Yêu chơi đỡ buồn
Tôi thỉnh thoảng lại phải ngồi nhẫn nại nghe từ đầu tới cuối một câu chuyện tình. Người kể chuyện tình thường buồn, hoặc buồn cười, nhưng tựu trung là không có hậu. Sau một tình yêu thường là những cảm xúc rất phức tạp.
Với con gái, chia tay không phải là chỉ mất đi một người con trai và một mối tình.
Nếu bạn vẫn còn chờ đợi một tin nhắn của anh ấy: Thật ngây thơ, chứng tỏ bạn vẫn muốn tin rằng, sau tình yêu là tình bạn.
Nếu bạn ghen tuông cáu kỉnh khi bắt gặp bức ảnh người cũ vui vẻ bên bạn bè mới, đồng nghiệp thân, cô gái lạ: Thật mâu thuẫn, thâm tâm bạn muốn anh ấy phải buồn khổ đau đớn, thế mà bạn muốn anh ấy phải luôn cầu chúc điều may mắn hạnh phúc chóng đến với bạn?
Nếu bạn hãnh diện và kiêu ngạo vì nhanh chóng có bồ mới hay ho hơn người cũ: Thế hóa ra anh người cũ chỉ là “giai đoạn quá độ” trong lúc bạn chưa kiếm ra anh nào tử tế? Thế nếu bạn cũng chỉ là “giai đoạn quá độ” của anh bồ mới mà thôi, thì sao?
Nếu bạn thấy buồn nhưng luôn cầu chúc anh ấy hạnh phúc với những lựa chọn mới: Thực ra bạn đã yêu rất nhiều! Nhiều hơn tất cả những gì bạn đã được nhận!
Nên, đừng buồn. Những đóa hoa cô đơn sẽ nở với mùi hương quyến rũ nhất.
Video đang HOT
Còn con trai, thường sẽ kết thúc tình yêu bằng cách đi một mình tới quán nhậu mà chiến hữu hẹn, hay đi một mình tới quán cà phê, quán ăn, rạp chiếu phim, chuyến đi chơi mà bạn bè thân hò hẹn. Chàng sẽ đi một mình như thế cho tới lúc, có cô nàng nào đó từ một ngày nào đó lúc cúc đi theo chàng tới mọi chốn. Y như cô người yêu cũ.
Mọi việc thật là đơn giản và ít nhầm lẫn. Nếu sau lúc chia tay, người con trai vẫn còn mân mê chiếc điện thoại chờ tin nhắn hay nhắn tin cho cô bạn cũ, chứng tỏ anh chàng này có vấn đề trong tim hoặc trong đầu óc. Anh quá lụy tình hoặc anh đang mất thăng bằng trong cuộc sống. Nên, chia tay người yêu thì phải vui lên nào chàng trai. Hãy xóa số di động của cô ấy, và cho những kỷ vật tình yêu vào thùng các-tông mang đem cho ai đó! Bởi đơn giản, một ngày nào đó, có thể tất cả những thứ ấy sẽ làm tổn thương người con gái yêu bạn mai đây, biết không!
Chúng ta chỉ cần đủ mười tám tuổi và đủ mơ mộng, nghĩa là đủ trưởng thành về thể chất và xúc cảm là có thể bước vào tình yêu, nhưng chúng ta buộc phải điềm đạm và lý trí, tức là trưởng thành về tinh thần để chia tay tình yêu. Chia tay là một học phần bắt buộc để ta có được tấm bằng tình yêu. Vì rất đơn giản là, tôi chưa từng được gặp một người nào mà từ bé đến lớn chỉ quen một người, chỉ yêu một người, rồi sống với người ấy đến đầu bạc răng long!
Thậm chí, kể cả như thế đi chăng nữa, thì hiếm gì những cuộc giận hờn chia tay, gián đoạn tình yêu trong suốt cả cuộc đời trăm năm và cuộc tình kéo dài gần tám mươi năm ấy? Nếu bạn không học nổi cách chia tay bình yên và tôn trọng nhau, liệu bạn có còn cơ hội để quay trở lại với nhau?
Tôi thậm chí từng chia tay chồng một lần trong một cuộc li hôn đầy thị phi ở nhiều năm về trước. Thế nhưng chúng tôi đều không từng xúc phạm nhau dù chỉ một câu nói nào. Thậm chí chưa từng làm bất cứ điều gì gây khó khăn cho những mối quan hệ xã hội khác của người kia. Và những lúc khó khăn nhất, vẫn xuất hiện để giúp đỡ nếu có thể. Đó chính là lý do mà chúng tôi quay trở lại dưới một mái nhà, và cuộc chia tay đầy thị phi (từ đám đông xung quanh) vẫn là một kỷ niệm đẹp đẽ trong quá khứ. Để có thể nhìn vào đó mà quyết định sẽ sống tiếp trong tương lai như thế nào.
Tôi biết có những vết thương tình yêu không bao giờ hàn gắn được. Có một cô gái đã chia tay người chồng chưa cưới chỉ vì một câu nói sẵng của anh ấy. Cũng có một bạn trẻ nói với tôi rằng, sự lừa dối của cô người yêu cũ mãi mãi là vết thương sâu sắc trong tim, đến mức trở nên nghi ngờ “bọn con gái”!
