6 năm sau ngày cưới gặp con ngoài giá thú của chồng, thay vì tức giận tôi đãrơi nước mắt
Sáu năm qua đi, những tưởng cuộc sống hôn nhân mãi xuôi chèo mát mái và êm đẹp như vậy, thì đến một ngày, tôi nhận được cuộc gọi từ một số máy lạ – đầu dây bên kia là giọng người phụ nữ trung niên.
ảnh minh họa
Ngày tôi lấy anh, đã phải trải qua quá trình đấu tranh tư tưởng cho bố mẹ tôi, bởi ông bà không thích con trai làm xây dựng cho lắm. Công việc phải nay đây mai đó, xa nhà thường xuyên nên không tránh khỏi những cám dỗ vốn có trong cuộc sống.
Tất nhiên không phải ai cũng thế. Bằng chứng là ông anh họ tôi cũng xây dựng, mà yêu vợ, thương con và chăm lo cho gia đình hết cỡ.
Tôi cậy nhờ anh ấy động viên và thuyết phục bố mẹ tôi giúp tôi. Và cuối cùng thì ông bà cũng đồng ý cho chúng tôi tổ chức lễ cưới.
Cưới xong, anh vẫn nhẹ nhàng, yêu thương và quan tâm đến tôi hết mực. Chúng tôi dự định 1 năm sau mới có con bởi trong năm nay anh đang còn dở dang mấy công trình ở xa.
2 năm sau, chúng tôi vui mừng đón cậu con trai đầu lòng chào đời. Cuộc sống của hai vợ chồng vẫn rất hạnh phúc. Thu nhập của anh cũng khá nên sau khi tôi sinh con, anh đã mua được mảnh đất và chuẩn bị xây nhà.
( ảnh minh họa )
Bố mẹ tôi thấy thế cũng hãnh diện và tự hào về chúng tôi lắm. Có lẽ do anh khéo léo, chăm chỉ lại rất tâm lý nên bây giờ, chẳng những bố mẹ tôi không còn ghét anh nữa mà thậm chí còn bênh vực con rể hơn cả con gái đẻ.
6 năm qua đi, những tưởng cuộc sống hôn nhân mãi xuôi chèo mát mái và êm đẹp như vậy, thì đến một ngày, tôi nhận được cuộc gọi từ một số máy lạ – đầu dây bên kia là giọng người phụ nữ trung niên. Cô ấy hẹn tôi ra quán cafe gần nhà.
Video đang HOT
Ấn tượng đầu tiên của tôi với người phụ nữ đó là khuôn mặt hiền hậu, nước da ngăm đen nhưng vẫn toát lên nét duyên và rất quý phái, dù cô ăn mặc khá giản dị.
Cô nói tôi hãy thực sự bình tĩnh và kể lại câu chuyện về chồng tôi, về sự cố cách đây 5 năm…
Khi chồng tôi đang làm dự án trong đó thì có một cô gái đem lòng yêu mến. Dù biết chồng tôi đã có vợ con nhưng có lẽ do tuổi trẻ háo thắng, cô ấy vẫn tìm mọi cách tấn công và “chinh phục” chồng tôi. Và cho đến đêm cuối cùng khi anh chuẩn bị về thành phố thì cô gái đấy đã chuẩn bị bữa liên hoan chia tay anh.
Và rồi, chuyện đó đã xảy ra. Anh bị chuốc uống say và chẳng còn nhớ gì nữa.
Vài tháng sau, khi biết tin mình mang thai. Cô gái ấy rất buồn nhưng cũng vô cùng hối hận về hành động của mình. Thay vì bắt anh phải chịu trách nhiệm, cô ấy chọn cách im lặng. Chỉ duy nhất người dì là biết chuyện này.
Sau đó, chồng tôi có tìm cách để liên lạc lại với cô ấy, thậm chí vào tận trong đó tìm nhưng không được. Mãi về sau anh mới biết mẹ con cô ấy đã chuyển sang thành phố khác sinh sống.
Cuối cùng thì mãi gần đây, cô ấy mới chủ động liên lạc và kể lại tình trạng mẹ con cô ấy cho anh biết. Anh tha thiết muốn được gặp mẹ con cô ấy nhưng cô ấy không chịu.
Chỉ đến khi cô ấy biết mình mắc bệnh ung thư, chẳng còn sống được bao lâu nữa thì mới nhờ cậy người dì là bà con xa này đưa cô bé về gặp cha đẻ của mình.
- Nó là thế đấy. Tôi biết nó từ nhỏ, nó là đứa bề ngoài lúc nào cũng tỏ ra ngang bướng, mạnh mẽ nhưng thực chất bên trong lại rất yếu đuối. Nó đã dũng cảm và dốc hết sức làm việc rồi nuôi con, làm đủ mọi nghề để cho con bé có cuộc sống tốt nhất có thể. Đã bao người theo đuổi và muốn che chở cho mẹ con nó nhưng nó nhất quyết không lấy ai, chỉ ở vậy nuôi con. Số phận trớ trêu quá khi người đàn ông duy nhất nó yêu lại đã có vợ con đề huề.
