Yêu vô điều kiện!
Thực tê Hoàng đã nâng cao cảnh giác, đã lên gân đề phòng nhưng cuối cùng vẫn bị cô “đán.h gục”…
Buông mình xuông chiêc giường ngôn ngôn những chăn ga và quân áo bân, Hoàng vắt tay lên trán thở dài não nuôt. Thây bạn bè đứa nào âm thân đứa ây, vợ con đê huê, trong khi đó nhìn lại mình Hoàng ngoài ba mươi vân đôc môt bóng. Hoàng thây uê oải và tự mình chán mình. Cái danh hão con nhà giàu có khiên Hoàng như trở thành “hoàng tử cưỡi bạch mã” của bao cô nàng nhưng rôi cô nào đên gân cũng”anh ơi em thích cái này”, “anh ơi, chúng mình sẽ mua nhà riêng sau khi cưới nhé”… làm cho Hoàng phát chán ôm.
Tìm những cô “cành thâp” vê điêu kiên kinh tê gia đình có mười cô, thì chín cô mẹ Hoàng gạt phắt ngay từ lân đâu anh thủ thỉ, tỉ tê khoe với mẹ, còn những cô ngang bằng vê điêu kiên thì các cô sành điêu đên mức choáng váng và đôi khi chính bởi sự mặc nhiên ngang hàng vê điêu kiên nên các cô thường cho mình cái quyên được đòi hỏi, nêu không: “Anh sẽ mang lại gì cho em” thì cũng khiên Hoàng không chịu nôi vì thói đỏn.g đản.h, suôt ngày giân dôi, lo ỉ ôi “Đên đưa em đi shopping”…Hoàng thây bản thân mêt phờ vì phải chạy theo những cuôc tình lúc nào cũng… có điêu kiên.
Nhiêu khi nghĩ ngợi mông lung, Hoàng cho rằng nêu đem ra phân tích mô xẻ như môt bản hợp đông Hoàng thường kí thì chuyên tình yêu từng đi qua của Hoàng cũng có đây đủ bên A, bên B và các điêu khoản thỏa thuân thích đáng. Bởi thê, Hoàng chán, Hoàng quyêt định khép cửa trái tim mình, không để cho bất kì người phụ nữ nào có cơ hội đến gần. Cũng như không đê mình xao đông trước bât cứ cô nàng nào hêt. Gân như mọi khoảng thời gian Hoàng dôn hêt cho công viêc và sông môt cách tự do tự tại, không bân tâm đên chuyên tình cảm. Miên sao đê không phải đau đâu đoán định ý nghĩ của các cô nàng đỏn.g đản.h và trên hêt là đụng đên một vết thương tưởng không bao giờ lành trong lòng Hoàng…
Video đang HOT
Hoàng đã có một mối tình rất đẹp với Hương, một cô gái cá tính, năng động mạnh mẽ, đồng thời là một cử nhân kinh tế rành rẽ về doanh nghiêp, thị trường, cổ phiếu. Hoàng đã không ngần ngại mơ và kỳ vọng về một gia đình có vợ đông thời là đông nghiêp và là trợ thủ đắc lực cho chông. Thê nhưng chuyên tình của họ không còn đẹp và thuân khiêt, cũng không còn là viên cảnh như Hoàng mơ ước khi giữa họ là những hợp đông kinh tê là những buôi tiêp khách sa đà của Hương.
Đê rôi sự tài ba, khéo léo của Hoàng cũng không thê nào cạnh tranh nôi với những bữa tiêc và người đàn ông mang lại cho cô nhiêu tiên và quyên cao chức trọng hơn… Hoàng đã chẳng bao giờ còn hiểu được anh cần gì và muốn gì ở Hương. Rôi cứ thê, họ lạc dân khỏi nhau. Hoàng đã như chêt lặng khi Hương cho rằng những cảm xúc trước đây giữa họ chỉ là vặt vãnh. Hương mặc áo cưới theo người đàn ông ây, vĩnh viên bỏ lại mình Hoàng… Những lân mai môi, rôi gặp gỡ sau đó môt phân vì ám ảnh, môt phân vì cản trở khách quan từ gia đình, từ lôi sông khác nhau khiên Hoàng không thê tìm cho mình nửa bóng còn lại.
