Yêu người hơn 20 tuổi, 8 năm chưa được cưới xin
Bọn em đã yêu và sống chung với nhau 8 năm trời, nhưng khi nói đến chuyện cưới xin là anh lại lảng tránh.
Em gặp anh khi vừa mới qua tuổi 18, từ miền Trung nghèo khó vào TP HCM để kiếm tiền phụ giúp gia đình khi đang còn là một học sinh lớp 12 dang dở.
Là một cô gái học khá của trường lớp, chấp nhận nghỉ học giữa chừng để đi kiếm tiền, lúc đó với em đồng tiền rất quan trọng, vì nó mà em đã đánh đổi ước mơ trên con đường đại học để mưu sinh và giúp đỡ gia đình. Em đã làm mọi việc, không kể giờ giấc, miễn sao có tiền để gửi về cho ba mẹ.
Một cô gái ở quê vào thành phố, dù cho khôn ngoan cỡ nào cũng khó tránh khỏi những cám dỗ đời thường, huống hồ là em đang cần tiền, nên em đã theo 1 người bạn vào làm ở một tiệm massage. Tuy nhiên, em vẫn không từ bỏ ước mơ vào đại học nên đã đi học lại bổ túc lớp 12 vào buổi sáng, thời gian còn lại em tới tiệm massage để làm, và em gặp anh ở đây – một người đàn ông trung niên, hơn em 20 tuổi, khó tính và nguyên tắc.
Em thường massage cho anh ấy, rồi dần dần, em đã yêu anh. Sau này, tìm hiểu thì em biết được anh đã li dị vợ và có 1 đứa con trai. Lấy hết can đảm, em đã thổ lộ tình cảm với anh. Lúc đầu anh hơi lưỡng lự nhưng sau rồi cũng chấp nhận tình cảm của em. Thực sự, lúc đầu gặp anh, em không nghĩ rằng anh là người có tiền, giàu có vì vẻ bề ngoài quá bình dân, đi xe quá bình thường, nhưng sau khi trở thành người yêu của anh rồi thì em mới biết anh rất khá giả qua việc anh giúp đỡ em, gia đình em, họ hàng em..
Anh không cho em di làm ở đó nữa mà chuyên tâm học hành, trong thời gian em hoc hành thì những chuyện lớn nhỏ trong gia đình em đều do một tay anh lo toan, thậm chí anh còn phải chịu đựng những trận chửi bới, quậy phá của thằng em trai em mỗi khi nó uống rượu vào. Lúc đó anh chịu đựng và không nói gì hết, ngược lại, còn chăm lo cho mọi người. Đặc biệt với em, anh yêu thương, chiều chuộng em hết mực. Cảm động trước tình cảm của anh, gia đình em đã xem anh như con rể trong nhà, chị chờ có đám cưới hay đi đăng ký kết hôn để hợp thức hóa.
Video đang HOT
Em đã theo bạn bè vào làm ở một quán massage (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi mọi chuyện không như ý muốn, càng ngày anh càng khó tính hơn, nguyên tắc hơn và gia trưởng hơn, mọi ý kiến của anh không được phép cãi lại, dù mọi người có đưa ra ý kiến thì cũng bằng không, anh khó chịu và không hài lòng với tất cả mọi thứ xung quanh anh. Những người anh em, bà con của em ở quê vào đây ở chung nhà với anh ấy và em đều phải chịu đựng sự khó tính của anh ấy, và rồi sau khi không ở đây nữa, họ đều không ưa và coi anh như kẻ thù.
Thấm thoắt cũng đã gần 8 năm trời em quen anh, ở với anh. Giờ đây, nghề nghiệp của em đã ổn định, là kế toán trưởng cho 1 doanh nghiệp thu nhập một tháng gần 20 triệu, nhưng anh không thừa nhận khả năng này của em. Anh thường xuyên nói với em những câu như: “Em kiềm ra tiền là nhờ quen với thằng giám đốc phải không” khiến em thấy mình bị xúc phạm. Rồi anh cứ muốn em phải đưa hết tiền cho anh, anh bảo cộng dồn vào để hai người mua nhà (trong khi anh đã có nhà rồi). Anh không muốn em cầm tiền đi lo lắng cho gia đình em. Điều này khiến em không còn yêu anh như trước nữa.
