3 câu nói không thể bỏ qua giúp chàng “lên mây” trong phòng ngủ
“Anh thật quyến rũ”, “Anh là người đàn ông tuyệt vời nhất” hay “Em biết anh nên làm gì” là ba câu nói trong phòng ngủ khiến đàn ông “lên mây” mà những người phụ nữ khôn ngoan thường sử dụng.
Không có công thức chung nào cho “chuyện phòng the” của các cặp vợ chồng. Nhưng cũng không phải là không có cách làm cho nó trở nên ngày càng tuyệt vời. Mặc dù “chuyện vợ chồng” trở thành quá đỗi bình thường khi bạn đã có gia đình nhưng nếu không biết nuôi dưỡng, làm cho nó trở nên “như mới” thì nó có thể gây ra những ảnh hưởng trầm trọng đến tình cảm đôi bên, thậm chí đe dọa hạnh phúc gia đình.
Trong “chuyện phòng the”, mỗi người đều có những cảm nhận và lòng tự trọng khác nhau. Nếu không biết cách làm vừa lòng nhau, mọi chuyện sẽ càng trở nên tồi tệ. Nếu như phụ nữ thường có xu hướng lãng mạn hóa những điều họ mong muốn được nghe từ người đàn ông của mình thì đàn ông lại thích được người bạn đời đánh giá cao trong “chuyện phòng the”.
Vì vậy, người phụ nữ khôn ngoan là người không tiếc những lời ngon ngọt để tâng bốc chồng mình trong “chuyện tế nhị”. Điều này có lợi nhiều hơn có hại vì nó sẽ càng làm cho tình cảm của hai người gắn bó hơn. Hơn nữa, một khi bạn coi trọng chồng thì chắc chắn sẽ nhận được điều tương tự từ anh ấy.
1. “Anh thật quyến rũ“
Phụ nữ thích được khen vẻ bề ngoài, đàn ông cũng không ngoại lệ. Và với người đàn ông, việc họ hấp dẫn trong mắt bạn đời của mình là điều rất đáng tự hào.
Một trong những lý do người đàn ông lập “phòng nhì” là vì họ cảm thấy mình bị thất thế trước người bạn đời hoặc bạn gái của mình. Cái cảm giác này cũng tương tự như lòng tự trọng bị tổn thương, họ tìm đến những người phụ nữ khác – người sẵn sàng đề cao họ.
Lúc này, lòng tự trọng của họ được ve vuốt và người đàn ông cảm thấy mình lại trở lại thế thượng phong, được coi trọng trong mắt phụ nữ và họ trượt dài vào con đường ngoại tình mà không cần biết người bạn đời của mình đau khổ thế nào.
Nhưng nếu biết với bạn, anh ấy vẫn thật quyến rũ, vẫn là đối tượng mà bạn đam mê và theo đuổi thì chắc chắn anh ấy sẽ chú ý hơn để hoàn thiện mình trong mắt bạn để giữ bạn bên mình. Bởi anh ấy hiểu, chỉ cần một chút sơ suất, khi bạn không cảm thấy anh ấy quyến rũ nữa thì chắc chắn anh ấy sẽ mất bạn.
2. “Anh là người đàn ông tuyệt vời nhất“
Chắc chắn câu nói này sẽ khiến anh ấy cảm thấy vô cùng tự hào về bản thân. Nếu cao hứng, anh ấy có thể vanh vách kể cho bạn nghe về “khả năng” của những thằng bạn thân để “dìm hàng” họ và nâng cao vị thế của mình lên.
Video đang HOT
Ca ngợi chàng trong “chuyện phòng the” cũng không có gì là xấu. Nó có thể tạo thêm động lực cho chàng “phấn đấu” trong những lần sau. Bạn càng đề cao “năng lực” của chàng, anh ấy càng sẵn sàng khám phá và chiều lòng bạn hơn ở những lần tiếp theo.
Hơn nữa, khi được khen là người đàn ông tuyệt vời, anh ấy sẽ ngầm hiểu một điều, bạn đã biết đánh giá đúng, tôn trọng những gì anh ấy có. Vì vậy, anh ấy cũng sẽ coi trọng bạn và mối quan hệ của 2 người càng tốt đẹp hơn.
