Yêu bạn thân của chồng, tôi không hối hận
Tôi ly dị chồng, đến với anh và chung sống hạnh phúc. Tôi cảm thấy thoải mái và hạnh phúc viên mãn với người bạn thân của chồng, bởi đó là người đã cưu mang tôi, đã cùng tôi vượt qua bao khó khăn sóng gió. Anh đến với tôi như một người anh trai, người đàn ông thấy tôi khổ sở mà thương cảm. Thế rồi, chúng tôi hàn gắn hai trái tim tổn thương và rồi chúng tôi yêu nhau, hạnh phúc ấm êm.
Còn nhớ cái ngày anh đi qua nhà, định tạt vào nhà thằng bạn thân chơi vì có khi nay nó ở nhà vì cuối tuần. Đùng một cái bát cơm văng ra ngoài cửa, anh giật bắ.n mình, ngó vào trong nhà, thấy cậu bạn thân đang tú.m tó.c vợ mà tát lia lịa. Tôi ngước mắt lên, nước mắt đầm đìa và bắt gặp ánh mắt anh đang lén nhìn trộm, ngượng ngùng và xấu hổ, tôi chạy vội lên nhà, còn chồng mình thì đứng dậy mời vào bạn vào nhà uống nước.
Chồng tôi không ngớt lời: “Số tôi khổ ông ạ, lấy phải con mụ vợ ăn hại. Chẳng làm gì ngoài việc ở nhà dọn nhà, lau nhà, trông con vậy mà tháng nào cũng ngửa tay ra xin tiề.n. Người ta đã đưa cho rồi thì biết thân biết phận đừng có mà xin nữa, tiêu pha cho nó hạn chế, cứ hoang phí. Không đi làm chỉ được cái ăn bám, lại còn lắm mồm. Tôi cờ bạc mặc tôi, liên quan gì nhà nó, tôi được tôi thua là tiề.n của tôi, nó có cho tôi tiề.n đán.h bạ.c đâu mà phải nhiều lời. Tôi điên không chịu được, tôi tẩn cho nó bao nhiêu trận rồi mà nó không kinh, cứ lèo nhèo”.
Tôi đang hạnh phúc bên anh (ảnh minh họa)
Nói rồi, chồng tôi rót nước chè, còn anh bạn thì ngậm ngùi, không nói câu nào đứng dậy xin phép ra về. Xem ra anh đã vào không đúng lúc. Lúc ra cửa, anh ấy chỉ ngoảnh lại nói một câu: “Ông đã bao giờ thử làm việc nhà, trông con cho vợ ông chưa hay chỉ mỗi việc đưa tiề.n?”. Lời nói ấy dù chỉ ngắn ngủi nhưng khiến tôi cảm thấy xúc động vô cùng, ước gì chồng tôi hiểu được tâm tư như thế thì tôi đâu phải khổ thế này? Có sung sướng gì phận người đàn bà ăn bám chồng.
Video đang HOT
Thế rồi, sau lần ấy, tôi ngượng ngùng mỗi khi gặp lại anh bạn thân của chồng. Anh cũng thường xuyên tới nhà tôi chơi hơn, giống như chuyện dò xét xem chồng còn hay đán.h đậ.p tôi không. Tôi cũng cảm thấy được an ủi phần nào mỗi khi anh ấy tới, cảm thấy bớt sợ hơn và dần chuyện anh tới nhà chơi thành thói quen. Cứ cuối tuần anh không tới là tôi lại mong ngóng.
Nhiều lần anh có ý muốn ở lại nhà tôi ăn cơm và cùng vợ chồng tôi nấu món ăn. Tôi cũng trổ tài bếp núc cho anh thấy. À, thì ra tôi nấu ăn ngon vậy, trước giờ chồng tôi chưa từng khen tôi một câu, cuộc sống vợ chồng tẻ nhạt khiến tôi không còn cảm hứng nữa, nhưng sự động viên của người bạn thân chồng khiến tôi thấy phấn chấn và động lực hơn. Anh đến nhà tôi ăn uống cũng thường xuyên hơn.
Tôi không còn là người vợ khổ sở trước đây nữa (ảnh minh họa)
Rồi anh hẹn riêng tôi đi uống nước. Những lần ấy tôi phải trốn chồng. Rồi không hiểu sao, tôi bắt đầu thấy thích anh, nhớ anh. Lần ấy, anh cầm tay tôi và nói &’anh thương em, thật tội nghiệp cho em’. Anh nhìn ra vẻ đẹp trong tâm hồn tôi, nhìn thấy những đức hạnh tốt của tôi, vậy mà cuối cùng tôi lấy phải người chồng vũ phu như vậy. Anh không đồng ý thái độ của chồng với tôi, anh đã nắm tay tôi và nói sẽ cùng tôi vượt qua sóng gió này. Anh muốn được bên tôi, được chở che và bảo vệ tâm hồn trong sáng của người phụ nữ này. Tôi xúc động, gật đầu đồng ý dựa vào vai anh suốt quãng đời còn lại.
