Yêu không chỉ vì yêu
Yêu có khi vì… phong trào, thấy bạn bè có đôi, ta cũng gắng phấn đấu cho bằng được. Không thì lấy ai đưa đón, lấy ai chi trả cho những chầu chè kem, bún ốc linh tinh? Yêu kiểu thực tế đến độ lợi dụng nhau cũng không còn là chuyện hiếm, nhưng ít khi bạn gái hiểu rằng, chẳng ai cho không ai cái gì, thứ mà bạn đánh đổi có khi lớn hơn nhiều so với những lặt vặt mà bạn nhận được.
Ảnh: GettyImages.com
Có khi, cặp kè ai đó cho có “bồ”, để biết rằng mình cũng “đắt show”. Đó là tâm trạng của nhiều bạn sau khi chia tay một mối tình, muốn kiếm một người tạm thời để lấp vào chỗ trống. Cũng chẳng hiếm khi là để chọc tức người cũ.
Có khi nhận lời yêu vì một thách thức, một trận cá độ chẳng hạn. Đến khi người kia biết mình chỉ là nạn nhân của một cuộc vui nào đó, có lẽ mối quan hệ xã giao thông thường cũng khó mà giữ được, đừng nói chi…
Có khi yêu vì người kia hay quá, giỏi quá, sành điệu quá, đẹp trai quá, không cặp bồ thì… uổng. Yêu vì nếu yêu người ấy, ta sẽ có một chỗ dựa vững vàng, một tương lai chắc chắn, một cái ngẩng cao đầu hãnh diện giữa đám đông bởi những gì anh ta có. Dù thâm tâm, bạn thừa biết, người ấy cũng không mấy thật lòng, lại lăng nhăng đùa giỡn. Nhưng bạn vẫn đâm đầu vào, chẳng qua vì muốn chứng tỏ mình.
“Sắm” cho bằng được một người yêu đạt chuẩn, chất lượng cao khiến bạn bè lác mắt, nhưng có khi, tình yêu giả giả thật thật, đến khi bạn muốn rút lui cũng chẳng dễ dàng gì. Nếu không muốn nói, hệ quả của những mối tình theo kiểu “yêu mà không yêu” này lắm khi cũng thật đắng.
Video đang HOT
Ta sợ cô đơn. Ta sợ thiên hạ xì xầm rằng chắc ta như thế nào đó nên cứ thui thủi một mình. Ta sợ cảm giác lẻ loi khi bạn bè ai cũng có đôi có cặp. Và khi tình hờ đến kỳ… đáo hạn, người trong cuộc lại ngỡ ngàng nhìn lại chặng đường đã qua.
Có khi, bạn bất ngờ đánh mất mình vào một khoảnh khắc không ngờ đến, với một người mà bạn thừa hiểu mình chẳng có chút tình cảm nào thật lòng. Khi đó mới thật là rắc rối và nan giải, phải làm sao đây khi tình yêu vốn chẳng hề tồn tại?
Tiếc thay, những mối tình không có tình yêu đó dường như đang ngày càng phổ biến, trở thành lựa chọn của nhiêu bạn gái không muốn phải nặng lòng, chỉ đặt mục tiêu kiếm một chỗ dựa tạm thời.
Tình yêu nếu khởi đầu đã không thật lòng, không có ý định nghiêm túc với nhau, thì một cái kết thúc tốt đẹp là điều không tưởng. Có khi còn làm tổn thương nhau vì mối quan hệ không cảm xúc của mình. Bạn gái có đủ can đảm để biết rằng, mình mới là người thua thiệt?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh lấy tôi không phải vì yêu?
Tôi quen anh trong thời gian anh còn mặn nồng với mối tình đầu. Đó là cuộc tình qua mạng và đã kéo dài được 4 năm.
Chị ý nhỏ hơn anh 1 tuổi, làm nail cho một cửa hàng của bà con ở Anh và cả hai chưa bao giờ gặp nhau. Nhưng qua tiếp xúc và cách nói chuyện của anh về người đó, tôi biết là anh yêu người ta thật lòng và có ý định chờ đợi khi chị ấy về nước sẽ làm đám cưới.
Tôi yêu anh trong thầm lặng, nhưng tuyệt đối không làm điều gì giành giật tình cảm của anh. Tôi ở bên cạnh anh vô điều kiện và chia sẻ tâm sự khi công ty của anh vỡ nợ, khi a buồn vì không thể thuyết phục chị về Việt Nam dù đã đến thời gian hẹn ước. Chị muốn anh sang đó và tạo dựng cuộc sống của hai người.
Anh thường ngồi máy tính đến khuya, chat chit nhăng nhít nhưng tuyệt nhiên không chủ động nói chuyện với tôi bao giờ
Tôi lo sợ một ngày không có anh và chỉ muốn hét lên rằng: anh ngốc lắm, chị ấy không hề yêu anh, nếu yêu anh chị ấy sẽ không bắt anh phải lựa chọn. Nhưng tôi đã không làm được điều đó. Vì anh đã tâm sự với tôi, anh yêu chị ấy thật lòng và vì cãi nhau, anh đã suýt gặp tai nạn. Tôi sợ anh chết, và hơn hết là ý nghĩ anh sẽ không có mặt trên đời này, dù bất cứ nơi nào trên trái đất. Anh hãy cứ sống, dù sống ở đâu, với ai nhưng hãy cứ tồn tại trên đời này. Và tôi để anh tự quyết định.
