qua phòng bé Thảo. Mẹ cứ để đấy lát con ăn được rồi ạ. Mẹ ngủ sớm đi nhé!

Giọng Tâm Lan khàn khàn đáp lại, rồi cô cẩn thận bước từng bước một theo như lời bà Xuân vừa cảnh báo. Cảm giác chòng chành như đi trên một chiếc cầu khỉ làm cô run rẩy. Sàn nhà lạnh toát khiến làn da bắt đầu nổi mẩn. Trong cơn sốt mê man lúc chiều còn đọng lại, cô xúc động nghẹn ngào nhớ thương: “ Anh Minh, sao bữa nay lại giúp em lau nhà thế. Anh thật là tốt với mẹ con em…”

Cứ thế, chưa bao giờ cô ngừng suy nghĩ về anh, mặc cho những lời nói sau từng buổi gặp mặt đều có “độ sát thương” quá lớn. Vẫn mãi một tình yêu như vậy, trái tim cô dẫu có đau quặn thắt cũng chẳng bao giờ thôi hướng đến anh… Chẳng biết tới bao giờ, linh hồn cô và linh hồn anh mới được quyện hòa làm một?

Bé Nguyên Thảo vẫn thức và nghịch con gấu bông mà Hoàng Minh mua tặng nó vào dịp sinh nhật vừa qua. Con mèo trắng lim dim mắt, nó nằm gọn lỏn trong chiếc chăn bông được Tâm Lan gấp lại gọn gàng vào hồi sáng. Nghe thấy tiếng cửa mở, bé Thảo chồm người dậy và nói lớn.

- Ba về! Ba về! Mẹ Lan ơi…

- Không. Mẹ đây con. – Vừa chốt cửa, Tâm Lan vừa nhắc con gái: Nhỏ tiếng thôi con gái, trời khuya lắm rồi. Phải để ngoại và gia đình cậu Lộc ngủ nữa chứ? Ba Minh đi công tác Hà Nội cơ mà, còn lâu lắm ba mới về. - Tâm Lan ngồi xuống mép giường, cô mở rộng vòng tay ôm lấy bé Nguyên Thảo. Sau vài giây, cô sững sờ nhìn con mèo trắng đang nằm bên cạnh.

- Vâng. – Mặt Nguyên Thảo buồn hẳn, con bé lại kéo chú gấu bông vào lòng và rúc đầu vào ngực cô. Tay con bé vuốt ve lên hàng lông thẳng mượt và trắng muốt của con mèo hoang. - Con biết rồi ạ. Con sẽ ngủ ngay đây.

- Ừ. Nhưng con mèo trắng này ở đâu ra vậy? Bé Thảo?

Câu nói của Tâm Lan vừa dứt thì con mèo trắng cũng mở mắt, tiếng kêu meo meo của nó không còn ai oán như bữa nào. Nó liếm láp ngón tay của cô, rất nhẹ. Theo phản xạ, Tâm Lan vội vàng rụt tay lại nhưng sau vài giây suy nghĩ, cô lại đưa tay ra vuốt ve nó. Nó nhắm nghiền mắt, cái đầu cọ cọ vào tay cô vẻ đầy nũng nịu ngỏ ý như muốn được gần gũi hơn.

- Con không biết ạ! Ngày nào con cũng thấy nó đứng ở bệ cửa sổ phòng. Con gọi nó, nó vô chơi với con suốt cả buổi tối.

- Sao lại ngày nào con cũng thấy nó ư?

- Hình như là nó thích con, mẹ ạ. Ở nhà ba Minh, con cũng nhìn thấy nó. Giờ ở nhà ngoại, nó cũng theo con tới đây. Chẳng phải là nó muốn làm bạn với con sao, đúng không mẹ Lan?

- Con không sợ mèo hoang sao? Nhỡ nó cắn con thì sao?

Tâm Lan đưa cái nhìn đầy vẻ lo ngại về phía con mèo không biết rõ nguồn gốc. Nhưng cô phải thừa nhận một điều rằng: nó rất đẹp, cô chưa bao giờ nhìn thấy con mèo nào trắng xinh và có bộ lông mượt mà như thế. Chỉ có điều, cô vô cùng ghét loài động vật mà nhiều người coi như “thú cưng” này. Nhưng cô sinh ra lại mang tuổi mèo, vì thế cô càng cố tránh xa nó càng tốt.

***

Tâm Lan còn nhớ như in năm lên bốn tuổi, một con mèo nhà hàng xóm đã cắn nát bét chú gấu bông – món quà duy nhất mà ba cô để lại trong suốt những năm tháng tuổi thơ của mình. Con mèo đó đã không chỉ tha con gấu bông của cô đi vĩnh viễn tới một nơi xó xỉnh nào đó của thành phố, mà còn rình từ phía sau, nhảy bổ lên và cắn trộm vào chân cô một cái, sâu hoắm. Khi cô quay lại để đuổi theo thì vấp té ngay ở bậc hiên nhà, chiếc răng sữa chưa đến tuổi phải thay bỗng lung lay đau buốt. Trong khi đó, con mèo đáng ghét kia đã leo tót lên ngọn cây cau ở giữa vườn và ngồi yên vị. Tiếng kêu của nó như tiếng cười nhạo, chế giễu cô. Cơn tức giận khiến Tâm Lan tháo ngay chiếc dép dưới chân mà ném thẳng lên cao. Dù chưa đụng phải một cái lông của con mèo đáng ghét này nhưng hai ngày sau đó, đôi dép có in hình hoa lan được bà Xuân mua vào tuần trước bỗng dưng bị cắn đứt cả hai dây quai đeo.

Tâm Lan căm ghét loài mèo từ đó. Mỗi lần thấy nó lảng vảng gần nhà, cô đều trừng mắt và đứng từ xa hù dọa nó như kẻ thù. Nhưng hễ nó nhe răng và những cọng râu trắng như cước vểnh lên thách thức thì Tâm Lan lại sợ hãi bỏ chạy. Bà Xuân bật cười khi thấy “hai con mèo” này quá ư là khác nhau.

Một thời gian không lâu sau, con mèo cái đến tuổi đủ lớn thì bỏ nhà đi. Tâm Lan vô cùng sung sướng dù ở cái tuổi trẻ con chẳng hiểu thế nào là khái niệm mà bà hàng xóm trả lời: “Con mèo nhà bác biệt tăm rồi. Nếu con thấy nó loanh quanh gần nhà, con nhớ nói bác nghe. Nuôi mèo cái chẳng được tích sự gì cả. Chưa bắt được con chuột nào đã le te đi gào đực”.

Bước vào giảng đường đại học, bạn bè ai nấy đều xưng hô và lưu số điện thoại của cô trong danh bạ với nick name vô cùng dễ thương: “Lan mèo”. Có người ác ý hơn sau khi nghe câu chuyện Tâm Lan kể, vội hỏi lớn: “Thế bao giờ bạn Tâm Lan nhà mình đi gào đực nhỉ?”. Tâm Lan tức giận mà vẫn mắc cười bởi giọng nói “ngang phè phè” của một cậu bạn người Bắc.

Ai dắt em đi qua nỗi đau? (P.11) - Hình 1

Tâm Lan vẫn nhớ như in những kỷ niệm êm đềm bên cạnh Hoàng Minh (Ảnh minh họa)

***

Tiếng kêu của con mèo hoang làm cô hoang mang đến hoảng sợ. Ánh mắt của nó nhìn cô ngày nào vẫn như muốn cào cấu từng khúc ruột, bới xé từng mảnh gan đã in hằn vào sâu trong suy nghĩ…

- Nó rất hiền, con còn dạy nó chơi bóng với con mà
. – Bé Thảo tỏ vẻ thích thú khi kể về người bạn mới quen này.