Nhưng rôi “nhân tính không bằng trời tính”, sự băng giá trong tâm hồn Hoàng đã từ từ tan chảy khi anh gặp Lan. Cô gái ây cứ nhẹ nhàng đi vào cuôc sông của Hoàng bằng những sự quan tâm và viêc làm nhỏ bé nhưng rât đôi chân thành dành cho anh. Cô đã khiến trái tim chứa chât đây những nghi ngờ, hờn giân của anh sống lại những khao khát yêu thương. Thực tê Hoàng đã nâng cao cảnh giác, đã lên gân đề phòng nhưng cuối cùng vẫn bị cô “đán.h gục”. Từ cái buôi chiêu lao sâm vào người Lan khi anh đang ngó nghiêng tìm phòng bênh của môt người bạn trong bênh viên, rôi tròn mắt ngạc nhiên hơn khi cô gái luông cuông, mặt đỏ thẹn thùng lúc trước anh đụng phải lại chính là cô em gái của người bạn kia, Hoàng đã có cảm giác mơ hô, âm áp…
Hai năm kê từ ngày chính thức hẹn hò, Hoàng chưa bao giờ môt lân nghe Lan phàn nàn, cũng chưa bao giờ đòi hỏi anh phải làm thê này, làm thê khác. Lan cứ nhè nhẹ, dịu dàng đi bên cạnh anh. Đôi vai mêm yêu của cô không biêt đã bao lân Hoàng “mượn” và ngả đâu vào đó mặc kê những mỏi mêt, đau nhức khi cô ngôi yêu vị hàng giờ đông hô vì Hoàng trót ngủ quên trên bờ vai ây. Lan đã mang lại cho Hoàng cảm giác an toàn, cảm giác muốn gắn bó, yêu thương mãi mãi. Những tiêng thở dài nặng nê không còn vọng ra từ phòng Hoàng kê từ ngày đó. Với Hoàng đó là tình yêu đích thực là thứ tình cảm không điêu kiên mà anh vôn đã tìm kiêm từ lâu nay…
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Thay đổi không khí"
Khuya, Thắng trở vê thường trực với tiêng thở dài, nhưng nhà tôi om... trên bàn, chùm chìa khóa nhà và môt tờ giây nhắn: "Mẹ con em đi đây!" khiên Thắng choáng váng...
Thắng loạng choạng bước vào nhà, gã cười nhêch mép nhìn vợ đang lụi cụi "đán.h vât" với hai đứa con. Người đàn bà trước mắt Thắng vôn xinh đẹp, thon thả ngày nào giờ đây trông nhêch nhác, lôi thôi khiên Thắng hoảng loạn: Sao người ta lại thay đôi đên chóng mặt thê?! Chiêc quân sắn cao đên đâu gôi, gương mặt lâm tâm mô hôi, vêt chân chim công với nước da đã sạm đi... khiên Thắng chán nản, thở dài đên thượt rôi lủi vào phòng, đóng cửa, nằm dài ra giường, ngủ thiêp đi...
Thắng tỉnh dây vào lúc trời chạng vạng, vợ Thắng vân "đán.h vât" với "hai thằng quỷ nhỏ", con khóc, mẹ mắng mỏ, âm ỏm cả nhà. Thắng bực bôi vì giâc ngủ bị phá bĩnh, đây cửa đi ra, mặt nhăn nhó: "Mẹ con cô làm cái gì mà gào thét lên thê? Muôn nghỉ ngơi môt lát cũng không xong. Đúng là rặt môt đám...". Thắng bỏ ngỏ câu nói trước sự sững sờ của vợ, cũng không màng đê ý tới nơi khóe mắt vợ đang hâp háy, đỏ hoe và rịn ướt nhòe. Thắng đưa tay với cái điêu khiên tivi, bât volume to gân như hêt cỡ đê lân át đi tiêng hai đứa con đang khóc ngặt vì bị mẹ mắng. Nhưng rôi có vẻ không chịu đựng nôi, Thắng đùng đùng đứng bât dây, vớ cái chìa khóa xe lúc chiêu, khi say mêm đã quẳng ở góc bàn... Thắng nô xe và đi thẳng không nói môt lời nào với Liên.
