Yêu thầm cô bạn cùng làng
Tôi sinh ra và lớn lên trong một làng quê nghèo nhưng vẫn được bố mẹ cho đi học đàng hoàng. Lớn lên tôi bắt đầu đi làm ăn, thích một cô gái cùng làng nhưng cô ấy lại không thích tôi.
Bố mẹ cô ấy và mọi người trong làng đều thích tôi lắm. Tôi không biết cô ấy không thích tôi vì điểm gì. Tôi nhắn tin hỏi thăm thì mấy ngày cô ấy mới nhắn lại. Tôi thật lòng yêu nhưng không biết phải làm gì. Hiện tại cô ấy cũng có công việc ổn định rồi. Xin chuyên gia tư vấn giúp tôi nên làm gì bây giờ? (Vũ Trung Trường)
Ảnh minh họa: News.
Trả lời:
Chào Trung Trường,
Trong thế giới loài người, tình yêu có lẽ là trạng thái tình cảm gây ra nhiều điều ngạc nhiên nhất cho con người. Có những chuyện trong tình yêu không ai có thể giải thích được, chẳng hạn tại sao người ấy tốt thế mà không có ai yêu, và ngược lại sao cô ấy chẳng đẹp tí nào cả mà các chàng trai lại lũ lượt xin chết vì cô ấy. Chính vì vậy mà người ta đã đúc kết “Khi con tim lên tiếng thì lí trí đành phải lặng câm”.
Video đang HOT
Nói thế để bạn hiểu rằng, việc nồi nào úp vung đó là chuyện riêng tư giữa một cái nồi và một cái vung cụ thể nào đó. Chỉ có cái nồi đó và cái vung đó mới hiểu được tại sao cả hai có thể hòa hợp với nhau. Còn những nồi và vung khác chỉ có thể nhìn ngó và bàn tán nhưng chẳng thể làm gì khác hơn được.
Chuyện của bạn cũng thế, có thể với mọi người, kể cả bố mẹ của cô ấy, bạn là một ứng viên sáng giá nên được tuyển chọn. Nhưng dưới mắt “nhà tuyển dụng” chính, bạn lại thiếu những tiêu chuẩn nào đó mà nhà tuyển dụng đó mong muốn. Tuy nhiên, nhà tuyển dụng chính hình như cũng chưa hẳn quyết định loại bạn khỏi danh sách ứng viên hoàn toàn vì thỉnh thoảng vẫn còn hồi đáp lại những tin nhắn của bạn.
Vậy thì nếu bạn muốn được tuyển dụng, hiển nhiên trước hết bạn phải biết được những tiêu chuẩn tuyển dụng của nhà tuyển dụng chính. Bạn có thể tìm hiểu những thông tin này qua kênh bạn bè, người thân của cô ấy, hoặc những cơ hội tiếp xúc với cô ấy.
Sau khi đã hiểu được những tiêu chí của cô ấy, lúc đó bạn sẽ tự đánh giá lại bản thân mình đã đạt được bao nhiêu phần trăm tiêu chí, bao nhiều phần trăm chưa đạt. Trong số phần trăm chưa đạt, bao nhiêu phần có thể đạt được, bao nhiêu phần hoàn toàn không thể đạt. Chỉ khi đã hiểu rõ những tiêu chí của nhà tuyển dụng và khả năng đáp ứng của bản thân mình thì lúc đó bạn mới có thể biết rằng nên tiếp tục theo đuổi cô ấy hay là chấp nhận bỏ cuộc.
Dù sao, bạn cũng có phần trăm hy vọng là cô ấy vẫn hồi đáp nhưng tin nhắn của bạn. Đừng bỏ cuộc khi vẫn còn hy vọng bạn nhé.
Theo VNE
Tình yêu đôi khi chỉ là chuyện của một người
Người đàn ông đó khiến cho tôi biết thế nào là chờ đợi, là hẫng hụt, là rơi lệ, là nhói đau - thứ mà tôi sẽ chẳng bao giờ có được nếu cứ đợi một người khác đến tán tỉnh tôi.
Yêu một người và người ấy phản ứng như thế nào là hai chuyện khác nhau. Trân trọng một người và người ấy đáp trả ra sao cũng là hai chuyện khác nhau. Tình yêu đôi khi chỉ là chuyện của một người...".Trái tim tôi lại ru những điệu nhạc nhẹ nhàng nhưng trầm buồn khi đọc được những dòng này.
