2 năm dâng hiến chồng cho hàng xóm mà không hay biết
Thấy bất thường chị chạy nhanh vào buồng ngủ, một cảnh tượng khiến chị chao đảo, quay cuồng khi chồng mình và hàng xóm đang ân ái nhau trên giường.
Đã hơn một năm ly hôn chồng nhưng đến nay chị Nguyễn Thị Hân, ở huyện Diễn Châu, tỉnh Nghệ An vẫn chưa hết bàng hoàng. Chia tay, chị và hai đứa con phải chịu nhiều thiệt thòi nhưng cái giá đắt nhất khiến chị cảm thấy đau đớn, không thể quên được đó chính là bài học về sự cả tin, tin đến nỗi… mất cả chồng.
Chị Hân và anh Hùng cưới nhau đã được 18 năm. Tình yêu hai anh chị dành cho nhau đẹp đẽ, một thời khiến bao người phải ghen tị. Hạnh phúc của họ được xây dựng lên từ hai bàn tay trắng. Sự chịu khó, hay lam hay làm, anh Hùng lại vốn sẵn có năng khiếu về nghề mộc dân dụng nên chẳng mấy chốc cuộc sống trở nên khá giả. Chị lại sinh cho anh hai đứa con có cả trai, cả gái càng làm cho hạnh phúc gia đình thêm yên ấm.
Tưởng chừng đó chính là kết cục viên mãn nhất và mãi mãi của hai người. Cũng chính vì suy nghĩ yên tâm, bằng lòng với cuộc sống hiện tại đã làm chị mất anh.
Bản chất anh vốn cần cù, chịu khó, tính tình hiền lành, nhưng ai có thể ngờ rằng, đằng sau vẻ ngoài chân chất ấy là tính trăng hoa không một chút tự trọng.
Đến bây giờ, sau 1 năm ly hôn, chị Hân vẫn không tin được mình đã mất chồng vì quá tin vào hàng xóm.
Sống sát cạnh nhà chị Hân, Hoa trẻ đẹp, nói năng hoạt bát. Việc làm không ổn định nhưng Hoa lả lướt, lại thêm bản tính năng động, mạnh dạn khiến nhiều người đàn ông dễ xiêu lòng.
“Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”, cùng với những câu nói, nụ cười đầy tình ý của Hoa, anh Hùng bắt đầu rung động.
Video đang HOT
Suốt ngày quanh quẩn ở xưởng mộc, lại sát cạnh sân nhà Hoa, anh chị được dịp chuyện trò, tán gẫu. Chồng làm việc xa nhà, những việc trong nhà như hỏng điện, hỏng cái quạt, rồi bình nóng lạnh… Hoa đều nhờ Hùng giúp đỡ.
Mọi ngóc ngách từ nhà bếp đến nhà khách, phòng ngủ, Hùng đều quen thuộc như chính nhà mình vậy.
Mặc dù vậy, chị Hân không hề để ý. Chị nghĩ đó là tình cảm láng giềng, anh Hùng giúp đỡ cho chị Hoa lúc chồng xa nhà là lẽ đương nhiên. Chị còn thầm cảm ơn vì mình đã lấy được một người chồng vừa có trách nhiệm với gia đình, vừa sống tốt bụng với hàng xóm.
Mọi người lời ra, tiếng vào, chị đều xua đi và còn cho rằng lắm chuyện, chỉ làm phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác. Nghĩ vậy, chị Hân đều cho qua.
Và rồi cái gì đến cũng phải đến. Chị Hân vẫn còn nhớ như in, ngày mùa đông lạnh lẽo ấy và có lẽ là lạnh lẽo nhất trong cuộc đời chị. Là giáo viên trường mầm non, đi sớm về tối. Nhưng hôm đó do để quên giáo án, chị phải trở về lấy cho kịp tiết học buổi chiều. Về đến nhà, cửa vẫn mở nhưng nhà vắng tanh.
