3 thập kỷ, 10 cuộc chiến (Kỳ II): Những cuộc chiến kết thúc thế kỷ 20
Hoa Kỳ, cường quốc tự cho mình đảm nhận vai trò “cảnh sát quốc tế”, chính vì thế mà trong vòng ba thập kỷ họ đã khởi động 10 cuộc can thiệp quân sự vào các quốc gia có chủ quyền trên thế giới.
Hoạt động quân sự tại Iraq (1991) của lực lượng đa quốc gia với sự đồng thuận của LHQ
Lý do cuộc can thiệp quân sự của liên quân là Iraq tấn công vào Kuwait. Vào tháng 7/1990 Baghdad không ngừng đưa ra các yêu sách đối với Kuwait, đòi hoàn lại thặng dư dầu hỏa mà phía Iraq cho là Kuwait đã bơm trong vùng Roumeillah, một tầng dầu khổng lồ được khai thác chung giữa biên giới hai nước.
Mâu thuẫn không được giải quyết, tháng 8/1990, Quân đội Iraq mở cuộc tấn công chớp nhoáng vào Kuwait và chiếm đóng đất nước này một cách dễ dàng. Baghdad thông báo việc thôn tính, biến Kuwait trở thành tỉnh thứ 19 của Iraq và được gọi với tên Al-Saddam.
Hậu quả, Hội đồng Bảo an LHQ được triệu tập lên án các hành động của Iraq và đưa ra đề xuất thành lập một liên minh do Mỹ đứng đầu. Những hành động quân sự của liên minh nhằm giải phóng Kuwait được bắt đầu vào tháng 1/1991
Đống đổ nát để lại trong cuộc chiến tranh Iraq
“Chiến tranh vịnh Ba Tư” hay “Chiến dịch Bão táp Sa mạc” được mở màn bằng các cuộc n.ém b.om, đến tháng 2/1991 lực lượng bộ binh mới tiến vào, kết quả là một thất bại nặng nề đối với quân đội Iraq.
Tháng 4 cùng năm, cuộc chiến kết thúc. Cuộc xung đột có lúc quân số quân đội Mỹ tham chiến lên đến 665.500, trong số họ có 383 binh sĩ đã bị tử trận và 467 người khác bị thương. Thiệt hại của phía Iraq là 40.000 người c.hết và khoảng 100.000 người khác bị thương.
Kết quả là nghị quyết của Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc về cuộc xung đột đã được thực hiện, đất nước Kuwait được giải phóng.
Somalia, 1993, sự can thiệp quân sự của Mỹ và một số quốc gia khác với sự cho phép của LHQ
Hoạt động quân sự ở Somalia là một trong những thành công khá nổi tiếng của Mỹ, chính vì sự thành công này mà nó đã được xây dựng thành bộ phim cực kỳ ăn khách “Black Hawk Down” (Chiến dịch Diều hâu).
Trong đầu những năm 1980, diễn ra cuộc nội chiến ở Somalia, phe đối lập ở đất nước này bắt đầu đấu tranh chống lại chính phủ hợp pháp, dẫn đến cuộc nội chiến quy mô lớn và rất khó kiểm soát đầu từ năm 1990. Somalia đang trên bờ vực của một thảm họa nhân đạo. Theo các chuyên gia, nạn đói ở Somalia trong đầu những năm 1990 đã gây ra cái c.hết của gần 300.000 cư dân.
Trong tháng 12/1992, lực lượng gìn giữ hòa bình của Liên Hợp Quốc đã được điều đến quốc gia này với sứ mệnh “sự trở lại của hy vọng”.
Video đang HOT
Lính Mỹ và những người dân Somalia
Trong thực tế, các hoạt động quân sự bắt đầu bằng việc đổ quân xuống thủ đô Mogadishu của thủy quân lục chiến Mỹ. Năm 1993, mở màn bằng chiến dịch “tiếp tục hy vọng”, mục đích của chiến dịch này là tóm được một trong những nhà lãnh đạo của các nhóm vũ trang địa phương Mohamed Farrah Aidid.
Tuy nhiên, hoạt động này không thành công. Cuộc giao tranh kéo dài chỉ hai ngày, 3-4/10/1993. Phía Mỹ đã mất 18 binh sĩ, 84 người bị thương, 1 người bị bắt, mất 2 trực thăng và nhiều xe hơi bởi các phiến quân. Mỹ quyết định rút quân chỉ sau hai ngày tham chiến, cho đến hiện nay, cuộc xung đột ở Somalia vẫn chưa được giải quyết.
