10 năm tận tụy với chồng bại liệt và cái kết đắng
“Em không đẻ được thì anh buộc phải đi gửi con bên ngoài vậy. Anh sẽ không ly hôn đâu vì giờ em cũng chẳng thể lấy được ai nữa”.
Anh và chị là bạn thanh mai trúc mã. Ai cũng nói rằng lớn lên anh chị nhất định sẽ lấy nhau. Và đúng, anh chị đã kết hôn với nhau thật. Nhưng có vẻ như ông trời thấy mình đã hào phòng quá tay với anh chị khi để cho anh chị trải qua một tình yêu đẹp, không sóng gió và cuộc hôn nhân không biến động nên đã thu hồi một số đặc ân. Chỉ có điều đặc ân ấy lại quá nghiệt ngã với anh chị.
Anh vốn là một người đàn ông hay lam hay làm. Anh chăm chỉ lắm, mục đích của anh là làm thế nào để chị được hưởng một cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc nhất. Vậy mà bây giờ, anh phải ngồi im một chỗ, đợi chị cơm bưng nước rót hầu hạ, phục vụ tận nơi. Ngay đến cả việc vệ sinh cá nhân, anh cũng không thể tự chủ được. Tất những éo le đó đều do vụ tai nạn giao thông ngờ kia mang lại.
Sau tai nạn, anh thật không may mắn khi bị liệt nửa người. Tất cả tương lai tốt đẹp trước mắt bỗng dưng đóng sầm cánh cửa lại trước mắt anh. Anh tuyệt vọng và hoảng loạn như một kẻ điên. Anh tung hê và đập phá tất cả mọi thứ. Anh thu mình lại, không muốn tiếp xúc với bất kì một ai. Bên cạnh anh lúc này, chỉ còn duy nhất một mình chị.
Ảnh minh họa.
Vậy mà:
- Ly hôn đi, anh không muốn làm khổ em nữa! – Anh thẳng thừng với chị.
Video đang HOT
Chị không nói gì, chị lại gần ôm chặt lấy anh. Ý chị muốn nói chị sẽ cùng anh vượt cơn khó khăn hoạn nạn này. Chị muốn anh lại được vững bước đi trên đôi chân của mình bằng sự giúp đỡ của chị. Chị tiếp thêm động lực cho anh bằng chính hành động của chị. Chị và anh đã từng thề rằng sẽ đồng cam cộng khổ cùng nhau ngay từ ngày anh chị nhận lời thuộc về nhau. Chị làm sao vì anh gặp nạn mà quay lưng bỏ chạy.
Mỗi ngày, chị lo cho anh bữa sáng xong thì lao nhanh đến nơi làm. Trưa chị lại trở về lo cơm nước cho anh. Chiều tối, người ta còn đang rảnh nhâm nhi nốt ly trà thì chị đã ba chân bốn cẳng lao như điên về nhà để kịp giờ com tối cho anh. Chị còn giúp anh đi lại, xoa bóp chân cho anh khi anh tập quá sức. Ai cũng nói chị dại. Dại vì một người chồng như anh sẽ chẳng thể trông mong gì được nữa mà chăm sóc, chờ đợi cho mất công. Nhưng chị bỏ ngoài tai tất cả, anh chính là tương lai, là hạnh phúc mà chị không bao giờ từ bỏ.
Chị đã ở bên cạnh anh suốt 10 năm như vậy. Kể cả khi anh cáu gắt, măng nhiếc, thậm chí còn đánh đập chị, vậy mà chị vẫn chịu nhịn anh. Chị tin anh không hề muốn như thế, chỉ là do anh bị hoàn cảnh ức chế mà thôi. Rồi một ngày, công lao của chị sẽ được đền đáp xứng đáng. Ngày ấy cũng đến…
Nhìn anh vững từng bước trên đôi chân của mình, chị mừng rơi nước mắt. Nhưng rồi hạnh phúc chưa kịp mỉm cười đã tắt ngấm khi chị nhận được thông báo của bác sĩ sau một lần kiểm tra sức khỏe . Chị bị suy buồng trứng, khả năng có con là vô cùng mong manh. Chị về nhà như người mất hồn, nhìn anh mà nước mắt chị không ngừng tuôn rơi vì chua xót. Cứ ngỡ anh sẽ cảm thông và an ủi chị, ai ngờ đâu:
- 10 năm qua, cảm ơn em đã chăm sóc chu đáo, tận tình cho anh. Chỉ có điều em rất tốt mà anh vẫn phải nói câu xin lỗi. Em không đẻ được thì anh buộc phải đi gửi con bên ngoài vậy. Anh sẽ không ly hôn đâu vì giờ em cũng chẳng thể lấy được ai nữa. Mà như thế thì anh áy náy lắm. Chỉ cần em chấp nhận cho anh có những đứa con bên ngoài là được.
Nghe những lời anh nói, bao nhiêu uất ức, tủi thân, những lời đáng ra nên nguyền rủa anh đều nghẹn lại trong cổ họng. Trong 10 năm qua, chị đã hết lòng hết dạ vì anh, còn anh đã đối xử với chị như thế nào. Quả thật, chị đã sai lầm rồi, sai lầm ngay từ lúc cưới anh làm chồng. Rồi chị rơi nước mắt xót xa cho sự hy sinh mù quáng của mình trong 10 năm qua.
Theo Một Thế Giới
Căn nhà 3 tỉ và quá khứ ngột ngạt khi ở nhờ nhà chật suốt 5 năm
Chị thật sự không quan tâm đến những lời người bạn kia nói. Song chị cám ơn cái quá khứ đầy ngột ngạt khi sống nhờ nhà chị họ trong căn nhà chật suốt 5 năm qua...
