10 năm sau ngày chồng mất, mẹ chồng bất ngờ hẹn tôi đến một nhà hàng
Chuyện với người yêu cũ, dù tôi cũng có tình cảm nhưng chưa đủ chín muồi. Có lẽ tôi cần thời gian nhiều hơn, hoặc là cần suy nghĩ thêm.
Tôi là đàn bà góa chồng từ năm 26 tuổi, đến nay tôi đã 36 tuổi. Sau khi chồng sớm, nhiều người khuyên tôi nên dọn ra ngoài sống riêng để tự do thoải mái hơn. Nhưng tôi có sống một mình thì cũng chẳng có cha mẹ họ hàng gì, tôi vốn là trẻ mồ côi. Cũng vì tôi thương bố mẹ chồng đã lớn tuổi lủi thủi một mình không con cái chăm sóc. Dù sao tôi cũng xem họ là bố mẹ ruột của mình.
Suốt 10 năm, tôi sống với bố mẹ chồng rất hòa hợp, chưa từng lớn tiếng với nhau. Thấy tôi một mực đi bước nữa, mẹ chồng tôi thủ thỉ: “Thôi con vậy cũng đã trọn nghĩa với bố mẹ, lâu quá rồi, hay là con đi tìm người nào phù hợp để nương tựa”. Nhưng tôi im lặng như một lời từ chối. Vì tôi thấy mình có lỗi khi để ông bà già cả sống đơn chiếc hương khói cho con trai đã mất sớm.
Ảnh minh họa: Internet
Video đang HOT
Thời gian gần đây, tôi gặp lại người yêu cũ. Anh ly hôn vợ đã 3 năm. Chúng tôi nói chuyện hỏi han nhau như những người bạn cũ. Tôi và anh cũng nhiều lần đi cà phê, mua sắm với nhau. Mẹ chồng tôi cũng biết điều này, dù tôi chưa từng chủ động kể qua.
Hôm đó là sinh nhật của tôi. Mọi năm, tôi cùng bố mẹ chồng ăn một bữa cơm vui vẻ. Nhưng lần này, mẹ chồng tôi lại hẹn tôi đến một nhà hàng. Đến nơi, tôi ngỡ ngàng tới mức tay chân run rẩy khi thấy chỉ có người yêu cũ của mình ở đó. Anh trông chẳng có gì ngại ngần như đã được sắp xếp từ trước. Dù sao anh cũng đã đến, tôi đành dùng bữa với anh. Khi ăn xuống xong, anh ngỏ lời muốn quay lại với tôi, muốn cho tôi một chỗ dựa.
Khi tôi về nhà, bố mẹ chồng vẫn thức đợi tôi ở phòng khách. Họ ôn tồn nói đã đến lúc họ phải lo cho tôi có một gia đình khác, để con trai ở nơi suối vàng cũng có thể yên tâm. Tôi phải sống cho mình, đừng chôn thân ở bên ông bà già như họ nữa.
TÀI TRỢ
Tôi thật sự khó nghĩ. Thời gian qua, tôi xem bố mẹ chồng như người thân, vừa yêu thương vừa có trách nhiệm. Tôi muốn chăm sóc ông bà thật tốt, như báo hiếu thay cho chồng mình, cũng là làm tròn nghĩa con cái. Nếu tôi đi bước nữa thì ai lo cho ông bà đây?
Còn chuyện với người yêu cũ, dù tôi cũng có tình cảm nhưng chưa đủ chín muồi. Có lẽ tôi cần thời gian nhiều hơn, hoặc là cần suy nghĩ thêm. Tôi nên cho mình thời gian và cho anh ấy một cơ hội phải không?
Quyết định đột ngột của chồng khiến tôi trở tay không kịp và giận khủng khiếp
Tại sao chồng tôi lại tự ý đưa ra quyết định mà không hề hỏi qua ý kiến của vợ.