- Thôi được rồi. Mẹ sẽ để nó chơi với con nhưng phải cần thận, biết không? Con ngủ đi… Ba không về đâu… Đừng có đợi… Bé Thảo có nghe lời mẹ nói không?

- Dạ. Con nghe.

Video đang HOT

Cô hôn lên vầng trán của con bé thay cho nụ hôn của người chồng đáng trách lẫn đáng thương vẫn thường làm.

- Bây giờ thì con ngủ được rồi, mẹ ạ.

Giọng nói trong trẻo của đứa con gái làm Tâm Lan sững người. Cô ú ớ nhìn đôi mắt trong veo của con bé. Và phải khó khăn lắm, Tâm Lan mới đặt được một câu hỏi khi mà tim cô vẫn đang đau quặn lên theo từng nhịp đập.

- Con chờ ba về chỉ đợi ba ôm và hôn con thôi sao?

- Dạ. Và con muốn thấy nụ cười của cả ba và mẹ trước khi đi ngủ nữa.

Bàn tay Tâm Lan xoa xoa hai bên bầu má của bé Nguyên Thảo. Con gái của cô đã biết nghĩ nhiều đến thế rồi ư? Cô an ủi bản thân mình. Rồi cô lại xoa xoa vùng bụng vẫn còn đang phẳng lì.

- Vậy hôm nay, mẹ ngủ cùng bé Nguyên Thảo nghe.

- Mẹ Lan nói thật không?

- Thật.

- Con yêu mẹ nhiều lắm!

- Mẹ cũng rất yêu con!

Tâm Lan cúi đầu và hôn lên vầng trán của bé Nguyên Thảo. Con bé cười tít mắt và chun chun mũi lại.

Trong trí nhớ của bé Nguyên Thảo, để được ngủ chung với cả ba và mẹ là khi nó bị ốm và khóc tu tu. Còn như những ngày bình thường, Hoàng Minh thường làm mặt nghiêm và nhắc nhở: “Nguyên Thảo lớn rồi. Con phải tập ngủ một mình và trông nom búp bê trong phòng chứ?”. Nguyên Thảo lắc đầu dở thói mè nheo. Hoàng Minh lại dịu giọng: “ Nguyên Thảo không chỉ xinh đẹp mà còn cao lớn. Chiếc giường của ba mẹ lại nhỏ xíu vậy nè. Đúng không con gái? Mà hình như ba vừa nghe thấy tiếng chuột kêu chít chít phát ra từ phía phòng con nữa thì phải”. Nghe thấy thế, Nguyên Thảo hớt hải chạy về phòng. Lúc nào ba Minh cũng nhắc nhở, nếu nó không ngủ trong phòng riêng, thể nào chuột cũng tha những con búp bê tóc vàng hoe đi mất.

Tâm Lan ngả người xuống tấm nệm lò xo, cô sải cánh tay sang bên để bé Nguyên Thảo gối đầu. Cô vừa kể những câu chuyện cổ tích xa xưa ru đứa con gái ngủ, lòng vừa nghẹn ngào nặng trĩu nhớ thương. Nước mắt cô ngấn lưng chừng nhỏ giọt và ngấm dần xuống gối chăn. Con mèo trắng nằm ngay bên cạnh bé Thảo, cái đầu ngọ nguậy nằm ngoan hiền. Cô đưa tay vuốt nó, bỗng có một mùi thơm rất lạ như mùi sữa ngai ngái, hay mùi da thịt của trẻ con lan tỏa khắp phòng.

Bà Xuân cũng đang khóc sau cánh cửa gỗ. Những gì đang xảy ra trước mặt, những gì mà bà vừa nghe được chợt thấy lòng quặn thắt, những kỷ niệm quá khứ chôn cất suốt mấy chục năm qua ùa về, nó làm bà đau nhức nhối.

***

Gần ba mươi năm trước

- Mẹ ơi. Sao ba đi mãi mà không về ạ? - Tâm Lan vừa buồn, vừa hỏi mẹ.

- Ba đi công tác cơ mà. Con phải ngoan, học thật giỏi, ba về ba mua quà lớn cho con. - Bà Xuân lúng túng vội xoa đầu an ủi đứa con tội nghiệp của mình.

- Nhưng con chẳng thấy ba viết thư về cho mẹ con mình bao giờ cả. – Tâm Lan thắc mắc với giọng điệu cằn nhằn.

- Ba bận công chuyện, ba phải kiếm tiền để nuôi hai mẹ con mình nữa chứ? - Bà Xuân vẫn dịu giọng và kiên nhẫn giải thích.

- Con nhớ ba lắm. Thế mẹ có nhớ ba không?

- Ừ. Mẹ cũng nhớ. – Bà Xuân cố khóc không thành tiếng và nghiêng đầu sang một bên để Tâm Lan không nhìn thấy những giọt nước mắt đang lăn dài.

- Hôm nay, con tới trường, bọn bạn chọc quê nói con không có ba nên không muốn chơi cùng. Lúc cô giáo phân chia tổ để học bài theo nhóm, cũng chẳng bạn nào chịu cho con vô chung. Buổi chiều đi học về, bạn nào cũng được ba tới rước. Còn con… lủi thủi mỗi một mình. – Tâm Lan cúi gằm mặt và kể lể. Giọng nói có phần hơi lạc đi một chút.

- Tâm Lan này, con không được nghe mọi người nói bậy. Từ ngày mai, mẹ ráng đi làm về sớm rồi đón con. Ba của con là người tốt, ba phải làm việc quần quật để gửi tiền về nuôi con và em trai ăn học. Ở ngoài Bắc rất lạnh, cuộc sống của ba con cùng cực lắm, con có thương ba không?

- Dạ. Con thương.

- Thương ba thì bé Tâm Lan của mẹ phải làm sao nhỉ?

- Phải học giỏi và nghe lời mẹ ạ. Khi nào ba về, ba mua quà lớn cho con.

- Ừ.

Bà Xuân đã từng dỗ dành Tâm Lan như thế mỗi khi cô hỏi về người cha của mình. Dẫu cho người đàn ông ấy có xấu xa hay tàn nhẫn với bà bao nhiêu đi chăng nữa thì bà cũng chẳng mảy may hay biểu cảm một chút gì ra ngoài khuôn mặt. Với tình yêu lớn lao dành cho người đàn ông không xứng đáng, bà vẫn luôn cố gắng xây dựng hình ảnh của một người ba hết mực thương yêu và có trách nhiệm với con cái trong lòng Tâm Lan. Kể cả sau này lớn khôn, cô đã hiểu rõ mọi chuyện thì lòng thù hận về một người ba bội bạc cũng đã vơi đi phần nào. Nỗi niềm của một tuổi thơ được bà xây dựng bằng những ngôn từ hoa mỹ và đẹp như truyện cổ tích, cô vẫn luôn khắc ghi đến từng chi tiết nhỏ cho tới tận bây giờ.

- Mẹ kể về ba đi. Con muốn nghe.
– Tâm Lan năn nỉ trước giờ đi ngủ.

- Con thấy trong hình, ba có đẹp không?

Bà Xuân chỉ vào bức hình cưới đen trắng của hai vợ chồng lớn bằng bàn tay để ngay ở thành giường gỗ. Cuộc hôn nhân của ông bà đều không được hai bên gia đình ủng hộ vì mối thù truyền kiếp vẫn chưa thể nào hóa giải. Họ chấp nhận hai bàn tay trắng để cưới nhau, thề nguyền sống chết vẫn luôn bên nhau.

