3 năm cô quạnh chờ anh bỏ vợ
Tôi đã gần 30 tuổi rồi, anh vẫn tiếp tục bắt tôi chờ đợi anh thêm 3 năm nữa… Tôi phải làm gì?
Tôi không còn quá trẻ, cũng đã từng trải rất nhiều trong cuộc đời này nhưng đến giờ phút này, tôi thực sự cảm thấy bế tắc. Mỗi lần nhìn bạn bè đồng trang lứa hạnh phúc đuề huề bên gia đình của mình tôi lại rơi nước mắt. Liệu tôi có nên chờ đợi anh thêm nữa hay không?
Tôi năm nay 28 tuổi. Cách đây 3 năm, tôi gặp và yêu anh. Lúc đó tôi đã ra trường, đi làm được hơn 2 năm. Tôi không bao biện cho việc mình yêu một người đàn ông có vợ. Dù gì đi chăng nữa, đó cũng là sai lầm của chúng tôi. Chỉ cần anh ấy chưa bỏ vợ, họ còn ràng buộc về pháp luật thì tôi cũng vẫn là kẻ thứ ba xen vào gia đình họ. Nhưng quả thực, tôi không phải là người đàn bà ngang ngược.
Chúng tôi quen nhau một thời gian dài, có thời gian tìm hiểu nhau và nhờ thế tôi mới xác định được con người anh tốt xấu ra sao. Suốt khoảng thời gian đó chúng tôi không hề có tình cảm gì vượt quá tình anh em, bạn bè. Cho tới khi gia đình anh gặp khủng hoảng, vợ chồng lục đục, chúng tôi mới xích lại gần nhau hơn. Thời điểm đó, anh và vợ cũng đã tính tới chuyện ly hôn vì gia đình sống không hạnh phúc.
Anh là một người hiền lành, ít nói, trầm tính và có đạo đức. Khi chuyện vợ chồng anh cơm không lành, canh không ngọt, anh buồn bã tìm đến tôi nhưng chỉ để vơi bớt nỗi buồn chứ hoàn toàn không có hành động gì vượt quá giới hạn cho phép. Anh ý thức được rằng anh vẫn là người có gia đình. Chính đức tính đó của anh đã khiến tôi yêu và trân trọng anh hơn.
Anh tốt, yêu thương và trân trọng tôi nhưng đến bao giờ anh mới bỏ vợ để cưới tôi? (Ảnh minh họa)
Cuối cùng, chúng tôi đã yêu nhau. Cho tới bây giờ cũng được hơn 2 năm rồi. Anh và vợ ban đầu tính chuyện ly hôn ngay nhưng vì con còn quá nhỏ nên cả hai quyết định chờ đợi tới khi con lớn hơn một chút. Tôi và anh gắn bó với nhau. Anh không tiếc tôi điều gì. Anh mua nhà cho tôi ở, sắm sửa cho tôi mọi thứ để tôi không phải thiếu thốn. Anh nói yêu anh tôi đã thiệt thòi quá nhiều nên anh muốn bù đắp cho tôi. Vợ anh cũng biết chuyện của chúng tôi nhưng chị ấy không nói gì. Tôi nghĩ, khi họ đã xác định không còn tình cảm với nhau thì họ cũng không ghen tuông nữa.
Video đang HOT
Hơn 2 năm qua chúng tôi ở bên nhau. Tôi vẫn sớm tối đi về căn hộ đó một mình mặc cho bạn bè đồng trang lứa yên bề gia thất hết cả. Bố mẹ tôi ở dưới quê giục tôi từng ngày, mong cho tôi cũng sớm tìm được người chồng tử tế rồi sinh con đẻ cái. Nói thật, đó cũng là ước mong của tôi nhưng ngặt một nỗi anh còn quá nhiều trắc trở chưa thể ly hôn được. Anh nói với tôi rằng bố mẹ không ở được với nhau, con cái là người thiệt thòi nhất. Anh không muốn ly hôn khi con còn quá nhỏ như thế sợ cháu lớn lên sẽ không được như các bạn khác. Anh thuyết phục tôi chờ đợi anh thêm nữa, tới thời điểm thích hợp anh sẽ ly hôn.
