8 năm vẫn không thôi nổi nhớ anh…
Phải làm sao khi anh đã hết yêu, em còn có thể làm gì ngoài chịu đựng nỗi đau ấy.
Vậy là đã 8 năm trôi qua mình chia tay mỗi người đi mỗi hướng. Ta đã quên nhau như chưa từng gặp, điều đó có là thật đối với cả hai không anh nhỉ. Tình yêu đến ngọt ngào như chiếc bánh sôcôla khiến em ngất ngây hạnh phúc nghĩ rằng sẽ không thể rời xa. Em nhặt những niềm hạnh phúc kết lại thành vòng hoa đợi ngày chúng mình được cùng ghi tên chung trên tấm thiệp hồng. Lúc đó em chỉ thấy mình anh là đủ, rằng em là người phụ nữ hạnh phúc nhất trần gian này.
Ngày ấy em vô tư hồn nhiên chưa biết tình yêu là gì, nhưng khi gặp anh lòng em thấy lâng lâng khó tả. Mấy tháng mình làm chung một công ty, anh và em cũng chỉ nhìn trộm nhau thôi vẫn chưa có gì. Anh hay qua chỗ em làm phụ chuyện nọ chuyện kia, rồi từ từ ánh mắt anh đã làm em hiểu tình cảm của chúng ta thế nào. Em bắt đầu biết mắc cỡ, rồi nhớ nhung một người. Tình yêu của mình bắt đầu vào ngày đó anh nhỉ. Em cùng anh trải qua những ngày hạnh phúc khi anh chở em trên chiếc xe đạp đi công viên Thủ Dầu Một chơi, rồi đi khu du lịch Bửu Long nữa anh còn nhớ không? Mình yêu nhau thật đậm sâu tưởng rằng sẽ không thứ gì cản nổi chúng ta.
Nhưng rồi gia đình em biết và chị em đã ngăn cản tình yêu này, lúc đó em còn quá nhỏ bé để quyết định một điều gì nên sự ngăn cản ấy đã thành sức ép vô cùng lớn với em. Anh nào hiểu được em đã khổ sở thế nào khi trước mặt gia đình thì hứa sẽ không thương anh nữa nhưng trước mặt anh em lại không thể từ bỏ yêu thương. Em dằn vặt chính bản thân mình, em đau khổ không thể chia sẻ với ai được và anh đã không biết điều đó. Rồi mình bắt đầu có những giận hờn, thời gian sau giữa chúng mình có khoảng cách không còn hạnh phúc như xưa nữa. Anh đã dần thay đổi hay em đã bị mâu thuẫn làm nhạt đi tình yêu ấy?!
Anh đã dần thay đổi hay em đã bị mâu thuẫn làm nhạt đi tình yêu ấy?! (Ảnh minh họa)
Và em đã rất đau lòng khi anh có người con gái khác, em như bị ai lấy mất trái tim, đau thật đau. Trước mặt anh em vẫn tỏ ra bình thường và mạnh mẽ lắm. Thế là tình ấy đã hết, còn đâu những chiều anh đợi chờ em, còn đâu nữa vòng tay ấm áp anh xiết nhẹ em vào lòng anh thì thầm bên tai em “mình sẽ mãi yêu nhau em nhé”… Bao nhiêu cái còn đâu cứ bủa vây tâm trí em, em gục ngã thật rồi, em đã từng muốn mình ngủ một giấc và đừng tỉnh lại nữa nhưng tất cả bản năng làm người không cho em làm điều đó. Và rồi em đã rời khỏi nơi yêu thương tan vỡ ấy về ôn thi để đi học tiếp đại học – giấc mơ còn dang dở của em.
Video đang HOT
Cuộc sống cứ thế qua đi, em bận rộn với những lo toan và đã tự quyết định cho đời mình. Nhưng em cũng nhận ra tình yêu dành cho anh chưa hề nhạt phai. Em phải làm sao khi anh đã hết yêu em, còn có thể làm gì ngoài chịu đựng nỗi đau ấy. Tình yêu như một trò đuổi bắt để chúng ta cứ khổ sở đi tìm một nửa của mình. Giờ thì đã 8 năm trôi qua không biết anh có còn nhớ về người con gái này không hay anh đã quên em như chúng ta chưa hề gặp nhau. Đôi lúc em ước mình có thể như cánh chim em sẽ bay về nơi ấy – nơi quê hương anh để nhìn xem anh sống thế nào, để lòng em nhẹ bớt nỗi nhớ anh.
Vậy là mình đã thật xa nhau rồi người yêu ơi, nếu ngày xưa có quay lại em vẫn sẽ chọn yêu anh mà thôi. Lần nữa cho em gọi thầm tên anh nhé “Người yêu”.