Vậy mà khi Tâm Lan mới chào đời chưa được bao lâu, từ một kỹ sư xây dựng giỏi giang và cần mẫn, ông bất ngờ trở thành kẻ nát rượu và cờ bạc không kể ngày đêm. Ông bỏ đi không nói một lời từ biệt và cũng chưa một lần trở về thăm hai mẹ con. Bà vẫn giữ một niềm tin nơi ông, vẫn hướng tình yêu của mình đến một người không biết còn sống hay đã chết.

Mọi người trách bà dại khi không chịu bước tiếp một lần đò để về già còn có người ở bên chăm sóc. Bà Xuân lắc đầu từ chối: “ Tôi phải nuôi con gái mình. Nhất định ông ấy sẽ trở về tìm hai mẹ con tôi”.Cứ ngỡ, cuộc đời sẽ xuôi dòng như thế mà trôi đi, bình lặng cảnh “ gà mái nuôi con” và trở thành thiếu phụ chờ chồng muôn kiếp như truyền thuyết núi vọng Phu… Nào ngờ…

Sắc đẹp của bà thời xuân trẻ được mọi người ví như bông hoa ngũ sắc, tiếc rằng hoa nở sớm khi cái giá lạnh của mùa đông còn sót lại mà chẳng kịp chờ nắng ấm xuân sang. Những ông lái buôn tiếng tăm người Tàu si mê bà như điếu đổ. Họ hứa sẽ tặng bà những thước lụa vải vóc dài với văn hoa đầy nét tinh xảo của người phương Tây, những món ăn hải sản nổi tiếng mà chỉ thời vua chúa mới được thưởng thức…, hay hứa sẽ cho bà và Tâm Lan một cuộc sống ấm no, đầy đủ, không kể phân biệt cách đối xử với đứa con chung và riêng. Vậy mà, bà Xuân lắc đầu từ chối tất cả những thứ xa hoa, những lời ong bướm đường ngọt. Và đó cũng chính là lý do mà bà mang bầu lần thứ hai do một tên yêu râu xanh đã không thể cưỡng lại tình yêu, dục vọng trước nhan sắc của bà.

Nỗi đau chồng chất nỗi đau. Cảnh người phụ nữ cô độc, bụng chửa con thơ khăn gói trên chuyến tàu từ Bắc vô Nam khi Tâm Lan vừa tròn ba tuổi. Từ đó, Tâm Lan có thêm một cậu em trai cùng mẹ khác cha, là Lộc.

- Dạ. Đẹp lắm. Ba cao lớn như một vị anh hùng vậy.

Tâm Lan giữ khư khư bức hình ba trong tay. Cô nhìn người ba không chớp mắt với một sự ngưỡng mộ trong mơ hồ. Từ khi Tâm Lan biết gọi ba, gọi mẹ thì người đàn ông ấy đã biến mất khỏi cuộc đời cô và chưa một lần xuất hiện.

- Ba con còn vẽ rất đẹp, ba con xây những ngôi nhà tình thương cho cả những người dân nghèo ở vùng sâu vùng xa nữa. Con có tự hào về ba con không?

- Có chứ ạ. Nếu bạn nào ở lớp còn chọc quê con là đứa không có ba, nhất định con sẽ nói cho bạn đấy biết, ba con là người tốt, ba con là một anh hùng giàu lòng nhân ái, ba còn làm nhiều việc thiện, để bạn ấy phải ghen tị với con.

Bà Xuân vỗ về cho Tâm Lan ngủ. Đã biết bao nhiêu đêm, bà tự xoa nỗi đau của mình mà vẫn luôn trông đợi người đàn ông ấy sẽ quay trở về, dìu bà vượt qua nỗi đau và cùng nhau đi về phía thiên đàng – nơi đấy có thể sẽ hong khô nước mắt. Đã biết bao nhiêu năm, bà luôn mong ngóng: “Tâm Lan lớn lắm rồi, sao ông vẫn chưa trở lại để nhìn thấy sự trưởng thành của con”.

***

Bà Xuân khép lại cửa phòng và bước xuống hành lang. Những câu hát ru khe khẽ của Tâm Lan làm bà càng thêm đau khổ. Bóng đêm đen kìn kịt trong căn nhà như muốn nuốt chửng bà xuống hố sâu của những niềm đau tang tóc.

Bà ngồi xuống ghế sô pha ngoài phòng khách và rót một tách trà nóng. Bà nhấp miệng và cảm thấy vị đắng nghét. Nước mắt rơi lõng bõng như muốn lấp đầy khoảng trống của chiếc tách. Bà cứ thế ngồi lặng đi.

Thời gian chậm rãi trôi qua trong căn phòng yên ắng, lặng thinh. Tiếng tích tắc kim đồng hồ chậm rãi gõ nhịp thời gian càng làm không khí đêm thêm nặng trịch.

Hai giờ đêm, có bàn tay ai đang đụng vào khóa cửa ở cổng, nó lay lay phát ra tiếng động. Dù rất khẽ nhưng nó cũng đủ làm bà Xuân chợt tỉnh dậy trong giấc ngủ chập chờn. Bà từ từ đi về phía cổng nhìn ngó xung quanh nhưng bóng dáng của Hoàng Minh và chiếc xe đã mất hút trong cơn xoáy dữ dội của trời đêm.

Bà lắc đầu vì nghĩ mình vừa trải qua một giấc mơ đầy mộng mị. Gió đêm tạt vào người bà, lạnh buốt. Bà như tỉnh hẳn mà vẫn không hiểu vì sao giữa đêm khuya khoắt thế này, bà lại đứng giữa sân nhà tối thui.

Bà Xuân lẩm bẩm rồi lại lắc đầu: “Già rồi, lẩm cẩm quá”.

Với tình yêu sâu sắc dành cho Hoàng Minh bao năm qua nhưng anh đã phản bội cô để đến với người đàn bà khác. Liệu Tâm Lan có chấp nhận cảnh “gà mái nuôi con” một mình như bà Xuân đến hết cuộc đời không? Mời các bạn hãy đón đọc phần 12 “ Ai dắt em đi qua nỗi đau” vào lúc 8h00 ngày 15/6/2012 nhé!

Theo Bưu Điện Việt Nam

Ai dắt em đi qua nỗi đau? (P.10)

Tâm Lan đang chạy xuống lầu một quán cà phê thì đâm sầm vào người Kiều Thanh

- Đêm qua, em mất ngủ à? - Hoàng Minh chau mày nhìn Tâm Lan đang nghịch chiếc thìa trong tách Capuchino. Anh gặng hỏi.

- Không. Em ngủ ngon là đằng khác. Con gái cũng ngoan, chỉ có điều là thiếu một nụ hôn chúc ngủ ngon của thường ngày. - Tâm Lan vờ mặt tỉnh táo như không hề có chuyện gì xảy ra. Cô cúi đầu thưởng thức vị Capuchino không mấy ngon lành.

- Anh xin lỗi. Anh mất ngủ. Đêm qua, anh dùng hết một bao thuốc.

- Thật khó để tin điều đó. Em tưởng, hôm qua anh ở nhà chị ấy? - Tâm Lan vẫn trả lời bình thản. Cô biết rõ, đêm qua họ đã cùng nhau nhắn tin và chia sẻ về điều gì. Cô hiểu rõ, kí ức xa xưa đang làm cả hai day dứt.

- Ừ. Anh khó ngủ. Vì đêm qua anh cũng thức suốt đêm để ngắm trăng và có một vài chuyện.

- Thật điên rồ. - Tâm Lan bật cười và lòng thấy đau quay quắt. - Anh gọi em ra đây chỉ để nói những điều này thôi sao? - Cô bắt đầu cảm nhận được khả năng chịu đựng của bản thân đã vượt quá giới hạn. Cô ngồi thẳng người dậy. Từng hơi thở ngày một đứt quãng.

