4 món ăn nhà nghèo thời xưa, giờ trở thành đặc sản hiếm có khó tìm
Trải qua bao năm tháng đến nay đã đủ đầy vật chất, những món ăn “nhà nghèo” năm ấy lại trở thành thứ quà xa xỉ, hiếm có khó tìm.
Nhắc đến thời bao cấp là gợi về một thời gian khổ và đầy khó khăn, nhưng cũng chứa đựng biết bao kỷ niệm đẹp. Phải kể đến một số món ăn bắt nguồn từ đời sống lao động của người dân nghèo.
Ngày đó ít mặc thiếu ăn, những món ăn ấy được người dân sáng tạo sao cho dễ ăn, ngon miệng mà vẫn tiết kiệm. Trải qua bao năm tháng đến nay đã đủ đầy vật chất, những món ăn “nhà nghèo” năm ấy lại trở thành thứ quà xa xỉ, hiếm có khó tìm khiến “vạn người mê”.
1. Xôi sắn
Xôi sắn được xem như một món ăn huyền thoại của thời bao cấp. Món chỉ làm bằng những củ sắn, trộn cùng muối và gạo tẻ để ăn chống đói những ngày nghèo đói. Ấy vậy mà món ăn bình dị ấy ngày nay lại trở thành đặc sản khiến người ta phải xếp hàng để được thưởng thức.
Ở Hà Nội, trên con đường Ngô Sĩ Liên có một quán xôi sắn như thế. Chỉ là quán cóc vỉa hè, với 1 chõ xôi, các hộp đựng đồ ăn kèm cùng tấm biển để khách dễ tìm. Ấy vậy mà nơi đây chứa hương vị bình dị và mộc mạc. Là vì sắn bở, bùi quyện với xôi nếp dẻo, cùng hành phi thơm ngậy… bấy nhiêu thôi cũng đủ để người ta nhớ mãi về một thời xa vắng.
2. Tóp mỡ
Video đang HOT
Tóp mỡ chính là mỡ lợn được rang lên đến khi khô kiệt. Thời bao cấp, nhà nào có chút tóp mỡ trên mâm cơm đã quý và sang lắm rồi. Cái hương vị giòn, béo ngậy, thơm ngon khiến bao đứa trẻ ngày ấy “trộm” ăn vụng. Đến khi trưởng thành, trước muôn vàn sơn hào hải vị, chúng ta chợt thèm cái “vị nghèo” ngày ấy.
Thời gian gần đây, người Hà Nội “rộ” lên tìm mua tóp mỡ dù loại thực phẩm này có giá đắt gấp 4, gấp 5 lần so với thịt lợn. Tóp mỡ ngâm nước mắm bỗng trở thành món ăn kèm hoặc dùng để chấm rau luộc trong những mâm cơm cầu kỳ đãi khách.
Ngày xưa, nhà nào chẳng có một vài cây khế trong vườn. Hôm nào nhà hết tiền, người dân đi làm đồng về bắt được ít tôm tép nhỏ, bèn mang xào với khế chua có sẵn. Cái vị tép đồng mằn mặn ăn chung với khế chua chua, ngọt ngọt quả thực đưa cơm phải biết. Mâm cơm hôm ấy cũng rở nên “xa xỉ” đáo để!
Ngày nay, món ăn vẫn rất được ưa chuộng. Tuy nhiên, tép đồng lại không dễ kiếm như xưa nên chẳng dễ dàng tìm lại được hương vị của quá khứ.
4. Hoa chuối
Thời khốn khó ấy, cây chuối như “người bạn thân” của mỗi gia đình. Nhà nào cũng trồng chuối vì mọi bộ phận của cây đều có thể sử dụng. Này thì quả để ăn, thân cây thái nhỏ làm thức ăn cho lợn gà, lá mang gói xôi và bánh… Riêng hoa chuối màu tím mang làm nộm lại ngon miệng chẳng ngờ.
Món nộm này là sự tổng hòa của đủ vị chua, cay, ngọt, mặn. Kèm theo đó là vị hơi chát của hoa chuối, giòn béo của tai heo, bùi ngậy của lạc, thanh mát của rau thơm. Tuy nhiên ngày nay, bạn có thèm cũng chỉ biết giữ trong lòng. Cây chuối tìm mỏi mắt chẳng thấy. Trước bao sơn hào hải vị, món nộm hoa chuối chế biến cầu kì chẳng còn được hoan nghênh nhiều.