Vì 2 gia đình ở xa nên sau khi kết hôn, vợ chồng tôi thống nhất sẽ ở quê ngoại. Nhà nội cách hơn 500km nên chỉ về vào những dịp lễ quan trọng. Bởi nhà tôi rộng rãi, tôi lại là con gái duy nhất nên bố mẹ không muốn tôi đi xa, sợ tôi buồn khổ rồi không có ai tâm sự. Hơn nữa, trong lúc mang thai, sinh đẻ, có mẹ ruột ở bên cạnh cũng thoải mái, yên tâm hơn.
Chồng kiên quyết đòi chuyển về quê nội khiến tôi điêu đứng. (Ảnh minh họa)
Lúc đầu ở rể, chồng tôi vẫn cư xử với nhà vợ rất tốt, lễ phép. Anh đi đâu cũng thưa trình, không nhậu nhẹt bê tha, cũng không tiêu xài phung phí mà tiền lương đều đưa hết cho tôi. Tôi mang thai, chồng lo lắng, chăm sóc chu đáo. Anh còn không dám nói nặng lời vì sợ tôi suy nghĩ, buồn bã và ảnh hưởng đến em bé trong bụng. Đã có khoảng thời gian, tôi tự nhủ mình đã tìm được bến đỗ hạnh phúc của cuộc đời và tôi mãn nguyện về cuộc sống hôn nhân đang có. Trong lúc mang thai, bố mẹ chồng có gọi điện hỏi thăm tôi vài lần và gửi 3 triệu cho tôi mua đồ ăn tẩm bổ.
Sinh con trai đầu được hơn một năm thì tôi mang thai bé thứ 2. Công việc của chồng tôi gặp khó khăn trong lúc này nên anh ấy thường nhậu nhẹt, đi về khuya. Bố mẹ tôi thức đợi cửa một thời gian thì bực mình nên không chờ nữa mà giao chìa khóa nhà cho anh. Có những hôm, cơm nấu xong rồi thì chồng lại gọi điện báo đi ăn bên ngoài với bạn. Anh còn lười biếng, không biết phụ vợ trông con, không giúp đỡ cho bố mẹ vợ bất cứ việc gì trong nhà. Bố mẹ tôi dần bất mãn và hay nói gần nói xa, trách chồng tôi ở rể mà không biết điều.
Con gái thứ 2 tròn 1 tuổi thì tôi quyết định đầu tư quán ăn vặt, trà sữa. Bố mẹ tôi cũng ủng hộ bởi nhà tôi đã có sẵn một khoảng sân rất rộng, đối diện là trường tiểu học, xa hơn một tí là trường trung học cơ sở nên chắc chắn sẽ đắt khách. Có sự hỗ trợ của bố mẹ, tôi cải tạo mặt bằng, mua máy móc, bàn ghế, đồ dùng xong hết rồi, chỉ đợi ngày khai trương thôi.
Vậy mà hôm qua, chồng tôi đột ngột tuyên bố sẽ về lại quê nội ở vì ở đây không kiếm được việc làm phù hợp. Tôi phản đối và nói anh có thể phụ tôi bán hàng hoặc đi giao trà sữa cho khách. Nhưng chồng tôi không chịu, còn bảo tôi dựa hơi bố mẹ nên không coi anh ra gì. Nếu tôi không đi thì anh ấy dẫn con trai lớn đi, con gái nhỏ ở với tôi; chúng tôi sẽ ly thân một thời gian.
Tôi không muốn rời xa con trai, cũng không muốn từ bỏ mơ ước kinh doanh của mình khi sắp đạt được mục tiêu. Tôi phải làm gì để chồng đừng ép tôi về quê chồng nữa đây?
Mẹ mất, tôi đau đớn phát hiện mình là kết quả của cuộc tình vụng trộm Mẹ mất 100 ngày, tôi mới biết người nuôi dưỡng mình suốt hơn 20 năm qua không phải là mẹ ruột. Tôi là kết quả của một cuộc tình vụng trộm giữa bố và người phụ nữ khác. Ngày mẹ còn sống, tôi không mấy gần gũi, thương yêu bà. Tình cảm giữa tôi và mẹ xấu dần theo năm tháng. Càng lớn,...