Thấy bất thường chị chạy nhanh vào buồng ngủ, và một cảnh tượng khiến chị chao đảo, quay cuồng khi chồng mình và hàng xóm đang tằng tịu trên giường.
Về đến nhà, bắt quả tang chồng với cô hàng xóm tằng tịu ngay trên giường, chị Hân đã ngất xỉu tại chỗ. Ảnh minh họa.
Quá bất ngờ, chị ngất xỉu tại chỗ. Lúc tỉnh dậy, đầu óc chị trống rỗng. Chị thấy anh ngồi bên cạnh, và xin lỗi chị, đây là lần đầu tiên anh làm chuyện đó với hàng xóm.
Chị đâu biết đã một thời gian dài hai người phản bội lòng tin của chị và qua lại với nhau. Chị vẫn vui vẻ chăm chồng, chăm con, và đến trường với những tiết dạy tràn ngập tình yêu con trẻ. Chị chỉ mong hạnh phúc sẽ trở lại và sẽ vẫn đong đầy như xưa.
Còn anh Hùng, đổi khác hoàn toàn. Cách anh đối xử với chị cũng không còn mặn mà, âu yếm. Không thực hiện được ý nguyện ở nhà, anh sang cả nhà chị Hoa và thậm chí hẹn hò nhau thuê nhà nghỉ và ra cả ngoài đồng để âu yếm nhau.
Thấy chồng thay đổi tính nết, lại vắng nhà liên tục, chị Hân theo dõi. Và một lần nữa chị bắt gặp hai người ôm ấp nhau ngay tại cánh đồng trước nhà chị.
Không thể kìm chế được nữa, chị lao vào giằng xé với tình nhân, chị chỉ muốn giết chết họ. Chị túm tóc, rồi nắm áo xé thật mạnh, lấy chân đạp mạnh vào người Hoa.
Điều làm chị đau đớn nhất là chồng chị, lúc chị giằng xé với tình nhân, anh xô chị ra và tát chị liền mấy cái. Nỗi đau về thể xác kéo chị về với thực tại. Anh Hùng cho biết không còn tình yêu và đề nghị chị ly hôn.
Nỗi đau thể xác, nỗi đau tinh thần, tất cả làm chị héo mòn. Chị bê trễ việc trường, con cái chị bỏ mặc. Kệ cho mọi người khuyên can, chị đều bỏ ngoài tai, hai anh chị quyết định ly hôn.
Điều làm chị không thể ngờ, sau khi ly hôn, bỏ lại cho chị hai đứa con nhỏ, Hùng nhanh chóng kết hôn với chị Hoa. Hai người về chung sống một nhà ngay gần nhà chị.
Không chịu nổi sự bất hạnh của bản thân, lại nhìn hai đứa con hàng ngày hỏi tại sao bố lại ở bên đó? Chị Hân quyết định bán nhà và chuyển về gần nhà bà ngoại để sống.
Giờ đây, hơn 1 năm trôi qua, cuộc sống gia đình chị dần ổn định. Nhưng có lẽ bài học “tin hàng xóm mất chồng” thì chị không bao giờ quên…
Theo Tapchiphunu
Khóc cạn nước mắt vì trót lấy nhầm chồng
Vì tin anh mà chị trao đi cái "ngàn vàng" của đời người con gái, ngỡ tưởng "ván đã đóng thuyền", "gạo đã nấu thành cơm" thì chuyện cưới xin chỉ còn là sớm hay muộn.
Chị không như những người phụ nữ khác chua ngoa hay thường xuyên nũng nịu với chồng. Xưa nay chị vẫn luôn sống cam chịu, biết thân biết phận mình mà an phận làm một người vợ hiền. Ấy thế mà cuộc đời chị vẫn truân chuyên lắm.
