Yêu nhau đã lâu, nhưng anh vẫn luôn “gìn giữ” cho tôi
Tình yêu luôn có những cung bậc cảm xúc riêng của nó, nếu biết trân trọng gìn giữ và tuân thủ đúng quy luật đó, chúng ta sẽ hạnh phúc.
Chào độc giả mục Tâm sự! Không ít chị em khi nhìn vào gia đình của tôi thường tầm trồ khen ngợi rằng “chị may mắn thế, lấy được chồng vừa giàu vừa đẹp trai”, còn các anh thì bảo “gia đình em hạnh phúc quá”. Nhưng họ đâu biết rằng, để có được thành quả hôm nay, vợ chồng tôi đã trải qua 9 năm cố gắng, vun đắp và bao nhiêu thử thách mệt mỏi.
Thực sự tôi cảm thấy mình là người hạnh phúc và may mắn khi được gặp anh – chồng tôi hiện tại. Ngày đó, tôi mới chỉ là cô sinh viên năm đầu ngây ngô, trong sáng. Tôi cũng chưa từng yêu ai, và chưa có một mảnh tình vắt vai. Đến nỗi, cô bạn cùng phòng gọi tôi là “lạc hậu, gà công nghiệp” nhưng tôi kệ, tình yêu đến rồi đi nào ai biết.
Rồi một ngày anh đến phòng tôi chơi, khi đó tôi mới hay cô bạn thân có người anh họ cao ráo đẹp trai đến vậy. Nhìn anh quả là không kém gì các mỹ nam trên phim ảnh. Lúc đó tôi thầm nghĩ rằng “Đẹp trai vậy chắc nhiều người thích lắm, mình không có cửa đâu”. Ngay lúc đó, ý định mơ mộng trong tôi dập tắt. Còn anh thì nhìn tôi ánh mắt dò xét.
Dù chúng tôi yêu nhau thuở còn đang là sinh viên, nhưng chúng tôi luôn tự đề ra cho mình những nguyên tắc trong cuộc sống.
Video đang HOT
Sau hôm đó và nhiều hôm khác, anh họ của bạn thân lại sang phòng tôi chơi. Không ngờ sinh viên năm 3 như anh lại chững chạc và nghiêm túc thế. Anh đến vào cuối tuần, đúng vào 7h tối, ngồi khoảng 8h tối anh lại chào rồi đi về mà không quên dặn hai đứa tôi học hành rồi hãy đi ngủ. Tôi nghe cũng bật cười với anh lắm.
Thời gian trôi nhanh gần nửa non kỳ học năm thứ nhất, tôi mới phát hiện anh có để ý tôi và bắt đầu thân thiết hơn. Tôi cũng bẽn lẽn, nhưng rồi tự bản thân “đừng quá ảo tưởng”. Tôi càng lảng tránh, anh càng tỏ ra quan tâm tôi hơn. Và bó hoa đầu tiên tôi nhận được từ anh là vào Giáng sinh năm 2005. Lúc đó, anh chính thức tỏ tình với tôi.
Dù chúng tôi yêu nhau thuở còn đang là sinh viên, nhưng chúng tôi luôn tự đề ra cho mình những nguyên tắc trong cuộc sống. Anh khá chững chạc, nghiêm túc và giữ gìn cho tôi hết mực. Tôi vẫn nhớ rất rõ ngày đó, anh thường nói với tôi rằng “Yêu và học là hai chuyện rất quan trọng của đời người. Nhưng mình còn trẻ nên đặt học hành lên làm số 1. Khi thành đạt rồi, chúng mình sẽ có cơ sở bền vững để yêu”. Nói rồi anh ôm tôi vào lòng và nói tôi là động lực của anh trong cuộc sống. Vì thế, chúng tôi tạm gác những cảm xúc yêu vội vàng để cùng nhau đi theo “nấc thang” theo anh nói là “bền vững”.
Cũng vì sự động viên nghiêm túc của anh mà 4 năm học của tôi trôi qua trong nhiều kỷ niệm, tình yêu của chúng tôi chỉ dừng ở nụ hôn vội vã. Các bạn cùng lớp bảo tôi “lạc hậu” khi quá đề cao chuyện trinh tiết, không dám mạnh dạn tiến xa hơn trong tình yêu. Nhưng tôi vẫn giữ quan điểm “cái gì đến nó sẽ tự đến”.
Ngày tôi ra trường tôi theo anh về quê làm việc. Anh giờ đã là kiến trúc sư có tay nghề tốt, còn tôi làm cán bộ nhà nước. Chúng tôi đã có chỗ đứng vững chắc trong công việc và đi đến hôn nhân. Lúc đó, tôi thật sự hạnh phúc, tôi tự hào về bản thân, không ngờ mình đã làm tốt đến vậy.