Theo Khampha
Đàn ông ở rể...
Không chỉ bị người ngoài nhìn vào bàn tán ở rể chẳng khác nào núp váy vợ mà chính những chàng rể cũng cảm thấy khó chịu và gặp nhiều rắc rối vì phải ở nhà vợ.
Khách trọ trong nhà vợ...
Có lẽ chuyện ở rể thời nay là chuyện khá bình thường với nhiều người đàn ông, nhưng với Tiến, nó vẫn là sự gượng ép khó chịu. Ngày yêu Hương, Tiến không tính trước những chuyện xa xôi mà chỉ yêu cô bằng sự chân tình. Hương vốn là con một trong gia đình giàu có, còn Tiến là con út trong gia đình đông anh em, bố mẹ anh chỉ là công chức nhà nước bình thường. Tiến chưa từng ham hố cái gia tài của nhà người yêu nên anh cứ vô tư yêu Hương.
Đến lúc cả hai đã có tuổ.i và tính chuyện cưới xin thì Hương mới ngỏ lời muốn sau này Tiến về nhà cô ở rể. Mới đầu nghe vậy Tiến giãy nảy lên, anh cho rằng đàn ông ở rể như núp váy vợ, anh có công việc ổn định, thu nhập tốt sao phải ở rể. Vì việc này hai người tranh cãi nhau nhiều, cũng suýt chia tay. Nhưng đến khi Hương có bầu thì Tiến cũng đành đuối thế chấp nhận chuyện ở rể. Vậy là sau đám cưới rình rang, Tiến về ở nhà Hương.
Tiến thấy mình như khách trọ trong nhà vợ (Ảnh minh họa).
Ở nhà vợ, thực sự Tiến không thấy thoải mái mặc dù bố mẹ vợ rất biết ý tứ với con rể. Anh lúc nào cũng nghĩ mình đang sống kiếp ăn nhờ ở đậu, mọi cái đều khách sáo một cách thận trọng. Đôi khi Hương lại cảm thấy Tiến như đang sống ở nhà trọ, anh dửng dưng như một người khách trọ ở trong nhà. Đó là những ngày đầu mới ở nhà vợ. Lâu dần, Tiến thấy nhà vợ cũng khách sáo với mình, thế nên anh sinh ra cảm giác bức bối.
Tan làm, Tiến chẳng muốn về nhà ngay, anh còn rủ rê mấy ông bạn đi ăn nhậu. Có hôm đến tối mịt Tiến mới nhắn tin về cho vợ không ăn cơm nhà, trong khi đó cả nhà vẫn đang ngồi chờ anh về. Để bố mẹ cứ phải chờ cơm chàng rể, Hương cũng thấy ái ngại. Vậy nên vừa thấy mặt chồng vào phòng, cô giận dỗi, nói mát mẻ với chồng. Hai vợ chồng lời qua tiếng lại, sẵn đang bực bội chuyện phải ở nhà vợ, rồi lại có tý men trong người Tiến không kìm chế được quát mắng vợ. Bố mẹ vợ dưới nhà đang xem ti vi thấy vợ chồng con gái cãi nhau thì chạy lên, ông bà chỉ nhắc nhở vợ chồng có gì bình tĩnh nói chuyện, vợ đang mang bầu nên tránh bực tức căng thẳng. Ấy thế mà Tiến vin luôn vào đó nói ông bà vợ khinh anh ở rể, rồi thân anh đi ở rể thì phải biết cam chịu, nhịn nhục....
Đến lúc này, Hương đã nhận ra sai lầm của mình khi nài ép chồng về ở nhà đẻ. Cô mệt mỏi chia sẻ: "Người ta vợ chồng son mặn nồng bao nhiêu thì vợ chồng mình hết cãi vã rồi đến chiến tranh lạnh như cơm bữa, cũng chỉ xoay quanh việc anh ấy tự ti vì phải ở nhà vợ. Khổ nỗi bố mẹ mình có ghê gớm gì đâu, ông bà thương anh còn hơn cả thương mình ý chứ. Mình ở nhà mẹ đẻ mà căng thẳng mệt mỏi chả kém gì đi làm dâu. Mang bầu mà cứ phải suy nghĩ nhiều, thế này em bé sinh ra mà cũng buồn rầu thì mình ân hận lắm".
