Yêu nhau 7 năm em vẫn rời xa tôi
Tôi đã làm tất cả những gì có thể để níu giữ nhưng em vẫn bước đi. Em bước vào đời tôi bất ngờ và cũng ra đi khi tôi không hề nghi đến. Tôi yêu em chỉ là một trò đùa thách đố của một cậu con trai mới lớn.
Ngày đó tôi và em còn đang ngồi trên ghế nhà trường, nhưng rồi em đã làm con tim tôi rung động. Sự dịu dàng, xinh xắn và mái tóc dài của em đã lấy cắp mất trái tim tôi.
Mối tình đầu của tôi và em là những buổi trốn nhà hẹn nhau, là hàng trăm lá thư, là những lần tôi vượt hàng trăm cây số để đến thăm em… là những kỷ niệm vui buồn và hẹn ước.
7 năm trôi qua mối tình đó vẫn nguyên vẹn, tôi càng nhận thấy mình yêu em nhiều hơn. Tôi dành cho em tất cả tình yêu, niềm tin và cả tương lai đầy tươi sáng đang chờ đón ở phía trước. Em đã ra trường trở thành một cô giáo dịu hiền xinh đẹp. 2 tháng nữa tôi cũng sẽ học xong và trở thành một chiến sỹ công an. Cả hai đã bắt đầu nghĩ đến tương lai và hẹn cuối năm sẽ cưới.
Video đang HOT
Nhưng hạnh phúc với tôi mãi chỉ là trong giấc mơ. Em ra đi khi tôi đang ngập tràn niềm tin và mơ ước. Ngày định mệnh đã đến, người đó xuất hiện để mang em đi khỏi tôi. Tôi đã đi 300km trong đêm về để gặp em, để được nghe chính lời em nói. Vẫn là nơi ngày đầu gặp gỡ, là nơi gắn bó biết bao kỷ niệm của chúng tôi, là nơi mà chỉ mấy hôm trước em còn động viên tôi cứ yên tâm lên đường đi thực tập ở nơi miền trung xa xôi đó, là nơi mà em nói em sẽ chỉ yêu mình tôi và cùng tôi vượt qua tất cả… nhưng lúc đó điều mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến đã xảy ra.
Em lạnh lùng nói tiếng muốn chia tay vì em không còn yêu tôi nữa (Ảnh minh họa)
Những lời em nói như muôn ngàn lưỡi dao đâm thấu tim tôi. Em lạnh lùng nói tiếng muốn chia tay vì em không còn yêu tôi nữa. Tim tôi như ngừng đập, nghẹn ngào. Tôi đã làm tất cả những gì có thể để níu giữ nhưng em vẫn bước đi trong sự hoài nghi của tôi.
Tôi biết lòng em cũng đau thắt. 7 năm yêu nhau tôi quá đủ để hiểu về tính cách và con người em. Tôi không hề oán trách gì em mà ngược lại thấy thương em nhiều hơn. Vì gia đình em đã phải lựa chọn, vì bố mẹ em không thích chồng em là một người cảnh sát mà thích em lấy một người có điều kiện kinh tế, có nhà lầu xe hơi. Vì quá hiểu hoàn cảnh gia đình em, biết rõ về bố em như thế nào nên tôi chấp nhận để em ra đi. Giá như ngày đó tôi mạnh mẽ hơn, quyết tâm hơn thì biết đâu sẽ không phải nuối tiếc. Đúng 5 tháng sau em lên xe hoa về nhà chồng. Bạn bè biết chuyện nên đến chung vui cùng em rất ít. Gia đình em vui vẻ cười nói, tôi không dám lại gần mà chỉ dám nhìn em từ phía xa với nỗi đau tình yêu thương dành cho em và cầu mong cho em được hạnh phúc.
4 năm trôi qua không lúc nào tôi không nghĩ đến em, tôi biết em đang có một gia đình hạnh phúc. Tôi cũng đã trải qua thêm nhiều mối tình khác nhưng thật lòng tôi biết rằng tôi chỉ yêu mình em. Yêu em tôi không hề nuối tiếc điều gì, tôi đã dành cho em tất cả tình yêu của mình, nếu như được lựa chọn lại tôi vẫn chọn được yêu em. Có một điều làm tôi suy nghĩ mãi và sẽ chờ đến một ngày nào đó em nói thật hết lòng mình cho tôi biết về những điều em đã nói trước khi chia tay. Tôi vẫn sẽ yêu em dù xa cách, sẽ giữ mãi những kỷ niệm mình đã có khi bên nhau, sẽ luôn dõi theo em và để em ngủ trong một góc trái tim tôi.