Cho đến một ngày anh phát hiện chị lừa dối anh suốt thời gian qua, anh suy sụp. Nhưng tình yêu có lẽ lớn lắm nên anh khuyên chị về Việt Nam, nếu về anh ấy sẽ làm đám cưới, chấm dứt tất cả những sai lầm mà hai đứa mắc phải. (Anh cho rằng việc quan hệ với tôi là một sai lầm, là anh cũng có lỗi với chị ấy).
Tôi tưởng rằng thế là hết, anh đã yêu chị đến như vậy, tôi còn mong mỏi gì được. Nhưng chị khiến tôi bất ngờ, vì chị vẫn nhất quyết muốn anh qua Anh để sống với chị, và nói rằng nếu anh yêu chị thì hãy qua với chị. Chị ấy đã không biết rằng chị quá hạnh phúc vì có anh tha thứ. Chị ấy không về nhưng liên tục điện thoại nói chuyện với anh như hai người chưa từng xảy ra chuyện gì.
Thời gian này tôi đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều, liệu có nên làm điều gì đó để kéo anh về phía mình hay không? Anh từng nói, anh có thể nói chuyện với tôi rẩt thoải mái, coi tôi như một người bạn tri kỷ, anh thương tôi chứ không hề yêu, và anh không muốn làm tôi bị tổn thương. Tôi quyết định giành lấy hạnh phúc mà mình mong muốn.
Tôi ở bên cạnh anh nhiều hơn, nói chuyện và vạch ra những kế hoạch trong tương lai để anh giải quyết việc khó khăn trong công ty. Tôi chủ động đề nghị anh đưa tôi về nhà anh chơi và anh đồng ý. Tôi đã rất vui. Dần dần, anh cũng vượt qua giai đoạn đau khổ, anh ở bên tôi nhiều hơn, nhưng tôi cảm giác anh buông xuôi. Điều đó khiến tôi liên tưởng đến một hạnh phúc bấp bênh, không biết lúc nào mình bị mất đi thứ hạnh phúc đó.
Đến khi gia đình anh giục chuyện cưới xin, anh bối rối và nói với tôi rằng cần xem lại tình cảm của mình, anh chưa sẵn sàng cho cuộc sống hôn nhân. Tôi biết là anh không muốn cưới, nhưng niềm ao ước trở thành vợ anh khiến tôi kiên quyết. Tôi nói rằng nếu anh không muốn thì đừng bao giờ đến tìm tôi nữa, không bao giờ gặp nhau nữa.
Tôi tưởng anh sẽ đồng ý, nhưng anh nói anh sợ cảm giác không nhìn thấy tôi mỗi ngày. Trong phút chốc, tôi nhận ra rằng tôi phải là người quyết định chứ anh không thể. Nhất là lúc này, khi anh còn quá nhiều phân tâm trong công việc làm ăn.
Bây giờ chúng tôi đã là vợ chồng, tôi mãn nguyện khi hàng ngày chăm sóc cho anh và chúng tôi sắp sửa có con đầu lòng. Anh đã dần khắc phục hết sự cố trong công việc, tìm kiếm cơ hội mới và cười nhiều hơn mỗi ngày. Còn tôi thì đã ra dáng một người phụ nữ có gia đình và suy nghĩ trưởng thành lên rất nhiều. Không nói ra nhưng tôi hiểu là hôn nhân đã mang lại cho anh mục tiêu và hướng đi mới, chứ không phải là sự chờ đợi bấp bênh như trước kia.
Nhưng...vâng, lại một chữ nhưng, tôi luôn có cảm giác mất anh nếu chị ấy đột ngột trở về. Dù vẫn quan tâm tôi nhưng buổi tối nếu tôi không hỏi chuyện anh cũng cứ im lặng mãi cho đến lúc đi ngủ. Anh thường ngồi máy tính đến khuya, chat chit nhăng nhít nhưng tuyệt nhiên không chủ động nói chuyện với tôi bao giờ.
Một người phụ nữ, dù kiên gan đến đâu nhưng vẫn có sự yếu đuối và đa cảm riêng. Đã có hôm tôi ngủ mơ thấy anh và chị ấy đi bên nhau khiến tôi ốm luôn một tuần liền. Tôi biết là tôi lo nghĩ quá nhiều, có thể sẽ khiến hạnh phúc bị lung lay, nhưng tôi muốn giãi bày để các bạn , những người đã có gia đình cho tôi một lời khuyên để tôi sống thanh thản. Vì có những chuyện, tôi không thể hỏi thẳng chồng. Xin cảm ơn toà soạn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vì yêu nên...không chung thủy Một số người dù đã có "nửa kia" nhưng vẫn có mối quan hệ khá phức tạp với nhiều người khác giới nữa... Nhưng họ không hề thấy có lỗi về điều này. Vì họ cho rằng, đó cũng là cách để...giữ tình yêu! Không thể chung thủy tuyệt đối "Bởi đơn giản, mình luôn xem người yêu là nhất. Với những chàng...