Zidane vĩ đại hơn sau pha húc đầu vào Materazzi
Cú húc đầu vào Materazzi ở World Cup 2006 có thể là vết đen trong sự nghiệp của Zidane. Song chính điều đó đã đưa anh trở thành người hùng bất diệt của nước Pháp.
Đã 14 năm trôi qua kể từ ngày Zinedine Zidane húc đầu vào ngực Marco Materazzi ở trận chung kết World Cup 2006. Chứng kiến khoảnh khắc đó, đám đông người hâm mộ trên sân Olympic Berlin huýt sáo như điên dại. Materazzi bất ngờ ngã xuống sân. Các bình luận viên tỏ ra bối rối. Họ nghĩ rằng David Trezeguet đã làm điều gì đó. Hàng trăm triệu ánh mắt của người hâm mộ trên toàn thế giới qua màn ảnh nhỏ hướng về phía Materazzi, nhưng không ai nhìn thấy gì.
Tuy nhiên, Gianluigi Buffon đã nhìn thấy toàn bộ sự việc. Anh chạy về phía trọng tài biên, phân trần và chỉ tay về phía Zidane. Bên ngoài đường piste, HLV Marcello Lippi tỏ ra vô cùng kiềm chế. Sau khi thảo luận với các trợ lý, trọng tài chính Horacio Elizondo tiến về phía đội trưởng đội tuyển Pháp. Chiếc thẻ đỏ được rút ra. Zidane vung tay qua đầu, cố gắng giải thích rằng anh đã bị khiêu khích, nhưng vô ích.
Cú húc đầu đi vào lịch sử
Zidane đã mở tỷ số cho Pháp trong trận chung kết theo cách táo bạo nhất. Sau khi Florent Malouda bị Materazzi phạm lỗi trong vòng cấm, Zidane thực hiện pha sút phạt đền theo kiểu panenka và thành công. Không có bất kỳ cầu thủ nào đủ tự tin và táo bạo để làm được như vậy, trừ Zidane.
Zidane từng nói rằng “thà chết chứ không xin lỗi” Marco Materazzi vì cú húc đầu trong trận chung kết World Cup năm 2006.
Rất nhiều video và góc quay cho thấy Materazzi đã nói điều gì đó. Tuy nhiên, những lời nói của anh chỉ có Zidane, người thực sự nghe thấy và người mà Materazzi muốn sẽ nghe thấy. Bất chấp những cáo buộc thô lỗ và không có bằng chứng của nhiều tờ báo, những lời nói của Materazzi không phải phân biệt tôn giáo hay chủng tộc.
Sau này, Materazzi thừa nhận đã có câu nói mang tính xúc phạm chị gái của Zidane, sau khi bị mỉa mai “Nếu mày thích áo của tao đến thế, tao sẽ tặng mày sau trận đấu này”.
Đó là kiểu xúc phạm mà Zidane hay hàng nghìn cầu thủ chuyên nghiệp khác thường xuyên phải nghe từ phía đối thủ và các cổ động viên cực đoan. Tuy nhiên, điều gì đó đã bộc phát trong con người Zidane vào buổi tối hôm đó ở Berlin.
“Tôi cố gắng phớt lờ, nhưng anh ta cứ lải nhải”, Zidane nói. “Đôi khi lời lẽ xúc phạm nhiều hơn hành động. Nên khi anh ta nói điều đó lần thứ ba, tôi đã phản ứng lại”. Cuối cùng, tất cả vẻ đẹp và nghệ thuật rực rỡ của Zidane ở giải đấu đã tan biến. Những gì còn lại là sự tức giận và hung hăng của anh với pha húc đầu vào ngực Materazzi.
Video đang HOT
Zidane đã bước qua Materazzi khi chiếc thẻ đỏ được rút ra như cơn sương mù ở Dickensian London. Cái nhìn chằm chằm của Zidane đã nói lên sự khinh miệt với Materazzi và những lời nói đầy thô tục. Materazzi nằm ở đó, ôm ngực như kẻ say rượu sau khi đã nốc hết chai cuối cùng.
Zidane lặng lẽ rời sân và ĐT Pháp rơi xuống địa ngục. Trước khi mất Zidane, ĐT Pháp mới là những người tỏ ra áp đảo Italy. Tuy nhiên, tỷ số 1-1 được giữ nguyên sau 90 phút thi đấu chính thức và 2 hiệp phụ. Italy lên ngôi vô địch sau khi giành chiến thắng 5-3 trên loạt sút luân lưu.
Trước khi vô địch World Cup 2006, ĐT Italy đã rơi vào tình trạng căng thẳng tột độ vì scandal Calciopoli.