Khốn đốn vì bố mẹ vợ đa nghi
Cũng chịu cảnh đi ở rể như Tiến nhưng Nam lại còn đau đầu hơn khi vừa phải đối phó với bố mẹ vợ, vừa phải "đương đầu" với ông anh đồng hao. Chẳng là bố mẹ vợ Nam có hai đứa con gái là Ngọc - vợ anh và bà chị vợ. Chị vợ lấy chồng mấy năm rồi, nhưng không hiểu ngày đó bố vợ có gì không hài lòng với anh con rể cả nên không bắt ở rể. Và đương nhiên Nam là rể thứ phải về ở với các cụ.
Mới đầu, khi Ngọc đề nghị anh về ở nhà mình, Nam cũng đắn đo suy nghĩ nhiều. Bố mẹ Nam cũng chỉ có con trai là anh, các cụ không đồng tình cho anh đi ở rể, nhưng vì quá yêu Ngọc nên Nam đành cãi lời bố mẹ mà chấp nhận mang tiếng "núp bóng nhà vợ". Cưới nhau xong, Nam về ở nhà Ngọc theo ý cô.
Bố mẹ vợ anh là người khá độc đoán, tính tình lại đa nghi như Tào Tháo nên luôn tỏ ý đề phòng với con rể. Ngay từ đầu, ông bà đã tuyên bố chỉ cho vợ chồng anh ở nhờ, khi nào ông bà mất đi thì gia tài này mới là của hai đứa con gái. Ông bà cũng làm một tờ giấy bắt Nam phải cam kết sẽ không nhòm ngó đến gia sản của ông bà.
Bố mẹ vợ tuyên bố chỉ cho vợ chồng anh ở nhờ (Ảnh minh họa).
Nam vẫn còn ấm ức khi kể chuyện ông bà đưa ra tờ giấy cam kết: "Lúc đó tôi xấu hổ và ức chế vô cùng. Vẫn biết bố mẹ vợ ghê gớm nhưng không ngờ các cụ coi tôi như kẻ trộm hay đà.o m.ỏ vậy. Ông bà cứ làm như tôi lấy cô ấy là âm mưu chiếm đoạt tài sản của ông bà. Nếu ngày đó cô ấy không dọa chia tay thì tôi chẳng dại gì ở rể. Tôi là thằng đàn ông, dù thế nào đi nữa thì cũng có tự trọng, ông bà làm thế là chà đạp lên tự trọng của tôi. Bố mẹ tôi biết chuyện này chắc các cụ đau tim mất chứ chẳng đùa. Thú thực, dù rất yêu vợ nhưng đến giờ tôi hối hận việc đi ở rể lắm rồi".
Không những thế, Nam kể anh còn thấy đau đầu mỗi khi ông anh đồng hao tới nhà. Ông anh này vốn cũng là kẻ chẳng ra gì, cứ đến nhà bố mẹ vợ là lại khênh khịa với Nam, lúc thì nói đểu: "Chú cứ như con trai các cụ ý nhỉ", lúc thì tức tối ra mặt: "Chú dì đừng cậy ở cùng ông bà mà nịnh bợ các cụ chia cho phần tài sản nhiều, vợ chồng tôi không để yên đâu", hoặc khi thì rỉ tai với bố vợ: "Con cứ thấy thằng Nam nó gian gian thế nào ấy, bố mẹ phải cẩn thận". Khi những lời này đến tai Nam, anh tức tối hỏi ông anh đồng hao cho ra lẽ nhưng anh ta chỉ cười khẩy: "Anh đùa ấy chứ, chú có tật giật mình à?". Nhiều lúc Nam điên quá, bắt ông anh đồng hao này đến gặp bố mẹ vợ để ba mặt một lời và xin cho ông anh này đến ở rể thay mình thì anh ta mới chịu "im hơi" biết điều một thời gian.
"Quả thực, đối mặt với bố mẹ vợ đa nghi mình đã mệt mỏi lắm rồi, lại thêm ông anh kia có tín.h xấ.u hay chơi đểu nữa nhiều lúc mình phát rồ người lên. Mình đã bàn với vợ, có lẽ phải tìm cách sớm dọn ra ngoài sống thôi, chứ cứ kiểu này có ngày mình phải vào... trại tâm thần mất" - Nam tâm sự.
Theo VNE
Tôi ngủ với vợ cũ, chứ đâu có ngoạ.i tìn.h Vợ hai kêu ca phàn nàn khi tôi ngủ với vợ cũ. Tôi thấy cô ta thật quá đáng. Gần 1 tháng nay, cuộc sống của gia đình tôi như địa ngục. Chưa bao giờ tôi cảm thấy chán nản và bế tắc như lúc này. Ngay cả khi tôi l.y hô.n lần đầu mọi chuyện cũng không khủng khiếp đến thế. Tôi...