Yêu đại gia để âm thầm đau khổ
Cuộc tình lén lút của chúng tôi theo thời gian trôi đi và gia đình anh vẫn không hề hay biết, nhưng lòng tôi vẫn đầy rẫy những âu lo…
Tôi gặp anh trong ngày khai trương một cửa hàng nơi công ty tôi về thực tập. Anh đến với tư cách khách mời đặc biệt. Khi đón tiếp đại biểu tôi đã vô ý làm nước rớt vào tập tài liệu và món quà dành cho anh. Vì thế mà giám đốc công ty đã đưa tôi tới trước mặt anh trực tiếp nói lời xin lỗi.
Vẻ bề ngoài của anh không đạo mạo oai phong, tất cả ấn tượng của tôi về anh là người hiền từ, điềm đạm và lịch thiệp.
Kết thúc buổi khai trương anh đến bên tôi và hỏi:
Nghe nói em là nhân viên thực tập à?
Không chờ tôi kịp trả lời, anh đưa danh thiếp cho tôi và dặn:
Có gì khó khăn thì gọi cho anh.
Nhìn danh thiếp tôi giật mình khi nhận ra anh là tổng giám đốc công ty, nơi tôi đang thực tập chỉ là công ty con.
Video đang HOT
Hôm ấy về nhà tôi cứ suy nghĩ mãi, vì sao anh ấy lại đưa danh thiếp cho mình, hay anh ấy để ý đến mình chăng? Những câu hỏi trong đầu cứ bủa vây lấy tôi, sau nhiều lần tự vấn, tôi đã gọi cho anh.
Và đó có thể là bước ngoặt lớn trong cuộc đời tôi, giúp tôi gặt hái được rất nhiều thành công trong sự nghiệp và cũng khiến trái tim tôi quặn thắt khi trở thành người chen vào hạnh phúc của một gia đình.
Sau lần gặp anh trở về tôi đã bị ám ảnh bởi hình ảnh người đàn ông thành đạt, lịch lãm, không khoảng cách giữa tổng giám đốc và cô sinh viên thực tập. Trái tim nhỏ bé của tôi đã trở nên yếu đuối khi tôi thấy mình nhớ anh da diết. Cuộc gặp gỡ ngày một nhiều và câu chuyện về cuộc sống riêng tư của anh ngày càng ám ảnh tôi nhiều hơn. Có lần vào trong quán cà phê vắng nghe anh tâm sự về cuộc sống không hạnh phúc bên vợ, nhưng anh không bao giờ làm ảnh hưởng tới gia đình. Anh ước ao có một chút gì cho riêng mình, nhưng anh sợ cặp bồ, sợ mọi chuyện vỡ lở, sợ gia đình tan vỡ, sợ sự nghiệp tiêu tan.
Tôi thấy thật sự bế tắc khi đi tìm giải pháp và lối thoát cho tình yêu của mình… (Ảnh minh họa)
Tôi đã quá mềm lòng khi nghe anh nói thế và không ngần ngại bày tỏ:
Nếu cần anh hãy đến với em. Em chỉ muốn làm một việc gì đó để anh yêu gia đình anh hơn, sự nghiệp của anh vững vàng hơn. Sẽ không ai biết được, sẽ không ai có thể lầm hại anh được.
Anh ôm tôi vào lòng, và khóc… Kể từ đó tôi đã là của anh. Tôi trao cho anh tất cả sự trắng trong của một người con gái một cách đầy tự nguyện, và chúng tôi sống với nhau như vợ chồng trong những lúc anh rảnh rỗi. Giây phút bên anh tuy ngắn ngủi nhưng thật hạnh phúc, tôi cũng cảm thấy sự mãn nguyện của anh sau mỗi lần ân ái.
Cuộc tình lén lút của chúng tôi theo thời gian trôi đi và gia đình anh vẫn không hề hay biết, nhưng lòng tôi vẫn đầy rẫy những âu lo, ngổn ngang, suy nghĩ. Tôi thấy thương thân mình, thương cho anh, và thương cả cái tình cảm vụng trộm, ngang trái ấy nữa.
Thực ra đôi khi trong giây phút hạnh phúc của hai đứa, anh cũng bày tỏ trăn trở của lòng mình về những thiệt thòi mà tôi phải chịu đựng. Càng như vậy tôi lại càng thấy yêu anh và muốn chia sẻ với anh nhiều hơn trong cuộc sống. Tôi cũng có lúc thầm nghĩ chỉ cần anh được hạnh phúc, dù phải chịu thua thiệt nhiều hơn thế tôi cũng vẫn sẵn lòng.
Thấm thoắt thời gian bên anh đã ba năm. Ba năm được cùng anh đi đến tận cùng nỗi buồn, niềm vui và những giây phút nồng ấm yêu thương. Và cũng là ba năm tôi âm thầm chấp nhận mình là chiếc bóng bên hạnh phúc gia đình anh. Ba năm cũng là khoảng thời gian tôi lặng lẽ đi bên anh để khoả lấp sự cô đơn của người đàn ông thành đạt mỗi khi anh cần. Cũng nhiều khi tôi muốn thoát xác ra khỏi vỏ ốc để tìm hạnh phúc cho riêng mình, nhưng nghĩ tới giọt nước mắt của anh ngày nào tôi lại ngậm ngùi chấp nhận nỗi đau cho riêng mình.