Tôi quá mệt mỏi vì phải chờ đợi anh bỏ vợ (Ảnh minh họa)
Tôi thừa nhận rằng anh quá tốt. Anh không hề lăng nhăng, lúc nào cũng chỉ có mình tôi. Có thời gian rảnh là anh ra với tôi, nấu cho tôi từ bữa cơm, giặt cho tôi cả quần áo. Anh giống như một người chồng nhưng sự thật thì tôi lại chưa là gì của anh cả. Điều đó làm tôi đau khổ vô cùng. Hơn 2 năm qua, vì yêu anh, gắn bó với anh mà tôi cắt mọi quan hệ với người khác. Không phải vì anh cấm đoán mà vì tôi muốn dành cho anh sự trọn vẹn. Tôi càng chờ đợi thì ngày anh ly hôn vợ càng không đến.
Anh nói tôi chờ anh thêm khoảng 3 – 4 năm nữa, khi ấy con anh lớn rồi anh sẽ ly hôn. Cái viễn cảnh được làm vợ anh, được sinh cho anh những đứa con làm tôi hạnh phúc vô bờ. Nhưng có ai thấu hiểu được nỗi khổ của tôi khi phải một mình sống trong căn hộ đó. Tôi thèm khát có một gia đình nhỏ của riêng mình. 3 – 4 năm nữa, tôi đã ngoài 30 tuổi và điều tôi sợ nhất là tới khi ấy, liệu anh đã ly hôn vợ chưa hay tôi vẫn tiếp tục phải chờ đợi? Giờ tôi nên làm gì? Trả lại anh tất cả những gì anh tặng tôi rồi chia tay? Hay chờ đợi tới ngày anh bỏ vợ?
Theo VNE
Tình già bắt em phải bỏ con
Em ly hôn, có con nhỏ. Anh hơn em 22 tuổi, rất yêu em nhưng lại không chấp nhận con riêng của em.
Chị Thanh Bình thân mến
Em đang phải sống những tháng ngày đối mặt với lương tâm mình. Em bị dày vò ghê gớm, mong chị hãy cho em lời khuyên để em có hướng đi sáng suốt nhất!
Em có con trai đã gần 3 tuổi, vợ chồng em ly hôn khi cháu được 5 tháng. Em không thể để bố cháu nuôi cháu vì nhìn vào hoàn cảnh gia đình nhà đó con em sẽ không có tương lai. Nhà họ đông anh chị em, nghèo túng và hơn cả là không có nề nếp, đạo lý.
Theo tòa xử thì em được quyền nuôi cháu. Cách đây vài ngày anh ta cho một ả tự nhận là vợ gọi điện, nhắn tin đến dọa nạt thách thức em: "Nếu không nuôi được con thì để chị nuôi". Sau đó anh ta đòi đón con. Em không muốn cho anh ta đón vì mỗi lần như vậy cháu về với em, em cảm thấy rất khó bảo.
Về phần mình, em cũng có tình cảm với người mới. Người ấy hơn em 22 tuổi. Dù vậy anh đối xử với em rất chân thành và thương yêu em. Song khổ nỗi anh ấy không chấp nhận con riêng của em. Anh ấy cũng đã có gia đình, các con đều lớn hết nhưng anh không thể ly hôn vợ vì ngại các con đã lớn và vợ anh phải chăm sóc mẹ già cho anh.
Anh ấy rất yêu em nhưng không chấp nhận con riêng của em, bắt em phải trả con cho chồng cũ (Ảnh minh họa)
Em thật khó để chọn lựa. Em 25 tuổi, cái tuổi không còn nông nổi nhưng cũng chưa đủ khôn ngoan. Em không biết nên quyết định thế nào để sau này mình không phải hối hận.Con em, em không thể bỏ được. Còn anh ấy em rất yêu! Có câu nói: "Khi còn trẻ, người ta nghĩ sẽ dễ dàng từ bỏ một mối tình. Vì người ta nghĩ rằng những hạnh phúc, những điều mới mẻ nhất sẽ đến trong tương lai". Nhưng người ta đâu biết rằng những gì ta mong muốn và cần nhất chỉ đến một lần trong đời. Em nên làm gì đây, biết quyết định thế nào đây để khỏi phải hối hận chị ơi? Mong chị hãy cho em một lời khuyên. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang đứng trước một sự lựa chọn mà em không biết phải làm sao. Em đau khổ vì cuộc hôn nhân đầu tan vỡ, giờ đây em yêu người có vợ. Anh ấy lại không chấp nhận con của em, muốn em trả con cho chồng để vui hạnh phúc riêng. Em không biết phải lựa chọn điều gì.