Thêm một điều nữa, ở với anh đã 8 năm mà em chưa biết được gia đinh anh ở đâu, chỉ nghe nói qua loa, em có cơ hội gặp được mẹ anh ấy đúng một lần, đó là do me anh ấy đến tìm anh. Em cũng chỉ được nói chuyện với con trai anh ấy 1 năm nay (chỉ nói chuyện qua điện thoại, không được gặp mặt). Em đã yêu cầu anh nhiều lần đưa em về gặp gia đình nhưng anh đều từ chối. Tuy nhiên, qua cách nói chuyện, em cũng cảm thấy mẹ và con trai anh ấy đều gia trưởng và khó tính như anh. Cách đây 2 năm em nói với anh là cho anh 2 năm nữa để quyết định chuyện giữa em và anh. Cuối năm nay là hết hạn, em có hỏi thì anh nói cuối năm cưới, nhưng cho đến giờ vẫn không thấy anh nói gì và chuẩn bị gì dù chỉ còn 3 tháng nữa là hết năm.
Tất cả những điều đó khiến cho em thấy mỏi mệt và dần dần, tình cảm em dành cho anh đã chết. Em cảm thấy chán nản, mất phương hướng, giờ đây trong lòng em chỉ còn là ơn – nghĩa chữ tình gần như là đã hết, nhưng nói bỏ anh thì em không làm được vì em thấy tội nghiệp anh, còn ở lại thì em biết chắc rằng em sẽ không có hạnh phúc khi anh – mẹ anh – con anh quá giống nhau.
Một điều nữa đó là trong quá trình yêu nhau, anh đã bắt em bỏ thai 3 lần, lần gần đây nhất là đầu năm nay. Em giờ không biết tính như thế nào là đúng, như thế nào là sai, và nên quyết định như thế nào trong hoàn cảnh của mình.
Theo VNE
"Giặc bên Ngô" quá tốt bụng
Ban đầu, tôi đã nghi ngờ về lòng tốt của chị. Lúc nào tôi cũng cảnh giác chị, ngay cả cuộc sống thường nhật.
Người ta nói, nhà chồng tôi có bà cô chưa lấy chồng, tôi sợ hãi kinh khủng, sợ phát sốt vì tôi sắp phải về sống chung nhà chồng. Tôi còn bày ra đủ kế sách đối phó với chị. Chưa có tín hiệu gì, tôi đã cảnh cáo chồng không được thế này, không được thế kia, vạch chiến lược &'tác chiến'.
Tôi được mấy người bạn từng sống chung nhà chồng mách: "Đừng có dại mà cho họ nắm thóp, có gì phải nói ngay từ đầu, quán triệt quan điểm, nhất là chồng mình. Không à uôm được, thống nhất luôn không sau này mệt người. Với lại, với mẹ chồng, chị chồng phải cứng rắn, không thể để họ thấy mình dễ, họ sẽ bắt nạt mình". Và họ còn vạch cho tôi hẳn những kinh nghiệm mà họ đã từng trải qua ở nhà chồng mình để tôi áp dụng một cách triệt để.
Ngay hôm đầu về nhà chồng, tôi đã tỏ ra mình là người không biết nấu ăn. Tôi vụng về, chỉ biết làm mấy món đơn giản. Còn cỗ bàn, tôi dồn cho chị chồng mình hết. Lúc nấu cơm, tôi giả vờ đau bụng, bảo mẹ chồng là, &'con đau bụng lắm, con ra ghế ngồi tí, không nấu ăn được mẹ ạ. Mẹ gọi chị nấu giúp con'. Sau khi câu nói ấy dứt, tôi đã tưởng tượng ra mẹ tôi sẽ hằm hằm mặt, còn chị tôi thì đi ra từ trong phòng và đáp một cái nhìn khó chịu về phía tôi, gườm gườm. Nhưng không, chị ra tận nơi đưa cho tôi lọ dầu gió, chị bảo: "Em đau bụng à, thế sao không nói chị làm cho. Em bôi dầu vào cho đỡ đau đi, ngồi ấy, chị pha trà gừng cho uống. Hay là lên phòng nghỉ đi, chị làm cho, tí có cơm ngon ngay. Yên tâm, không phải nghĩ".