Tôi ly dị chồng, đến với anh và chung sống hạnh phúc. Tôi không dám nói quá sớm nhưng những gì chúng tôi dành cho nhau tới giờ phút này cũng đủ để tôi không ân hận về quyết định của mình. Tôi yêu anh, yêu người cha của con tôi và chúng tôi đang vui vẻ. Tôi tin rằng, người đời có thể chê cười tôi nếu họ không hiểu chuyện nhưng lương tâm tôi không làm gì sai cả, tôi thấy mình xứng đáng được như vậy, xứng đáng có được hạnh phúc. Tại sao cứ bắt tôi phải sống cùng người đàn ông vũ phu kia?
Theo Eva
"Vợ ơi, cứ chui vào chăn là anh... sợ"
Bàn tay chồng sờ vào làn da khô nẻ, nhám nháp, ngửi thấy mùi ngai ngái hôi hôi mấy ngày không tắm của vợ mà "khóc" thầm: "Thời oanh liệt nay còn đâu!".
Trời rét tái tê, một mình với đủ loại chăn êm đệm dày cũng không đủ ấm. Người ta đua nhau tìm đến một loại chăn thần kì, "chăn 37 độ". Bảo sao mà các nam thanh nữ tú mùa hè không thấy cưới nhau, toàn nhằm cuối năm trời rét căm căm mới rủ nhau xây tổ ấm.
Chồng và vợ tính đến nay đã "sưởi ấm cho nhau" được hai mùa đông. Mùa đông đầu tiên, chồng hạnh phúc lắm vì có vợ sưởi ấm "từ ngoài vào đến tim". Mỗi tối, chồng chỉ mong mau chóng cơm nước xỉa răng, quýnh quáng làm vệ sinh cá nhân, mắt trước mắt sau là lên trùm chăn "hú hí" với vợ. Mà vợ cũng tuyệt vời lắm nhé, mùa đông khô nẻ là thế nhưng người vợ lúc nào cũng mịn màng, thơm mát.
Được vuốt ve làn da trơn mịn của vợ, lại ngửi mùi hương hoa sữa tắm thoang thoảng, Chồng chỉ có nước "quên hết sự đời". Đến cơ quan, nghe các anh kêu ca vợ các huynh ấy như bà thím, bừa bộn lôi thôi, chả chú ý vệ sinh ăn mặc gì cả, mùa đông lại càng khiếp. Chồng cứ ngỡ đó là chuyện chỉ có ở hành tinh khác, lăn ra cười, thì bị ăn mấy cái cốc đầu và lời hăm dọa: "Chưa đến lúc của chú mày đấy!"
Mùa đông năm ngoái chồng đã được mở rộng tầm mắt! Thời gian trôi đi, hà cớ gì con người không thay đổi. Vợ cũng đã thay đổi thật rồi! Nhưng thay đổi của vợ làm chồng... méo mặt.
Vừa đi công tác về đến sân bay, nghe dự báo thời tiết nói sắp đón đợt rét đầu mùa, chồng nghĩ đến "thiên đường dưới tấm chăn" mà "nóng" hết cả người. Vội vội vàng vàng về, qua cửa hàng hoa còn mua cho vợ một bó rõ to, rõ đẹp, rõ thơm, nghĩ đến vợ cũng thơm cũng đẹp như bó hoa này đang ở nhà đợi chồng mà ngoác miệng cười mãi.
Cơm nước xong, chồng tắm táp, kì cọ tinh tươm thơm lừng chui vào chăn đợi cợ. Vợ rửa dọn xong cũng chui vào chăn ôm chồng. Không thấy mùi hương quen thuộc, chồng nhắc khéo: "Ơ, vợ còn phải làm gì không?".
"Người ta chỉ chế.t vì rét chứ có ai chế.t vì bẩn đâu!" - vợ "tuyên ngôn" (Ảnh minh họa).
Vợ cười mê hồn: "Chỉ còn phải "làm thịt" chồng thôi!".
Chồng cố vớt vát: "Ớ, em tắm chưa?"
"Lạnh lắm chồng ơi, vợ thay quần áo thôi, mai tắm một thể!"
Và thế là chồng với vợ vẫn "làm việc" như thường nhưng ý định làm 3 "tập" lúc đầu thì nay chỉ thực hiện được 1/3 kế hoạch, vì chồng tụt hứng, không "ngóc đầu" lên nổi nữa.
