10 năm hạnh phúc bên người chồng vô sinh
Cũng đã có lúc tôi nản chí, cảm thấy bất lực vì mình không thể sinh con, nhưng rồi lại tự nhủ bản thân mình phải cố gắng. Chồng tôi không thể sinh con đã là bất hạnh lắm rồi, tôi bỏ anh chẳng phải càng gieo cho anh thêm bất hạnh sao? Nếu tôi làm vậy sẽ thành người bội bạc.
Ông trời đã chọn tôi ở bên anh, tôi tin là có nguyên do. Huống hồ, anh là người chồng tuyệt vời, lúc nà cũng đối xử tốt, chân thành, yêu thương vợ con.
Bạn tôi nhiều người nói tôi dở hơi, cố chấp khi cứ sống mãi với người chồng vô sinh. Tôi khen ngợi chồng mình, họ lại nói &’ông ấy vô sinh không chiều mày thì còn chiều ai? Không lấy lòng mày để mày ở bên ông ấy thì có mà mày bỏ từ lâu rồi’. Đó chỉ là suy nghĩ tiêu cực, tôi cho là vậy. Trước giờ, dù chưa biết mình không thể có con, anh vẫn dành cho tôi tình cảm tốt đẹp. Thì cứ cho là anh sợ mất tôi nên mới chiều tôi suốt bao nhiêu năm qua thì đã sao? Căn bản tôi thấy yêu chồng và thật sự cảm thấy hạnh phúc.
Nói không cô đơn, không buồn là sai. Nhiều lúc nhìn người ta con cái đề huề, rồi còn dẫn con đi chơi, tôi lại chạnh lòng. 10 năm rồi, chẳng còn ai hỏi tôi câu, khi nào anh chị có con nữa. Họ tế nhị, họ ngại ngần khi nói về chuyện con cái trước mặt tôi. Tôi hiểu chứ nhưng lâu dần thành quen, tôi luôn tự tin khi nói về chuyện đó và cưng nựng con trẻ trước mặt chồng.
Nói không cô đơn, không buồn là sai. Nhiều lúc nhìn người ta con cái đề huề, rồi còn dẫn con đi chơi, tôi lại chạnh lòng. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Có đôi lần anh đưa đơn ly hôn vì muốn chia tay với tôi. Lúc đó, tôi càng xót xa trong lòng. Thương chồng vì anh nghĩ, anh ly hôn sẽ là cách giải thoát cho tôi, anh muốn tôi được chung sống với người đàn ông khác, sinh con đẻ cái. Tôi càng hiểu anh thì lại càng thương anh hơn. Vừa yêu vừa thương, vừa giận chồng vì đã làm chuyện đó, không nghĩ đến tâm trạng của tôi. Tôi nhiều lần động viên anh &’con cái thực sự rất quan trọng nhưng tình yêu còn quan trọng hơn. Em rất yêu anh, nếu em bỏ anh đi lấy người đàn ông khác, có con với họ nhưng lại sống buồn phiền cả đời thì em không đành. Chúng mình đã nuôi hi vọng rồi, bây giờ nếu không tiếp tục đươc nữa, em muốn chúng mình nhận con nuôi, coi như con ruột của mình. Điều đó có gì là không thể. Em thực sự yêu anh, nên em nghĩ, chuyện nhận con nuôi cũng là chuyện bình thường, anh không cần phải nghĩ cho em đâu’.
Anh rơi nước mắt, ôm tôi vào lòng, tôi càng cảm thấy hạnh phúc, thấy rằng sự hi sinh của mình thật xứng đáng. Chồng tôi là người tuyệt vời, anh đã yêu tôi, chăm sóc tôi, không cần biết vì lý do gì, với tôi thế là đủ. Tôi trân trọng tình cảm này và hứa sẽ bên anh, sẽ cùng con sống hạnh phúc bên chồng. Hi vọng vợ chồng mãi mãi yêu thương nhau như bây giờ.
Đúng là 10 năm qua, vợ chồng tôi đã trải qua rất nhiều sóng gió. Nhiều khi anh còn không nói với tôi cả tuần để muốn tôi chán anh, từ bỏ anh, nhưng chúng tôi vẫn ở bên nhau vì sự kiên trì của tôi và quan trọng là vì tình yêu. Biết là con cái vô cùng quan trọng, là sợi dây ràng buộc vợ chồng nhưng trong hoàn cảnh của tôi, vì không thể có con nên chúng tôi càng muốn ở bên nhau, chia sẻ với nhau nhiều hơn. Nếu tôi bỏ anh đi nữa, anh sẽ sống tuyệt vọng thế nào.
Bố mẹ nói, bạn bè nói tôi dại dột vì tại sao lại cứ phải yêu người đàn ông ấy. Họ không ở trong cuộc, họ hiểu thế nào là sự hi sinh, là niềm tin vào tình yêu. (ảnh minh họa)
Tôi đã không chọn nhầm chồng, chỉ là số mệnh không cho chúng tôi có con chung. Nhưng giờ thì tôi đã quyết định nhận con nuôi, quyết định cùng anh vun đắp hạnh phúc này. Tình yêu ấy, tôi xin trân trọng mãi về sau, không thể bỏ cuộc khi hai người còn rất yêu nhau được.