Tới nay, chúng tôi đã có 1 cậu con trai 5 tuổi và trải qua 9 năm yêu nhau. Tôi thật sự từ hào vì 9 năm đó, chúng tôi chưa một lần cãi vã, to tiếng với nhau tới mức ai đó muốn chia tay, bỏ đi. Ai cũng nói tôi có bí quyết, nhưng thật sự tôi không có bí quyết gì lớn lao cả. Chỉ đơn giản là tôi hiểu điều anh ấy muốn và trong quan hệ vợ chồng chúng tôi luôn có những nguyên tắc cho riêng mình.
Tôi nghĩ rằng, trong xã hội hiện đại nhiều bạn trẻ yêu vội “sống thử” rồi có những kết thúc buồn cứ đổ lỗi cho trào lưu, nhưng nào đâu phải vậy? Bởi cuộc sống mỗi người do họ tự tạo nên. Theo mình nghĩ, thời nào cũng vậy phẩm hạnh của người phụ nữ cần được nâng niu và gìn giữ. Tình yêu không có lỗi, nhưng nếu chúng ta trao gửi yêu thương vội vàng, nhầm chỗ hậu quả sẽ khôn lường.
Theo VNE
Tôi sụp đổ hoàn toàn khi biết chồng ngoại tình
Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại anh vẫn im lặng. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh chọn "im lặng" để tránh mọi giải thích, anh chỉ trải lòng một lần qua mail với câu dặn không được tra hỏi chuyện cũ, mặc cho tôi chết lặng trong sự phản bội của anh. Anh nói biết tôi sẽ nghĩ anh ích kỷ nhưng chấp nhận điều đó vì không thể làm gì khác. Anh chỉ nói hết những suy nghĩ và tâm sự của mình với người khác để tìm sự an ủi mà không phải với tôi. Vậy làm vợ chồng để làm gì nhỉ? Anh nói không thể dễ dàng đánh đổ những gì mình đã nhiều năm xây dựng, là niềm ao ước đến thèm khát của nhiều người. Anh làm gì cho hành trình xây dựng này hả anh?
Tôi lao động cật lực, vừa làm cha vừa làm mẹ, xoay trong vòng xoáy công việc, gia đình, con cái, để rồi nhận lại sự phản bội. Quan trọng hơn, tôi đã học tha thứ cả năm trời, cuối cùng anh vẫn tìm sự giải thoát "tinh thần" nơi khác. 24 năm qua không hề dành sự chăm sóc nào cho tôi, anh sợ tôi không dám đánh đổ cuộc hôn nhân này. Có chăng là sự hổ thẹn vì tan rã do người thứ 3 nên lòng tôi chua chát.
Anh nhậu nhẹt, bỏ bê nhà cửa, dành thời gian lo lắng cho người ngoài, tôi chỉ câm nín, buồn não lòng, nhưng chuyện trai gái là vết nhơ tột cùng cho tôi. Tôi tự trách mình rất nhiều mà không thể nghĩ mình sẽ có "người anh trai tinh thần" như cách anh đang làm, cho dù cơ hội cho tôi là không nhỏ. Anh bảo cách cư xử của tôi là rào cản, vậy tại sao anh chần chừ một sự chia tay? Tôi luôn học hỏi thay đổi để mong muốn có sự đồng cảm nơi anh, anh luôn có thể tâm sự rất nhiều với bạn bè mà không thể làm được điều này với tôi.
Tôi thay đổi làm sao khi tự mày mò cho vừa ý anh mà không hề nghe tiếng nào từ anh, anh không ưng lại đem nói với người ngoài. Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại vẫn im lặng, không bao giờ hướng ánh mắt nhìn vào tôi khi nói chuyện. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh nói gia đình cô ta, bên nội lẫn ngoại đều biết anh rõ; nhưng chắc chắn họ không biết các dòng chữ "thăng hoa" kia. Khi sự việc vỡ lỡ anh cuống cuồng sợ người tình bé bỏng tổn thương mặc cho tôi huyết áp tăng lên. Anh nói mọi người ở ngoài đều biết mối quan hệ này nên nó trong sáng, vậy tại sao tôi không được biết? Trong sáng mà phải giấu tôi?
Một năm trôi qua tôi chấp nhận anh sẽ chấm dứt sự trong sáng kia nhưng lừa dối vẫn tiếp tục, tin nhắn của cô nàng tỏ ra anh là người chủ động. Niềm tin của tôi sụp đổ hoàn toàn. Bây giờ, rảnh rỗi là tâm trí tôi cứ hiện lên hình ảnh anh đang tâm sự đúng theo lời hẹn với nàng: "Liên lạc theo địa chỉ mail mới, chỉ trong giờ hành chính thôi nhé". Anh có thể chấm dứt mối quan hệ này không? Các bạn hãy giúp tôi với.
Theo VNE
Làm "chuyện ấy" với nhiều người vì chồng yêu sinh lý Anh dành nhiều thời gian ở nhà với vợ hơn, không nhắc gì chuyện tôi ngoại tình nữa, chuyện chăn gối vẫn như vậy, không có gì thay đổi. Tôi 32 tuổi, có chồng và một bé gái 5 tuổi, ngoài nhìn vào ai cũng thấy gia đình tôi thật hạnh phúc. Thật ra không như mọi người nghĩ, tôi và chồng suýt...