Rồi, cô nói thêm với tôi: “Cháu đừng suy nghĩ và giận chồng cháu mà phải tội. Bởi nó đã rất kiên định, dù con bé có theo đuổi hay làm thế nào, nó vẫn một mực từ chối và chưa bao giờ có suy nghĩ “phản bội” cháu. Nhưng nó lại rất tình cảm khi muốn quan tâm và thương yêu đứa bé. Chồng cháu thực sự là người đàn ông biết sống vì người khác. Cô thật sự rất ngưỡng mộ…”
Sau cuộc gặp với cô, lòng tôi ngổn ngang suy nghĩ, vừa giận lại vừa thương người phụ nữ kia. Cũng may anh đang đi công tác, con thì vừa về ngoại chơi nên chỉ có một mình tôi ở nhà. Tôi vội lục tủ tìm cuốn nhật ký của chồng, bấy lâu nay tôi cứ nghĩ anh đã bỏ thói quen này rồi. Và tôi hiểu ra tất cả, anh đã rất day dứt về hành động đó của mình, anh cũng đã có ý định sau chuyến đi công tác này sẽ kể hết mọi chuyện và đưa tôi đi gặp mẹ con cô ấy.
2 ngày sau, tôi gọi điện lại cho cô và hẹn cô cho tôi gặp đứa bé.
Nhìn con bé hồn nhiên nói cười mà chẳng hay biết mẹ mình đang bị bệnh, nước mắt tôi cứ lăn dài. Cặp mắt to tròn và vầng trán cao cao kia, đúng là bản sao của anh rồi. Chẳng hiểu sao nữa khi gặp con riêng của chồng mà tôi không hề có cảm giác bực tức và ghét bỏ cô bé kia, mà trái lại, tôi đau xót khi nghĩ đến cảnh người mẹ một ngày kia phải ra đi, bỏ lại đứa con mới 4 tuổi còn quá ngây thơ…
Tôi nhất định phải làm gì đó để giúp đỡ mẹ con cô ấy ngay lúc này.
Theo blogtamsu
Suốt 6 năm lấy chồng mà tôi vẫn là con gái và sự thật đằng sau những bát thuốc bổ đó...
Cứ nghĩ mình đã hạnh phúc khi được gả vào một gia đình có điều kiện và có gia thế. Tôi nào đâu có ngờ mình lại bị lừa gạt và được chọn là vật thế thân.
ảnh minh họa
Tôi sinh ra trong gia đình nghèo ở một vùng núi Tây bắc, sống từ nhỏ trên vùng cao nên tôi được thừa hưởng nước da trắng trẻo hồng hào. Gương mặt ưa nhìn và dáng dấp cao ráo. Tôi tên Nhung, từ ngày xuống thủ đô học khỏi nói có biết bao nhiêu anh chàng tình nguyện trồng cây si trước cô.
Thế nhưng suốt 4 năm đại học tôi không hề đống ý yêu bất kì một ai. Một phần vì mặc cảm gia đình, một phần vì cô muốn có một công việc ổn định để đỡ đần bố mẹ ở nhà trước đã. Vì gia đình cô đông con, đằng sau cô còn cả một đàn em lắt nhắt. Cô không chỉ là niềm tự hào của gia đình mà còn là niềm tự hào của bố mẹ. Chính vì thế chưa khi nào cô thôi cố gắng cả.
Thế rồi ngày cô ra trường cô cũng may mắn tìm được một công việc vớit hu nhập tầm trung. Sau khi đóng tiền phòng, giữ lại tiền ăn tiêu cô cũng có được cho mình 1 khoản nho nhỏ để gửi về cho bố mẹ.
Cuộc sống của cô cứ thế trôi đi cho đến ngày cô gặp bà Kiều, bà ấy chính là tổng giám đốc của công ty cô. Thật sự không ai ngờ được rằng bà Kiều lại quý tôi đến thế. Bà để ý cô vào cái ngày có tiệc liên hoan của công ty. Nhân cái lúc tiếp xúc với nhân viên nên bà đã vô cùng ấn tượng với cô bé xinh xắn đó. Bà có một cậu con trai, cậu ấy tên Tài, một cậu ăn chơi nhưng tính cách hơn kì quái một chút.
(Ảnh minh họa)
Không ngờ dịp đó, bà Kiều lại mới tôi đến nhà mình ăn cơm. Chính lần đó đã có cơ duyên cho tôi gặp Tài, người con trai duy nhất của bà Kiều. Vậy là cũng không hiểu sao giữa biết bao nhiêu cô gái, bà Kiều lại chỉ nhất quyết chọn lấy tôi về làm con dâu mình.