Italy lên ngôi vô địch lần thứ 4 trong lịch sử, sau khi bị loại sớm ở World Cup 2002 và Euro 2004 trước đó. Dù vậy, đây không phải là đỉnh cao của Italy đã được dự đoán trước.
Thầy trò HLV Marcello Lippi có thể là người giỏi nhất ở giải đấu nhưng sự công nhận đó bị vấy bẩn bởi những lời thô tục của Materazzi và nỗi buồn rằng Zidane không nên giã từ bóng đá theo cách ảm đạm như vậy.
Sau này, Zidane đã nói rằng: “Nếu như tôi xin Materazzi tha lỗi thì khác nào tôi tự xúc phạm mình và những người mà tôi yêu quý. Tôi xin lỗi bóng đá, xin lỗi người hâm mộ, xin lỗi đội bóng. Nhưng với Materazzi thì không. Không bao giờ. Xin lỗi anh ta ấy à? Tôi thà chết còn hơn”.
Sau trận chung kết World Cup 2006, Zidane chính thức bị FIFA treo giò 3 trận. Zidane chấp hành án phạt bằng cách lao động công ích 3 ngày theo chương trình của FIFA.
Người hùng bất diệt của nước Pháp
Có lẽ hình ảnh mang tính biểu tượng cho World Cup 2006 không phải là khoảnh khắc Zidane mặt sầm xuống đứng lạnh lùng bên Materazzi đang lăn lộn dưới sân, mà là lúc Zidane đơn độc, đi ngang qua chiếc cúp vàng trên đường vào phòng thay đồ. Chức vô địch rất gần nhưng cũng quá xa. Chứng kiến khoảnh khắc đó, diễn viên người Pháp, Thomas N’Gijol bình luận: “Với Zidane, người lớn lên từ Marseille, đó là hồi kết quá buồn. Nhưng vẫn đẹp”.
Giấc mơ vô địch World Cup 2006 của ĐT Pháp đã tan vỡ sau khi Zidane rời sân.
Sau khi tuyên bố giải nghệ trong phòng thay đồ, Zidane đã nhận được sự tán dương của HLV Raymond Domenech. Song, HLV trưởng tuyển Pháp cũng thừa nhận rằng “chỉ những tiếng nghiến răng đầy khó chịu và một số cảm thấy ghét Zidane”. Họ không phải là những người duy nhất thất vọng vì hành động của Zidane.
Tờ Le Figaro gọi pha húc đầu của anh là “đáng khinh”, trong khi trang bìa L’Equipe đặt câu hỏi: “Chúng ta nên nói gì với con cháu sau này đây?… Tại sao điều đó lại xảy ra với một con người như thế, người mà đã trở thành biểu tượng vĩnh cửu?”. Trong khi đó, Frank Leboeuf nói rằng anh thấy “hổ thẹn” vì những gì Zidane đã làm.
Zidane có thể đã được tha thứ vì cảm thấy lo lắng khi trở về Pháp. Tuy nhiên, Zidane đã nhận được sự chào đón khác với David Beckham của ĐT Anh năm 1998. Zidane không cần cảnh sát bảo vệ và không có những hình nộm của anh bị đốt.
Thay vào đó, hàng nghìn người đã đổ về quảng trường Concorde để chào đón ĐT Pháp, vẫy cờ và hô vang “Zizou! Zizou!” theo cách nhịp nhàng như các nhà sư trong tu viện tôn thờ quyền lực tối cao.
Tổng thống Pháp Jacques Chirac khi đó là người dẫn đầu và nói rằng: “Trận đấu của cậu đầy tài năng và chuyên nghiệp. Tôi biết cậu buồn và thất vọng, nhưng tôi muốn nói rằng đất nước này vô cùng tự hào về cậu. Cậu đã tôn vinh đất nước bằng những phẩm chất đặc biệt và tinh thần chiến đấu tuyệt vời. Đó là sức mạnh của cậu trong những thời điểm khó khăn và khoảnh khắc chiến thắng”.
Những lời nói của Tổng thống Chirac có thể hơi cường điệu nhưng chúng phản ánh thông điệp mà mọi người muốn nghe. Các cuộc thăm dò được thực hiện ngay sau đó đã cho thấy 61% người Pháp tha thứ cho Zidane, trong khi 52% nói rằng họ hoàn toàn thông cảm.
Vị trí tượng đài của Zidane với bóng đá Pháp chưa bao giờ bị nghi ngờ.
Zidane chơi trận chung kết World Cup 2006 khi vừa bước sang tuổi 34. Mặc dù không còn giữ được phong độ đỉnh cao, Zidane vẫn tạo ra phép màu để chinh phục thế giới. Những màn trình diễn của anh sau giai đoạn vòng bảng được đánh giá là hay nhất trong màu áo ĐT Pháp.