Tới giờ nghĩ lại quãng thời gian đi ở nhờ chị Lý và anh Quân không khỏi khiếp sợ. Tâm lý lúc đó của anh chị cũng chỉ muốn cố tích cóp để mua nhà Hà Nội mà thôi.
Chị Lý và anh Quân quê ở Cao Bằng cùng xuống Hà Nội lập nghiệp. Mới đầu vì kinh tế hạn hẹp lại có cô họ ở Hà Nội nên theo gợi ý của bố mẹ, anh chị đến xin ở nhờ.
Những ngày đầu mới đến, không khí trong gia đình rất vui vẻ. Nhưng được chừng vài tháng, giữa họ bắt đầu xảy ra những mâu thuẫn, căng thẳng. Lý do bởi bà cô họ của anh Quân năm nay đã trên 40 tuổi nhưng chưa có chồng, do đó khá kỹ tính. Từ ngày anh chị đến ở dường như phải chia sẻ không gian rộng chừng 15m2 cho 2 người khác ở cùng nên khá bức bí.
Chưa kể nhà chật chỉ có một phòng vệ sinh, tính anh Quân tắm lâu thường mất gần tiếng đồng hồ nên khiến bà chị họ nhiều hôm phát cáu. Dù thế, anh chị vẫn im lặng, chấp nhận bị mắng để tiếp tục được ở lại.
Nhà cô họ có một ngăn bếp nhỏ, nhưng từ dạo cãi nhau, cô họ anh Quân đòi ăn riêng và thế là gia đình anh dường như thêm bận rộn khi vừa phải lo giặt giũ quần áo đúng giờ và tranh thủ bếp núc, cơm nước như lịch đã chia nhau. Có những hôm cả hai đều đi làm về muộn, anh chị phải kéo nhau ra hàng ăn.
Không chỉ bất tiện về sinh hoạt đời thường mà chuyện vợ chồng anh cũng vô cùng hạn chế. Thậm chí có tuần, chị họ ở nhà suốt nên họ chẳng có nổi một buổi "giao ban". Vợ chồng ngủ cạnh nhau nhưng không dám chạm vào nhau chỉ vì sợ chị họ nhìn thấy.
Ngủ chay lâu, vợ anh gợi ý đi nhà nghỉ anh gạt đi vì sợ tốn kém. Hôm nào chị họ đi làm về muộn vợ chồng anh tranh thủ yêu nhưng tâm trí chẳng mấy vui vẻ khi vừa yêu vừa phải đề phòng nhỡ bị bắt gặp.
Cứ thế suốt 5 năm anh chị chấp nhận ở nhờ để tiết kiệm tới mức tối đa có thể. Thậm chí, chi tiêu ăn uống, quần áo cũng rất eo hẹp. Có những hôm chị đi qua shop quần áo thấy chiếc váy vô cùng ưng ý. Vào thử chán chê, nhưng chị vẫn không dám mua vì xót tiền.
Thấy cuộc sống anh chị "ăn nhờ ở đậu" không ít bạn bè buông lời chê bai. Thậm chí còn từ mặt không chơi vì hiện tại cuộc sống ai cũng dư giả, đều có nhà cửa Hà Nội đàng hoàng.
Cô bạn thân của chị còn nói "Ở thế này cũng ở, sao không thuê một căn nhà cho thoải mái mà ở". Nói rồi bạn chị còn ẩn ý anh chị đi làm không biết tích cóp nên không có nổi tiền thuê nhà.
Cũng từ dạo đó, anh chị mất niềm tin vào bạn bè. Chẳng ngờ khi khó khăn một chút ai cũng có ý coi thường, thậm chí miệt thị anh chị ra mặt. Lại thêm cô họ suốt ngày nhiếc móc nói bóng nói gió.
Anh chị tự bảo nhau cùng cố gắng chịu khó làm ăn. Ngoài công việc cơ quan, đêm đêm anh chị lại đi tìm mối buôn bán. Chẳng ngờ, anh hợp với kinh doanh điện tử nên sau vài năm kinh doanh, anh phất lên như diều gặp gió.
Và rồi sau 5 năm, chị mang bầu đứa con đầu lòng cũng là lúc anh chị quyết định rút hết sổ tiết kiệm để mua căn nhà 3 tỉ ở Hoàng Quốc Việt.
Ngày dọn về nhà mới xong, anh bàn với vợ làm bữa cơm tân gia mời tất cả bạn bè chị từng chơi tới. Nhìn căn nhà lộng lẫy khang trang bạn bè chị ai cũng phải trố mắt. Những người từng nói kháy anh chị nay lại quay ra trầm trồ "Thế mà tao cứ tưởng...", hoặc họ hớn hở bảo: "Nghèo thì lâu, giàu thì mấy. Chúc mừng 2 vợ chồng"...
Chị quay mặt đi đầy hãnh diện và tự hào. Chị thật sự không quan tâm đến những lời người bạn kia nói. Song chị cám ơn cái quá khứ đầy ngột ngạt khi sống nhờ nhà chị họ trong căn nhà chật suốt 5 năm qua...
Theo Người đưa tin
Mẹ chồng hòa thuốc tránh thai vào cháo mang cho con dâu và cái kết đắng sau 2 năm Mang tâm sự giãi bày với chị gái, chị Ngà hỏi Ngà 1 câu khiến cô sửng sốt: "Mấy bát cháo mà bà mẹ chồng cho mày ăn cả năm qua, mày có nghĩ nó có vấn đề không?" Đám cưới thằng con trai duy nhất trong nhà nhưng bà Hoa lại chẳng hé nổi 1 nụ cười. Lý do vì bà không...