Ngay hôm đầu về nhà chồng, tôi đã tỏ ra mình là người không biết nấu ăn. Tôi vụng về, chỉ biết làm mấy món đơn giản. (ảnh minh họa)
Nghe lời chị nói, tôi thấy hơi lạ. Chị chồng nhiều tuổi, liệt vào danh sách ế mà nói chuyện rất chi là xì-tin. Chị còn giục tôi lên phòng liên tục, còn trong bếp thì tay chị liếng thoắng. Chị bảo, &'em không biết nấu món nào cứ bảo chị. Trước chị cũng học qua lớp nấu ăn đấy, vài món cầu kì bánh mứt, hay là bày trí cỗ bàn, chị học được khá nhiều. Hôm nào hai chị em ta trồ tài vào bếp cuối tuần nhé'. Tôi cười ngượng, còn không biết có thật lòng chị nói không hay chị đang đá xoáy tôi.
Tôi luôn sống trong tình trạng nghi ngờ chị như vậy. Thế mà, khi tôi có bầu, bị nghén ngẩm, chị mọt tay chăm sóc tôi. Chị mua thức ăn, nấu nướng cho tôi, còn tìm cho tôi cách sách về chuyện bầu bí, nghén ngẩm. Chị cẩn thận dặn dò tôi, ân cần như người chị ruột vậy. Có khi chị tâm sự: "Chị chỉ ước được như em, ước gì có chồng, có thằng cu bụ bẫm mà mãi chưa gặp được hoàng tử". Nói rồi chị cười làm tôi thương chị quá. Từ lúc đó, tôi bắt đầu cảm chị.
Thời gian tôi gần sinh, chị lo cho tôi lắm. Chị chạy vạy đủ thứ xin quần áo cũ rồi này kia. Chị còn bảo, sẽ cùng tôi vào viện sinh, chị thích trẻ con lắm nên muốn nhìn thấy đứa trẻ chào đời. Tôi xúc động vì tình cảm của chị dàn cho mình. Chị thật sự là người tốt, không phải là &'giặc bên Ngô' như người ta vẫn nói đâu. Tôi thương chị bao nhiêu thì càng yêu quý chị bấy nhiêu. Vì là phụ nữ tôi hiểu, người con gái có ngoại hình như chị, lại ở tuổi này, chuyện lấy chồng không phải dễ.
Từ đó, tình cảm chị em tôi thân thiết hơn. Khi sinh con ra, chị là người thường xuyên gánh vác giúp tôi việc nhà. Ngay cả khi con tôi khóc, chị cũng tỉnh dậy và bế giúp, bảo tôi cứ ngủ đi, vì cả ngày chị biết tôi không ngủ được. Tôi ở cữ, chồng đi làm, bố mẹ chồng cũng đi làm khiến tôi càng quý và gắn bó với chị hơn. Chỉ từng ấy thôi cũng đủ để tôi yêu quý chị, không cần phải bàn cãi gì thêm nữa.
Giờ bạn bè tôi hỏi về tình hình sống chung với chị chồng, tôi chỉ cười và nói &'chị chồng tao tốt lắm', thế là họ lại bĩu môi dài thườn thượt. Tôi cảm thấy vui vì được sống trong gia đình chồng tốt như vậy. Cuộc sống nàng dâu mẹ chồng, chị chồng không khó như tôi tưởng. Hi vọng là mọi thứ sẽ tốt đẹp mãi. Tôi chỉ mong có điều đó thôi!
Theo VNE
Chồng lãng mạn nhưng lăng nhăng cực độ Đọc những dòng tâm sự của các chị về sự lãng mạn mà tôi không biết nên khóc hay nên cười. Vâng, chồng tôi rất lãng mạn, nhưng không chỉ với tôi mà còn cả ngàn phụ nữ khác. Công bằng mà nói vẻ bên ngoài của chồng tôi ngang ngửa với mấy anh diễn viên Hàn Quốc, độ lãng mạn hay ga...