Liên rũ người, ngôi bêt xuông nên nhà, nước mắt rơi lã chã. Cuôc sông bôn bê, môt nách với hai đứa con không được chông đông cam chia sẻ. Liên không biêt phân mình may mắn hay khôn khô nữa! Trời cho cô cái vẻ ngoài hâp dân, thu hút được bao gã trai khi còn là môt cô gái quê, học hành lỡ dở phải lên thành phô xin vào xưởng may làm công nhân nuôi hai đứa em ăn học. Rôi cơ duyên cho Liên gặp Thắng, môt anh chàng hào nhoáng, giỏi tán tỉnh và hiêu biêt. Liên choáng ngợp trước vẻ đạo mạo cái gì cũng biêt và sẵn sàng chỉ dạy cho Liên của Thắng. Thắng không chê Liên nghèo, học ít, Thắng thích gương mặt thánh thiên, vẻ nhân nhịn và có chút cam chịu của Liên và hơn hêt, Thắng tự hào khi mọi ánh mắt ngưỡng mô phải đô dôn vê phía Thắng môi khi thắng tay trong tay với Liên đi dạo phô...
Thắng không còn đê ý đên viêc vợ đang ngôi ngủ gât mâm cơm... (Ảnh minh họa)
Sau đám cưới, Thắng chủ đông "ra lênh" cho Liên ở nhà, Thắng muôn Liên chỉ toàn tâm toàn ý chăm sóc chông, sinh và nuôi nâng dạy dô con cái. Bản thân Thắng đã dư sức mang lại cho Liên cuôc sông đây đủ thì đông lương công nhân may không bõ bèn càng là lý do khiên Thắng buôc vợ phải ở nhà. Cuôc sông ban đâu của vợ chông son chỉ hưởng thụ và tôi tôi Liên chờ chông vê, cả hai cùng ăn cơm, đi dạo, có hôm đi tiêp khách với chông... Rôi hai đứa con lân lượt ra đời, vóc dáng Liên không còn thon gọn, viêc chăm bẵm con cái cũng khiên cô không còn thời gian chăm sóc cho mình. Đứng với Thắng lúc này trông Liên như môt người giúp viêc, tât tưởi, lu bu hơn là vợ Thắng.
Những lo toan hằng ngày với hai đứ.a tr.ẻ cũng làm cho Liên không còn đủ sức đê suy nghĩ phải chăm sóc đời sông vợ chông, lúc nào Thắng có "nhu câu" thì Liên đáp ứng, cô không bao giờ đê ý đên viêc làm mới mình đê tạo cảm giác thú vị, hâp dân cho Thắng, đơn giản cô nghĩ rằng là vợ chông với nhau, thâu rõ đên từng đường tơ kẽ tóc thì mặc nhiên cân gì phải khách khí... Cứ thê, Thắng đâ.m ra chán Liên, chán cái vẻ đơn điên, chán cái dáng vẻ bà mẹ hai con sô sê, chỉ biêt cắm đâu chăm con và cơm nước, chợ búa, nhân nhịn ngôi ngủ gục bên bàn ăn chờ chông đên khuya...
Rôi nghiêm nhiên Thắng tự cho mình cái quyên được "thay đôi không khí", chỉ cân vài ba món quà bắt mắt, Thắng có thê mời chào bât cứ cô gái nào vui vẻ với mình. Thắng vui, Thắng không còn đê ý đên viêc vợ đang ngôi ngủ gât mâm cơm, chôc lát lại choàng tỉnh vì tiêng con khóc mơ hoặc tiêng đông ngoài công vọng vào...
Cho đên môt hôm, Liên lao đao, khôn khô vì thằng cu đâu sôt, ngât ở trường, gọi điên kiêu gì cho chông cũng không được. Môt mình hôt hoảng bê sôc con vào viên, lại tât tả gửi gắm ý tá rôi lât đât đi đón đứa kia đê rôi choáng váng, ngã quỵ khi thây chông tay trong tay với môt cô gái thản nhiên đi mua sắm...
Liên tỉnh dây trong bênh viên khi bên cạnh đứa con gái bé bỏng đang gào khóc, lay lay gọi mẹ. Phải mât môt lúc chị mới định thân được mọi viêc đã diên ra. Ngay chiêu tôi hôm đó, Liên vê nhà, thu dọn quân áo của ba mẹ con... Khuya, Thắng trở vê thường trực với tiêng thở dài, nhưng nhà tôi om... trên bàn, chùm chìa khóa nhà và môt tờ giây nhắn: "Mẹ con em đi đây!" khiên Thắng choáng váng...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Quên đi mối tình đầu Vậy là đã một năm ngày chúng mình gặp nhau rồi đấy. Và cũng là gần một năm chuỗi ngày khắc khoải của em. Một năm về trước, em vẫn còn nhớ rất rõ, trời cuối thu se lạnh, không khí rộn ràng đợt đại lễ kỉ niệm nghìn năm Thăng Long - Hà Nội. Em chìm trong tâm trạng rối bời bởi...