Bình yên và hạnh phúc em nhé!Tạm biệt em… VSTTTT
Theo 24h
Tôi nên dừng lại hay tiếp tục?
Cuộc sống không nói trước được điều gì, có những lúc tôi cũng chuẩn bị sẵn tâm lý rời xa anh nhưng cứ gặp nhau là chúng tôi lại lao vào nhau như chuyện tình dục không thể thiếu...
Tôi là một cô gái không xinh đẹp, không giàu có, tôi 22 tuổi và đang chuẩn bị thực tập tốt nghiệp. Trước khi đến với anh - người yêu hiện tại của tôi bây giờ, tôi đã từng trải qua hai mối tình và cũng thú nhận rằng tôi không còn trong trắng khi đến với anh, tôi đã từng phá thai một lần. Những chuyện trong quá khư tôi không giấu anh bất kỳ điều gì nhưng giờ đây ngồi nghĩ lại tôi thấy thật sai lầm khi nói cho anh biết hết quá khứ của mình, bởi chính điều đó là nguyên nhân đang từng ngày gặm nhấm và làm cho tình cảm của chúng tôi rạn nứt.
Người đàn ông tôi yêu là một người bình thường, anh cũng đã từng yêu và đến với người con gái khác, những chuyện quá khứ của anh tôi không bao giờ động chạm hay có lời trách móc anh bởi tôi biết tôi cũng chẳng có gì cho anh để mà đòi hỏi. Chúng tôi đến với nhau rất nhanh sau một vài lần nói chuyện và gặp nhau. Đến bây giờ tôi và anh không hề hối hận khi quá vội vàng nói lời yêu. Và chuyện gì đến cũng phải đến, tôi trao thân cho anh cũng chẳng suy nghĩ vì tôi nghĩ anh chắc chắn là người đàn ông cuối cùng của cuộc đòi mình, ngược lại anh cũng thế. Cũng phải công nhận một điều rằng chúng tôi có một cuộc sống tình dục vô cùng viên mãn, những cảm giác cho nhau lúc nào cũng mới mẻ như lần đầu, có những lúc tôi nghĩ không biết chúng tôi yêu nhau đến giờ này có phải một phần do tình dục đã giữ lại không? Nhưng chỉ cần nghĩ lại cảm giác khi gần gũi nhau, khi thăng hoa và nghĩ về anh tôi quên hết mọi nỗi buồn chán để cố gắng vượt qua. Tôi yêu anh, một tình yêu chân thành mà tôi nghĩ cả cuộc đời còn lại tôi sẽ sống cho anh. Tôi yêu anh hơn cả bản thân mình.
Chúng tôi yêu nhau và gặp phải sự phản đối của gia đình anh, những người thân của anh cho rằng tôi là người dễ dãi, là loại chẳng ra gì (bởi một phần vì hoàn cảnh gia đình tôi cũng không mấy được thiện cảm ở một vùng quê - bố mẹ tôi kinh doanh nhà nghỉ và bán cà phê). Thời gian đầu yêu nhau chúng tôi thật sự hạnh phúc, cảm giác như không thể xa rời nhau được, tôi và anh như được sống lại trong những cảm giác của lần đầu tiên được yêu, giữa chúng tôi không có nhiều rằng buộc vì cả hai khá độc lập. Anh luôn động viên tôi phải cố gắng cho hạnh phúc của hai đứa. Anh chấp nhận tôi như một điều hiển nhiên của một thằng đàn ông khi yêu, tôi thầm cảm ơn ông trời đã đưa anh đến với tôi và cảm ơn anh, cảm ơn tình yêu ấy đã cho tôi sức mạnh, niềm tin để tôi đứng dậy sau những lần vấp ngã. Nếu mọi chuyện cứ thế thì lại chẳng có gì để nói và tôi sẽ chấp nhận yên phận để được yêu anh đến hết cuộc đời.
