Yêu mù quáng, tôi đã cấm đoán bạn gái đủ mọi thứ
Ngày trước có một người theo đuổi tán tỉnh nàng, nhưng mình đã cấm nàng không được qua lại, cũng như nhắn tin với người đó.
Mình đang gặp một sự rắc rối rất lớn trong chuyện tình cảm. Mình rất mong được sự tư vấn chân thành của quý đọc giả gần xa.
Mình và bạn gái chính thức yêu nhau cũng hơn hai năm rồi. Ngày xưa chúng mình là bạn học phổ thông. Sau này lên đại học vẫn liên lạc với nhau và thậm chí là chơi rất thân nữa. Mình thì yêu thầm nàng đã lâu nhưng không dám nói. Nàng thì không biết điều đó vì thế mà nàng quen bạn trai khác thành ra tình cảm của mình chỉ vẫn mãi là tình bạn đồng hương.
Nhưng sau này, nàng bị trục trặc chuyện tình cảm và mình luôn ở kề bên động viên và đưa nàng đi đây đi đó chơi. Từ đó hai đứa mới quấn quýt và quyết định yêu nhau đến bây giờ. Nàng thực sự là một người rất tốt. Lo cho mình từng cái quần cái áo. Nàng cũng biết lễ nghĩa với ông bà cha mẹ mình nữa. Có được trái tim nàng đối với mình thật sự rất xứng đáng!
Nhưng hôm nay, sau nhiều lần vấp phải những chuyện bất đồng, mình cảm thấy tình cảm hai đứa càng ngày càng đi vào ngõ cụt nên mình mới tâm sự lên đây để xin mọi người giúp đỡ và cho mình lời khuyên hữu ích.
Video đang HOT
Yêu mù quáng, tôi cấm đoán bạn gái đủ thứ
Mình không muốn bạn gái đi chung xe hay để người con trai nào khác chở. Có lần bạn gái đi từ quê lên Sài Gòn đã đi chung xe với người khác, mình bày tỏ thái độ không thích và bạn gái mình cũng biết điều đó nhưng nàng phớt lờ lời nói của mình, thậm chí còn mặc cho mình chạy theo và rơi nước mắt. Đến cùng thì mình chặn đầu xe lại và bắt bạn gái mình phải đi chung xe với chị gái. Qua sự việc đó, mình đã vô tình xúc phạm đến danh dự của gia đình nàng, khiến gia đình mất mặt với hàng xóm.
Còn sự việc bây giờ mình muốn kể là ngày xưa nàng có một người theo tán tỉnh, nhưng vì người đó nóng vội nên đã không chinh phục được trái tim nàng. Nàng kể cho mình nghe điều đó và lúc nào mình cũng mang tâm trạng đối phó với người đó. Mình cấm nàng không được liên lạc với người đó nữa. Mình xoá số điện thoại của người đó trong máy nàng. Và mỗi lần người đó nhắn tin cho nàng là hai đứa mình có chiến tranh xảy ra. Mình làm vậy có đúng không mọi người. Hay mình đang yêu một cách mù quáng?
Có phải mình đã xâm phạm quá nhiều vào đời tư của nàng? Nàng nói hai đứa mình chưa là gì cả nên đừng can thiệp quá nhiều vào chuyện đời tư của nàng. Mình thì cho rằng đã yêu nhau thì nên dung hoà cuộc sống của cả hai lại với nhau, không nên giấu nhau điều gì nữa, và mình cũng đã nghiêm túc làm điều đó. Nhưng tại sao bạn gái mình không như vậy, và nàng lại muốn giữ những cái riêng đó. Hay là do bản thân mình quá ghen, quá độc đoán nên nàng mới cư xử như vậy? Và bây giờ mình phải sống như thế nào mới đúng nghĩa của một người con trai?
Theo Ngoisao
Nợ anh quá nhiều, giờ làm sao hủy cưới
Tôi mắc nợ anh quá nhiều nhưng tôi không yêu anh, giờ đây làm sao để hủy hôn với anh?
Bước sang t.uổi 25, áp lực về việc cần phải lập gia đình càng làm tôi khổ tâm hơn gấp bội. Tôi đã cố gắng trì hoãn việc này thật lâu để anh ấy chán và yêu người khác. Nhưng không được, người đàn ông đó vẫn yêu tôi, chỉ muốn cưới tôi làm vợ. Tới giờ, t.uổi kết hôn đế tới mà lòng tôi thì thực sự không muốn cưới anh ấy. Vì tôi và anh chỉ có lòng biết ơn mà không hề có tình yêu.
Bố mẹ tôi và bố mẹ anh chơi với nhau khá thân. Ngay từ bé, hai anh em đã chơi với nhau như người một nhà. Thời điểm tôi học năm thứ nhất đại học là lúc gia đình tôi nguy khốn vì bố mẹ làm ăn thua lỗ. Là người cùng quê, anh em lại thân thiết từ nhỏ nên anh luôn ở bên giúp đỡ, động viên tôi. Anh ấy cũng học trên thành phố, cách chỗ tôi một vài km vì vậy mà hai anh em cũng hay gặp nhau. Cuộc sống của bố mẹ tôi khó khăn nên gần như tôi phải tự mình bươn chải cuộc sống trên này. Thương tôi bận học, lại sức khỏe yếu nên anh chủ động giúp đỡ tôi. Lúc đầu tôi cũng ngại lắm, từ chối nhưng anh không chịu. Anh nói coi tôi như em gái, hai anh em thân với nhau từ bé, có gì đâu mà ngại. Vậy là cuối cùng, phần vì muốn chú tâm vào việc học, phần vì sức khỏe yếu, tôi đã chấp nhận sự giúp đỡ về t.iền bạc của anh.
