Yêu đi chứ, thời gian không chờ đợi!
Nhiều lần đi trên đường, chợt thấy lá bay bay, mình mường tượng cảnh mình và người mình yêu cùng nắm tay đi trên con đường đầy lá bay ấy, cứ nắm tay thật chặt rồi đi đến phía cuối con đường. Nhưng rồi bất giác, mình chợt nhận ra mình còn có quá nhiều dự định.
***
Sắp 24 tuổi, không một mảnh tình vắt vai, bạn bè cùng trang lứa thì thi nhau ảnh cưới rồi ảnh con trên facebook. Thỉnh thoảng nhìn cũng bắt đầu thấy ghen tị, bắt đầu lo lắng cho bản thân. Đã nhiều lần mình tự hỏi bản thân: “Yêu là gì nhỉ? Tại sao bạn bè mình yêu đến người thứ 2, rồi thứ 3, trong khi mình – một cô gái không đến nỗi: học hành, ngoại hình, công việc, gia đình…”
Yêu là gì nhỉ? Với mình nó đơn giản lắm:
“Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc đã được yêu…”
Có lẽ cũng vì hai câu thơ này, mà đến giờ mình vẫn vườn không nhà trống. Nhiều lần đi trên đường, chợt thấy lá bay bay, mình mường tượng cảnh mình và người mình yêu cùng nắm tay đi trên con đường đầy lá bay ấy, cứ nắm tay thật chặt rồi đi đến phía cuối con đường. Nhưng rồi bất giác, mình chợt nhận ra mình còn có quá nhiều dự định. Với mình gia đình là số 1, nhưng đấy là gia đình gồm có mình, bố mẹ mình và các em của mình. Mình chưa nghĩ đến việc sẽ có một gia đình riêng vào lúc này. Có lẽ mình đã quá tham vọng.
Bắt đầu lên đại học, mình nhận ra mình đã có chút rung động đầu đời, nhưng tự dặn lòng mình là phải học cho xong đại học, ra trường rồi yêu thoải mái. Nhưng phấn đấu cho đến khi ra trường, cầm tấm bằng trên tay, mình nhận ra rằng mình cần có một công việc, mình cần có một sự nghiệp, không chỉ cho mình mà còn cho bố mẹ và các em. Mình đã mất một thời gian để tìm được một công việc gọi là tạm cho một đứa sinh viên mới ra trường. Bạn bè, bố mẹ rồi mọi người hỏi thế định bao giờ thì có cỗ, đừng có kén mãi, mình chỉ cười nhạt: “Còn trẻ mà, cứ từ từ, 1 – 2 năm nữa, yêu rồi cưới, bình tĩnh”. Nói là kén thì cũng không hẳn, vì có lẽ chưa thực sự tìm được một nửa của mình, nhưng vấn đề của mình là mình chưa thực sự hài lòng với những gì mình đang có, mình muốn có một công việc tốt hơn, một mức lương tốt hơn…có lẽ càng lúc mình càng tham vọng, tham vọng đến không thể chữa nổi.
Video đang HOT
Nhiều lúc mình cũng tự hỏi mình, mình sắt đá như một số người nói thật sao, hay là mình chỉ yêu bản thân mình. Nói vậy thì có lẽ không đúng, mình không sắt đá, mình còn dễ mềm lòng hơn bất cứ ai hết. Mình chỉ yêu bản thân mình ư? Không đúng, mình yêu gia đình của mình còn hơn cả chính bản thân mình. Mình khẳng định điều đó đúng. Vậy tại sao mình lại không mở lòng được nhỉ?
