Yêu đơn phương người cùng giới
Em là con trai, thích một anh lớn tuổi hơn. Em nghĩ mình không thể yêu anh ấy được nhưng ngày càng nhớ nhung và luôn muốn gặp anh. Em 16 tuổi, học lớp 8, rất bâng khuâng lo lắng về giới tính của mình.
Có lẽ em là người đồng tính bởi khi 14 tuổi em đã có tình cảm với một anh lớp 12. Hiện em thích một bạn nam cùng khối nhưng không biết có nên nói với bạn ấy hay không, yêu đơn phương thì khổ lắm. Em đồng tính hay vì đang ở tuổi phát triển nên mới có những rung cảm như vậy? Mong tòa soạn giúp em trả lời thắc mắc này. Nếu em là người đồng tính thì làm sao để tìm được đối tượng phù hợp với mình. Em xin cảm ơn. (Bình).
Ảnh minh họa: Menshealth.
Trả lời:
Những thắc mắc về giới tính của em cũng là những băn khoăn của bao bạn cùng tuổi như em. Ở độ tuổi của em mọi người thường có nhu cầu khám phá về giới tính và cảm thấy hoang mang khi thấy có tình cảm đặc biệt một chút với bạn cùng giới. Đây là giai đoạn bắt đầu có những rung động về giới tính mà người ta hay gọi là “rung rinh” tuổi mới lớn.
Video đang HOT
Đó là cảm xúc mình thích thích một ai đó, với những tính cách hợp gu với mình chứ chưa phải là tình yêu. Như khi nhìn thấy một bạn cùng giới có phong lãng mạng, mạnh mẽ, cá tính, có vẻ là một hot boy, em cảm thấy hay hay mà nơi bản thân mình không có. Từ đó nảy sinh tình cảm mếm mộ và muốn được gặp bạn ấy thường xuyên… Chuyện đó cũng bình thường thôi em ạ.
Thiết nghĩ lúc này em đừng quá lo lắng đến vấn đề trên. Tuổi của em còn rất nhiều điều cần chú trọng hơn như học hành, định hướng nghề nghiệp cho tương lai, mở rộng mối quan hệ bạn bè để xây dựng tình bạn và kỷ niệm đẹp ở tuổi ô mai.
Em hãy coi những bạn trai em đang có một chút tình cảm riêng đó chỉ là em đang thích nơi họ có một đặc điểm nào nổi bật, thế thôi. Nói như thế không có nghĩa là tôi không thông cảm cho những ai đang sống trong tâm trạng nghĩ rằng mình là người đồng tính. Để xác định một người có đồng tính hay không còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố như trang phục, cử chỉ, điệu bộ lời nói, độ tuổi, đặc biệt là xu hướng tính dục, điều mà bản thân mỗi người biết rõ nhất về mình.
Trong trường hợp của em muốn biết chính xác cần phải tìm hiểu rõ về cảm xúc yêu và cảm nhận giới tính của chính mình. Vì hiện nay có những teen boy, teen girl hay a dua, bắt chước cách sống mới lạ, hoặc tiếp cận với những kênh truyền thông chuyển tải nội dung đồng tính, đặc biệt là phim Hàn Quốc. Ở độ tuổi như em chưa có được cái nhìn tổng quan và phân biệt đúng sai nên thường có những ngộ nhận về bản thân.
Đôi dòng chia sẻ để em có thêm thông tin khám phá bản thân hơn. Chúc em luôn sống vui, khỏe và thăng tiến trong việc học hành.
Theo VNE
Tôi muốn bỏ người vợ tham lam keo kiệt
Vợ keo kiệt, tham lam vô độ khiến tôi chán ghét và không còn muốn chung sống.
Tôi không biết có người đàn ông nào khổ nhục như tôi không khi mà một đồng cũng không có. Tôi cảm thấy quá ngột ngạt bên một người vợ như vậy. Nếu giờ có ai hỏi tôi lí gì nào khiến tôi muốn ly hôn thì nghe thật nực cười: vì vợ tôi tham tiền. Nhưng tôi thực sự không còn muốn tiếp tục hơn nữa.