Tôi đã từng nghĩ rằng, nếu tôi hết lòng với một người, yêu thương người đó, hy sinh tất cả cho người đó thì họ sẽ đáp trả lại tình cảm ấy của tôi, sẽ thương yêu tôi vô điều kiện, sẽ vì tôi mà bỏ hết những vấn vương quanh mình. Nhưng tôi quên một điều rằng, tình yêu không phải cứ ước là được, cứ muốn là xong, cứ "cho" đi là sẽ "nhận" lại. Và cuối cùng, anh ấy đã không yêu tôi.
Anh ấy đã không đến như tôi mộng tưởng. Anh ấy đã không nắm tay tôi, không ôm tôi vào lòng trong những ngày gió rét, anh ấy không làm bờ vai cho tôi tựa vào những lúc tôi mỏi mệt, không chở tôi đi qua những con đường rợp bóng cây xanh, không cùng tôi tung tăng vui đùa và ăn những que kem mát lạnh ngày hè,... Anh ấy không như những gì tôi đã vẽ ra để bản thân mình hạnh phúc.
Tôi thèm một cái ôm thật chặt từ người ấy (Ảnh minh họa, nguồn: Dailymobile)
Tôi từng thấy hụt hẫng khi ánh mắt nhìn của anh ấy chỉ lướt qua tôi như một người xa lạ, từng quặn thắt lòng mình khi thấy anh ấy đi bên một cô gái khác, vuốt tóc cô ấy cùng một cái nhìn đắm say. Anh ấy nói cười với tôi, một nụ cười như bao nụ cười dành cho những người khác trong cuộc đời mà anh ấy từng tình cờ gặp. Anh còn "ưu ái" cho tôi một chiếc ô tròn khi trời mưa mà lúc đó tôi cứ tưởng mình là cô gái may mắn nhất thế gian này nhưng cũng như nhiều chàng trai khác, anh ấy chỉ là một người đàn ông ga-lăng mà thôi.
Anh ấy không yêu tôi....
Nhưng điều đó không có nghĩa gì cả, bởi tôi vẫn rất dịu dàng với tình yêu của mình. Tôi tự cho mình cái quyền giận dỗi khi tôi bỗng giả vờ nhắn tin nhầm để được một tin nhắn trả lời từ anh, nhưng điện thoại vẫn lặng im như cái cách tôi ngắm nhìn anh ấy từ xa vậy. Tôi tự cho mình cái quyền ghen tuông khi bàn tay rắn chắc của anh ấy nắm bàn tay mỏng manh của người anh thương khi đi qua đường, và lại cho mình cái quyền tưởng tượng mình sẽ là cô ấy...
Tình yêu đôi khi chỉ là chuyện của một người. Nhưng rồi tôi vẫn rất hạnh phúc với cuộc tình đó của mình. Người đàn ông đó khiến cho tôi biết thế nào là chờ đợi, là hẫng hụt, là rơi lệ, là nhói đau - thứ mà tôi sẽ chẳng bao giờ có được nếu cứ đợi một người khác đến tán tỉnh tôi, chiều chuộng tôi, khao khát có được tôi.
Một ngày bỗng dưng nhìn lại, tôi bỗng mỉm cười ngốc nghếch với tôi của ngày xưa (Ảnh minh họa, nguồn: Tumblr/Ulzzang)
Thật lạ, khi yêu một tình yêu như thế, một ngày bỗng dưng nhìn lại, tôi bỗng mỉm cười ngốc nghếch với tôi của ngày xưa, tôi của một thời yêu anh vụng dại, và tôi của cuộc tình một mình...
Cho dù cuộc đời này, có những tình yêu chạm khẽ đến trái tim bạn, rắc nhớ nhung vào tâm can bạn, khiến bạn hạnh phúc, bạn khổ đau, bạn khóc, bạn cười nhưng lại không dành tặng bạn người đó, thì bạn hãy cứ yêu đi, hãy cứ sống từng ngày với những cảm xúc bạn có được. Trên đời này không sợ điều gì, chỉ sợ không biết yêu.
Cứ yêu đi rồi sau này sẽ có người đàn ông sẵn sang dắt tay bạn đi dạo, vẻ mặt sẽ rất nghiêm túc và chắc chắn khi nắm tay bạn qua đường, sẵn sàng đi pha sữa cho bạn uống, nấu cho bạn một bữa sáng khi tỉnh dậy, đưa đón bạn hằng ngày, quan tâm chăm sóc bạn cả cuộc đời...
Theo VNE
Yêu thầm lặng... Anh vẫn nghĩ em còn bé lắm... Anh chẳng biết đâu, anh vốn vô tâm, con trai có phải vẫn vô tâm như thế? Tuổi 17, ở bên cạnh anh, bao giờ em cũng là cô em gái bé nhỏ sinh sau anh sáu tháng, gọi anh là anh trai, mè nheo bất cứ lúc nào còn hay giận dỗi vô cớ. Có...