Xem nào, có lẽ mình đã từng rung động, rung động khi tựa vào vai người ấy, vai người ấy thật lớn, thật mềm, tựa vào thấy ấm áp và an toàn lắm; người ấy hay trêu đùa mình, hay làm mình tức, rồi quay ra nhẹ nhàng làm cho mình… Nhưng nó đã đủ lớn để chuyển sang một giai đoạn khác chưa? Mình không biết nó là thứ cảm giác gì nữa, đôi khi mình thấy nhớ người ấy da diết, đôi khi mình lại quên béng người ấy ngay lập tức chỉ sau khi bước vào cuộc chơi sau vài phút. Nhiều khi mình rất muốn dũng cảm để nói với người ấy, mình có đôi chút rung động, nhưng điều mình sợ nhất là khi bị từ chối, nên mình dừng ngay suy nghĩ đó lại. Mình thấy hình như mình hơi cứng nhắc thì phải. Người yêu ơi, anh ở nơi đâu, em đang chờ anh xuất hiện, phá vỡ tảng băng trái tim em, để em thừa nhận rằng: Yêu cũng thú vị chẳng khác gì độc thân, chỉ là chuyển từ trạng thái một người sang hai người mà thôi.
Nếu như bạn đang có tình ý với ai đó, đừng ngần ngại mà khéo léo bày tỏ tình cảm của mình, đừng để cơ hội bị bỏ lỡ rồi mới hối hận. Hãy mở lòng và yêu đi….
Theo VNE
Bạn trai bắt viết cam kết trước khi dâng hiến
Anh nói anh không từ chối vì đó là tấm lòng của em và anh cũng tin vào điều đó. Nhưng anh lại làm em buồn vì muốn em phải viết một bản cam kết là sau này dù có chuyện gì cũng không được bắt anh phải chịu trách nhiệm do đấy là em tự nguyện.
Nhưng anh lại làm em buồn vì anh muốn em phải viết một bản cam kết là sau này dù có chuyện gì cũng không được bắt anh phải chịu trách nhiệm do đấy là em tự nguyện (Ảnh minh họa)
Không có gì buồn hơn khi tình cảm cho đi thì nhiều mà nhận lại chẳng được bao nhiêu cả nhà ạ.
Em và người yêu quen nhau được một năm. Trong thời gian đó, em luôn là người chủ động, còn anh ấy chỉ việc đáp lại, nhưng lúc nồng lúc nhạt. Anh ra trường trước em 2 năm nhưng đến nay vẫn chưa có công việc ổn định, toàn phải làm thời vụ. Điều đó khiến anh thường xuyên bất mãn và tự ái. Em nghĩ cũng chính vì mặc cảm đó mà anh không dám thể hiện tình cảm với em nhiều.
Em có mơ ước được làm bùa hộ mệnh hoặc ngôi sao may mắn mang lại những điều tốt đẹp nhất cho người mình yêu. Nhưng hình như em càng muốn thì càng bị ngược lại.
Người yêu em đi phỏng vấn xin việc rất nhiều lần. Lần nào em cũng chuẩn bị quà để động viên anh. Lúc thì em tự may khăn tay tặng, lúc thì mua quần áo giày dép, gần đây là làm dreamcatcher như trong phim và thường xuyên dắt anh lên chùa để cầu an cho anh.
Em muốn những món quà đó sẽ mang lại may mắn cho anh ấy. Nhưng lần nào anh cũng rớt. Anh ấy đâm bực và bảo lỗi là do mấy thứ vớ vẩn xúi quẩy của em tặng. Em rất buồn và thấy mình thật tồi tệ. Hình như vận đen của em đã làm ảnh hưởng đến con đường sự nghiệp của người yêu.
Không có gì buồn hơn khi tình cảm cho đi thì nhiều mà nhận lại chẳng được bao nhiêu cả nhà ạ (Ảnh minh họa)
Ngoài công việc không suôn sẻ, em không hiểu vì sao mà bạn trai em cũng thường xuyên bị mất tiền, nhà trọ thì bị trộm bẻ khóa liên tục, ra đường thì bị va xe máy. Đến cả đi làm thêm cũng bị người khác ức hiếp. Hình như từ lúc yêu em, anh ấy kém may mắn đi rất nhiều. Và em không biết đó có phải là lỗi tại em không?
Cũng chính vì đó mà em đã quyết định dâng hiến. Em nghe nói đàn ông đang vị vận xui đeo bám mà quan hệ với gái còn trinh sẽ giải được vận. Em không phải là kiểu phụ nữ dễ dãi, em rất quan trọng chuyện trinh tiết và chưa bao giờ có ý nghĩ sống thử trước hôn nhân.