- Anh xin lỗi.

- Em chưa bao giờ cần lời xin lỗi từ anh. Nếu anh có lỗi, nói một lần thôi là đủ rồi. Và anh cũng chỉ có lỗi với em một lần này mà, hà cớ gì anh cứ nói miết hai từ "xin lỗi" mãi không thôi? Anh nói xin lỗi có thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn không? Nếu nó giúp anh thoải mái hơn thì hãy sốngvui vẻ với chị ấy, cùng sinh ra những đứa con kháu khỉnh, cùng dìu nhau tới những thiên đường hạnh phúc xa xăm mà ngày xưa anh vẫn thường hay mơ tưởng tới. Từng đấy thôi, anh nghĩ đã đủ chưa?

- Anh... - Hoàng Minh dừng lại và nhìn cô. - Chúng ta đều đã trưởng thành. Anh và em cũng đã đều hiểu suy nghĩ của nhau. Tâm Lan, nghe anh nói này...

- Được rồi. Thực ra em hiểu anh muốn nói những gì. Nhưng anh biết đấy, em cần thời gian và chưa muốn bước tiếp. Vì vậy anh không phải trình bày lý do gì cả. Hãy để mẹ con em được sống yên ổn! Em xin phép.


Tâm Lan chặn ngang câu nói của anh, rồi đứng phắt dậy. Hoàng Minh chưa kịp phản ứng thì anh đã há hốc miệng khi nhìn thấy một con mèo trắng. Nó nhảy phốc từ bệ cửa sổ chỗ quầy thu ngân của quán café xuống dưới đất, rồi rượt đi rất nhanh.

Một lần nữa, Tâm Lan lại tìm cách lẩn trốn khi Hoàng Minh chuẩn bị bắt đầu vào câu chuyện: " Nào thì, anh sẽ quay lại mối quan hệ với Kiều Thanh, nào thì anh sẽ nuôi con của chúng mình, nào thì điều đó sẽ giúp cho em có thời gian và tạo lập một mối quan hệ mới..." . Từng đó chuyện, từng đấy nhát dao như găm vào trái tim vốn đã không lành lặn nơi cô. Tâm Lan cứ thế chạy theo dọc hành lang xuống lầu một của quán café. Cô đâm sầm vào Kiều Thanh. Vẻ mặt son phấn được tỉa tót kỹ càng của cô ta đang ngơ ngác nhìn những đường nét hốt hoảng và lem nhem bởi nước mắt trên khuôn mặt Tâm Lan. Kiều Thanh nhếch môi - một nụ cười đầy kệch cỡm với thái độ khinh khỉnh, rồi cô ta chủ động mở lời trước bằng giọng hỏi han:

- Có sao không em?
- Vừa nói, Kiều Thanh vừa lấy tay gạt gạt phần gấu váy của mình.

Tâm Lan ngẩng đầu lên nhìn Kiều Thanh. Cô vẫn rất xinh đẹp nhưng gương mặt cô ta biểu hiện rõ nỗi chán chường trong cuộc sống. Trong thoáng giây, Tâm Lan chợt dành tình thương cho người đàn bà này. Nhưng nhìn thấy thái độ Kiều Thanh cúi xuống phủi phủi phần gấu váy đã khiến Tâm Lan nổi cáu.

- Cám ơn chị! Tiếc là chiếc váy đẹp này đã bị rúm ró và nhăn nhúm như lòng dạ bẩn thỉu bấy lâu nay của chị rồi. - Tâm Lan hằn giọng.

- Cô...

- Mà hôm nay nhìn chị xuống sắc quá cơ. Đôi mắt quầng thâm quá rồi đó. Ban đêm phải để cho anh Minh nghỉ để hôm sau còn đi làm nữa chứ? - Tâm Lan vẫn giữ thế chủ động và nói tiếp, rồi cô chầm chậm tiến bước về phía cổng. Cô nhất định không để Kiều Thanh có cơ hội nói thêm một lời nói bẩn thỉu nào nữa. Ai bảo Kiều Thanh luôn nghĩ Tâm Lan là người đàn bà dễ bắt nạt cơ chứ?

- Cô...

Bỏ lửng lại câu nói, Kiều Thanh ngúng nguẩy nhìn theo Tâm Lan rồi nguýt dài. Cô vừa đi vừa mở túi xách lấy chiếc gương nhỏ xíu bằng bàn tay, đưa lên ngang mặt, rồi xích qua sang trái, rồi lại nghiêng một chút sang phải. Cô buột miệng: "Khỉ gió cái con mèo trắng, không hiểu từ đâu nó chui ra làm cả đêm mình mất ngủ, giờ mắt quầng thâm hệt như con gấu trúc vậy này...?".

Vừa dứt lời cũng là lúc Kiều Thanh bước lên đến bậc cầu thang cuối cùng, con mèo trắng hiện lù lù trước mặt. Theo phản xạ tự nhiên, Kiều Thanh quơ tay bấu chặt ngay lấy thanh lan can, run rẩy và ứa nước mắt. Cô không hề nghe thấy tiếng mèo kêu như đêm qua, đôi mắt của nó cũng không hề sáng và trừng trừng nhìn cô nữa, hai bên ria mép của nó rủ xuống và đôi mắt có phần ướt át. Kiều Thanh chợt lạnh sống lưng, buột miệng hỏi:

- Mày khóc đấy à? Mày cũng có nước mắt hay sao
?

Đầu con mèo trắng cúi xuống sau câu hỏi đó, chiếc lưỡi màu đào lè ra liếm láp đôi chân. Sau vài giây, con mèo trắng lại thoắt ẩn mà Kiều Thanh không thể hiểu nó xuất hiện từ hướng nào và vì sao biến mất nhanh như thế. Cô tự hỏi, sự xuất hiện của nó là vô tình hay là sự đeo đuổi dai dẳng đối với cuộc sống của cô? Kiều Thanh ngồi thụp xuống cầu thang, nét mặt hoảng hốt và thở dốc không ra hơi như một người bị lên cơn đau tim bất ngờ. Một nhân viên nữ tốt bụng đã kịp nhìn thấy, cô ta mang tới cho cô ly nước lọc cùng vẻ mặt lo lắng. Kiều Thanh đưa tay, chộp lấy ngay ly nước. Cô dốc một hơi cạn sạch rồi đứng dậy bỏ đi. Cô nhân viên nữ cạu mày, gọi với:

- Cô gì ơi! Cô ổn chứ?

- À, ừ! Cám ơn ly nước nhé! Tôi không sao.

Cô nhân viên nữ lẩm bẩm: "Đàn bà gì mà thiếu lịch sự", rồi quay về với công việc của mình.

Lại mèo trắng, Kiều Thanh đang ăn không ngon, ngủ không yên với nó mấy ngày nay rồi... Kiều Thanh thề rằng, cô mà biết nó là mèo nhà ai sẽ đến mua và đem cho mấy lão bợm nhậu ngay lập tức. Suy nghĩ đó vừa thoáng qua thì hai đồng tử của cô như in hằn hình bóng hai con mèo trắng nằm chỏng chơ, bất động. Cô vội bỏ chạy xung quanh sân thượng để tìm Hoàng Minh... Đầu óc cô trở lên quay cuồng.

"Mày khóc đấy à? Mày cũng có nước mắt hay sao???"

"Mày khóc đấy à? Mày cũng có nước mắt hay sao???... "

Trên sân thượng, Hoàng Minh vẫn đốt thuốc và nhìn xuống con đường lớn trước mặt cùng dòng người hối hả đổ xuống lòng đường, ngược xuôi.