Những lời ngon ngọt này không nên quá lạm dụng, chỉ thỉnh thoảng áp dụng để phát huy hiệu quả cao nhất. Ảnh minh họa
3. “Em biết anh nên làm gì”
Câu nói này chứng tỏ bạn tin tưởng tuyệt đối với người đàn ông của mình. Nếu nghe được câu này, anh ấy sẽ cảm nhận được vị trí quan trọng của mình, đặc biệt trong “chuyện ấy”. Nhờ đó mà anh ấy cũng tự tin hơn, cố gắng hoàn thiện mình hơn để không phụ lòng bạn. Chỉ cần một câu tỏ ra tin tưởng như vậy là đã đủ cho anh ấy thấy mình là người “cầm cương” tốt như thế nào.
Tuy nhiên, “chuyện phòng the” vốn là chuyện tế nhị và nó cần sự hợp tác của cả hai. Vì vậy, nếu bạn luôn tỏ ra phụ thuộc vào anh ấy thì cũng có ngày khiến anh ấy chán ngán. Thay vào đó, thỉnh thoảng hãy tỏ ra “mạo hiểm” khi đề đạt với anh ấy rằng “Để em thử làm xem có tốt như anh không” và giành thế chủ động về phía mình.
Một sự kết hợp hoàn hảo, linh động từ cả hai phía sẽ càng làm cho “chuyện vợ chồng” của bạn tốt hơn lên.
Tất nhiên, chuyện chăn gối có thể không phải lúc nào cũng tuyệt vời như ý bạn. Nhưng cũng đừng vì lý do đó mà bạn tiết kiệm lời khen dành cho anh ấy. Khi cần thiết, bạn vẫn cần dành cho anh xã những lời khích lệ. Hãy khiến cho anh ấy cảm thấy mình như “người hùng” trong phòng ngủ và anh ấy sẽ biết tôn trọng, làm cho bạn hạnh phúc hơn trong những lần sau.
Tuy nhiên, những lời ngon ngọt này không nên quá lạm dụng, chỉ thỉnh thoảng áp dụng để phát huy thì sẽ đạt hiệu quả cao nhất.
Theo VNE
Lòng tự trọng của một sinh viên đánh giày vỉa hè
Cầm ly cà phê uống dở, cậu sinh viên uống cạn rồi đi về hướng chủ quán. Cậu lấy ra 10.000 trả tiền ly cà phê vừa được mời. Cậu bảo "con uống thì con trả. Chú cho con đánh giày để có thu nhập là con cám ơn nhiều lắm rồi . . ."
Mặc cho dòng người qua lại, cậu thanh niên vẫn căm cụi đánh giày. Cậu ngồi trên thùng nhựa nhỏ, một tay cho vào bên trong chiếc giày, một tay cầm bàn chài phớt sơ lớp bụi.
Một ít xi được bôi lên. Xong chiếc này đến chiếc khác. Khi cả hai chiếc thấm lớp xi, cậu kẹp chiếc giày vào đùi dùng một miếng nỉ chà lên. Miếng nỉ đi đến đâu, giày bóng loáng đến đó. . .
Cậu còn rất trẻ mặt mũi khôi ngô sáng sủa. Chiếc quần xanh và áo sơ mi trắng gọn gàng phẳng phiu.
Đặc biệt, đôi mắt sáng long lanh, cậu làm việc chăm chú, cẩn thận và tỉ mỉ. Buổi sáng chủ nhật bên cạnh siêu thị Coop Mart Thủ Đức người đông nhưng anh cũng mặc. Vẫn căm cụi trong công việc . . .
Đôi giày đã đánh xong bóng loáng như mới. Cầm đến trao cho khách, nhận tiền công, cậu cúi người cám ơn rồi thu lại đôi dép cho vào thùng.
Hàng ghế nhựa sắp dọc theo bức tường của quán cà phê vỉa hè cạnh siêu thị vẫn còn trống. Cái thú uống cà phê vào buổi sáng sớm với tờ báo trên tay dường như là thói quen của những người Saigon. Hớp một ngụm cà phê nóng, đặt tờ báo lên đùi, nhìn lãng đãng ra đường . . .
Tôi và anh Hòa, người bạn thâm giao ngồi vào chiếc bàn kê sát tường. Không cần gọi, dường như chủ quán đã quá quen thuộc với chúng tôi. Hai ly cà phê sữa nghi ngút khói . . .
Khách đông dần. Mỗi người vào quán mang một tâm trạng khác nhau. Người uống vội rồi ra đi. Người nhâm nhi chậm rãi. Chúng tôi ngồi bên nhau yên lặng một hồi. Bổng anh Hòa nói với tôi về một câu chuyện cũ. Giong anh chùng xuống khi nhắc đến những đau buồn.