Ngay cả khi yêu nhau 1 năm, em chỉ mới để người yêu được thỏa mãn từ bên ngoài mà thôi. Đối với em, trinh tiết không chỉ là nhân phẩm đức hạnh của cá nhân mà còn là danh dự gia đình và là lời hứa của con gái với bố mẹ. Em đã nghĩ, nếu mình lỡ mất thì tự mình sẽ rẻ rúng bản thân mình như hạng gái đứng đường.
Nhưng cuối cùng em đã đặt tình yêu lên cả lòng tự trọng. Nếu chuyện gái trinh giải xui là có thật, em muốn trao cho người yêu để anh được may mắn hơn. Em đã suy nghĩ chuyện này hơn tháng trời trước khi quyết định dâng hiến. Em luôn mong anh ấy có được một việc làm tốt và cuộc sống được suôn sẻ hơn. Nếu như thế anh ấy sẽ luôn vui vẻ và có khi sẽ yêu em hơn lúc này.
Khi em nói điều này với người yêu, anh đã rất xúc động. Anh nói anh không từ chối vì đó là tấm lòng của em và anh cũng tin vào điều đó. Nhưng anh lại làm em buồn vì anh muốn em phải viết một bản cam kết là sau này dù có chuyện gì cũng không được bắt anh phải chịu trách nhiệm do đấy là em tự nguyện.
Anh nói làm thế cũng vì em. Không phải anh không yêu em mà tạm thời chưa có công việc ổn định, nếu cưới nhau sẽ làm khổ em. Mặc dù lúc ấy trong lòng có chút hụt hẫng nhưng em tin ở anh, và tin vào điều kì diệu mình mang đến cho anh.
Nhưng em vẫn rất tủi thân. Mang tiếng là được em dâng hiến nhưng sự việc lại diễn ra như kiểu em phải năn nỉ anh để được dâng hiến. Trong khi đó trinh tiết đối với em là điều thật sự vô giá không thể trao bừa bãi. Bảo anh đi mua bao cao su, anh cũng không đi vì sợ người quen bắt gặp. Đến hơn trăm nghìn tiền nhà nghỉ anh cũng bảo em trả.
Từ hôm em dâng hiến đến nay là đã hơn 2 tháng mà anh vẫn chưa có tín hiệu vui nào về công việc. Nhưng điều làm em buồn hơn cả chính là thái độ của anh. Em đã hy sinh như thế nhưng dường như anh vẫn chưa yêu em hơn chút nào, lại còn thường tỏ ra cáu gắt vô lý.
Em vô tình buột mình nói anh đưa em về quê anh chơi. Thế là anh giận dữ mắng là "Đang âm mưu gì đấy, có phải bắt tôi cưới không, tờ cam đoan còn rành rành ra nhé" làm em rất sốc. Quả thật em không có ý đó.
Không biết em đã sai lầm khi trao trinh tiết cho anh hay anh đã sai lầm khi yêu một cô gái xui xẻo là em. Hình như sau lần quan hệ, mọi chuyện càng tệ hơn, không chỉ công việc không tiến triển và tình yêu cũng nhạt.
Có phải em đã yêu mù quáng và sai lầm không các chị? Tình yêu của em, trinh tiết của em, chẵng lẽ đã thật sự trao nhầm người? Ngay lúc này em vẫn còn yêu anh ấy rất nhiều nhưng luôn cảm thấy bế tắc và thấy cuộc tình này sẽ không đi đến đâu cả.
Theo VNE
Lấy vợ hơn tuổi, tôi bị "bỏ đói" Lấy vợ hơn tuổi, tôi thường xuyên bị "bỏ đói", nếu được chọn lại tôi sẽ không lấy vợ hơn tuổi. ảnh minh họa Hai vợ chồng tôi cưới nhau đến nay được 5 năm, có một đứa con gái lên 3 tuổi. Trước khi yêu, tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại ân hận khi cưới cô ấy, nhưng bây...