9 năm yêu mới cưới, chồng vẫn có 3 con rơi
Vào một ngày, mình nhận được hung tin từ người bạn gái thân. Cô ấy cho biết, chồng mình đang có bồ, là một cô gái quán karaoke.
Hôm nay, ngày mình viết thư này cũng chính là ngày mình chính thức ôm con ra đi, quyết định rời xa người chồng đã bao năm yêu thương hết mình.
Các bạn ạ! Chưa bao giờ mình có đủ dũng cảm như lần này. Không một lời to tiếng, không một tin nhắn tiễn biệt, mình lặng lẽ bồng con đi thật xa con người ấy.
Sau 9 năm yêu nhau, vợ chồng mình cũng kết thúc bằng một đám cưới dưới sự chứng kiến của hai gia đình nội ngoại, dưới sự khâm phục một tình yêu kiên trì và bền bỉ qua bao thời gian của bạn bè và người thân. Về phần mình, sống cùng gia đình nhà chồng sau khi cưới đến nay chưa có một điều tiếng gì. Bố mẹ chồng luôn thương mình và cùng chăm lo cho hạnh phúc gia đình.
Một năm sau, bé gái đầu lòng ra đời. Đó là kết quả tình yêu của mình dành cho chồng. Mình hạnh phúc vô cùng. Và thời gian cứ thế trôi đi, tưởng rằng mình đang ngập tràn trong hạnh phúc khi 5 năm sau mình sinh thêm một bé trai kháu khình giống hệt ba cháu. Họ hàng nội ngoại đều vui mừng vì mình đã có đủ nếp, đủ tẻ và vợ chồng chỉ cần lo làm ăn để vun đắp cho hạnh phúc gia đình.
Nhưng ai hay, vào một ngày mình nhận được hung tin từ người bạn gái thân của mình. Cô ấy cho biết, chồng mình đang có bồ, là một cô gái quán karaoke. Trời đất sụp đổ dưới chân mình, người chồng mình đã tuyệt đối tin tưởng và gửi trọn tình yêu đã phản bội lại mình, thật cay đắng và nhục nhã khi mình mới sinh được cháu trai 3 tháng. Vì lý do gì ư, vì vợ sinh con nên không đáp ứng được nhu cầu sinh lý ư, hay vì chồng mê người ta trẻ đẹp mà quên đi người vợ sớm hôm vì chồng, vì gia đình?
Video đang HOT
Nhưng ai hay, vào một ngày mình nhận được hung tin từ người bạn gái thân của mình. Cô ấy cho biết, chồng mình đang có bồ, là một cô gái quán karaoke. (ảnh minh họa)
Chồng mình đã thú nhận điều đó, nhưng anh đã giấu mình trong 2 năm anh mở công ty riêng, trong những tháng đó, anh đã cho cô ta hết tiền mà đáng lẽ ra phải dành dụm để mua sữa và quần áo cho con. Anh chỉ coi đó như qua đường mà không hề thấy lỗi lầm, anh cho rằng đó là chuyện bình thường của đàn ông.
Các bạn ạ, cũng kể từ đó, niềm tin của mình dành cho chồng đã không còn. Mình luôn nghĩ và bị ám ảnh bởi chồng. Và hiển nhiên, sự tôn trọng trong mình cũng không có nữa.
Nhưng bấy nhiêu đó chưa đủ đau đớn, đắng cay và chua chát khi tự tai mắt mình phát hiện ra, chồng mình còn có vợ hai và con riêng bên ngoài nữa. Không những 1 đứa mà có đến 3 đứa trẻ rơi rớt bên ngoài. Mình phải làm sao đây, chồng mình thực sự đã không còn là của mình nữa rồi, là của cả người đàn bà khác. Khi con gái lớn của mình được 1 tuổi thì hắn (cho phép mình được gọi chồng mình như vây) đã có quan hệ với cô ta, và đứa con lớn rơi vãi của hắn chỉ kém con gái của mình 3 tuổi. Còn hai đứa sau mang bầu cùng năm với cháu thứ hai của mình.
Các bạn ạ, mình nghĩ sao cho đúng đây? Mình cũng đã vật vã, đã gào thét tưởng chừng như điên dại suốt bao ngày. Mình cũng đã tìm đến cái chết nhưng không thành, thân xác mình xuống dốc không phanh kịp kể từ ngày đó, lúc nào mình cũng bị ám ảnh bởi người đàn bà kia. Chán nản, mệt mỏi, khóc lóc vật vã bao ngày rồi mình cũng tự chấn tĩnh mà nói chuyện đàng hoàng với người chồng tồi đó. Hắn nói có lỗi nhưng đã chót rồi thì không thể chối bỏ được trách nhiệm.
