Yêu chồng người, tôi vẫn hạnh phúc đó thôi!
4 năm yêu nhau, tôi mới thấm thế nào là hạnh phúc, là khổ đau.
Tôi đã chọn yêu người đàn ông có vợ một cách thầm lặng, không xen vào cuộc sống vợ chồng anh, không đòi hỏi bất cứ thứ gì nếu như anh không tình nguyện. Tôi là sinh viên, ra trường và đi làm, được anh yêu và cũng dành tình cảm cho anh. Tình yêu đầu đầy trong sáng và lãng mạn, lại gặp được người đàn ông từng trải, yêu thương hết lòng nên tôi cảm nhận được thế nào là hạnh phúc thực sự.
So với những mối tình ngây thơ trong sáng khác, tôi là người cảm thấy hạnh phúc hơn cả khi yêu anh. Khi biết an có vợ, ban đầu là sốc, sợ hãi, sau lại chuyển thành tình yêu. Tôi mặc kệ, vì tôi biết, nếu tôi yêu anh, anh cũng sẽ đáp lại tôi chân thành. Tôi đã dành cho anh cả trái tim mình. Anh biết tôi chịu thiệt thòi nên anh không yêu cầu tôi gì hết. Lúc nào anh cũng chiều chuộng tôi. Anh mua cho tôi những món ăn ngon, quan tâm khi tôi ốm đau, mệt mỏi. Anh còn chu cấp tiền nhà, lo tiền trang trải cuộc sống cho tôi. Có thiếu thứ gì anh cũng lo cho tôi, mua sắm cho tôi đầy đủ. Anh luôn coi đó là sự báo đáp tình yêu của tôi.
Quà cáp anh cũng mua cho tôi rất nhiều, dù là tôi chưa từng yêu cầu anh những thứ đó. Thứ tôi cần là thời gian và tình cảm của anh. Nhưng biết anh có gia đình, không thể thường xuyên đến bên tôi nên tôi cũng vẫn chiều theo ý anh, chấp nhận tất cả. Vì tôi hiểu, yêu người có vợ là thế!
Anh li dị vợ, được 3 tháng sau thì chúng tôi công khai yêu nhau. (ảnh minh họa)
Thời gian trôi qua, đã 4 năm, tôi dành trọn cho anh tình yêu của mình. Anh cũng chưa bao giờ to tiếng với tôi. Anh chưa bao giờ thay đổi sự quan tâm của mình dành cho tôi. Những lúc tôi buồn, tôi vui, anh đều động viên tôi hết lời. Thực sự, tôi tự hào và yên tâm vì được yêu anh. Tình yêu chúng tôi dành cho nhau là chân thành.
Rồi một ngày, tôi nghe anh nói, anh chuẩn bị li dị vợ. Vì tình cảm của anh dành cho cô ấy đã hết. Cô ấy cũng không cần anh gánh trách nhiệm nữa, và khi đó, anh sẽ cưới tôi. Nghe anh nói, tôi hạnh phúc lắm, dù rằng, tôi chưa từng có ý muốn chia rẽ gia đình anh, đều là do anh tình nguyện làm chuyện đó. Nếu thực sự không còn yêu nhau thì nên giải thoát cho nhau. Tôi cũng thấy mình không có tội gì, tôi muốn anh mang lại hạnh phúc cho tôi, là chồng của tôi, có gì đâu!
Video đang HOT
Anh li dị vợ, được 3 tháng sau thì chúng tôi công khai yêu nhau. Tôi vui vì điều đó. Cả gia đình tôi ngăn cấm, tất cả không cho phép tôi lấy anh vì không đồng ý một cô gái chưa từng yêu ai như tôi lại lấy người có gia đình. Tôi đã từng đau khổ vô cùng khi nghĩ anh đang hạnh phúc bên vợ, quên tôi. Tôi chịu đứng 4 năm làm kẻ giấu mặt, chỉ yêu anh nhưng giờ thì tôi đã có được anh.