Tôi chỉ nghĩ rằng, sau lúc chia tay, đúng sai buồn vui gì, hãy để cho tình yêu cũ ngủ yên, được không? Nếu không thể sống tốt với nhau tiếp, thì chí ít, đừng khơi lên mãi những thứ tồi tệ trong quá khứ! Hãy nghĩ ta đã từng yêu, nhưng nếu không có kết quả, thì cũng hãy coi như một lần yêu chơi đỡ buồn! Vì khi ấy, chúng ta đã vui sướng hạnh phúc biết bao nhiêu!
Theo VNE
Tôi quyến rũ em chồng vì chồng bất lực
Hơi ngạc nhiên một chút, nhưng rồi chúng tôi nhanh chóng cuốn vào nhau. Kể từ ngày lấy chồng, đến giờ tôi mới thực sự được thỏa cơn khát yêu đương.
ảnh minh họa
Gọi là chị dâu nhưng tôi thua em chồng tới 4 tuổi. Em chồng dù đã 26 tuổi nhưng chưa hề yêu ai dù trông em phong độ, đẹp trai còn hơn cả chồng tôi. Tôi và chồng yêu nhau từ khi tôi mới 19 tuổi, đang học năm thứ nhất trung cấp du lịch.
Tôi về làm vợ anh sau khi ra trường và đi làm ở một công ty lữ hành nội địa. Tình yêu của tôi và chồng mặn nồng, say đắm nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn và không ít lần tôi đã thầm cảm ơn anh về điều đó.
Thế nhưng sự thật tốt đẹp kia lại khiến tôi hoàn toàn thất vọng khi đêm tân hôn anh không thể cho tôi có được khoảnh khắc viên mãn của tình yêu vợ chồng. Anh vất vả, hì hục, khổ sở lao lên tụt xuống đến 5,7 lần rồi cuối cùng nằm vật ra giường trong tiếng thở dài đầy chán chường, bất lực.
Tôi tưởng rằng anh quá mệt mỏi vì lo toan cho đám cưới, rồi bị bạn bè, đồng nghiệp chuốc rượu nên không thể làm tròn phận sự của chú rể trong đêm tân hôn. Thế nên đến đêm sau, tôi lại háo hức chờ đợi. Nhưng rồi sự thất vọng ngày càng nhân lên bởi đêm nào cũng thế, vẫn là sự hì hục cố gắng đên vô vọng của chồng tôi...
Mang nỗi buồn khó tỏ cùng ai suốt mấy tháng làm dâu khiến tôi suy sụp. Từ một cô gái xinh tươi, khỏe mạnh, hay nói hay cười, tôi trở thành người trầm cảm, buồn bã và sụt cân.
Mẹ chồng và em chồng thấy tôi như vậy, đều rất lo lắng cho sức khỏe của tôi. Mẹ chồng còn tưởng tôi có em bé nên mới thay đổi tính nết như vậy. Bà vui mừng lắm, đi chợ lùng mua hết thức ăn nọ đến đồ bổ dưỡng kia để về tẩm bổ cho tôi.
Chồng tôi là người biết quá rõ nguyên nhân ấy nhưng vì sĩ diện, nên anh im lặng, không hề hé răng nói với bất kỳ ai.
Quá câng thẳng, bức xúc, tôi đổ bệnh thật sự. Không may là đúng lúc tôi ốm thì chồng tôi lại có chuyến công tác xa nhà. Mẹ chồng và em chồng phải thay nhau cơm nước, chăm sóc cho tôi ở bệnh viện. Được mấy hôm thì mẹ chồng vì có tuổi, lại phải thức đêm trông tôi mấy hôm đầu nên bà cũng đổ ốm, chỉ còn mình em trai chồng sau giờ làm tất tả vào bệnh viện chăm tôi.
Thấy tôi buồn, nhiều hôm em ở lại an ủi, trò chuyện cùng tôi đến lúc bệnh viện đóng cửa em mới về. Sau 10 ngày nằm viện, tôi về nhà cũng là lúc chồng tôi hết đợt công tác. Ở với chồng nhưng tôi chẳng có chút hứng thú gì vì lúc nào tâm trí tôi cũng mường tượng đến vòng tay ấm áp, hơi thở nóng hổi và tiếng đập dồn dập của trái tim trai trẻ khi em chồng bế tôi ra xe taxi để đi cấp cứu tại bệnh viện.
Nhân dịp chồng có chuyến công tác mới, không kìm được lòng mình, tôi chủ động gợi tình em trai chồng.
Tối, tôi chọn bộ váy ngủ khêu gợi, dùng loại nước hoa có mùi thơm nồng nàn quyến rũ và len lén mở cửa phòng em trai khi biết chắc chắn mẹ chồng đã say giấc ở tầng dưới.
Hơi ngạc nhiên một chút, nhưng rồi chúng tôi nhanh chóng cuốn vào nhau. Kể từ ngày lấy chồng, đến giờ tôi mới thực sự được thỏa cơn khát yêu đương.
Tôi biết mình có tội với chồng, có lỗi với cả em trai chồng nữa, nhưng hãy thương lấy tôi, đừng gán cho tôi tội suy đồi đạo đức bởi tôi cũng chỉ là một người phụ nữ yếu đuối.
Theo VNE
Tôi có nên trở thành 'bà mẹ đơn thân'? Ở tuổi 36, Quỹ thời gian không còn nhiều cho việc sinh nở của người phụ nữ, tôi vẫn chưa tìm cho mình được một người để kết hôn nhưng lại khao khát có một đứa con. Tôi đang phân vân không biết có nên trở thành "bà mẹ đơn thân" hay không? Ảnh minh họa Mỗi tối, đối diện với căn nhà...