Sài Gòn đêm nay mưa rả rích, mưa như nói với tôi về tâm trạng của một người con gái yêu trong câm lặng, yêu chỉ để mà yêu và đau khổ. Tôi thấy thật sự bế tắc khi đi tìm giải pháp và lối thoát cho tình yêu của mình. Biết anh sẽ chẳng thể nào đánh đổi gia đình sự nghiệp vì tôi mà sao lòng tôi vẫn không thể thôi nghĩ về anh, thôi yêu anh. Tôi biết cuộc tình vụng trộm này nếu cứ duy trì thì cũng đến một lúc nào đó sẽ bị mọi người phát hiện và khi đó hậu quả sẽ rất khôn lường. Nhưng nếu phải rời xa anh thì cả tôi và anh sẽ đều rất đau khổ. Tôi biết phải làm sao đây?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vị đắng tình đầu
Anh! Giây phút trống vắng em đã không kìm được lòng mình. Vụt chạy ra khỏi gian phòng ngột ngạt mà trong lòng em vẫn cảm thấy rối bời. Em lang thang bước đi vô định, dừng chân em rẽ vào một quán bên đường, em dường như không kiểm soát được bản thân mình nữa.
Hình ảnh của anh và những cử chỉ ngập ngừng giả dối lại văng vẳng bên tai khiến cho mọi hành động của em đều trở nên bất giác. Em đã uống , vâng! Em uống một mình tự thưởng thức hơi men cay nồng mà trong lòng chua chát. Một giờ, hai giờ, rồi ba giờ trôi qua mà em không hề hay biết.
Chủ quán đến bên em, nhắc nhở em đã hết giờ, phải đóng cửa, lúc này em mới nhận ra chỉ còn một mình mình trong quán. Thanh toán xong em lả đảo bước đi giữa phố vắng tanh ngập ngụa ánh đèn đường. Em đã bật khóc trong đêm bởi em thương cho mối tình đầu tiên đứt gẫy.
Hai mươi lăm năm em luôn cảnh giác những lời tán tỉnh, ong bướm giả dối, giữ gìn bản thân trong sạch, để rồi khi gặp anh, trò chuyện với anh, gần gũi và thân thiết với anh, anh đã cho em một cảm giác thật sự an toàn.
Rồi ánh nắt anh, nụ cười anh, giọng nói anh dịu dàng lắm, quen lắm mỗi lúc anh nhìn về phía em, mỗi lúc anh bên em. Một buổi trưa hè nắng gắt, em vẫn hồn nhiên ngồi bên anh xem anh làm trò ảo thuật, vô tư như một cô bé con ngốc nghếch. Bất ngờ anh nhẹ nhàng cầm đôi bàn tay nhỏ nhắn của em và đặt vào lòng, em thẹn thùng rụt lại, nhưng đôi bàn tay anh chắc nịch của anh đã chiến thắng em trong giây phút mềm yếu. Anh xích lại gần bên em, vòng tay ôm em thật chặt, chẳng hề nói lời yêu thương nhưng trong lòng em thật hạnh phúc. Cảm giác được yêu thương lần đầu còn âm hường với em cho đến tận bây giờ. Lần đầu tiên được anh mơn trớn trên đôi môi chưa bao giờ biết đến vị ngọt của một nụ hôn đã khiến em phải thao thức mấy đêm không ngủ. Vị ngọt của mối tình đầu ngấm dần khiến em thấy đê mê, ngập tràn hạnh phúc. Rồi anh quan tâm, lo lắng cho em nhiều hơn, dịu dàng với em hơn, muốn được gần gũi em nhiều hơn. Đổi lại anh cũng được em chăm sóc nhiều hơn, lo lắng cho anh hơn.
Cho tới một ngày anh đòi em được làm "chuyện ấy", em hoảng hốt giật mình và cảm giác mình không còn được anh tôn trọng nữa. Em thẳng thắn chất vấn tình yêu của anh dành cho em. Anh trả lời quanh co và tìm cách lảng tránh. Em tỉnh táo nhận thấy sự giả dối tình yêu nơi anh. Trước sự thành khẩn của em yêu cầu anh hãy thật lòng nói về tình cảm của anh, anh cũng đã nói được sự thật lòng mình. Anh không yêu em.
Vâng! em đã cảm ơn anh và ôm anh thật chặt lần cuối. Em cũng lịch sự đề ra giao ước cho hai bên, từ nay hai người sẽ là bạn, gặp hau thì chào nhau. Em đã tự mình bóp trái tim em vỡ vụn, tự hứa với lòng mình sẽ không không bao giờ được mắc sai lầm lần thứ hai. Em quyết định phải chấm dứt mối tình đầu của mình một cách tỉnh táo. Cảm giác đau đớn tột độ, nhưng em vẫn hiên ngang đi về trong sự dõi theo hàng ngày của anh.
Cảm giác yêu thương bên anh vẫn chưa dứt hẳn. Em biết em sẽ không quên được anh, nhưng sẽ không bao giờ yêu anh nữa dù anh đã thật lòng yêu em. Em vẫn hát điệp khúc tình yêu và mối khi nhớ vế anh em lại nhớ đến những câu thơ chua chát: Thế là hết từ nay anh đi mãi. Hôm nay yêu mai có thể xa rồi. Tình yêu mỏng manh như làn khói. Ai biết tình ai có đổi thay.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Dấu lặng bên cạnh anh Ngày lại ngày trôi qua, tôi và người đó vẫn như hai thế giới tách biệt và không tìm được điểm chung, mặc dù ngày trước, tôi và người đó rất hợp nhau và hiểu nhau. Tôi mang trong mình một nỗi buồn man mát, muốn khóc thật nhiều để quên đi nỗi buồn đó nhưng không thể khóc dù chỉ là một...