Yêu thương sao quá mong manh
Khi anh đã quyết định buông tay thì em chẳng còn lý do gì để tiếp tục cố gắng.
Em vẫn tin vào cái điều mà người ta gọi là “duyên phận”. Duyên phận đã mang anh và em đến bên nhau, rồi chính nó lại là lý do khiến hai đứa mình phải xa cách. Chẳng thể trách cứ ai được, khi mà lúc này đây cả hai chúng ta đều đã chấp nhận đầu hàng với số phận. Thế mới biết, đôi khi người ta chia tay không phải vì hết yêu nhau, mà bởi họ không còn cách nào để ở bên nhau được nữa.
Em là một tín đồ của những bộ phim Hàn Quốc, và có lẽ vì xem phim quá nhiều nên em cứ hay mơ mộng viển vông. Em vẫn luôn nghĩ rằng tình yêu nào cũng đầy chất phiêu lưu và thơ mộng. Tưởng rằng, đã yêu là sẽ đấu tranh đến cùng để được trọn đời trọn kiếp ở bên cạnh nhau. Thế nhưng, cuối cùng thì em cũng hiểu ra một điều vô cùng đơn giản: đời không như là mơ và người em yêu cũng chẳng giống như những chàng trai luôn sẵn sàng hy sinh vì người mình yêu trong các bộ phim Hàn lãng mạn ấy.
Lòng em không thôi xót xa mỗi khi nhớ lại từng lời anh đã nói lúc nắm tay em đi dạo trên con đường ngập tràn những chùm hoa bằng lăng màu tím biếc. Còn chưa đi hết một mùa, vậy mà sao khoảng thời gian vừa qua đối với em cứ dài đằng đẵng. Yêu thương bỗng chốc vụt tan, chỉ còn để lại chút dư âm khiến trái tim cứ ngày đêm đau nhói. Lúc bắt đầu yêu nhau, em không nghĩ rằng tình yêu của chúng mình lại mong manh đến thế. Giống như ngọn nến nhỏ bé đứng trước gió, cuối cùng thì cũng tắt lịm, chỉ còn lại một cột khói, khét lẹt và ám ảnh. Dẫu biết rằng cuối cùng cột khói ấy cũng tan, thế nhưng những ảo ảnh về đốm lửa kia thì vẫn luôn còn mãi.
Ngày xưa anh đã hứa hẹn thật nhiều (Ảnh minh họa)
Ba tháng trôi qua, chắc anh đã quen với việc chúng ta không còn là người yêu nữa. Còn em, thỉnh thoảng vẫn cứ tần ngần ngồi nhìn điện thoại. Biết là sẽ chẳng có bất kỳ một tin nhắn hay cuộc gọi nào từ số điện thoại được lưu dưới cái tên “my honey”, thế nhưng chẳng hiểu sao em vẫn cứ ngóng chờ. Rất nhiều lần em đã lục lọi danh bạ điện thoại để tìm đến cái tên quen thuộc ấy, nhưng rồi lại tự ngăn được ngón tay mình nhấn nút gọi đi. Những giọt nước mắt buồn bã rơi mãi rồi cũng cạn… Em tự nhủ với bản thân mình rằng không được làm phiền đến cuộc sống của anh.
Em không hề trách bố mẹ anh vì họ đã cố tình ngăn cản. Có chăng, em chỉ buồn bởi vì không ngờ người mình từng yêu thương suốt hai năm trời lại quá dễ buông xuôi. Sóng gió đến, anh buông tay em rồi bỏ chạy, để lại riêng mình em đứng đó, hụt hẫng, vỡ tan… Em đã định chọn cách đấu tranh để giành lấy hạnh phúc, thế nhưng cuối cùng lại phải ngậm đắng nuốt cay, lặng lẽ bước quay đi. Còn lý do gì để mà đấu tranh nữa, khi chưa lâm trận anh đã vội vã đầu hàng. Anh “ngoan ngoãn” nghe theo lời bố mẹ để rồi chối bỏ em, chối bỏ đứa con gái “không hợp tuổi” cùng với tình cảm suốt bao năm tháng mặn nồng.
Video đang HOT
Anh vội vã buông tay, bỏ lại mình em cô độc (Ảnh minh họa)
Trách cuộc đời đối xử với em cay nghiệt, hay nên trách anh đã tàn nhẫn buông lơi? Thà rằng ngay từ đầu anh đừng cố tình làm trái tim em rung động, vậy thì lúc này đây em đã chẳng phải khổ sở chống đỡ với nỗi đau đớn của một mối tình không trọn vẹn gây ra. Yêu thương cũng chỉ đến thế mà thôi, tất cả những lời hứa, những hẹn thề rồi cũng theo gió theo mây mà bay đi mất. Trời hôm nay nhiều gió quá, nghe người ta kháo nhau rằng có một trận bão sắp về. Ước gì cơn bão ấy có thể giúp em cuốn phăng đi thật xa tất cả mọi ký ức về anh thì hay biết bao nhiêu nhỉ.