Dáng người Tâm Lan trong bộ váy màu trắng tao nhã như chiếc lông vũ của một loài thiên nga, mảnh, mượt và mịn như nhung nhưng cũng dễ bị gió cuốn thổi bay đi mất. Cô đang từng bước chậm chạp băng qua đường. Ánh nắng chiều như bột phấn màu vàng nhạt, từ không trung rắc đều xuống thế gian, đổ lên vai cô, lên bóng dáng nhỏ nhắn trải dài xuống dưới chân, đang ngơ ngác nhìn ngược xuôi để tránh né ô tô và xe máy. Màu hoa điệp vàng rơi vãi như trải thảm xuống đường, càng làm nền tôn lên vẻ đẹp thanh thoát, nhẹ nhàng và bay bổng của dáng vóc thướt tha ấy.

Ai dắt em đi qua nỗi đau? (P.10) - Hình 1

Hoàng Minh nhìn xuống đường, ngắm dáng người Tâm Lan mảnh dẻ trong bộ váy trắng thướt tha (Ảnh minh họa)

Trong giây phút tìm kiếm và ngắm nhìn Tâm Lan, một lần nữa Hoàng Minh lại bắt gặp hình ảnh con mèo trắng đang lờ đờ, chậm chạp từng bước ở phía sau. Từ sợ hãi đến khó hiểu, và giờ là thích thú lẫn đắm say, trong đầu anh rộ lên những dòng suy nghĩ vô cùng đẹp: "Phải chăng, em là nàng tiên. Phải chăng, con mèo trắng kia là thỏ ngọc... Còn anh ư? Có lẽ là một tên lính gác chỉ dám đứng từ xa liếc nhìn...". Hoàng Minh cười nhếch môi. Anh cảm giác thứ gì đó đang nghèn nghẹn ở cổ.

Giọng nói điệu đà của Kiều Thanh chẳng đủ sức lôi kéo cái nhìn của anh quay trở lại phía mình.

- Anh chờ em lâu chưa?

- ... Ừ. - Anh đáp lơ đễnh và vẫn không ngoái đầu quay lại nhìn Kiều Thanh lấy một cái.

- Anh đang nghĩ gì vậy? Em bị ngã, trẹo cả chân rồi đây này.

- Hừm. - Hoàng Minh quay người lại, mày ngài nhíu xuống nhìn vẻ mặt nhăn nhó và đôi chân đang tập tễnh từng bước khó nhọc của Kiều Thanh. - Em ổn chứ? Nếu đau quá thì chúng ta cùng tới bệnh viện luôn bây giờ?

- Em không sao. Đau chút thôi nhưng mà được anh xoa dầu cho là ổn liền à. Mà anh biết ai làm chuyện này không? Tâm Lan nó vừa xô ngã em ở hành lang đấy!

Hoàng Minh tỏ vẻ ngạc nhiên rồi cạu mày trước câu nói của Kiều Thanh nhưng trong suy nghĩ, anh biết Tâm Lan không bao giờ làm như thế. Anh thừa hiểu tính nết của hai người đàn bà này. Chỉ có điều, cách anh đón nhận Tâm Lan bước vào cuộc đời của mình quả thật hết sức tàn nhẫn và khắt khe.

- Em gọi đồ uống đi. Anh thấy hơi nhức đầu.


Nói rồi, anh lại thả ánh mắt mình xuống phía con đường trước mặt nhưng bóng dáng của Tâm Lan đã lạc đi tự bao giờ. Những chiếc đầm màu trắng xuất hiện dưới phố nhiều hơn, anh như bị mê hoặc và lẫn lộn không còn biết đâu là cô, đâu là người khác nữa. Đôi mắt anh tiếp tục rong ruổi kiếm tìm Tâm Lan trong thứ tình cảm hoang mang và trái tim bị cào xé. Anh đã quyết định rời xa cô nhưng vì sao những dòng suy nghĩ vẫn hướng về người đàn bà đẹp đấy? Anh quyết định quay về với mối tình đầu tiên nhưng vì sao vẫn nuôi hy vọng là được nhìn thấy hình ảnh dịu dàng và tâm hồn trong sáng kia mỗi ngày?

Kiều Thanh tỏ vẻ khó chịu, cô cũng nhoài người về phía trước mặt, ngó nghiêng nhìn mọi thứ, rồi mở giọng làu bàu:

- Anh nhìn gì mà nhìn dữ vậy?

- Thì ngắm cảnh đường phố thôi. Hôm nay, công việc có chút trục trặc.

- Thật không? - Cô quắc mắt rồi mở lời đầy hờn dỗi. - Hay là anh đang kiếm "nó" vậy?

- Anh nhắc lại lần nữa, cấm mở miệng nói một từ nào nữa là "nó" nữa, biết chưa?

- Được rồi, được rồi, anh yêu ạ.

Kiều Thanh cười nửa miệng khi suy đoán của mình đã đánh trúng tim đen của Hoàng Minh. Cô cho rằng Hoàng Minh là kẻ ngốc. Một gã đàn ông si tình và mê muội dám rũ bỏ gia đình để chạy về bên người tình cũ thì còn có điều gì mà cô không hiểu ở anh nữa? Những ngón tay dài thon được tỉa tót và tô vẽ rất kỹ càng của cô đang mân mê ly sinh tố cà rốt. Kiều Thanh đưa mắt nhìn mọi thứ một cách lơ đãng ở phía cầu thang ban nãy và suy nghĩ miên man. Tự dưng, cô lại thèm rượu...

Một vị khách phương Tây vừa bước lên. Ông ta đang tiến về phía giữa khu sân thượng cùng nhân viên tiếp tân để tìm cho mình một vị trí ngồi lý tưởng. Ông ta nói Tiếng Việt khá rõ và trôi chảy khi muốn đưa ra ý kiến cùng lời đề nghị của mình: " Không, chỗ đó rất tệ, tôi không thể nhìn bao quát được cảnh thành phố", "Ồ, chỗ đó sao... - Ông ta lắc đầu. Và những nếp nhăn trên khuôn mặt của ông ta như giãn dần ra, ông nói tiếp với giọng đầy hồ hởi: " Thật tuyệt, cám ơn cô, hãy mang giúp tôi vài loong bia Sài Gòn nhé!" Dứt lời, thân hình cao lớn và cái bụng đồ sộ của ông ta bắt đầu vặn vẹo, cong người lên, thậm chí còn quỳ rạp luôn xuống dưới sàn gạch sáng loáng, cùng chiếc máy chụp hình và bấm liên hồi, miệng không ngớt lời khen: "Oh my god! Thật tuyệt vời. Chỉ có thể là phụ nữ Việt Nam mà thôi..."

Kiều Thanh tròn mắt nhìn ông ta. Cô giống như một chiếc máy quay phim đã ghi lại đầy đủ những giây phút mà cô cho là "điên rồ" của một vị khách không quen đó. Sau những phút giây thăng hoa của người đam mê nghệ thuật, ông ta mới chịu rời mắt khỏi địa điểm mà ông cho rằng, đó là điều lý tưởng nhất, tuyệt vời nhất, đẹp đẽ nhất từ ngày sang du lịch ở Việt Nam. Ông mở nắp bia mát lạnh và nhấm nháp những hạt đậu phộng màu đỏ nhợt đã tróc vỏ. Cái đầu tròn vo đã hói gật gù theo điệu nhạc ở quán cà phê mà ông cũng không hề biết tên. Như phát hiện ra có người theo dõi mình, ông ngước nhìn Kiều Thanh, nở một nụ cười không mấy thiện cảm:

- Hi. Cô quen tôi sao?

- Tôi...Tôi...

- Cô rất xinh đẹp. - Ông ta cười và buông một câu nói không hề có mục đích.