Bố mẹ nói, bạn bè nói tôi dại dột vì tại sao lại cứ phải yêu người đàn ông ấy. Họ không ở trong cuộc, họ hiểu thế nào là sự hi sinh, là niềm tin vào tình yêu. Nếu chỉ nhìn bên ngoài thì thấy tôi dại dột thật, nhưng mà, chuyện tình cảm chỉ có tôi mới hiểu được vì sao tôi yêu anh mà thôi!
10 năm, tôi đã gắn bó với anh lâu như thế, chờ đợi lâu như thế thì còn lý do gì không thể gắn bó tiếp tục với anh cả đời này?
Theo Khampha
Ngốc yêu anh!
Dẫu sao thì con ngốc này vẫn cứ yêu anh, dù anh biết hay không đi nữa...
Anh à, ở ngoài đời, em chưa gọi anh một tiếng "anh" lần nào nhỉ, mặc dù em muốn lắm. Đôi lúc đi dạo cùng anh, ngồi đằng sau xe, em rất muốn vòng tay mà ôm anh. Ngồi bên cạnh anh, em thật muốn dựa vào bờ vai của anh mà quên đi muộn phiền. Những lúc em cô đơn, em lại ước có thể có anh ở đó vào lúc đó... nhưng tất cả những điều đó đều chưa từng xảy ra.
Em là một cô gái cứng đầu, ngang ngạnh, lì lợm.... em tệ quá anh nhỉ. Nhưng một đứa như vậy lại dặn lòng phải thay đổi vì anh đấy, nhưng chắc anh mãi mãi không biết được đâu. Có bao giờ anh từng nghĩ tại sao con ngốc đó lại xem anh quan trọng không, anh biết mà... Em luôn cho anh là một ngoại lệ trong những chừng mực của em. Em tự ghét bản thân mình vì điều đó đó. Anh và em biết nhau cũng hơn 1 năm rồi, nhưng anh biết em ghét điều gì nhất không? Em ghét nhất là sự lừa dối. Vì anh là một ngoại lệ nên em tin anh tuyệt đối. Và lúc biết sự thật, anh có biết em cảm thấy mình ngốc đến thế nào không. Anh nói anh sẽ ở quê. Anh không xác định rõ thời gian, cũng có thể là ở luôn. Con ngốc đó tin như thế, ngốc hơn khi dặn lòng sẽ chờ anh 1 năm nữa xem anh có về không đã. Thế mà chưa được 1 tháng thì anh đã trở lại Sài Gòn. Anh biết cảm giác của con ngốc đó không. Nó vừa mừng, vừa giận anh. Nhưng nó không gặp anh. Anh biết sao không anh, nó sợ khi gặp anh rồi, nó lại quên mất cơn giận của mình, và nó lại cho anh là một ngoại lệ. Nó sợ điều đó.
Em ghét nhất là sự lừa dối, anh à (Ảnh minh họa)
Anh nói dối con ngốc này, niềm tin của nó bị đổ sụp đấy. Mà em nghĩ chắc anh mãi mãi cũng không biết con ngốc này như thế nào nếu nó không nói đâu. Nó đã khóc một cách dễ dàng khi nghĩ nó không còn gặp được anh nữa, mà chắc lúc đó, anh đang cười ở nhà phải không... Anh biết mà phải không, con ngốc này không phải là một đứa dễ khóc. Nó cứng rắn lắm. Nó lì lắm. Nhưng chỉ vì anh là một ngoại lệ mà thôi.
Tại sao lại nói dối em vậy anh, anh biết bao nhiêu lần rồi không. Em ghét nhất là sự lừa dối, anh à. Em biết anh chỉ muốn gây bất ngờ cho em, nhưng đồng thời anh biến em thành một con ngốc như thế đó, rồi...anh lại vui vẻ bên bạn bè, có em hay không không quan trọng nữa, em như chưa bước vào cuộc sống của anh... Sự bất ngờ đó lại là cái cảm giác bất ngờ của em, cảm giác bị anh gác qua một bên. À, anh biết không, dù con ngốc này yêu anh đến mức nào thì nó cũng có thể từ bỏ anh nếu anh làm nó quá mệt mỏi đấy. Anh có thể làm tổn thương nó nhiều hơn nữa, nhưng xin đừng nói dối nó... nó sẽ từ bỏ dù đó là việc khó khăn với nó như thế nào. Dù là cái lúc nó từ bỏ, nó sẽ khóc nhiều, nó sẽ vẫn yêu anh. Mà sao anh có thể biết những điều đó được cơ chứ...
Dẫu sao thì con ngốc này vẫn cứ yêu anh, dù anh biết hay không đi nữa...
Theo VNE
Âm mưu của vợ và người tình cũ Sự thật này có lẽ sẽ mãi là bí mật nếu không có ngày anh ta quay lại đòi đứa con mà anh ta và vợ tôi có với nhau. Không thể nào nói hết nỗi nhục nhã của một người chồng như tôi trong hoàn cảnh đó. Bàn dân thiên hạ xúm đông vào xem cảnh người tình của vợ đòi con,...