Em đã dặn lòng mình rằng sẽ thôi không muộn phiền về những điều mang tên anh nữa. Thế nhưng chẳng có ngày nào kỷ niệm không hành hạ tâm trí của em. Rồi em sẽ quên, rồi em sẽ bắt đầu một hạnh phúc mới, một thứ hạnh phúc mà ở đó sẽ chẳng xuất hiện hình bóng của anh. Em sẽ yêu thương, sẽ sống hết mình vì người ấy, bởi lần duy nhất bị trải qua tình yêu không trọn vẹn đã khiến em học được rất nhiều điều.
Theo Eva
Một đời cô độc chỉ vì "yêu"
Có những người phải sống trong cô độc trọn đời chỉ vì bi kịch của lần "yêu" đầu ám ảnh.
Ám ảnh số "sát phu" vì chồng chết trong đêm tân hôn
Nhìn vẻ đẹp đằm thắm của Thương không ai là không chạnh lòng xót thương cho một người phụ nữ hồng nhan bạc phận. Ở cái tuổi gần 40, Thương vẫn phải sống trong cảnh cô độc một mình không có người đàn ông bên cạnh. Không phải vì cô không có người để ý mà bởi chẳng ai dám bước qua định kiến để tiến tới một mối quan hệ xa hơn với người phụ nữ " sát chồng" ngay đêm tân hôn.
Ngoài 20 tuổi, Thương ngập tràn hạnh phúc kết hôn cùng người đàn ông cô yêu. Một tình yêu trải qua nhiều khó khăn mới đi tới được cái đích cuối cùng khiến cả hai không giấu nổi sự hạnh phúc đến nghẹn ngào trong ngày nên duyên chồng vợ. Có ai ngờ đâu, ngày tưởng chừng hạnh phúc nhất đời cô lại trở thành một bi kịch khủng khiếp ám ảnh cô suốt cả cuộc đời.
Tàn tiệc cưới, Thương và chồng hồi hộp chờ đợi những khoảnh khắc thiêng liêng và tuyệt diệu của đêm tân hôn. Sau những phút giây dạo đầu đầy cảm giác, Thương cùng chồng hưởng sự rạo rực khi nếm trải mùi vị của trái cấm. Nhưng bất ngờ thay, khi "cuộc yêu" đang ở đỉnh cao của cảm xúc, Thương thấy chồng nằm lặng đi không cử động. Cứ ngỡ chồng mệt quá, Thương càng lay gọi càng không thấy anh cử động. Dù rất lo lắng nhưng vì xấu hổ nên Thương không dám gọi người nhà vào giúp đỡ. Cô vội vã lật chồng sang một bên để biết sự tình. Và kết quả chồng thương ra đi ngay đêm hôm đó.
Vậy là niềm vui ngắn chẳng tày gang, Thương bị mọi người xung quanh gắn lên mình cái mác người phụ nữ "sát chồng". Sau cái chết của chồng cô, đâu đâu người ta cũng bàn tán, xôn xao về việc chồng Thương chết trên bụng vợ. Nó không chỉ là nỗi đau mà còn là sự nhục nhã và xấu hổ khiến Thương không dám đối diện với mọi người.
Suốt đời cô độc vì mang tội "sát chồng" đêm tân hôn (Ảnh minh họa)
Phải mất một thời gian khá dài Thương mới ổn định tâm lí để hòa nhập với cuộc sống. Nhưng những định kiến trong suy nghĩ của mọi người một lần nữa trở thành rào cản vô hình ngăn không cho cô tìm tới hạnh phúc mới. Có khá nhiều người đàn ông yêu thương cô, cảm mến con người và tính cách cô. Nhưng mỗi khi ai đó có ý định gắn bó với Thương họ đều lo sợ và cuối cùng từ bỏ trước những lời hù dọa của mọi người.
Năm tháng cứ dần trôi qua, mặc cho Thương cố gắng sống tốt và yêu thương mọi người nhưng không một ai dám vượt qua định kiến và sự sợ hãi vô hình để kết duyên cùng cô. Ở cái tuổi gần 40, đêm nào Thương cũng phải khóc thầm trong cô đơn, thương cho số phận của chính mình. Cô trách cuộc đời không cho cô nếm trải vị ngọt ngào và thăng hoa của "chuyện ấy" mà lại chính vì nó khiến cô một đời cô độc.
Sau đêm động phòng vợ nhất quyết ly hôn
Cùng chung một bi kịch như cuộc đời Thương, Sơn cũng phải sống trong cảnh quạnh quẽ một đời chỉ vì " chuyện ấy".