- Cám ơn vì lời khen. Con mèo... À ý tôi là đôi mắt của ông... À không, nhìn ông khá giống một người bạn của tôi. Thật xin lỗi vì hành động thiếu lịch sự vừa rồi.

Ông nhún vai và tự tin cười: "Oh my god! Thì ra lại có nhiều người giống vẻ bề ngoài rất men của tôi đến thế!". Kiều Thanh cười gượng gạo và giả vờ giọng tán thưởng: "Duh!".

Hoàng Minh vỗ vào vai Kiều Thanh, mặt cô tái mét nhưng không dám nhìn thẳng vào mắt anh. Kiều Thanh nắm chặt tay lại, những đường gân lại bắt đầu hằn lên...

- Thanh! Kiều Thanh! Em ổn đấy chứ?

- À, ừ! Em không sao...

- Em quen người đó à?

- Vâng. À không phải, mắt ông ta, mắt ông ta màu xanh, y như mắt...

- Mắt con mèo trắng đúng không?

- Vâng. - Kiều Thanh cúi đầu, hút một hơi cạn sạch ly sinh tố cà rốt. - À, anh Minh này, em vừa gặp con mèo trắng đêm qua ở quán café này.

- Chỗ nào? - Hoàng Minh nhìn Kiều Thanh chăm chú, có vẻ như đề tài này đáng được anh quan tâm hơn là việc ngồi nghe cô làu bàu, nũng nịu như lúc bắt đầu buổi hẹn hò.

- Chỗ kia! - Vừa nói, Kiều Thanh vừa đưa tay chỉ về phía cầu thang.

- Anh cũng vậy, vừa ban nãy. Nó rất đẹp.

- Anh bị điên à?

Kiều Thanh gào lên. Và vô tình, một lần nữa cô được nhận ngay lấy ánh mắt thiếu thiện cảm từ những vị khách ngồi xung quanh, trong đó có cả ông khách người Tây ban nãy đang há miệng chữ O, đôi mắt nhắm hờ và đôi lông mày nhíu lại. Cô đưa hai tay ra trước mặt, quơ quơ trong không khí ra hiệu: "Không có gì đâu. Xin lỗi đã làm phiền!". Kiều Thanh hạ giọng, tiếp tục nói.

- Em chắc chắn, con mèo đó là của Tâm Lan.

- Tâm Lan không nuôi mèo, chưa bao giờ cô ấy thích mèo cả. Lúc nào, cô ấy cũng sợ mình sẽ bị mắc bệnh hen. - Hoàng Minh giải thích. Anh cảm thấy vui hơn một chút khi nói về những đặc điểm cá nhân của Tâm Lan.

- Vậy em thề với anh, con mèo đó là ma, do chính cô ta đi xin quẻ thầy bói và mục đích chính là để hại chết em. - Kiều Thanh cằn nhằn trong lo sợ.

- Cô có bị thần kinh không vậy? Hả? Kiều Thanh? - Hoàng Minh nổi cáu thực sự. Anh đập mạnh tay xuống bàn. - Sao đầu óc cô lúc nào cũng chỉ biết nghĩ xấu cho người khác như vậy thôi à?

- Anh Minh? Anh Hoàng Minh...

Không chờ Kiều Thanh trả lời, anh vội kéo cái áo vest vắt phía sau ghế và cầm chiếc cặp da đựng laptop rồi đứng lên ngay:

- Thôi, bỏ qua chuyện đó đi. Em bắt xe tự về nhà. Anh mệt, cần phải nghỉ ngơi.

Anh đi thật nhanh và bỏ Kiều Thanh lại, mặc kệ cô ta đang lải nhải những câu trách cứ hết sức bực mình.

- Anh Minh. Anh Hoàng Minh. Anh có đứng lại không thì bảo. Anh Minh...

Chẳng ai trả lời, chỉ có những cặp mắt tò mò đổ dồn về phía Kiều Thanh đang ngồi. Họ nhìn cô không chớp mắt. Cô vội đặt tờ tiền xuống bàn rồi kéo chiếc túi xách hàng hiệu màu tím chạy theo, miệng vẫn không ngớt lời gọi.

- Chân em đau mà chạy nhanh hơn cả anh ý nhở? - Hoàng Minh nhìn xoáy sâu vào đôi mắt Kiều Thanh. Anh cũng không hiểu sao mình lại đối đáp với người đàn bà đang đầu ấp tay gối suốt nhiều tháng qua với mình như thế? Những cảm xúc đan xen giằng xé tâm hồn anh. Anh mệt mỏi rã rời.

- Em...

- Lần sau bỏ cái kiểu ăn nói hồ đồ đấy đi.

Hoàng Minh lên ga và lao đi, anh quên cả việc gạt chân chống xe. Đến khúc đường cua cách quán café chừng mười mét, chỉ cần một hay hai giây nữa thôi là chiếc ô tô tải đang lao tới có thể sẽ gây ra án mạng. Hoàng Minh như được đánh thức dậy khỏi cơn mê giữa ban ngày. Anh ngước mặt lên và nhìn vào bác tài xế đang ngồi trong xe tải. Tay bác giữ chặt vào vô lăng, còn miệng thì không ngớt nói gì đó với thái độ cực kỳ bất mãn. Hoàng Minh lẩm bẩm: " Say xỉn mà còn thích ra đường đánh võng là sao?", rồi anh lại tiếp tục lên ga mà không hề hay biết, lỗi là ở chính chiếc chân chống xe máy của mình. Đầu óc anh như bị phủ một lớp sương mù, đặc quánh.

Kiều Thanh sậm mặt, đầy tức tối. Cô đá mạnh chân vào gốc cây xà cừ lớn ở ngay cổng quán café. Lần này thì chính cô tự làm chân mình đau thật. Cô bụm miệng phát ra vài câu chửi thề bằng đủ thứ ngôn ngữ của cả Tây và Việt. Thậm chí, những đóa hoa đang rộ sắc dưới lòng đường đung đưa mình trong gió cũng làm Kiều Thanh thêm buồn thêm bực.

Cô ngắt một bông hoa với ý định cấu xé cánh hoa, nhụy hoa cho tan nát, bầm dập vì dám xinh tươi khoe sắc giữa nắng trời trong khi lòng cô đang buồn đến thắt lại. Nhưng khi cành hoa gần rời ra khỏi thân cây thì tiếng còi của bác bảo vệ trong khuôn viên thành phố đã hét lên. Cô co chân và chạy mất hút.