Rồi cuối cùng, hắn cũng chọn mẹ con mình nhưng có trách nhiệm với bọn trẻ đó.(Ảnh minh họa)
Mình nói: “Anh chọn 1 trong 2 , một có mẹ con tôi, hai là mẹ con cô ta. Mình không chấp nhận anh có cả 2, và cuộc đời cũng vậy, vì mình sống đã không sai, chưa vi phạm đạo đức con người, chưa vi phạm thuần phong mỹ tục mà anh dám làm điều đó với tôi sao?”. Đối với mình, hắn không còn một chút gì để phải tôn trọng nữa, kể cả bố mẹ chồng cũng vậy, cũng sẵn sàng từ bỏ anh ta vì anh ta đã gây tủi nhục cho ông bà, vì ông bà là nhà giáo đã bao năm.
Rồi cuối cùng, hắn cũng chọn mẹ con mình nhưng có trách nhiệm với bọn trẻ đó. Mình phải đồng ý vì dù gì đó cũng là lương tâm con người và tình cha con không bao giờ bỏ được.
Nhưng trách nhiệm không dừng lại ở đó, mỗi lần hắn đi thăm mẹ con người kia là lòng mình lại đau như cắt, mình đã mượn rượu để quên đi nỗi đau này nhưng không sao quên được. Mình đã chấp nhận anh có trách nhiệm với bọn trẻ nhưng sao anh lại tham lam đến cả mẹ chúng. Anh đã không còn tôn trọng vợ mình nữa vì anh thích, anh nhớ con anh là anh đi thăm mà không cần phải nói một lời.
Đã nhiều lần như vậy, thế nên trong những giấc mơ của mình luôn bị ám ảnh và xuất hiện người đàn bà đó. Mình thấy chính mình đánh nhau, cãi nhau trong mơ, và tỉnh dậy là chiếc gối ướt đẫm nước mắt của mình. Mình rất sợ một điều, luôn nơm nớp lo rằng khi mình đi làm về sẽ không thấy chồng đâu và anh lại đi với mẹ con nó. Giờ phải làm sao đây, và những điều mình suy nghĩ luôn trở thành hiện thực trớ trêu, cắn xé tâm can mình.
Các bạn ạ, đã nhiều lần như vậy, liệu mình có thể sống như thế hết cuộc đời này không, có lẽ là không thể. Mình muốn từ bỏ hắn, để cho hắn biết thế nào là mất đi một thứ, dù cho nó không còn quý giá với hắn nữa. Nhưng không thể làm người vợ để cho hắn sỏ mũi, dắt dây. Từ yêu thương hắn, giờ trở thành căm ghét và thù hận. Mình phải làm sao lúc này đây, mong các bạn cho mình một lời khuyên. Thật sự mình quá đau đớn rồi!
Theo VNE
Cấp dưỡng con rơi của chồng: Ngậm... bồ hòn!
Phải chấp nhận để chồng nhìn nhận đứa con rơi từ cuộc tình vụng trộm của ông là điều mà người vợ đau đớn nhất.
Nhưng mọi việc không dừng lại ở đó, sự tồn tại của đứa bé, trách nhiệm của người cha và nỗi giằng xé của người vợ trong việc chia sẻ tình, tiền cho con riêng của chồng còn dẫn đến nhiều bi kịch khác.
"Bồ hòn" biết bỏ cho ai?
Bước vào văn phòng luật sư, người phụ nữ tên Lê Thị D.H. (48 tuổi, ở Q. Bình Thạnh, TP.HCM) không giấu được vẻ giận dữ. Bà muốn luật sư giúp thảo lá đơn kiện chồng vì ông nhiều lần lén lút lấy tiền của gia đình để nuôi con rơi. Lúc trước, bà tình nghi người giúp việc ăn cắp. Sau thời gian rình rập lập thế, bà bắt tận tay... ông chủ.
Bà H. kết hôn với ông T. năm 2001, hiện có hai con nhỏ. Ông bà mở hiệu tạp hóa tại nhà, thu nhập đủ sống. Sau đó, ông T. lén lút quan hệ với một phụ nữ chưa chồng và sinh con vào cuối năm 2012. Người phụ nữ này thúc ép ông T. ly hôn rồi đăng ký kết hôn với mình để làm giấy khai sinh cho con. Ông còn đang chần chừ thì bà H. phát giác sự việc. Để giữ gia đình khỏi đổ vỡ, bà H. nhượng bộ cho ông T. nhìn nhận, đứng tên trong giấy khai sinh của con.