Chị quen anh khi mới tuổi đôi mươi, vì tin anh mà chị trao đi cái "ngàn vàng" của đời người con gái, ngỡ tưởng "ván đã đóng thuyền", "gạo đã nấu thành cơm" thì chuyện cưới xin chỉ còn là sớm hay muộn. Nhưng ai ngờ, gia đình anh nhất quyết phản đối chuyện hôn sự. Mẹ anh nổi tiếng là người phụ nữ ghê gớm, khó sống, bà không đồng ý cho cậu con trai "vàng ngọc" của mình lấy một đứa con gái mới "nứt mắt", đã vậy lại còn không học hành đến nơi đến trốn.
Sau đó, anh cũng nghe lời gia đình nhất quyết đòi chia tay chị, còn ép chị phải phá bỏ cái thai. Chị đau đớn quằn quại, mới đôi mươi làm sao chị chịu đựng được cú sốc tinh thần lớn đến vậy, làm sao chị có đủ can đẩm để bước đến phòng phá thai. Vậy là chị đưa câu chuyện nói với mẹ chị. Nhờ có sức ép từ gia đình chị mà cả anh và gia đình anh chấp nhận tổ chức đám cưới. Nhưng đám cưới diễn ra chỉ để che mắt thiên hạ, để tránh xấu hổ với làng xóm chứ đời nào bố mẹ anh lại chấp nhận chị dễ dàng vậy.
Chị về làm dâu nhà anh trăm đường khổ. Sống trong nhà cao cửa rộng nhưng chị chẳng khác nào con ở, ô sin không công, có danh không phận cho gia đình chồng. Cả nhà chồng từ dưới lên trên không ai coi chị là người nhà, là vợ cậu cả, là con dâu, là con cháu dòng họ. Hễ có việc cần làm là họ gọi chị, có ăn, có việc đại sự cần bàn là họ gạt chị ra, chẳng thèm ỏ ê, kể cả chồng chị. Khi yêu anh mặn mà, lời ngon mật ngọt với chị là thế giờ thì "sống chết mặc bay".
Ngày nào anh cũng đi ra ngoài tìm "hoa thơm cỏ lạ", việc anh đi đâu, làm gì, với ai là những điều tối kỵ chị không được phép hỏi. Tệ hơn nữa là sau khi biết chị mang thai con gái cho đến khi đứa bé ra đời chị bị gia đình chồng bạc bẽo, coi khinh, coi rẻ. Dù ở nhà chồng chị hệt như cái gai trong mắt họ, nhưng hễ chị nhắc đến chuyện muốn xin về nhà mẹ đẻ thăm bố mẹ là họ vẽ ra đủ việc để chị không còn thời gian, hơi sức đâu mà nghĩ đến việc về quê ngoại nữa.
Chị đau đớn, uất hận vì đã quen anh, trót trao cho anh thứ quý giá nhất, rồi sống chết đòi lấy anh. Giờ thì cuộc đời chị coi như bỏ đi, chồng tệ bạc, gia đình chồng còn tệ bạc gấp trăm lần. Chị không biết bản thân mình nên làm gì để có thể giải thoát khỏi địa ngục hôn nhân này. Tiền bạc, vất chất chị không hám, chị chỉ mong được sống những ngày yên bình nhất bên chồng, bên con như bao ngày qua chị vẫn mơ ước. Chị không dám ly hôn chồng vì sợ sau này con lớn lên sẽ trách chị không thể cho nó một người cha. Ngày nào chị cũng sống trong đau đớn, chị muốn được chạy trốn khỏi nơi đây để quên đi nỗi muộn phiền này.
Theo Tapchiphunu
Vợ đẻ xong đẹp mòn con mắt, tôi tối ngày lo mất Nhìn vợ tự nhiên mặn mà, thân hình cứ mơn mởn tôi bỗng thấy lo ngại cho mình vì môi trường làm việc của vợ toàn đàn ông. Nghỉ 5 tháng ở nhà sau khi sinh con, đến chính tôi cũng còn không tin nổi vợ mình lại "lột xác" đáng kinh ngạc đến vậy. (Ảnh minh họa) Trước đây, mỗi lần đi...