3 năm không làm ‘chuyện ấy’, vợ chồng tôi có bình thường?
Chúng tôi không nằm chung giường và như tôi nhớ thì ít nhất 3 năm qua tôi và vợ không gần gũi nhau nữa.
Tôi ngáy rất to nên đã chọn ra phòng khách nằm vì vợ rất khó ngủ. Cả hai vợ chồng tôi đều tăng vài cân nhưng không béo phì. Suốt mấy năm qua chúng tôi không chung chăn gối. Liệu việc này có cần lo lắng không và chúng tôi có nên đi tư vấn, tìm sợ trợ giúp?
Chuyên gia tâm lý Carolyn Hax trả lời trên Washingtonpost:
Tôi có nên lo ngại tại sao bạn đợi tới 3 năm mới đi hỏi liệu đời sống hôn nhân không sex của vợ chồng mình có bình thường? Điều “bình thường” trong một cuộc hôn nhân không phải là bởi mọi người đều làm thế mà là cảm giác chung của hai vợ chồng bạn. Nếu bạn lo lắng thì rõ ràng nó có vấn đề, còn nếu bạn vẫn thấy mọi việc ổn thì chẳng có gì đáng ngại.
Khi đặt câu hỏi về việc này, có lẽ đã đến lúc bạn cần áp dụng một số giải pháp để cải thiện cuộc hôn nhân “chay” của mình.
Video đang HOT
Đầu tiên, hãy thử tăng cường những hoạt động vui vẻ, các đụng chạm cơ thể (không liên quan tới tình dục) trong cuộc sống chung. Lần cuối cùng bạn và vợ đi dạo, đạp xe, dã ngoại… là khi nào? Hãy khiến chính mình năng động hơn. Việc cải thiện sự gắn kết và giao tiếp càng nhiều càng tốt sẽ giúp máu huyết lưu thông và dễ thúc đẩy các hoạt động thêm gia vị vào hôn nhân của bạn.
Nếu cách này không thể hâm nóng chuyện chăn gối, thì đã đến lúc cần nói chuyện thẳng thắn. Hãy chọn thời điểm thích hợp, khi cả hai thật bình bĩnh và có tâm trạng tốt, không vội việc gì và nói với cô ấy rằng bạn nhớ vợ và thấy cô ấy vẫn xinh đẹp, rằng bạn cảm thấy rất buồn vì đã lâu không còn được gần gũi vợ nữa. Tuy nhiên đừng nói bất cứ điều gì có thể tạo áp lực cho vợ hay khiến cô ấy cảm thấy mình đang bị đổ lỗi.
Có hai nguy cơ lớn khi bạn bộc lộ những điều trên: Bạn sẽ nói quá nhiều thứ không cần thiết và điều bạn đòi hỏi là thứ vợ không còn muốn nữa. Dù sao, với 3 năm không còn gần gũi nữa thì cũng đừng ngại những nguy cơ này mà chần chừ không nói. Luôn nhớ rằng: Hãy yêu thương, tôn trọng và rành mạch. Nếu tất cả những cách trên không tác dụng, có lẽ hai bạn nên tìm đến một chuyên gia tư vấn, trị liệu để được hỗ trợ.
Theo VNE
Cay đắng sau 3 năm kết hôn, chồng nằng nặc đòi về với vợ cũ vì cô ta giàu có
Năm xưa, cô ta bỏ anh đi theo trai, anh khốn khổ và nhục nhã, tôi không chê anh nghèo, cũng chẳng sợ anh phải nuôi con, chấp nhận về làm vợ hai. Có ai ngờ, anh tham vàng phụ nghĩa, giờ vợ cũ giàu lên, muốn quay lại, anh nằng nặc đòi bỏ tôi.
ảnh minh họa
Hơn 3 năm trước, tôi gặp anh lần đầu tiên. Nhìn anh khi ấy thực sự ai cũng xót xa. Cảnh gà trống nuôi con, vợ bỏ đi theo trai, con thì nhỏ... đã vậy còn điều tiếng, dị nghị khiến anh lúc nào cũng phờ phạc, chán nản. Khi đó, tôi 28 tuổi.
Thực ra nói là nhiều tuổi cũng không hẳn, nhưng thời điểm đó, tôi chán nản với những chàng trai theo đuổi mình. Tôi từng có một mối tình đẹp, nhưng rồi anh ta phụ bạc tôi, khiến tôi đau đến nỗi không còn muốn yêu ai thêm nữa. Cho tới khi gặp anh - người đàn ông bị vợ bỏ đi theo trai, tôi lại động lòng trắc ẩn. Nhìn vẻ tiều tụy của anh và cả đứa cháu bé ngây thơ, tôi bỗng muốn lại gần, san sẻ với họ những khó khăn.
Vậy là tôi quyết định yêu anh. Chuyện tình cảm đó bị gia đình tôi ngăn cản dữ dội. Tôi chẳng đến nỗi nào, dù không phải quá trẻ trung nhưng hoàn toàn có thể kiếm được người đàn ông độc thân và hơn anh rất nhiều. Nhưng tôi bỏ ngoài tai mọi lời khuyên can của bố mẹ để cưới anh. Trời không chịu đất, đất phải chịu trời, cuối cùng, bố mẹ tôi cũng phải ưng thuận.