Sáng dậy, thấy đôi tất bẩn của vợ để trên ghế, chồng vào nhà vệ sinh, tiện tay đem ném vào máy giặt luôn. Lúc chuẩn bị đi làm, vợ í éo hỏi chồng đôi tất.
"Chồng bỏ vào máy rồi, thành màu cháo lòng rồi vợ còn để trên ghế thế?"
"Vợ mới đi được một hôm mà, hai hôm mới thay chồng ơi, trời lạnh lắm, hạn chế thay giặt!"
Chồng khởi đầu mùa đông với vợ như thế đó. Suốt mùa đông, chu kì tắm giặt của vợ... cùng nhịp với thời tiết.
Trời nắng ấm thì vợ rình rang tưng bừng cả ngày tắm gội, giặt quần nhỏ áo to đến mấy chậu. Hôm đó là ngày chồng hạnh phúc nhất, cũng "nhiệt tình" nhất. Vợ lại là vợ thơm tho, láng mịn của ngày xưa.
Những khi có đợt rét kéo dài chục ngày nửa tháng, lại mưa phùn gió bấc nữa thì đúng là ác mộng với chồng. Quần áo mặc 1, 2 lần vợ treo lên mặc tiếp, đến khi không thể cố được nữa mới chất đống trong máy giặt, đợi nắng ấm lên giải quyết. Áo sáng màu còn được giặt, chứ áo tối màu không nhìn thấy bẩn thì vợ "bơ" luôn, không cần giặt cho đỡ "tốn nước, tốn xà phòng lại nhanh hỏng quần áo".
Kinh khủng nhất là tất bẩn, áo chíp vợ cũng tận dụng, dùng 1 lần chưa vội giặt ngay. May mà quần chíp vợ không thực thi chính sách đấy!
Vợ cũng quên hẳn luôn việc trước đây vợ thích nhất: tắm trước khi lên giường với chồng. "Mùa đông có ra mồ hôi đâu chồng, có bẩn đâu, cần gì phải tắm hàng ngày!" - vợ biện minh.
"Với lại, lạnh thế này. Người ta chỉ chế.t vì rét chứ có ai chế.t vì bẩn đâu!" - vợ "tuyên ngôn".
Bàn tay chồng sờ vào làn da khô nẻ, nham nháp, ngửi thấy mùi ngai ngái hôi hôi mấy ngày không tắm của vợ mà "khóc" thầm: "Thời oanh liệt nay còn đâu!".
Có hôm vợ đi liên hoan với công ty về muộn, thấy chồng đang nằm ôm gối đọc sách, vợ trong hơi men nhảy lên giường đòi "yêu" chồng. Chồng cảm kích sự nhiệt tình của vợ lắm lắm, nhưng mùi rượu, mùi nước hoa, mùi thuố.c l.á, bụi đường... đủ thứ hỗn độn làm chồng choáng váng. Thêm mùi của đôi tất vợ đi mấy ngày không thay, không rửa chân, chồng đã bịt mũi rồi mà còn muốn... ngất xỉu! Tìm đâu cảm hứng yêu đương đây!
Sáng đang thay quần áo đi làm, thấy vợ cầm cái lọ nhỏ nhỏ xịt xịt lên người. Chồng ngạc nhiên:
"Ớ, vợ mới dùng nước hoa à? Vợ lúc nào cũng tôn thờ mùi tự nhiên của cơ thể mà".
Vợ thẹn thùng: "Vợ mới mua. Mùa đông không phải ngày nào cũng tắm được, vợ dùng nước hoa để... bù đắp".
Tối muộn, ngồi trước máy tính làm việc, nghĩ đến cái chăn thiên đường nay không còn, chồng cũng nấn ná chưa muốn lên giường. Một bàn tay ôm cổ chồng, hơi ấm của vợ lan tỏa.
"Vợ đợi chồng mãi" - vợ thủ thỉ.
Chồng chưa kịp đê mê thì mùi nước hoa sộc ngay vào mũi.
"Tối vợ còn xịt nước hoa???"
"Mùi hoa nhài đó chồng. Chồng vẫn thích mùi sữa tắm của vợ còn gì. Điều kiện không cho phép ... tắm nên vợ dùng thay. Giống không chồng?"
Chồng bước đến giường từng bước nặng nề như chân đeo đá tảng. Mong cho mùa đông nhanh qua!
Theo afamily
Vợ như gà rù, chồng "tông xoẹt tông" Vợ chồng anh chị đi ngoài đường, ai cũng nghĩ chị là ôsin. Bạn bè ái ngại khuyên nhủ thì chị nhảy dựng lên bào chữa cho cái sự cẩu thả của mình. Vợ càng cẩu thả, chồng càng điệu đà Khi mới yêu nhau, anh Quang Anh (Phúc Xá, Hà Nội) lúc nào cũng trầm trồ khen ngợi vẻ đẹp dịu dàng,...