Yêu nhau 5 năm, vừa có bầu thì bạn trai đòi bỏ, tôi ngớ người không biết lý do cho đến khi tự mình đi khám thai mới ngỡ ngàng hiểu ra sự thật
Lý do đơn giản như vậy mà sao tôi không nghĩ ra. Chỉ trách tôi đã quá yêu và tin tưởng gia đình anh.
Tôi có một tình yêu 5 năm ngọt ngào khiến cả thế giới ghen tỵ, bạn bè ngưỡng mộ và gia đình vun vén. Lúc tôi phát hiện mình lỡ mang bầu vì quên dùng thuốc tránh thai. Quân tỏ một thái độ khiến tôi hụt hẫng vô cùng.
Tôi cứ nghĩ Quân sẽ mừng lắm. Chính mẹ anh còn thủ thỉ với tôi mong ước sớm có cháu bế bồng và khuyến khích tôi có bầu rồi cưới càng tốt. Vậy mà anh bần thần, ngẩn ngơ sau đó kiếm cớ bận để về ngay. Một ngày sau anh trở lại, thuyết phục tôi bỏ con vì anh đang tập trung để lên chức trưởng phòng, không thể kết hôn ngay.
Tôi giận, xong lại sợ cảm giác bị anh bỏ rơi. Tôi nài nỉ, van xin anh hãy thương lấy đứa bé tội nghiệp. Nhưng suốt 2 tuần, Quân vẫn tỏ thái độ cứng nhắc ấy. Anh lấy đủ thứ lý do để yêu cầu tôi phải bỏ con. Anh dọa chia tay nếu tôi còn cứng đầu. Mệt mỏi vì nước mắt của tôi, anh kêu bận và không đến nữa. Anh bỏ mặc tôi với cái thai hơn 10 tuần đang lớn dần trong căn phòng trọ chật hẹp.
Đến lúc không chịu được nữa. Tôi báo với mẹ chồng tương lai. Bà thở dài bảo ủng hộ tôi và sẽ thuyết phục anh. Bà dặn tôi đi khám một mình ở phòng khám tư nổi tiếng nhất thành phố. Bà sẽ gọi cho bác sĩ quen là một người bạn để tôi đỡ phải chờ lâu.
Anh đang nhẹ nhàng chăm sóc cho người con gái khác. (Ảnh minh họa)
Có lẽ nhờ buổi đi khám định mệnh ấy, ông trời đã thương và cho tôi biết bí mật tày trời về con người Quân. Giữa bệnh viện đông đúc, anh ngồi lặng lẽ một mình, mải mê xem điện thoại. Tôi đã mừng đến chảy nước mắt vì ngỡ anh được mẹ báo tin. Hoặc là anh muốn dành sự bất ngờ cho tôi nên đến đây đợi trước hay anh cũng tò mò muốn biết đứa bé thế nào.
Video đang HOT
Nhưng không, một cô gái bước ra khỏi cánh cửa phòng bác sĩ. Anh vội vàng chạy lại đón, đưa cô ta về chỗ ngồi, xoa nhẹ vào bụng và hỏi han tình hình. Cô ta cười tươi như hoa, khoe về đứa con trai sắp chào đời. Bụng cô ta to hơn tôi, phải tầm 5 tháng.
Quân không biết, từ xa tôi đã chết lặng khi nhìn thấy tất cả. Tôi run rẩy muốn ngã xuống tại nơi ấy. Nhưng không hiểu thứ sức mạnh kỳ diệu nào khiến tôi bình tĩnh, đến trước mặt chào kẻ phản bội và chào anh trong ánh mắt ngạc nhiên của cô gái trẻ. Sau đó Quân vội vàng đưa cô ta đi ngay. Còn tôi vẫn đợi khám.
Nó sẽ là đứa trẻ của riêng tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi cũng có một đứa bé trai. Nhưng tôi quyết định rồi. Nó sẽ là đứa trẻ của riêng tôi. Tôi sẵn sàng làm mẹ đơn thân. Thật may mắn là tôi đã không bỏ con khi nghe lời thuyết phục của anh ta.
Tin nhắn của Quân đến lúc đêm khuya, khi tôi trằn trọc mãi không ngủ được. Anh ta bảo bị gài bẫy. Cô gái trẻ ấy là con gái của chủ tịch và hâm mộ anh từ lâu. Anh đã lầm lỡ khi say rượu và đứa bé đến quá bất ngờ. Anh phải có trách nhiệm với cô ấy, vì chức trưởng phòng trong tương lai. Mà hơn nữa, cô ấy còn quá trẻ. Còn tôi đã đủ mạnh mẽ để lo cho chính mình.
Mẹ Quân gọi cho tôi, bà xin tôi tha thứ cho lỡ lầm của anh. Bà bảo tôi mãi là con dâu mà bà mong chờ. Bà xin tôi cho bà cơ hội bế thăm nom và lo chi phí cho tôi sinh con. Đứa trẻ vô thừa nhận sẽ có 3 triệu tiền bỉm sữa mỗi tháng. Tôi biết, tình cảm của bà là thật. Còn tôi tự nuôi một đứa trẻ cũng khá khó khăn về kinh tế. Tôi có nên đón nhận sự giúp đỡ của bà không? Hay tôi nên bỏ hết, để lại gia đình họ với nỗi day dứt suốt đời?