Món ngon nổi danh đất Sơn La
Sơn La có nhiều món ăn là đặc sản thơm ngon độc đáo, để lại nhiều ấn tượng với thực khách mọi miền.
Nộm da trâu
Da trâu dày, cứng và dai, thường chỉ dùng làm da trống lại được người Sơn La tận dụng làm món nộm. Để giảm độ dai, người dân ở đây phải sơ chế da trâu qua những giai đoạn như hơ lửa, ngâm nước lã, lọc và đập da nhiều lần. Nộm da trâu được trộn với măng rừng và mùi tàu, ăn giòn sật, chua thanh rất lạ miệng.
Pa pỉnh tộp
Pa pỉnh tộp thực chất là món cá nướng gập. Để chế biến món này, người ta có thể sử dụng cá chép, cá trắm hoặc cá trôi. Cá được mổ bụng và nhồi các loại gia vị như gừng, sả, ớt tươi, rau mùi, húng, hành tươi, đặc biệt không thể thiếu mắc khén. Sau đó, người ta gập đôi cá lại, cho cá vào một đoạn tre để kẹp chặt, nướng trên than củi đỏ hồng. Cá nướng không bị ám khói, vàng đều, tỏa mùi cay cay rất kích thích vị giác.
Xôi sắn
Xôi sắn là là món ăn quen thuộc của người Thái vùng Tây Bắc. Sắn bà con đào từ nương về bóc vỏ, rửa sạch rồi nạo thành từng sợi nhỏ trộn lẫn với gạo nếp cho vào chõ đồ lên.
Để xôi dẻo, nắm tay không dính, lâu thiu, bà con không dùng các loại chõ sành, chõ kim loại vì có nhược điểm thường gây ra "ướt xôi" không ngấm nước. Cái chõ này được làm bằng những khúc gỗ có đường kính nhỏ, gỗ mềm đem về cắt khúc, cưa rỗng giữa, tạo dáng đẹp như một đài hoa, thon nhỏ từ dưới lên trên, đáy chõ có hai thanh tre nhỏ để đặt tấm đan thưa đỡ gạo khi cho gạo vào chõ xôi. Phần chõ lại được đặt trên một cái ninh đồng, thay cho nồi. Dùng loại chõ gỗ có ưu điểm gỗ hút hơi nước lên, xôi chín dẻo, khô. Khi xôi chín bà con đổ xôi ra mâm, dàn mỏng dùng quạt, quạt cho xôi nguội nhanh. Rồi cho xôi vào các "giỏ" đan bằng mây có nắp đậy, có quai treo lên cột nhà. Đến bữa đem ra dùng hoặc đem đi làm nương ăn rất tiện. Thức ăn chỉ cần là gói muối ớt, hoặc con cá nướng.
Ốc đá suối Bàng
Ốc đá ở Suối Bàng thường chỉ xuất hiện từ tháng 4 đến cuối tháng 8, tức là vào mùa mưa, khi thời tiết ẩm ướt. Những tháng còn lại chúng vùi mình trong những lớp lá dày hoặc nằm im dưới đất.
Về đến nhà, những con ốc được rửa sạch và đưa lên bếp luộc. Con ốc khều ra quệt qua tí nước chấm bỏ vào miệng thấy cay cay đầu lưỡi, ốc chạm vào răng lại thấy dòn dòn, vị ngọt mát lan dần xuống cuống họng. Cái ngon ngọt, mát dòn của ốc đá là thế, không tanh nhưng có vị hăng, thơm của lá rừng. Ăn ốc đá nên nhai chậm và kỹ mới thấm được vị mát lành, vị thơm độc đáo. Và cũng chỉ ăn theo kiểu thưởng thức, không nên vì ngon, lạ mà háo hức "ăn lấy no" như nhiều món khác.
Về quận 6 khám phá món "đặc sản" nghe tên ai cũng ngại ngùng Chẳng có cái tên mỹ miều nhưng vú heo nướng đã trở thành một trong những món ăn chơi gây "nức lòng" của người dân TP HCM Không ngoa khi nói rằng TP HCM là một thành phố sống về đêm. Bởi nếu một tối thảnh thơi, bạn hãy thử đánh một vòng để cảm nhận sự nhộn nhịp của mọi nẻo đường...