Ở trên thành phố cùng nhau được hơn 1 năm, bố mẹ hai bên thấy anh em tôi thân thiết nên cũng có ý vun vào. Tôi chỉ luôn coi anh như một người anh trai của mình nhưng khi thấy mọi người phân tích hai đứa yêu nhau, lấy nhau là quá hợp bởi vì anh tốt và hiền lành nên tôi cũng xuôi xuôi. Khi anh tỏ tình, tôi đã đắn đo rất nhiều. Thời điểm đó, tôi sống khép kín (vì mặc cảm chuyện gia đình mình lục đục), bên cạnh lúc nào cũng chỉ có anh quan tâm, chỉ đi chơi với anh mà thôi nên tôi đã gật đầu đồng ý làm bạn gái của anh dù trong lòng không hề rung động cảm giác yêu đương.
Bao năm qua anh tốt với tôi nhưng tôi không hề yêu anh (Ảnh minh họa)
Mọi việc cứ thế diễn ra suôn sẻ, bố mẹ hai bên ủng hộ nên chúng tôi yêu nhau chẳng mấy khi cãi nhau. Anh lúc nào cũng tốt, quan tâm tới tôi nhưng tôi hoàn toàn không rung động. Ở bên anh tôi chỉ có cảm giác thân thiết như cô em gái bên người anh trai của mình. Những lúc anh hôn tôi, tôi cũng chỉ muốn cho mọi thứ thật nhanh chấm dứt vì hoàn toàn không có cảm xúc.
Tôi ra trường năm 23 t.uổi, nhờ anh mà tôi xin được vào một công ty tương đối ổn. Công việc không quá vất vả, thu nhập trung bình nhưng cái chính đó là công việc đúng với ngành nghề mà tôi học. Khi đi làm, tôi bắt đầu nhận ra sự cam chịu của mình bao năm qua là điều không nên. Lẽ ra ngay từ đầu tôi phải từ chối chuyện yêu anh nếu lòng tôi không thực sự yêu. Nhưng tôi lại nghĩ rằng tình bạn, tình anh em có thể khiến tôi hạnh phúc khi lấy anh làm chồng.
Có đôi lúc tôi muốn chúng tôi hãy cãi nhau thật to, anh chán tôi, chia tay để giải thoát cho anh khỏi cuộc hôn nhân mà vợ sẽ không yêu chồng nhưng mọi thứ không diễn ra như vậy. Anh lúc nào cũng nhường nhịn tôi, ngay cả khi tôi nổi đóa lên anh vẫn từ tốn hoặc bỏ ra về và ngày hôm sau hết giận. Tôi thờ ơ với anh, anh buồn. Anh nói rằng cảm thấy đau lòng khi tôi lạnh lùng nhưng anh tin tôi sẽ không bỏ rơi anh và anh sẽ dùng tình yêu của mình để khiến tôi yêu anh nhiều như anh yêu tôi.
Tôi phải làm gì đây, im lặng để không khiến anh bị tổn thương, cố gắng yêu anh và cưới anh làm chồng hay nói cho anh sự thật về việc tôi chưa từng yêu anh? (Ảnh minh họa)
Anh đã giục cưới kể từ khi tôi tốt nghiệp ra trường và xin được việc nhưng tôi năn nỉ anh để 2 năm nữa. Tôi muốn phấn đấu cho sự nghiệp, muốn k.iếm t.iền nhưng cái chính vẫn là tôi muốn trì hoãn cuộc hôn nhân đó với hi vọng anh chán tôi mà chi tay. Vậy mà 2 năm qua đi, anh cần mẫn ở bên tôi, hiền lành và giúp đỡ tôi mọi việc. Tôi không có lấy một lí do nào để chia tay với anh, còn chuyện cưới xin thì mỗi lúc một đến gần.
Tôi khẳng định rằng không ai tốt với tôi bằng anh, phải yêu tôi nhiều lắm anh mới chịu được sự phá bĩnh của tôi khi yêu. Tôi hoàn toàn không ghét bỏ anh, ngược lại, tôi trân trọng tình cảm anh dành cho tôi. Chỉ có điều, tôi không yêu anh, nếu lấy nhau về anh sẽ khổ mà thôi. Bây giờ anh giục cưới, tôi không biết mở lời thế nào để anh hiểu. Tôi đã để mọi chuyện quá lâu mà không nói ra sự thật. Lẽ ra tôi nên từ chối anh sớm hơn. Tôi phải làm gì đây, im lặng để không khiến anh bị tổn thương, cố gắng yêu anh và cưới anh làm chồng hay nói cho anh sự thật về việc tôi chưa từng yêu anh?
Theo VNE
Bí mật của cuộc tình cay đắng Linh tự mua cho mình chiếc nhẫn cưới để đeo vào tay. Cô mặc định như mình là vợ anh, dù trong tiềm thức. Cơn mưa chiều òa ập xuống con phố thân thuộc, Linh hối hả phóng xe về thật nhanh. Cô cần phải trở về nhà, vun vén bữa cơm chiều với những người mà cô yêu quý. Bỗng, một chiếc...