Nam Tư 1995, cuộc tấn công của NATO, đứng đầu là Mỹ, trước sự bất lực của LHQ
Đây là hoạt động quân sự quy mô lớn lần đầu tiên trong lịch sử của NATO, đã vi phạm các nguyên tắc cơ bản của luật pháp quốc tế. Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc đã không thông qua nghị quyết, cho phép sử dụng biện pháp quân sự từ các nước Liên minh NATO.
Năm 1992, trong cuộc chiến tranh Bosnia, Washington và các đồng minh NATO đã công khai chống Serbia bằng việc hỗ trợ những người hồi giáo Bosnia.
Trong năm 1995, NATO đã tiến hành chiến dịch “sức mạnh cân nhắc” được đi kèm với các cuộc không kích vào Serbia. Đây là lần đầu tiên kể từ thế chiến lần thứ hai, các máy bay của không quân Đức tham chiến.
Kết quả hoạt động quân sự này đã làm cho lực lượng quân đội Serbia tổn thất đáng kể, buộc nhà lãnh đạo của Serbia ngồi vào bàn đàm phán hòa bình.
Binh sĩ bên xác một chiếc xe tăng tại cuộc chiến tranh Nam Tư
Năm 1998, Afghanistan và Sudan – cuộc tấn công quân sự đơn phương của Mỹ
Trong năm 1998, đại sứ quán Mỹ ở Kenya và Tanzania bị tấn công với quy mô lớn. Theo tình báo Mỹ, các vụ tấn công trên có sự liên quan đến nhóm k.hủng b.ố ít được biết đến trước đó Al-Qaeda.
Để đáp trả trước các cuộc tấn công này, Tổng thống Hoa Kỳ Bill Clinton đã cho phép tiến hành cuộc không kích bằng tên lửa hành trình vào các trại tập trung của Al-Qaeda ở Afghanistan và một nhà máy sản xuất dược phẩm ở Sudan, mà theo các nhà chức trách Mỹ, tại đây vũ khí hóa học đã được sản xuất.
Các cuộc tấn công bằng tên lửa được thực hiện trong khuôn khổ chiến dịch “không giới hạn phạm vi”. Cần lưu ý, đây là nhà máy sản xuất dược phẩm lớn nhất ở quốc gia Sudan.
Hiện nay, các sử gia và các chuyên gia phân tích cho rằng, các hoạt động quân sự này của Mỹ lại làm cho uy tín Bin Laden tăng lên, Bin Laden đã từng nói đùa, các cuộc tấn công hàng không của Mỹ chỉ để g.iết những con gà và lạc đà, như sự bất lực của Mỹ trong việc tham gia vào cuộc đối đầu với lực lượng của mình. Và hành động này chỉ khiêu khích các hoạt động k.hủng b.ố.
Chính vì thế, trong tháng 10/2000, một nhóm đ.ánh bom t.ự s.át Al-Qaeda đã cho nổ tung tàu khu trục USS Cole của Mỹ trong thời gian nó tiếp nhiên liệu tại cảng Aden ở Yemen. Vụ nổ này làm cho 77 quân nhân Mỹ t.hiệt m.ạng. Một năm sau đó, các vụ đ.ánh bom khủ bố kinh hoàng vào chính nước Mỹ, vụ 11/9 tại New York và Washington đã g.iết c.hết gần 3.000 dân thường.
Theo Báo Đất Việt
Tên lửa đạn đạo liên lục địa – Nắm đ.ấm thép của các cường quốc
Trong thế kỷ 20 với sự phát triển vượt bậc của công nghệ hàng không và tên lửa đã gần như biến đối hoàn toàn nền văn minh của nhân loại, cũng như hình thái chiến tranh hiện đại.
Topol-M phiên bản di động.
Tên lửa đạn
Cùng với sự xuất hiện của vũ khí hạt nhân, các quốc gia sở hữu công nghệ tên lửa hiện đại không cần phải đem quân viễn chinh t.iêu d.iệt đối thủ, mà với chỉ một... nút bấm đã có thể xóa sổ hoàn toàn một quốc gia, thậm chí là toàn nhân loại.