Tuy nhiên, bà H. chỉ cho cậu bé danh phận, chứ không cho phép có bất cứ liên hệ gì về sau, cấm ông T. qua lại thăm nom, đồng thời làm áp lực buộc hai mẹ con họ dọn đi nhưng không thành. Mới đây, bà theo dõi và biết được ông T. nhiều lần cho vợ bé tiền nên muốn kiện chồng tội... trộm cắp tiền. Dù ông T. giải thích: "Đưa tiền cô ấy để mua sữa cho con, một mình cổ nuôi sao nổi", nhưng bà H. vẫn không chấp nhận. Mặc cho chồng năn nỉ hay tổ dân phố đến hòa giải, bà H. nhất quyết không chia sẻ nguồn sống của gia đình bà cho... người dưng.
Cùng phận đàn bà, lại cũng là mẹ, chị Đ. thương cảm và đáp ứng yêu cầu của cô ta dù phải thắt lưng buộc bụng. (ảnh minh họa)
Theo bà, cho cha nhìn con đã là may phước, ông không có quyền thăm nom hay tự ý lấy thu nhập chung để cấp dưỡng con riêng khi chưa có sự đồng ý của vợ chính thức là bà. Hơn nữa, cậu bé là kết quả của hành vi lén lút, vi phạm nên không có quyền như đứa trẻ khác. Phải lo tiền nuôi con chồng, bà thấy bất công, nghĩ rằng pháp luật không bảo vệ quyền lợi của người vợ hợp pháp như bà. Chẳng khác nào bao biện, khuyến khích ông chồng tiếp tục quan hệ nhăng nhít, tiếp tục rơi rớt những "cục nợ".
Lòng tốt bị chà đạp
Biết điều, hiểu chuyện và nhân hậu là tấm lòng hiếm thấy của "má lớn" Nguyễn Thị Đ. (ở Q.8). Chị Đ. thuộc týp phụ nữ luôn chịu đựng, nhẫn nhịn, toàn tâm toàn ý lo cho nhà chồng. Về làm dâu, chị bắt đầu là trụ cột kinh tế gia đình khi tiếp quản xưởng giày da của cha mẹ chồng già yếu. Dù trọn đạo vợ hiền, dâu thảo nhưng chị luôn thiếu tự tin vì lớn tuổi hơn chồng, dung mạo không được đẹp và nhất là chỉ sinh được hai con gái. Khi chồng có được hai con trai với cô gái bán cà phê, chị không phản đối hay làm dữ, bởi chị mặc cảm và luôn tự trách mình không biết đẻ con trai.
Dù chị Đ. bao dung, tha thứ và gánh vác trách nhiệm chăm sóc con rơi của chồng, nhưng chồng chị và vợ bé vẫn phối hợp nhau "đào mỏ" chị với chiếc cần câu cấp dưỡng con riêng - cặp bé trai song sinh chào đời năm 2008. Ngay từ đầu, chị Đ. đã chủ động hứa trích mỗi tháng sáu triệu đồng và luôn giao tiền đúng hẹn, nhưng người vợ bé vẫn tìm cách vòi vĩnh, nâng giá. Cô ta viện cớ các cháu đẻ non, nhẹ cân nên phải đi khám bệnh như cơm bữa; hiện việc bán cà phê ế ẩm... không đủ tiền trang trải.
Cùng phận đàn bà, lại cũng là mẹ, chị Đ. thương cảm và đáp ứng yêu cầu của cô ta dù phải thắt lưng buộc bụng. Nhưng chị càng mở rộng lòng mình, hai người kia càng tăng yêu sách. Về sau, chị Đ. tìm hiểu và biết được cái gọi là "trang trải" của cô vợ bé chính là hóa đơn bạc triệu ở shop thời trang, mỹ viện. Chồng chị Đ. cũng không chịu quay đầu, thường lấy tiền cấp dưỡng con để chơi bời. Nhiều lần chị Đ. phải trả "nhồi" khi cô vợ bé đến xưởng giày lớn tiếng đòi tiền. Cũng mượn lý do cấp dưỡng, chồng chị còn "cuỗm" tiền bỏ mối giày, gây thất thu cho việc kinh doanh.
5 năm từ khi chồng có thêm con, chị Đ. không tích lũy được gì, vốn liếng thất thoát. Chị chịu thiệt đã đành, điều bức xúc nhất là chất lượng sống của hai con gái giảm sút hẳn từ khi có em. Chị Đ. chẳng biết xử sao trước nạn... "con ngang hông" này.
Theo Eva
Sinh con xong, xét nghiệp ADN rồi mới cưới Khi nào sinh con ra, đi xét nghiệm ADN, nếu đúng là con anh lúc ấy làm đám cưới cũng chưa muộn. Tôi và anh yêu nhau được 5 năm, nhưng chưa bao giờ anh tính đến chuyện làm đám cưới. Nhiều lần tôi đề nghị làm đám cưới, anh đều thoái thác vì cho rằng sự nghiệp chưa có gì, hơn nữa...