Sơn là một người có ham muốn tình dục khá mạnh mẽ. Bởi thế, đêm tân hôn, anh háo hức chờ đợi được cùng vợ làm những điều tuyệt diệu để biết mùi vị của tình dục thăng hoa tuyệt tới thế nào. Có lẽ mọi chuyện sẽ không trở thành bi kịch nếu Sơn hiểu được một điều rằng, những ý tưởng táo bạo thậm chí là hoang dã cho "chuyện ấy" cần phải được thiết lập từ từ khi hai vợ chồng đã thực sự gắn bó. Nhưng vì quá nóng vội, Sơn đã khiến cho vợ mình khiếp đảm trong đêm tân hôn.
Buổi tối đầu tiên bên nhau, khi vợ vừa trút bỏ bộ váy cưới và còn đang e lệ, Sơn đã bắt vợ thử những kiểu "yêu" táo bạo. Nó khiến cho vợ Sơn cảm thấy kinh ngạc và sợ hãi. Không những vậy, Sơn chẳng hề quan tâm tới cảm giác của vợ. Anh không có những màn dạo đầu dịu dàng và ngọt ngào để vợ hưng phấn. Vì ham muốn quá cao, Sơn "vồ vập" làm "chuyện ấy" mà không biết rằng anh đã khiến vợ thất kinh vì sự mạnh mẽ của chồng. Đêm tân hôn chỉ chấm dứt khi Sơn đã mệt lả và lăn ra ngủ. Trong khi đó vợ Sơn nằm bên khóc sụt sùi, chưa hết bàng hoàng và đau đớn về thể xác.
Sự thiếu tinh tế khiến đêm tân hôn không còn tuyệt vời như mọi người (Ảnh minh họa)
Ngay sáng hôm sau vợ Sơn nhất quyết đòi ly hôn trước sự bất ngờ của mọi người. Vì quá sợ hãi và lo lắng không biết sẽ phải chịu đựng những gì trong thời gian sắp tới khi làm vợ Sơn nên cô ấy chấp nhận tất cả để bỏ anh. Mặc cho Sơn cầu xin, năn nỉ nhưng cô ấy vẫn không hề suy chuyển. Trước một cuộc ly hôn không bình thường như vậy, người ta đoán già đoán non lí do người vợ quyết bỏ Sơn. Và tất nhiên, những phỏng đoán vấn đề về tình dục trong đêm tân hôn được người ta tin nhiều nhất.
Từ đó, trong mắt mọi người Sơn như một kẻ bệnh hoạn, một kẻ cuồng dâm. Không chỉ đã có một đời vợ, mang tiếng bị vợ bỏ mà Sơn còn phải sống trong sự ghẻ lạnh của mọi người. Anh muốn tìm một hạnh phúc mới nhưng quá khó khăn vì cô gái nào nhìn thấy anh cũng sợ. Quá đau đớn trước thực tế phũ phàng, cuối cùng Sơn đã phải rời bỏ nơi mình sống tới một nơi khác với hi vọng có thể tìm được một hạnh phúc mới.
Với hầu hết mọi người, tình dục là một điều tuyệt vời không ngôn ngữ nào tả nổi trong đời sống vợ chồng. Nhưng ở đâu đó vẫn có những người phải sống một đời cô độc chỉ vì một tai nạn trong lần đầu làm "chuyện ấy". Câu chuyện của Thương là một nỗi xót xa cho thân phận của một người phụ nữ phải chịu đựng những định kiến về tình dục. Nguyên nhân cái chết của chồng Thương là do quá hưng phấn khi "yêu" và cơ thể quá mệt mỏi, suy nhược trước đó. Y học gọi cái chết phòng the này là thượng mã phong. Nếu như Thương hiểu biết hơn một chút cô đã có thể cứu được chồng mình để cả đời không ân hậ và không phải chịu sự cô độc chỉ vì sự cố đau lòng đêm tân hôn.
Còn với Sơn, có lẽ sau khi người vợ ly hôn anh đã phần nào hiểu được rằng, tình dục chỉ thực sự thăng hoa khi cả hai biết tinh tế và dành cho nó những điều thích hợp. Mọi thứ sẽ trở thành đáng sợ và khủng khiếp khi chúng ta đốt cháy giai đoạn của cuộc "yêu". Hi vọng rằng, khi đến một vùng đất mới, không còn những người biết về quá khứ, Sơn có thể tìm được hạnh phúc và biết cách giữ gìn hạnh phúc từ điều thiêng liêng nhất là tình dục.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bắt mạch những biểu hiện khác thường của con gái Một ngày, cô bạn thân bỗng dưng thay đổi hoàn toàn, lý do là gì vậy nhỉ? Đã bao giờ bạn bực mình vì cô bạn ít nói bỗng dưng liên tục tra tấn đôi tai của bạn hàng giờ với những câu chuyện nhảm nhí, không đầu không cuối? Có lúc nào bạn sửng sốt vì cái tính thất thường của đứa...