Tài thật sự trước giờ chưa có quen với một cô gái nào cả. Anh cũng đã 30 tuổi nhưng vẫn chưa chịu lấy vợ. Nhưng đằng sau đó còn có một nguyên nhân hoàn toàn khác mà tôi không hề biết.
Tài và tôi được bà Kiều ủng hộ lắm. Tất cả mới quen và yêu đâu đó được chừng 3 tháng là tôi đã trở thành con dâu của bà rồi. Gia đình ấy sẽ hạnh phúc, tôi đã từng mơ đến giấc mơ đổi đời và cuối cùng mình cũng có được điều đó. Thật sự có nằm mơ cô cũng chẳng dám nghĩ đến mình lại có cơ hội được trở thành con dâu của một bà mẹ chồng quyền lực, chưa kể thế lại còn được mẹ chồng yêu quý và một ông chồng cao to, bảnh bao nữa.
Đám cưới diễn ra trang trọng. Hôm đó Nhung có thấy người anh thân thiết của Tài tự dưng tìm vào một trốn để khóc. Nhung từng nói chuyện với anh này vài lần và nghĩ chắc là anh ấy quý Tài quá, giờ cậu em thân thiết lấy vợ nên mới vậy. Nhung cũng không thân anh ấy nên cũng chẳng dám chạy đến hỏi.
Thế rồi đêm tân hôn, cứ nghĩ rằng mình sẽ được là phụ nữ. Nhưng rồi đêm tân hôn ấy chẳng trọn vẹn nổi vì "cái ấy" của Tài không hề nhúc nhích. Thấy thế tôi mới khóc nức nở. Mẹ chồng nghe tiếng khóc chạy vào và có nói: "Mẹ biết con chịu nhiều thiệt thòi rồi. Giờ chỉ còn có cách tìm thuốc cho thằng Tài nó uống thôi con ạ". Tôi bắt đầu nín và nghe lời mẹ chồng. Cũng có thể anh chưa từng yêu ai nên yếu cũng là chuyện bình thường.
Vậy mà suốt 6 năm ròng rã, đêm nào tôi cũng chờ mong mình sẽ có cơ hội được trở thành đàn bà vậy mà lại không có được. Chồng tôi vẫn cứ vậy. "Cái ấy" của anh vẫn chẳng hề nhúc nhích. Đêm nào tôi cũng khóc lặng lẽ, đã 6 năm trôi qua mà tôi vẫn là con gái dù đã lấy chồng. Tôi cứ cố gắng chịu đựng và cũng thương chồng mình vô cùng. Nhưng rồi nào đâu có phải, tôi chỉ biết được chuyện này khi đêm muộn hôm đó đau bụng quá dậy đi vệ sinh, tôi mới vô tình nghe được tiếng của mẹ chồng quát:
- Mày cứ cố với cái Nhung 1 lần không được à con?
- Con không phản bội anh Hải đâu (Anh Hải là cậu anh đã khóc tôi nói vào hôm đám cưới của tôi và tài). Với cả con làm gì có cảm giác gì với cô ấy mà ngủ cùng.
- Nhưng chữa yếu "sinh lý" suốt 6 năm rồi đấy. Mẹ đều phải thay bằng thuốc bổ cho con suốt thời gian qua. Giờ con tính sao?
- Con chưa biết, mẹ cứ từ từ rồi con cố để có con vậy rồi thôi nhé. Chứ cứ đòi con làm thế là không được đâu.
- Mẹ biết rồi.
Anh mở cửa phòng mẹ ra thấy tôi đứng đó hốt hoảng. Cả mẹ và anh đều bàng hoàng. Tôi không nói gì mà chỉ lặng lẽ về phòng. Thu dọn quần áo. Viết một đơn li hôn rồi kí vào đó. Thật sự tôi không còn gì để luyến tiếc gia đình này nữa. Tôi đã hiểu lý do bà mẹ chồng ấy cứ chọn tôi làm con dâu. Chỉ vì tôi nghèo, vì tôi không có cơ hội và đủ tự tin bỏ đi như những người khác dù chồng như thế. Thử hỏi có ai lấy chồng 6 năm mà vẫn còn là con gái như tôi không. Tôi đau đớn quá, vừa bước đi mà tâm trạng tôi vô cùng đau khổ.
Theo blogtamsu
Tôi khát khao "yêu" mà chồng thì thờ ơ Tôi biết câu chuyện mình sắp kể có thể khiến bạn tức giận và sẽ mắng chửi tôi. Nhưng tôi nghĩ tôi sẽ tìm được những người chia sẻ chân thành, với những lời góp ý có hiểu biết. Tôi năm nay 30 tuổi, chồng hơn tôi 10 tuổi. Đây lẽ ra là độ tuổi đẹp nhất của chuyện quan hệ tình dục...