Chị xin chia sẻ cùng em những nỗi đau mà em đang phải trải qua. Một người phụ nữ ở tuổi 25, trải qua một cuộc hôn nhân, một mình nuôi con nhỏ là vô cùng vất vả. Có lẽ trong hoàn cảnh cô đơn, gặp nhiều bất trắc như vậy, em sẽ bị rung động, xao lòng khi có một người đàn ông quan tâm, tỏ ra yêu thương. Cũng vì vậy mà em không nhận ra sự bất cập trong mối quan hệ mà em đang có.
Không nói đến chuyện chênh lệch tuổi tác, nhưng em có thấy rằng anh ấy là một người quá ích kỉ và hoàn toàn không yêu em nhiều như em nghĩ? Nếu yêu em, anh ấy không bao giờ bắt em phải bỏ con trong khi anh ấy không chịu bỏ gia đình. Con em còn nhỏ, cần phải có mẹ chăm sóc, yêu thương nhưng anh ấy lại không chấp nhận. Song về phần anh ấy, anh ấy lại viện đủ lí do để không ly hôn với vợ, không muốn các con của anh ấy phải xấu hổ, phải suy nghĩ?
Em sẽ gặp được một người đàn ông khác yêu em, thương em thật lòng, chấp nhận mọi thứ thuộc về em và trân trọng cả đứa con bé bỏng của em nữa. (Ảnh minh họa)
Em là gì trong cuộc đời anh ấy? Nếu yêu em, anh ấy sẽ không bao giờ để em thiệt thòi khi mà em đã từng chịu đau khổ nhiều như vậy rồi. Anh ấy không thể bắt em sống một cuộc đời không có danh phận, chỉ là nơi anh ấy rảnh lúc nào thì ghé đến (vì anh ấy còn có gia đình riêng của mình). Thậm chí khi đã không thể bỏ vợ cưới em, anh ấy còn tước đoạt đi cả tình cảm của mẹ con em, bắt em chỉ có mình anh ấy trong khi anh ấy không chịu từ bỏ điều gì vì em.
Đừng vì một chút yếu lòng lúc này mà đẩy mình vào hoàn cảnh khó khăn, bi kịch hơn em ạ. Với người phụ nữ, con cái là báu vật cuộc đời. Hơn nữa, nếu em có bỏ con theo anh ta, em cũng không có một hạnh phúc trọn vẹn. Em sẽ cô đơn hơn và mỏi mòn chờ đợi anh ta bố thí cho chút tình cảm khi anh ta có thể trốn vợ, trốn con đến với em. Mà ai dám chắc rằng câu chuyện tình vụng trộm ấy không bị phanh phui? Ngày đó, em sẽ không chỉ mất trắng mà con em cũng sẽ khổ khi người ta biết mẹ nó đã một đời chồng, giờ lại đi cướp chồng người khác để rồi bị đánh ghen. Khi ấy, cả em và con em là khổ nhất. Em có muốn nhận lại con e rằng cũng không còn được nữa.
Hãy chấm dứt tình cảm với người đàn ông ích kỉ ấy. Tình yêu phải đi cùng với sự bao dung, hi sinh. Em hãy nuôi con, chăm sóc con cho thật tốt. Cuộc đời sẽ không phụ em. Em sẽ gặp được một người đàn ông khác yêu em, thương em thật lòng, chấp nhận mọi thứ thuộc về em và trân trọng cả đứa con bé bỏng của em nữa. Hãy mạnh mẽ lên em nhé.
Theo VNE
Mối tình ngang trái với người có vợ Nhiều lần anh liên lạc, đề nghị gặp, có lần tôi dứt khoát từ chối, có lần mủi lòng, vì nhớ nên lại gặp. Mỗi lần gặp anh tôi lại đau khổ đến cùng cực, hàng trăm lần tôi tự hứa phải chấm dứt với anh, tôi cố gắng quên còn anh không muốn. 5 năm về trước gặp anh rất tình cờ,...