Gia đình anh nghèo, bản thân anh cũng không dư giả gì, đám cưới của cả đời con gái, nhưng tôi làm rất đơn giản. Tôi nghĩ cũng chẳng hay ho gì mà làm rình rang lên khi hoàn cảnh của anh như thế. Tôi đã yêu anh, lấy anh, nghĩa là chấp nhận chịu thiệt thòi. Vài cái nghi lễ trong ngày cưới làm đơn giản lại cũng chẳng có gì mà phải tủi hờn cả. Thậm chí, tiền chi cho ngày cưới, cũng là của tôi phần nhiều.
Về sống với nhau, tôi thấy anh cũng tốt, chân thành. Bố mẹ chồng của tôi tuy không có tiền nhưng cũng tình cảm, yêu thương tôi. Tôi coi đó như một sự bù đắp cho những thiệt thòi mà mình phải chịu. Con gái của anh mới lên 3 tuổi, cháu còn rất bé và quấn tôi. Vì thương cháu, tôi lại không muốn sinh con luôn.
Thời điểm đó tôi nghĩ, kinh tế gia đình chưa vững vàng lắm, hơn nữa nếu tôi và chồng sinh con, cháu bé sẽ bị thiếu thốn tình cảm nhiều hơn. Dẫu sao cảnh con chung, con riêng cũng khiến anh khó xử. Anh không thể nào dành tình cảm trọn vẹn cho cháu được. Bản thân tôi cũng thế thôi, khi có đứa con của riêng mình, chắc chắn tôi sẽ nghĩ cho con nhiều hơn, biết đâu chừng, lúc đó tôi lại còn ích kỉ nữa. Tôi thấy cháu đã quá thiệt thòi rồi, tôi không muốn cháu phải chịu cảnh đó sớm nên quyết định chưa sinh con ngay.
Vậy là hơn 3 năm về chung sống, tôi làm việc quần quật, tích cóp của cho gia đình, những mong có đồng tiết kiệm rồi mới sinh con... Thế nhưng, tấm chân tình của tôi bị chà đạp một cách tàn nhẫn.
Cô ta - vợ cũ của anh quay trở về tìm con. Thời gian đầu anh cự tuyệt, khó chịu rồi chửi cô ta không ra gì. Nhưng quyền làm mẹ không thể cấm được, mỗi tuần anh vẫn phải đưa con đi gặp mẹ. Thế rồi chẳng hiểu cô ta ngon ngọt thế nào, tôi bắt đầu thấy thái độ của chồng mình thay đổi hẳn. Anh háo hức đến lịch hẹn, nhiều khi còn chủ động điện thoại cho cô ta đến rồi cả nhà cùng đi chơi. Dĩ nhiên, những lúc đó tôi phải ở nhà... Nhìn cảnh gia đình họ đầm ấm, tôi thấy xót xa cho mình.
Cho tới một hôm, cả chồng và bố mẹ chồng tôi gọi tôi ra nói chuyện. Chồng tôi bắt đầu trước. Anh nói muốn quay về với vợ cũ, vì đứa con. Cô ấy cũng hối hận rồi, mà con cái cần cha mẹ ruột của mình, dù sao cũng tốt hơn mẹ ghẻ. Anh biết ơn công lao của tôi, nhưng anh và vợ cũ sẽ góp tiền đưa cho tôi, coi như là tài sản mà 3 năm qua tôi làm lụng dành được, sau đó anh sẽ ly hôn với tôi và quay về với vợ cũ. Tôi chết điếng người... Bố mẹ chồng tôi cũng ngọt nhạt bảo thương tôi, nhưng dù sao tôi cũng chưa có con, làm lại cũng dễ dàng, để cho vợ chồng họ đoàn tụ, con cái được sống với cha mẹ đẻ vẫn hơn.
Tôi cầm khoản tiền và biết mình bị tống ra khỏi nhà. Tôi có nói gì đi chăng nữa thì họ cũng không đón nhận tôi. Thứ mà tôi hi sinh đâu phải chỉ là vài đồng bạc, mà còn là danh dự, tuổi thanh xuân và một đời chồng. Nhưng giờ, tôi bị hắt hủi như thế. Cay cực lắm thay....
Theo blogtamsu
Sự thật đằng sau những hộp cơm mẹ chồng chuẩn bị mỗi sáng bị vợ bỏ lay lắt trong cốp xe Kết thúc câu chuyện với mẹ chồng, tôi cũng thấy hơi lạ một chút. Nhưng đúng là bình thường thì vợ tôi không có ý kiến gì về chuyện nấu ăn của mẹ mà. Lẽ nào cô ấy nói gì với mẹ? ảnh minh họa Tôi cưới vợ khi đã ngoài 30 tuổi. Cô ấy vốn là con gái của gia đình khá...