Chỉ cần có anh, có tình yêu ấy, tôi chấp nhận hi sinh... (Ảnh minh họa)
Vì công việc nên anh phải làm xa tôi, khoảng cách từ Hà Nội về Vĩnh Yên với tôi và anh không phải là vấn đề, tôi và anh vẫn thường xuyên đến thăm nhau những lúc rảnh rỗi. Cứ tưởng cuộc sống êm đẹp như thế khi tôi sẽ về đấy thực tập và làm việc, chúng tôi sẽ thật hạnh phúc. Không biết có phải vì xa mặt cách lòng hay không nhưng thời gian gần đây chúng tôi xảy xa quá nhiều chuyện. Anh nói không khi nào là anh không nghĩ tới hay dằn vặt về quá khứ của em, chuyện em có thai với người người yêu cũ cứ làm cho anh không thể nào yên ổn. Anh là người lo nghĩ xa nên anh không thể không suy nghĩ, sau này lấy nhau nếu như em không sinh được con, kinh tế không ổn định, gia đình không hạnh phúc thì em là người khổ nhất, lấy nhau rồi để phải tan vỡ thì liệu có đáng. Anh là một thằng đàn ông ích kỷ, anh tầm thường quá, dù vẫn còn yêu em nhưng anh thấy tim mình tan vỡ. Em hãy suy nghĩ thật kỹ với sự chín chắn của mình, biết là khổ mà vẫn cứ lao vào thì người thiệt thòi vẫn là em và anh cũng chẳng sung sướng gì. Cũng phải nói rằng những điều này tôi đã từng nghĩ đến, đã suy nghĩ rất nhiều bởi tôi cũng biết cuộc sống hôn nhân không đơn giản như mình nghĩ, tôi cũng đọc nhiều tâm sự của nhiều người phải ly hôn khi chồng luôn rằn vặt về quá khứ của mình. Nhưng vì tình yêu tôi dành cho anh quá nhiều nên tôi chưa bao giờ nghĩ chúng tôi sẽ tan vỡ, tôi sẽ cố gắng làm tất cả chỉ mong có được hạnh phúc ấy. Chỉ cần có anh, có tình yêu ấy, tôi chấp nhận hi sinh, chấp nhận gian khổ chỉ mong anh toàn tâm toàn ý với tôi.
Các bạn à, nếu như anh ấy nói rằng không còn yêu tôi nữa có lẽ tôi đã ra đi một cách nhẹ nhàng, dù oán trách anh xong ròi cũng sẽ qua, nhưng anh lại không làm thế, anh nói vẫn còn yêu tôi nhưng không biết phải làm thế nào. Bản thân tôi cũng không biết mình nên làm gì nữa. Cuộc sống không nói trước được điều gì, có những lúc tôi cũng chuẩn bị sẵn tâm lý rời xa anh nhưng cứ gặp nhau là chúng tôi lại lao vào nhau như chuyện tình dục không thể thiếu. Giờ đây anh nói hãy tạm xa nhau một thời gian để cả hai cùng suy nghĩ thật kỹ trước khi đưa ra quyết định để sau này cả hai không phải hối hận. Có thể các bạn sẽ nói rằng đến mức như thế thì cần gì phải thời gian mà suy nghĩ nữa, chia tay là xong. Nhưng nếu chia tay là chuyện đơn giản thế chắc chẳng ai phải đau khổ. Anh ấy từng yêu tôi, yêu rất nhiều, vậy mà...
Giờ đây tôi không biết mình phải làm gì để giữ lại tình yêu ấy, để tình cảm được như ngày xưa vì nó đã bị rạn nứt. Mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ám ảnh vì từng bị cha quấy rối Mọi chuyện bắt đầu khi tôi đến tuổi dậy thì. Tôi cảm nhận ba tôi bỗng nhiên thay đổi lạ kỳ. Tình thương ông dành cho tôi không còn là tình cha con nữa mà là một thứ tình cảm rất tội lỗi. Ông quấy rối mỗi khi tôi ngủ, những lúc mẹ vắng nhà. (Ngọc) Tôi rất mong sau khi đọc những...