Tuy nhiên, công nghệ tên lửa, mà đặc biệt là công nghệ phát triển tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICBM) có tính kỹ thuật và kế thừa rất cao nên chỉ những cường quốc với tiềm lực công nghệ và khoa học ở trình độ cao mới có thể sở hữu. Trong thực tế, trên thế giới các quốc gia sở hữu ICBM cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Đáng kể nhất trong số đó hai cường quốc Nga và Mỹ. Trong nhiều thập kỷ chiến tranh Lạnh ganh đua phát triển ICBM, cả 2 nước đã sở hữu kho tên lửa và vũ khí hạt nhân đủ để hủy diệt thế giới... vài chục lần.
Vậy thực tế ICBM là gì mà có thể coi là nắm đ.ấm thép các cường quốc răn đe lẫn nhau. Hiểu đơn giản, ICBM là các dòng tên lửa đạn đạo có kết cấu nhiều tầng phóng, có tầm b.ắn trên 5.500km và mang tối thiểu được 1 đầu đạt hạt nhân. Ngoài ra, ICBM còn được phân biệt bởi nhiều yếu tố khác. Báo QĐND Online xin gửi tới bạn đọc loạt bài viết nhiều kỳ về loại vũ khí đặc biệt trên thế giới này:
Kỳ I: Topol-M - Bước đột phá trong công nghệ ICBM nhiên liệu rắn của Nga
Là sản phẩm của Viện Nhiệt học Moscow phát triển từ đầu những năm 1990 và do xưởng chế tạo máy Votkinsk lắp ráp, ngay từ khi ra mắt, RT-2UTTKh Topol-M (tên mã NATO là SS-27 Sickle B) được coi là hướng phát triển ICBM mới của Nga với việc áp dụng công nghệ động cơ đẩy tên lửa sử dụng nhiên liệu rắn và được kế thừa nhiều công nghệ đặc thù của ICBM Nga.
Trong thực tế, ICBM Topol-M có kết cấu 3 tầng phóng với phiên bản giếng phóng cố định và trang bị trên xe phóng dã chiến đặc chủng. Tên lửa dài 22,7m, đường kính thân đạt 1,9m và tổng trọng lượng đạt 47,2 tấn (trong đó khối lượng đầu đạn mang theo đạt 1,2 tấn). Thiết kế tiêu chuẩn của Topol-M là mang theo đầu đạn hạt nhân đơn khối có sức nổ tương đương 800 Kilotone được trang bị công nghệ tự dẫn độc lập MIRV. Theo lời Tổng công trình sư Yuri Solomonov, Topol-M cũng có thể hoán cải để mang 4-6 đầu đạn hạt nhân cỡ nhỏ để giảm khả năng bị đ.ánh chặn.
Tầm b.ắn tối đa của Topol-M đạt 10.500km và sai số vòng tròn đồng tâm tới mục tiêu (CEP) khoảng 200m (tầm b.ắn của ICBM thực tế không cần quá 12.000km vì đây cũng là độ dài của đường kính trái đất, 12.742km). Để có được CEP như trên, Topol-M sử dụng hệ thống dẫn đường hỗn hợp vệ tinh, quán tính và đạo hàng hình sao (Với tầm b.ắn lớn, dẫn đường quán tính thường không chính xác do sự bất ổn của từ trường trái đất. Để khắc phục, ICBM sử dụng bản đồ vị trí các ngôi sao để tham chiếu với các hệ dẫn đường khác đưa đầu đạn tới đích với sai số ít nhất).
....và phiên bản giếng phóng.
Điểm khác biệt nữa so với ICBM của Mỹ là Nga luôn ưu tiên phát triển phiên bản đặt trên xe dã chiến đặc chủng bên cạnh phiên bản giếng phóng và ICBM Topol-M cũng không là ngoại lệ. Điểm yếu của ICBM đặt trong giếng phóng là dù bệ phóng được gia cố tốt tới mấy thì cũng chỉ có xác suất chịu được một số đợt tấn công phủ đầu bằng vũ khí hạt nhân. Nếu bị tấn công cấp tập thì mất khả năng đ.ánh trả.
Trong khi đó, phiên bản di động (đặt trên xe dã chiến MZKT-79221) có thể tự cơ động tới vị trí bất kỳ để phóng tên lửa mà đối phương khó có thể phát hiện được, đặc biệt với đất nước rộng lớn như Nga. Ngoài ra, ICBM Topol-M sử dụng cơ cấu phóng thẳng đứng nguội giúp đơn giản hóa cơ cấu bệ phóng. Ở cơ cấu phóng này, hệ thống đẩy đạn tên lửa khỏi ống (giếng) phóng rồi tên lửa mới kích hoạt động cơ tự thân.