Còn 3 tháng nữa chúng tôi kết hôn. Mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi. Tôi không cảm thấy mình có tội trong chuyện này dù là đã đem lòng yêu người có vợ. Bởi hơn ai hết, tôi cũng đã gánh chịu mọi thứ. 4 năm qua, đó là thời gian tôi đã nếm trải đủ thứ và đã chịu đựng nhiều rồi. Coi như đây là sự bù đắp cho tôi. Dù sao thì, yêu chồng người tôi vẫn hạnh phúc đó thôi! Tôi sẽ không hối hận vì chuyện này, thực lòng tôi rất yêu anh!
Theo VNE
Tôi đã suýt cướp mất chồng người
Tôi tin vào sự cắn rứt lương tâm nhưng bản thân tôi đã gây ra nghiệp chướng. Tôi yêu và bám theo 1 người đàn ông đã có vợ, anh hơn tôi 19 tuổi, tôi làm xáo trộn gia đình anh.
Tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình, tôi cũng là người thứ 3, yêu 1 người đàn ông đã có gia đình.
Tôi tin vào những điều Phật dạy, tôi tin vào quả báo, nhân quả, nghiệp chướng. Tôi muốn làm từ thiện và cũng đã tham gia vào nhiều hoạt động từ thiện giúp đỡ người nghèo. Không phải vì tôi muốn khoe, muốn lên mặt mà vì thực tâm tôi thương cảm những người nghèo.
Tôi tin vào sự cắn rứt lương tâm nhưng bản thân tôi đã gây ra nghiệp chướng. Tôi yêu và bám theo 1 người đàn ông đã có vợ, anh hơn tôi 19 tuổi, tôi làm xáo trộn gia đình anh.
Trong đầu tôi lúc nào cũng mong anh được hạnh phúc, nhưng tôi đã quá ích kỉ, luôn muốn giữ anh cho riêng mình. Tôi luôn nghĩ rằng tôi không nên làm gì ảnh hưởng đến gia đình anh, tôi thực sự thương những đứa con của anh. Chúng không có tội, tôi sẽ không bao giờ cướp chồng người, không bao giờ phá hoại gia đình anh, nhưng bản thân thật khó để rời bỏ anh, tôi đã ở bên anh 2 năm.
Tôi tin vào sự cắn rứt lương tâm nhưng bản thân tôi đã gây ra nghiệp chướng. Tôi yêu và bám theo 1 người đàn ông đã có vợ, anh hơn tôi 19 tuổi, tôi làm xáo trộn gia đình anh.(Ảnh minh họa)
Anh là người đàn ông có trách nhiệm với gia đình. Anh đã thuyết phục tôi rằng, anh muốn tốt cho tôi, muốn tôi lấy được 1 người chồng thực sự, vì anh sẽ không bao giờ bỏ gia đình anh. Khi chúng tôi bắt đầu nảy sinh tình cảm, anh nhận ra và anh đòi bỏ tôi, tôi đã vô cùng tức giận, tôi nói tất cả những lời tội tệ nhất với anh, nhưng anh vẫn chấp nhận hết. Anh nói anh muốn tôi có cuộc sống thực sự chứ không phải như thế này.
Tôi biết bản thân mình hoàn toàn sai. Chẳng gì có thể biện minh cho 1 người đàn bà chấp nhận làm người thứ 3 và 1 người đàn ông ngoại tình. Phật dạy, hai người đến với nhau là có duyên nợ, tôi lấy đó làm điều biện minh cho mình. Tôi nói với anh rằng em sẽ cứ như thế này, đến khi nào em gặp được người khác thì em sẽ bỏ anh, nhưng anh không đồng ý và anh vẫn quyết rời xa tôi.