Theo Bưu Điện Việt Nam

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Đang hì hụi lau nhà, chị dâu bất ngờ thưởng Tết cho tôi 20 triệuĐang hì hụi lau nhà, chị dâu bất ngờ thưởng Tết cho tôi 20 triệu
06:07:25 14/01/2025
Ly hôn bỏ lại con cho chồng, tôi khóc cạn nước mắt ngày gặp lạiLy hôn bỏ lại con cho chồng, tôi khóc cạn nước mắt ngày gặp lại
06:55:00 13/01/2025
Biết gia đình tôi sắp ra nước ngoài sinh sống, em dâu lén lút vào phòng ngủ làm một việc không ai ngờBiết gia đình tôi sắp ra nước ngoài sinh sống, em dâu lén lút vào phòng ngủ làm một việc không ai ngờ
06:04:15 14/01/2025
Cơn ác mộng lần 2: Họ hàng nhà chồng sắp kéo lên, em lo mất hết tiền không kịp trở tay!Cơn ác mộng lần 2: Họ hàng nhà chồng sắp kéo lên, em lo mất hết tiền không kịp trở tay!
09:13:08 13/01/2025
Vợ cũ của chồng qua đời, tôi lặng lẽ đội khăn tang và ngồi bên linh cữu: Cuộc đời chưa bao giờ nghiệt ngã đến thếVợ cũ của chồng qua đời, tôi lặng lẽ đội khăn tang và ngồi bên linh cữu: Cuộc đời chưa bao giờ nghiệt ngã đến thế
09:00:09 13/01/2025
Ngày ra tòa ly hôn, con trai bất ngờ gửi một tin nhắn khiến tôi bật khócNgày ra tòa ly hôn, con trai bất ngờ gửi một tin nhắn khiến tôi bật khóc
14:34:35 13/01/2025
Chuẩn bị tính đến chuyện kết hôn, tôi bàng hoàng phát hiện ra mình là kẻ thứ baChuẩn bị tính đến chuyện kết hôn, tôi bàng hoàng phát hiện ra mình là kẻ thứ ba
05:48:13 14/01/2025
Tháng nào chồng cũng gửi 40 triệu về nhà, tôi bàng hoàng khi biết hoàn cảnh sống của anh trong lần đến thăm đột ngộtTháng nào chồng cũng gửi 40 triệu về nhà, tôi bàng hoàng khi biết hoàn cảnh sống của anh trong lần đến thăm đột ngột
06:01:06 14/01/2025

Tin đang nóng

Chân dung thiếu gia Vingroup cưới Á hậu Phương NhiChân dung thiếu gia Vingroup cưới Á hậu Phương Nhi
20:03:43 14/01/2025
Chồng sắp cưới của Á hậu Phương Nhi là ai?Chồng sắp cưới của Á hậu Phương Nhi là ai?
18:33:00 14/01/2025
Sát hại chị dâu do ghen tuông, em rể lĩnh án 20 năm tùSát hại chị dâu do ghen tuông, em rể lĩnh án 20 năm tù
19:46:39 14/01/2025
HOT: Á hậu Phương Nhi tổ chức đám hỏi với con trai tỷ phú vào ngày maiHOT: Á hậu Phương Nhi tổ chức đám hỏi với con trai tỷ phú vào ngày mai
18:46:53 14/01/2025
Tạm đình chỉ cô giáo trả trẻ cho người lạ, khiến bé 4 tuổi mất tích ở Hải PhòngTạm đình chỉ cô giáo trả trẻ cho người lạ, khiến bé 4 tuổi mất tích ở Hải Phòng
20:30:39 14/01/2025
Lễ ăn hỏi của Á hậu Phương Nhi sáng 15/1 an ninh sẽ được thắt chặtLễ ăn hỏi của Á hậu Phương Nhi sáng 15/1 an ninh sẽ được thắt chặt
21:40:56 14/01/2025
Nhận được 2,4 tỷ đồng chuyển khoản nhầm, người đàn ông nhanh chóng gửi trả lại cho đối phương nhưng nhận thấy điều bất thường liền lập tức báo cảnh sátNhận được 2,4 tỷ đồng chuyển khoản nhầm, người đàn ông nhanh chóng gửi trả lại cho đối phương nhưng nhận thấy điều bất thường liền lập tức báo cảnh sát
17:47:29 14/01/2025
Hoa hậu Thanh Thuỷ bị camera tóm dính biểu cảm gây chú ý khi SOOBIN liên tục ẵm giải ở WeChoice AwardsHoa hậu Thanh Thuỷ bị camera tóm dính biểu cảm gây chú ý khi SOOBIN liên tục ẵm giải ở WeChoice Awards
19:28:32 14/01/2025

Tin mới nhất

Mời 6 đồng nghiệp đi ăn tất niên, hóa đơn hết 12 triệu đồng khiến tôi choáng váng, đến khi biết sự thật thì còn sốc ngã quỵ

Mời 6 đồng nghiệp đi ăn tất niên, hóa đơn hết 12 triệu đồng khiến tôi choáng váng, đến khi biết sự thật thì còn sốc ngã quỵ

05:56:01 14/01/2025
Trước đó tôi đã vỗ ngực mời khách, sao có thể để mọi người chia bill được, chỉ đành cắn răng chuyển khoản. Hôm vừa rồi tôi nhận tiền thưởng Tết
Tôi mắc chứng ám ảnh cân nặng đến mức 15 năm trời không dám ăn 1 hạt cơm chỉ vì những lời lẽ cay nghiệt từ chính mẹ đẻ của mình

Tôi mắc chứng ám ảnh cân nặng đến mức 15 năm trời không dám ăn 1 hạt cơm chỉ vì những lời lẽ cay nghiệt từ chính mẹ đẻ của mình

05:51:54 14/01/2025
Luôn giảm cân thành công nhưng tôi không bao giờ chia sẻ bí quyết cho ai vì tôi biết mình đã cực đoan với bản thân như thế nào.
Xuất hiện người phụ nữ lạ mặt đến đòi nợ, tôi bàng hoàng trước sự thật của chồng bị phơi bày

Xuất hiện người phụ nữ lạ mặt đến đòi nợ, tôi bàng hoàng trước sự thật của chồng bị phơi bày

05:44:24 14/01/2025
Tôi suýt ngất vì sốc khi nghe người phụ nữ lạ mặt đến đòi món nợ của chồng kèm tiết lộ một điều. Tôi có một hôn nhân trọn vẹn, bắt đầu là một tình yêu, tương đồng về mọi thứ.
Là mẹ kế, tôi không có quyền dạy con?

Là mẹ kế, tôi không có quyền dạy con?

05:40:39 14/01/2025
Giao con cho tôi chăm sóc, đòi hỏi tôi phải hết lòng thương yêu, vậy tại sao lại không cho tôi cái quyền dạy dỗ con, phải chăng là mẹ kế thì không có quyền đó?
Kịch tính trong ngày ra tòa: Mẹ chồng cũ bất ngờ dúi vào tay tôi một cọc tiền, tôi không biết nên làm gì!

Kịch tính trong ngày ra tòa: Mẹ chồng cũ bất ngờ dúi vào tay tôi một cọc tiền, tôi không biết nên làm gì!

09:23:24 13/01/2025
Tôi bước ra từ cổng tòa án, cảm giác như vừa dứt ra khỏi một gánh nặng khổng lồ. Cuộc sống của tôi đã thay đổi hoàn toàn.
Cuộc sống gia đình tôi tưởng chừng như êm đềm, vậy mà một lần nữa tôi lại bị cuốn vào 'cơn bão' do vợ cũ của chồng tạo ra

Cuộc sống gia đình tôi tưởng chừng như êm đềm, vậy mà một lần nữa tôi lại bị cuốn vào 'cơn bão' do vợ cũ của chồng tạo ra

09:08:26 13/01/2025
Bị bịa đặt và vu oan, trong khi người tôi yêu thương lại quay lưng, chính con gái riêng của anh đã đứng ra bảo vệ tôi, khiến tôi không khỏi bàng hoàng.
Chạm mặt vợ cũ của chồng tại siêu thị, tôi chỉ nói một câu khiến cô ta "đứng hình" giận tím mặt

Chạm mặt vợ cũ của chồng tại siêu thị, tôi chỉ nói một câu khiến cô ta "đứng hình" giận tím mặt

09:04:50 13/01/2025
Cuộc gặp gỡ bất ngờ tại siêu thị đã đẩy mâu thuẫn giữa tôi và vợ cũ của chồng lên cao trào. Câu trả lời duy nhất của tôi không chỉ chặn đứng lời mỉa mai mà còn khiến cô ấy tức đến không thốt nổi một lời.
Vừa mặt chú rể, cô gái lao vào tát tới tấp ngay trong đám cưới, khi biết sự thật cả hội trường ngỡ ngàng