Vợ tôi là một người rất ghê gớm, sắc sảo. Ngày xưa khi yêu, mẹ tôi cứ khuyên tôi nên lấy người như vậy để sau này về có vợ lo toan, tính toán cho thì gia đình mới khá lên được. Tôi cũng nghĩ cô ấy là người chắn vén, biết thu xếp việc gia đình, sẽ là một người vợ tốt nên tôi mới quyết định cưới chứ thực tình trong lòng không yêu. Lúc đó chính ra tôi đang yêu một cô khác hiền lành hơn. Nghĩ đi nghĩ lại tôi quyết định chia tay cô gái kia để cưới vợ tôi. Đó thực sự là một sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
Lấy vợ về tôi mới phát ngốt vì độ tham tiền của vợ. Cô ấy khó chịu với tất cả những người bên gia đình tôi chỉ vì lo sợ họ sẽ làm cô ấy phải tốn kém tiền bạc tiếp đón. Người nhà tôi lên chơi, tối ngày cô ấy ca thán, kêu rằng tốn tiền, nói người nhà tôi ăn nhờ ở đậu đây để lợi dụng. Mời người thân của tôi bữa cơm cô ấy cũng tiếc tiền, nấu nướng mè nheo ra để đỡ tốn. Nhìn mâm cơm, tôi ngượng chín mặt vì không biết phải ăn món gì khi mà mỗi món có tí chút.
Tôi muốn bỏ quách vợ để sống một mình còn hơn là ở bên vợ keo kiệt như thế (Ảnh minh họa)
Bố mẹ, em gái tôi lên chơi với cháu vợ tôi cũng không nhiệt tình tiếp đón. Cô ấy suốt ngày hối thúc tôi giục bố mẹ về đi vì sợ ở đây lâu tốn tiền chăm nuôi. Nhìn vợ tôi thực sự thấy ghê tởm vì sự keo kiệt của cô ấy. Bố mẹ tôi ban đầu quý mến cô ấy lắm nhưng bây giờ cũng thấy chối vì thấy con dâu tiếp đón khó chịu. Dần dần người nhà tôi không ai còn muốn qua lại nhà tôi nữa.
Cô ấy ki bo với người khác như vậy nhưng lại tham lam. Nhà tôi ở quê có gì cô ấy cũng vơ vét bằng sạch mang đi. Mỗi lần về quê, thấy vợ tha lôi đủ mọi thứ mà tôi ngượng chín mặt. Tôi có nói thì vợ tôi lại kêu "Tôi vì ai mà phải vơ vét như thế? Nếu không vì anh, vì con thì tôi có phải nhục thế không?". Tôi góp ý để vợ thay đổi, dù mình chưa giàu có nhưng cũng không đến nỗi khốn khổ, đừng làm như thế mà mất thể diện. Nhưng vợ tôi nghe xong để đó, cái tính keo kiệt, tham lam đã ngấm vào máu của vợ tôi rồi.
Với người thân cô ấy như vậy thì với bạn bè tôi cũng không phải là ngoại lệ. Không bao giờ cô ấy cho phép tôi đưa bạn về nhà ăn bữa cơm. Nhiều khi có anh bạn lâu ngày gặp lại ghé thăm bất ngờ cô ấy cũng vác bộ mặt bực bội ra tiếp đón khiến anh ấy tự ái. Tôi mất dần bạn bè, người thân cũng vì vợ.
Tiền lương hàng tháng của tôi về cô ấy đòi thu bằng sạch. Mỗi lần đi đâu cũng phải nói để vợ đưa tiền. Vì nghĩ hai vợ chồng kinh tế chưa có nên vợ căn cơ cũng là điều nên làm. Nhưng quá quắt như vợ tôi thì thực sự hết chịu nổi. Tôi cảm thấy nhục nhã cảnh phải chìa tay ra xin tiền vợ để đi liên hoan với công ty trong sự khó chịu của cô ấy.
Thực sự tôi cảm thấy bí bách, bực bội lắm rồi. Tôi muốn bỏ quách vợ để sống một mình còn hơn là ở bên vợ keo kiệt như thế. Điều tôi thương duy nhất chính là hai đứa con. Hơn nữa, đúng là ngoại trừ việc quá bủn xỉn, vợ tôi rất chung thủy, chăm sóc chồng con đâu ra đấy. Nếu bỏ tôi nghĩ cũng thương nhưng không bỏ thì bức bối vô cùng. Tôi phải làm gì đây?
Theo VNE
Khi chồng và bố chồng đều là chuyên gia "tám" chuyện Lúc cao hứng, các chàng bình luận về gái đẹp, thi nhau nhận xét, bình luận, ai nấy tự phong mình là chuyên gia, hết suy luận, dùng lý lẽ chứng minh, lại lôi ra bằng chứng thuyết phục. Cứ mỗi khi muốn biết chuyện gì, mẹ chồng mình hay hỏi chồng hoặc con trai, chẳng cần bất cứ "thông tấn xã" nào...