Vợ anh biết chuyện, gia đình anh biết, họ họp gia đình và đặt quá nhiều áp lực vào anh. Cho đến giờ, anh không thể chịu đựng được và tôi buộc phải xa anh. Tôi thực sự đã đeo bám anh, anh chỉ muốn tốt cho tôi, muốn tôi tìm được người chồng thực sự chứ không phải làm người thứ 3.
Rất nhiều người sẽ căm ghét những đứa con gái như tôi. Tôi trơ trẽn và mù quáng. Tôi ích kỉ và hiếu thắng. Tôi chỉ cần có anh, bất chấp tất cả nhưng cuộc sống không đơn giản như vậy. Nếu ai đã từng làm người thứ 3 hay thậm chí chỉ cần yêu đơn phương thôi cũng có thể hiểu. Tình yêu trong hoàn cảnh ấy nó tuyệt vọng, và càng tuyệt vọng thì con người ta càng bám lấy.
Tôi biết, rồi mình sẽ bị quả báo, rồi tôi sẽ bị trừng phạt vì tội lỗi của mình. Tôi muốn lấy tình yêu để biện minh nhưng nếu tôi nói thế thì điều đó là trái lương tâm.
Tôi thực sự không muốn thức dậy khỏi giấc mộng này, giấc mộng về anh nhưng tôi nghĩ mình vẫn còn 1 lối thoát và nếu tôi cố gắng, tôi sẽ làm được.
Tôi thực sự không muốn thức dậy khỏi giấc mộng này, giấc mộng về anh nhưng tôi nghĩ mình vẫn còn 1 lối thoát và nếu tôi cố gắng, tôi sẽ làm được. (Ảnh minh họa)
Tôi đọc nhiều câu chuyện về người thứ 3, có người thoát được như tôi, có người không thoát được, có người sẽ lấy được người đàn ông ấy, tôi không phán xét họ, tôi không có quyền.
Tôi chỉ muốn nói rằng, những người thứ 3 như chúng tôi cũng có liêm sỉ. Tôi cũng biết nghĩ và cũng có những người đàn ông như người mà tôi yêu. Anh không ích kỉ dùng lời ngon ngọt mà giữ tôi, anh thương tôi thực sự nên muốn tôi bỏ anh. Tôi thấy anh xứng đáng là người tôi yêu.
Mỗi người trong đời đều vấp phải sai lầm, rồi chúng ta sẽ trả giá bằng cách này hay cách khác. Còn tôi, lúc nào cũng khóc và tự dằn vặt bản thân. Tôi nhiều lúc đắm chìm vào nỗi đau mất anh, nhưng đã quá muộn rồi, anh không thuộc về tôi, và chỉ có thể mong gặp lại anh ở kiếp sau. Và nếu chúng tôi vẫn nợ nhau thì tôi mong sẽ được làm vợ anh".
Giờ tôi đang đi trên con đường của mình, con đường cô đơn đến hoang dại. Tôi chỉ muốn được ở bên anh lúc này, được tựa vào vai anh và thủ thỉ những lời yêu thương, thứ cảm giác mà tôi sẽ mất đi mãi mãi. Tôi chán cuộc sống khi phải nghĩ, anh đang vui vẻ bên người khác. Nhưng làm sao được, chết thì không thể, tôi còn nhiều thứ phải lo toan. Nhưng sống thế này có ý nghĩa sao, bao giờ tôi mới quên được anh. Nỗi đau nào rồi cũng sẽ vơi, tình yêu nào rồi cũng sẽ cạn nhưng xin đừng lấy mất quá nhiều thời gian của tôi. Tôi thật sự cảm thấy mệt mỏi quá rồi!
Theo VNE
Anh đi lấy vợ mà bảo tôi cứ chờ Tình yêu là thứ gì mà khiến con người ta lại đau khổ và mê muội như vậy? Biết rõ người ta không yêu thương mình, không cần mình, hoặc biết rõ họ có gia đình, có người khác rồi nhưng mình vẫn không thể từ bỏ họ được, vẫn cứ yêu mê mệt. Tôi và anh yêu nhau được một thời gian...