Vừa mặt chú rể, cô gái lao vào tát tới tấp ngay trong đám cưới, khi biết sự thật cả hội trường ngỡ ngàng

08:56:27 13/01/2025
Dù sao thì tôi cũng không dám phá nát ngày đám cưới của người cũ. Bởi cô dâu kia chẳng có tội gì, người có lỗi với mẹ con tôi là anh ta.
Chị chồng nhắn tin mượn 100 triệu, tôi lấy điện thoại của chồng từ chối thì chết lặng khi thấy tin nhắn trả lời

Chị chồng nhắn tin mượn 100 triệu, tôi lấy điện thoại của chồng từ chối thì chết lặng khi thấy tin nhắn trả lời

08:49:06 13/01/2025
Tôi nhớ lại chị chồng có hai đứa con, một đứa con gái 6 tuổi và một đứa con trai mới 2 tuổi. Tôi và chồng đã lấy nhau 4 năm, đứa trẻ này là con riêng của anh!
Qua nhà bạn trai từng ly hôn bất chợt, tôi giận run người với hành động của anh và vợ cũ

Qua nhà bạn trai từng ly hôn bất chợt, tôi giận run người với hành động của anh và vợ cũ

08:45:45 13/01/2025
Sau đó, người yêu có gọi điện tôi cũng không bắt máy. Có lẽ yêu một người đàn ông từng ly hôn hạnh phúc thật, nhưng tôi không đủ bao dung để lấy anh ấy làm chồng.
Đi làm về thấy nóc nhà bị hổng một lỗ hổng lớn, thấy bóng hình trong camera ghi lại tôi tức nghẹn lời

Đi làm về thấy nóc nhà bị hổng một lỗ hổng lớn, thấy bóng hình trong camera ghi lại tôi tức nghẹn lời

08:38:39 13/01/2025
Sự phản bội của chồng khiến tôi cắt đứt hết hy vọng níu giữ cuộc hôn nhân này. Tôi quyết định viết đơn ly hôn rồi gửi cho chồng.
Chồng tự mình chuẩn bị quà Tết cho 2 bên nội - ngoại, vừa mở ra xem quà bên ngoại tôi bức xúc muốn "ném ra ngoài sân"

Chồng tự mình chuẩn bị quà Tết cho 2 bên nội - ngoại, vừa mở ra xem quà bên ngoại tôi bức xúc muốn "ném ra ngoài sân"

08:34:39 13/01/2025
Phần quà chồng tôi chuẩn bị cho nhà ngoại sao mà chênh lệch quá mức so với nhà nội. Đêm tân hôn, vợ chồng tôi thống nhất với nhau sẽ luôn đối xử công bằng giữa 2 bên gia đình.

Có thể bạn quan tâm

Tiếp tục hoãn công bố đề cử Oscar 2025

Tiếp tục hoãn công bố đề cử Oscar 2025

Hậu trường phim

22:52:33 14/01/2025
Viện Hàn lâm Khoa học và Nghệ thuật Điện ảnh Mỹ thông báo các đề cử Oscar lần thứ 97 sẽ bị hoãn lần thứ hai do các đợt cháy rừng dữ dội đang hoành hành ở Los Angele
Ador nộp đơn cấm NewJeans ký hợp đồng độc lập

Ador nộp đơn cấm NewJeans ký hợp đồng độc lập

Nhạc quốc tế

22:39:22 14/01/2025
Ador nhấn mạnh bản thân là công ty đại diện của NewJeans, do đó nhóm không thể tự ý ký hợp đồng quảng cáo với các nhãn hàng khác.
Cuộc sống "địa ngục" của người Việt tại căn cứ lừa đảo ở Campuchia

Cuộc sống "địa ngục" của người Việt tại căn cứ lừa đảo ở Campuchia

Pháp luật

22:35:54 14/01/2025
Người bị lừa sang Campuchia sẽ bị nhốt vào một khu tập trung để làm công việc lừa đảo. Nếu không làm đủ doanh số, các nạn nhân sẽ bị đánh đập dã man và bị bán sang các công ty khác.
Song Joong Ki tắm cho con mỗi ngày trong nửa năm

Song Joong Ki tắm cho con mỗi ngày trong nửa năm

Sao châu á

22:35:45 14/01/2025
Tham gia trong chương trình Please Take Care of My Refrigerator , Song Joong Ki chia sẻ về kinh nghiệm làm cha mẹ và cuộc sống gia đình của mình.
UAV 'không thể gây nhiễu' của Nga gây khó cho Ukraine

UAV 'không thể gây nhiễu' của Nga gây khó cho Ukraine

Thế giới

22:32:22 14/01/2025
Sự xuất hiện của các loại máy bay không người lái (UAV) cáp quang đặt thêm thách thức cho hệ thống tác chiến điện tử trên chiến trường.
Câu chuyện "đáng sợ" đằng sau hình ảnh cần thủ câu được đầu cá mập

Câu chuyện "đáng sợ" đằng sau hình ảnh cần thủ câu được đầu cá mập

Netizen

22:26:51 14/01/2025
Hình ảnh cần thủ bên cạnh đầu cá mập cùng câu chuyện đằng sau đã nhanh chóng thu hút sự quan tâm của cộng đồng mạng về mối hiểm nguy của đại dương.
HOT: Bắt gặp Á hậu Phương Nhi lộ diện tất bật giữa rạp cưới, visual cô dâu mới gây chú ý!

HOT: Bắt gặp Á hậu Phương Nhi lộ diện tất bật giữa rạp cưới, visual cô dâu mới gây chú ý!

Sao việt

22:22:25 14/01/2025
Theo ghi nhận của chúng tôi, Á hậu Phương Nhi và gia đình đang gấp rút hoàn thiện phần trang trí để chuẩn bị chào đón nhà trai vào ngày mai.
3 nghệ sĩ đóng 'Táo quân' tham gia phim Tết

3 nghệ sĩ đóng 'Táo quân' tham gia phim Tết

Phim việt

22:09:24 14/01/2025
Theo chia sẻ của nghệ sĩ Hương Tươi, trong phim chiếu Tết Nguyên đán này, chị vào vai bà Xuân, diễn nhiều cảnh cãi lộn với NSƯT Chí Trung (ông Lộc) và nghệ sĩ Tú Oanh (bà Loan).
'Người sói' Hugh Jackman tình tứ với bạn gái sau cáo buộc ngoại tình

'Người sói' Hugh Jackman tình tứ với bạn gái sau cáo buộc ngoại tình

Sao âu mỹ

22:04:48 14/01/2025
Hugh Jackman và Sutton Foster đang tận hưởng khoảng thời gian bên nhau. Cả hai từng đóng chung trong vở The Music Man trên sân khấu Broadway.
Nghệ sĩ Phương Dung: Thăng trầm từ gánh bún chả giò đến 'nữ hoàng đánh ghen'

Nghệ sĩ Phương Dung: Thăng trầm từ gánh bún chả giò đến 'nữ hoàng đánh ghen'

Tv show

21:55:35 14/01/2025
Trong chương trình Chuyện tối cùng sao tập 84, nghệ sĩ Phương Dung chia sẻ về hành trình thăng trầm trong nghề diễn xuất, đặc biệt là giai đoạn gián đoạn hơn một thập kỷ.
Ronaldo kiếm 550.000 euro mỗi ngày sau khi chốt gia hạn với Al Nassr

Ronaldo kiếm 550.000 euro mỗi ngày sau khi chốt gia hạn với Al Nassr

Sao thể thao

21:48:52 14/01/2025
Ngôi sao người Bồ Đào Nha, Cristiano Ronaldo đã đồng ý gia hạn một năm nữa với Al Nassr, và được cho là sẽ hưởng mức lương 550.000 euro mỗi ngày.