Thôi anh ạ, tôi nói với anh ấy, mình hãy nhìn về phía trước. Chuyện gì đã qua, cho qua luôn đi.
Miếng nỉ trên tay, cậu sinh viên làm bóng đôi giày với tất cả lòng tự trọng.
Anh trầm ngâm. Một thanh niên tiến lại gần bên anh: "Chú cho con đánh giày nha chú". Thì ra cậu thanh niên lúc nãy. Anh Hòa tháo đôi giày nhận đôi dép từ anh thanh niên. Tôi ngăn lại: "Ngồi xuống uống ly cà phê xong rồi đánh cũng được".
Ly cà phê đá được mang ra. Khuấy nhẹ. Cháu đi đánh giày lâu chưa? Lễ phép, anh thanh niên thỏ thẻ, dạ chỉ mới vài tháng nay thôi chú ạ.
Câu chuyện của chúng tôi với thanh niên đánh giày cởi mở dần. Thì ra, cậu ấy là sinh viên của trường đại học Bưu chính viễn thông. 22 tuổi, quê Quảng Ngãi. Nhà nghèo rời quê hương vào thành phố trọ học cậu không tìm ra được một công việc nào có thể có thêm thu nhập để trang trải những chi phí ăn học.
Một người quen gợi ý cho cậu em công việc này và đã cho thuê chiếc thùng nhựa đầy đủ đồ nghề với giá 10.000đ/ngày để kiếm sống.
Những ngày đầu còn bỡ ngỡ, cậu ta vào các nhà hàng, quán lớn để tìm khách nhưng không một nơi nào cho vào. . .
"Chỉ có những quán vỉa hè như thế này con mới kiếm sống được chú ạ. Không biết có phải người nghèo mới thương người nghèo không nhưng con thấy dường như là thế. . .
Giọng cậu sinh viên chùng xuống khi liếc nhìn thấy những hình ảnh bão lũ trên tờ báo chúng tôi cầm trên tay. "Mùa này quê con thiệt hại nhiều quá. Nhà con nằm trong rốn lũ nên cả nhà tan hoang. Trước đây con đánh giày kiếm thêm tiền học giờ đây phải làm nhiều hơn để có dư đồng nào gởi về phụ giúp gia đình".
Có một chút gì cay cay trên khóe mắt. Đời một sinh viên vất vả đến thế sao ?
Trong lúc hàng ngày nhiều sinh viên hồn nhiên, vô tư lự, vui chơi, rong ruổi khắp các nẻo đường thì ở một góc xa thành phố vẫn còn có một sinh viên xa quê lăn lộn mưu sinh bằng cái nghề đơn giản không cần chút chất xám nào.
Ly cà phê vơi hơn một nửa. "Chú cho phép con làm việc nhé" rồi cậu cầm đôi giày ra một góc xa ngồi say sưa với công việc, 15 phút sau lại mang vào. Bao nhiêu vậy cháu ? Dạ cho con 7.000.
Anh Hòa cầm tờ 10.000 đưa và nói cháu khỏi thối. Thế nhưng thật bất ngờ, 3.000 lẻ được cậu ấy móc ra trả lại. Con chỉ lấy đúng giá.
Cầm ly cà phê uống dở, cậu sinh viên đánh giày uống cạn rồi đi về hướng chủ quán. Cậu lấy ra 10.000 trả tiền ly cà phê vừa uống. Tôi và anh Hòa bất ngờ quá ngăn lại. Chú đãi cháu mà. "Dạ không thưa chú, con uống thì con trả. Chú cho con đánh giày để có thu nhập là con cám ơn nhiều lắm rồi . . ."
Chúng tôi ngớ ra. Dường như cả tôi và anh bạn lần đầu tiên mới gặp trường hợp này. Một người trẻ rất khó khăn trong cuộc sống nhưng vẫn giữ được lòng tự trọng. Giá như, sinh viên nói riêng và thanh niên nói chung ai cũng như anh sinh viên này chắc chắn xã hội sẽ còn đẹp hơn rất nhiều . . .
Theo Một Thế Giới
Tôi phải làm gì khi chồng bỏ nhà ra đi? Chồng tôi đã bỏ đi hơn hai tuần rồi. Tôi vừa có em bé hơn tháng rưỡi. Anh ấy đi không mang theo quần áo hay tiền bạc gì cả. Tôi về nhà bố mẹ chồng ở quê được 1 tháng thì xin phép hai cụ cho tôi về nhà bố mẹ đẻ. Khi biết được điều này anh ấy không đồng ý...