Trước khi giải đấu diễn ra, rất ít người ở Pháp có thể hy vọng thầy trò HLV Domenech sẽ góp mặt ở chung kết và phân định thắng bại bằng loạt sút luân lưu. Tuy nhiên, Zidane đã ở đó và mang đến hy vọng cho họ. “Trong một tháng qua, Pháp đã mơ mộng với Zidane”, tờ Liberation viết.
Giấc mơ của người Pháp đã tan vỡ ngay sau khi Materazzi mở miệng và Zidane thực hiện pha húc đầu. Tuy nhiên, họ không bao giờ cho rằng khoảnh khắc điên rồ đó có thể làm lu mờ tất cả những gì Zidane đã mang lại cho ĐT Pháp. Thật tốt khi họ nhận ra người hùng dân tộc cũng có thể phạm sai lầm.
Zidane bị đồng đội từ mặt vì cú thiết đầu công oan nghiệt
"Bạn bước vào phòng thay đồ sau khi thua đau", Willy Sagnol kể với AS hôm 10/4. "Bạn thấy có một gã đứng đó phân trần và xin lỗi.
Nhưng ai thèm lắng nghe. Bạn đang chìm sâu trong sự thất vọng. Tôi không chấp nhận những lời xin lỗi và cũng không muốn nói chuyện với anh ta. Đó không phải lúc thích hợp. Tôi phải vào phòng tắm và chắc phải hút tới 250 điếu thuốc trong 10 phút. Đó là cách tôi trốn chạy khỏi hoàn cảnh lúc đó".
Zidane và Sagnol
Ở chung kết World Cup 2006, Pháp hòa Italy 1-1 sau 120 phút thi đấu. Ở loạt sút luân lưu, Pháp thua 3-5 và chấp nhận nhìn đối thủ vô địch. Trước đó, biến cố lớn xảy đến ở phút 110, khi Zidane nhận thẻ đỏ sau pha húc đầu thẳng vào ngực trung vệ Marco Materazzi của Italy. Tiền vệ đội trưởng bị đuổi khiến các đồng đội xuống tinh thần nghiêm trọng. Zidane và Materazzi cũng chính là hai cầu thủ lập công cho hai đội trong thời gian thi đấu chính thức.
"Tôi có những ký ức đẹp nhất và tệ nhất trong cùng thời điểm", Sagnol nhớ lại. "Chúng tôi tập trung vào quả penalty đầu trận của Zidane. "Tôi khá cổ hủ khi cho rằng nếu bạn thử đá kiểu panenka, bạn sẽ đối mặt với rủi ro lớn. Ban đầu tôi nghĩ Zidane thật điên rồ. Anh ấy ghi bàn và tôi rất hạnh phúc. Nhưng ngay sau đó, tôi cảm thấy có vị đắng trong miệng".
Zidane và Sagnol
Zidane mở tỷ số ở phút thứ bảy, nhưng Materazzi gỡ hòa 1-1 ở phút 19. Trận đấu diễn ra cân bằng cho đến khi Zidane bị Materazzi khiêu khích và không giữ được bình tĩnh. Thủ lĩnh của tuyển Pháp nhận thẻ đỏ, khiến các đồng đội có phần suy sụp dù trận đấu chưa kết thúc.
"Chúng tôi không nói chuyện trong gần hai năm sau đó", Sagnol nhớ lại. Năm 2008, sau kỳ Euro, tôi lấy vợ. Vợ tôi bảo tôi mời anh ấy. Tôi gọi cho Zidane nhưng anh ấy không đến dự tiệc vào buổi tối. Nhưng đến buổi sáng, Zidane đến và chúng tôi đã uống rượu cùng nhau. Chúng tôi đã trò chuyện vui vẻ, và mọi thứ trở lại như xưa".
Sagnol từng năm lần vô địch Bundesliga và một lần giành Champions League cùng Bayern. Anh từng chơi hậu vệ phải, khoác áo tuyển Pháp 58 trận trong giai đoạn 2000-2008.
Gia Khoa
[ẢNH] Ronaldo, Messi và những đội trưởng lừng danh thế giới Cùng Bleacher Report điểm mặt những thủ quân lẫy lừng trong top 10 đội tuyển hay nhất thế giới 20 năm qua. ĐT Pháp đến bây giờ vẫn chưa thể tìm một chỗ dựa cả về chuyên môn lẫn tinh thần như Vieira, Deschamps hay Zidane ngày nào Ramos, Raul và Casillas là ba đội trưởng ưu tú nhất của ĐT Tây Ban...