Theo Afamily
Bất chợt về nhà, tôi chứng kiến vợ mình đang ngồi vắt chân lên ghế, tay cầm chiếc roi và đang ra sức "dạy dỗ" con
Vậy mà tôi luôn nghĩ vợ hiền lành, nhân hậu lắm.
Tôi đang rất giận, mặc dù vợ đã xin lỗi và giải thích nhưng những lời nói đó giờ này thật sự chỉ là dư thừa thôi. Ngày quen em, tôi đã mong chờ em sẽ mang lại cho mình 1 mái ấm hạnh phúc. Vậy mà vợ tôi không làm được, em khiến tôi quá thất vọng về nhân cách phía sau khuôn mặt xinh đẹp giả tạo ấy.
Vợ tôi là nhân viên văn phòng, hồi mới quen nhau, tôi đã ấn tượng vì ở bên ngoài, em rất lễ phép và ngoan ngoãn. Nói thật là vợ mất 5 năm nay nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ đến chuyện sẽ tái hôn. Cho đến khi gặp em, tôi lại có niềm tin là chúng tôi rồi sẽ có một gia đình hạnh phúc. Em cũng từng hứa với tôi, rằng em sẽ bù đắp cho con gái tôi, cho con bé một người mẹ đúng nghĩa.
Thời gian đầu, gia đình chúng tôi sống rất hạnh phúc. Con gái tôi không hề phân biệt mẹ kế, thậm chí tôi còn đọc được những bài văn con tả em nhưng lại nói như mẹ ruột. Sống với nhau một thời gian, vợ tôi bảo gửi con về quê để con được gần gũi ông bà. Vợ chồng tôi ở thành phố thì tiện nhưng quá bận rộn.
Em cũng từng hứa với tôi, rằng em sẽ bù đắp cho con gái tôi, cho con bé một người mẹ đúng nghĩa. (Ảnh minh họa)
Nghe em nói có lý, tôi chuyển trường cho con về quê. Lúc đầu cũng nhớ con lắm, nhưng hôm nào bố con cũng nói chuyện nên tôi cũng an tâm. Mấy nay con nghỉ hè, tôi cho con lên chơi, tranh thủ giải tỏa stress sau khoảng thời gian dài học tập.
Con tôi năm nay lên 10 tuổi, nghịch ngợm và nhiều khi ương bướng. Vợ tôi thì đang có bầu, thành ra nhiều khi vợ tôi không hài lòng. Có lần tôi bắt gặp vợ quát con, nhưng tôi cũng nói thẳng với em, quan điểm của tôi là dạy con không đòn roi, không quát nạt.
Không phải là con mình nên tôi mới khen. Nhưng con gái tôi ngoan ngoãn và chăm học. Tất nhiên, ở tuổi lên 10 thì việc ương bướng hay thi thoảng có những hành động bộc phát là bình thường. Quan trọng là bố mẹ dạy dỗ như thế nào chứ.
Tôi đuổi vợ về nhà mẹ đẻ vì thất vọng quá. (Ảnh minh họa)
Mấy hôm nay con tôi cứ khóc đòi về quê. Tôi không cho thì con la lên, thật lòng trước giờ con bé quấn bố lắm. Thành ra thấy vậy, trong lòng tôi bắt đầu sinh nghi. Hôm nay, tôi cố tình đi về nhà sớm một chút. Vừa đi đến cửa đã nghe tiếng vợ oang oang: "Tao đã nói mày rồi, xin bố cho mày về quê, nghe chưa".
Lúc ấy tôi rất giận, tôi đẩy cửa vào thì thấy vợ ngồi vắt chân lên ghế, tay nghịch điện thoại, tay cầm chiếc roi. Tôi vội vạch áo của con nhưng may là vợ chưa dám đánh mà chỉ quát và dọa con thôi. Nhưng chỉ vậy cũng làm tôi không thể chấp nhận được.
Tôi đuổi vợ về nhà mẹ đẻ vì thất vọng quá. Con gái tôi thì khóc lóc đòi về quê, còn nói: "Mẹ không làm gì đâu bố ơi, mẹ chỉ nói con về quê thôi. Bố đừng đuổi mẹ". Đấy, một đứa trẻ mà nó còn biết nói vậy sao vợ tôi lại nhẫn tâm làm thế chứ? Khác nào mẹ ghẻ con chồng mà xưa nay các cụ vẫn nói? Buồn một nỗi là giờ vợ tôi đang mang thai, tôi không biết phải thế nào. Đưa em về thì giận mà để em ở đó lại thương đứa con trong bụng. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo Afamily
Háo hức chào đón chị dâu, tôi tê tái khi nhìn thấy cô gái ấy bước vào Tôi mới lấy chồng được nửa năm. Hiện tại, tôi đang có bầu 7 tháng. Nói về cuộc hôn nhân của mình, nó có khá nhiều uẩn khúc. Phải khó khăn lắm tôi mới có được người đàn ông mà mình yêu. Thế nhưng giờ, hạnh phúc của gia đình tôi đang bị đe dọa. Tôi không phải là người mà chồng yêu....