Tiếp đó, điểm mạnh của ICBM sử dụng nhiên liệu rắn như Topol-M có khả tăng tăng tốc nhanh hơn hẳn dòng ICBM nhiên liệu lỏng trước đó của Nga. Gia tốc của Topol-M lúc tăng tốc tối đa đạt 7.320m/s
Tại sao Topol-M có thể xuyên thủng mọi lá chắn tên lửa?
Các chuyên gia Nga luôn khẳng định, ICBM Topol-M miễn nhiễm với lá chắn tên lửa của Mỹ. Điều này không phải không có cơ sở.
Do sử dụng nhiên liệu rắn, thời gian tăng tốc (phát nhiệt đặc thù) của ICBM Topol-M rất ngắn và mờ nhạt, vệ tinh viễn thám quân sự có rất ít thời gian để xác định và phân biệt được nó. Cũng vì thế không thể kịp cảnh báo trước cho hệ thống phòng thủ tên lửa để đ.ánh chặn. Thực tế, ICBM dễ tổn thương nhất là ở giai đoạn tăng tốc do tên lửa cần lấy độ cao, không thể tự cơ động tránh né được.
Tiếp đó, ở pha cuối, khi tên lửa đã thả các đầu đạn con tự dẫn MIRV (thường là RS-24) và các thiết bị gây nhiễu, thì việc đ.ánh chặn các vật thể nhỏ đang bay ở vận tốc vụ trụ cấp 1 (7,9km/giây) gần như là không thể.
Ngoài ra, hệ thống vỏ bọc của đầu đạn trang bị trên ICBM Topol-M được thiết kế cực kỳ chắc chắn mà chỉ có vụ nổ hạt nhân mới có thể phá hủy được nó, nên các phương thức gây nhiễu bằng công nghệ EMP hay quang điện đều vô hiệu. Khi tới điểm đã định, đầu đạn sẽ tự kích nổ ở độ cao 500m để phát huy tối đa khả năng hủy diệt.
Ưu thế của ICBM nhiên liệu rắn so với loại sử dụng nhiên liệu lỏng:
Trong cuộc đua công nghệ tên lửa giữa Nga và Mỹ, ICBM sử dụng nhiên liệu tên lửa rắn đã thể hiện những ưu thế vượt trội so với nhiên liệu lỏng. Đối với ICBM sử dụng nhiên liệu lỏng, quá trình chuẩn bị bị kéo dài hơn khi cần nhiều thời gian bơm hỗn hợp nhiên liệu được bảo quản ở nhiệt độ thấp vào tên lửa. Ngoài ra, nếu vụ phóng bị hủy thì cũng cần rút nhiên liệu ra sớm do chúng là hợp chất có tính oxy hóa cao dễ gây cháy nổ. Trong khi đó, ICBM sử dụng nhiên liệu rắn, sau khi chế tạo chỉ cần khoang bảo quản bằng khí trơ có thể niêm cất được nhiều năm và khi báo động chỉ cần vài phút chuẩn bị là có thể sẵn sàng phóng. Lợi thế tiếp của ICBM nhiên liệu rắn là không cần một hệ thống hậu cần và bảo đảm phức tạp cho tên lửa như ICBM nhiên liệu lỏng vốn rất tốn kém. Ngoài ra, ở cùng tầm b.ắn, ICBM nhiên liệu rắn thường có kích thước nhỏ hơn. Điểm mạnh duy nhất của ICBM nhiên liệu lỏng là khả năng mang được khối lượng đầu đạn lớn hơn và có thể tùy biến được tốc độ tên lửa hoặc cơ động quỹ đạo nhờ công nghệ thay đổi véc-tơ lực đẩy.
Theo LĐO
Những s.úng trường tấn công huyền thoại thế kỷ 20 Dù những loại vũ khí công nghệ cao ngày càng chiếm ưu thế trên chiến trường, nhưng cái tên như AK-47 hay M16 vẫn nhận được sự kính nể nhất định về vị thế mà chúng đã và đang nắm giữ. AK-47 của Liên Xô AK-47 là khẩu s.úng trường huyền thoại nhất thế giới, với số lượng cực lớn được sản xuất...