Yêu anh, chưa bao giờ là điều em hối hận
Vì với em, hạnh phúc không phải là đích đến mà là quãng đường ta đã và đang đi.Nếu ngày mai – 21/12 – thực sự là Ngày tận thế, tự đáy lòng mình em cũng chẳng còn một chút vấn vướng, luyến tiếc hay đớn đau. Bởi em biết, hạnh phúc trên thế gian này không nằm ở đích đến, ở điểm cuối cùng ta sánh bước bên nhau, mà ở những chặng đường khó khăn, vất vả, buồn vui chúng ta từng trải qua, cùng nhau.
Là những ngày đầu mới quen, anh tặng em những món quà rất bé nhưng bất ngờ. Sự kì công và chu đáo của anh khiến em cảm động. Tim mình ấm lên giữa ngày đông giá lạnh, thật quý giá biết bao.
Là ngày em than đói bụng, nói ước gì được ăn pizza ngay. Chưa đầy nửa tiếng sau đã thấy anh đứng trước cửa, anh bảo “Người giao pizza đây!”. Trời khi ấy đầy mưa bụi và rét mướt, em ôm chặt lấy anh, không chút ngại ngần.
Là ngày em hờn dỗi vu vơ khiến anh bực bội. Bằng sự bướng bỉnh được nuôi dưỡng từ nhỏ, em để lại cuộc nói chuyện dang dở, chạy ra khỏi phố. Khi đó chúng mình đang ở một thành phố xa lạ, đường lạ lẫm em không sao nhớ nổi. Anh chạy ngay theo sau, kéo em vào lòng. “Đừng đi. Anh thương. Anh đang giận lắm nên không xin lỗi em được. Đợi anh hết giận anh sẽ xin lỗi em. Về với anh, đừng đi!”
Em luôn thấy hạnh phúc khi cùng anh trải qua rất nhiều kỷ niệm (Ảnh minh họa)
Là ngày hai đứa mình bất ngờ gặp tai nạn giao thông trên phố, ngay khúc cua. Xe đổ ra đường nhưng anh chẳng bận tâm tới chiếc quần bị rách, tới bàn tay xước da đến chảy máu, chỉ lo tay em trầy xước chút xíu nào. Vào tới cửa hàng nơi mình ăn tối, anh dùng khăn ướt lau sạch máu và vết bẩn trên tay cho em, anh bảo thương em tay sau này có sẹo, để anh đền bù bằng cách yêu em cả cuộc đời sau này, được không. Khoảnh khắc đó, tim em rung lên, nước mắt hạnh phúc ở đâu trào ra, em biết mình thuộc về nhau.
Video đang HOT
Là ngày anh bất ngờ gọi em xuống dưới nhà, anh đã đợi trước cổng. Anh ôm em thật chặt và hôn em thật sâu, thật vội. “Không dưng nhớ em, anh đến. Vì biết đâu thế giới tận thế đến nơi rồi…” Em cười nhưng cũng vòng tay ôm anh thật chặt. Hạnh phúc với người ta phức tạp nhưng với chúng ta, với em, hạnh phúc chỉ đơn giản những lúc như thế này.
Là ngày chúng ta ngồi bên nhau trên khoảng sân thượng ngợp gió, nói với nhau những dự định về tương lai, những điều lưu luyến trong quá khứ. Anh bảo nếu ngày tận thế là thực, anh muốn cùng em, làm nhiều việc hơn nữa. Đi chơi thật xa, nắm tay em khi hoàng hôn, uống trà sữa cùng em lúc mặt trời mọc, ra biển mùa đông, trốn nắng mùa hè và hôn em giữa trời chói chang nắng… Những dự định chúng mình sẻ chia với nhau, dù về tương lai hay quá khứ, anh đều nói muốn có em đi cùng. Cảm giác ấy thật tuyệt biết bao, anh nhỉ?
Nếu ngày tận thế là có thật, thật buồn khi chúng ta không thể đi hết quãng đường với nhau. Nhưng em luôn vui khi biết chúng ta đã dành cho nhau những điều tuyệt vời nhất. Yêu anh, chưa bao giờ là điều em hối hận. Nếu ngày tận thế là có thật, em vẫn nguyện sống để yêu anh, yêu anh thêm nhiều lần nữa, ở những kiếp sau nữa.
Được không anh?
Theo Tiin
Chồng già ham "yêu" hơn vợ trẻ
Bi kịch hôn nhân của tôi tới từ việc dù có tuổi nhưng chồng tôi lại quá ham "yêu".
Tôi lấy anh trong sự phản đối gay gắt của người thân. Sự phản đối đó chỉ đến từ phía gia đình tôi, còn với gia đình anh ấy, mọi người đều hết mình ủng hộ. Chính vì lẽ đó, tôi càng có thêm động lực để tiến vào một cuộc hôn nhân mà ở đó có sự mất cân bằng về tuổi tác, cuộc hôn nhân chồng già vợ trẻ.
Tôi là người phụ nữ đã qua một lần đò. Cuộc hôn nhân ấy tan vỡ sau hơn 2 năm chung sống. Lí do cho sự đổ vỡ ấy là vì tôi không thể có con. Sau lần ly hôn đó tôi gục ngã. Có quá nhiều nỗi đau khổ dồn dập xuống đầu tôi. Tôi đớn đau trước sự thật tôi không thể có được thiên chức làm mẹ như bao người phụ nữ bình thường khác. Nhưng càng uất hận hơn khi người chồng mà tôi rất mực yêu thương lại giũ bỏ tôi ngay khi biết tôi chẳng thể có con để rồi vội vã cưới một người đàn bà khác.
Dù sao tôi cũng chỉ là một người phụ nữ, tôi cũng cần có một người đàn ông bên mình trong quãng đời còn lại để bớt hiu quạnh. Nhưng việc tìm kiếm hạnh phúc của tôi khó khăn hơn những người phụ nữ đã qua một đời chồng khác dù tôi còn rất trẻ. Cái nguyên nhân không thể có con của tôi giống như một trở ngại quá lớn mà bất cứ người đàn ông nào muốn tiến tới với tôi cũng đầu ngán ngẩm quay đầu bỏ đi. Nhưng anh thì khác.
Sự chênh lệch tuổi tác khiến chúng tôi bất đồng quan điểm về rất nhiều điều (Ảnh minh họa)
Anh chỉ kém bố tôi vài tuổi. Con cái của anh đều đã trưởng thành và khá giàu có. Ở độ tuổi đó anh không đòi hỏi tôi chuyện con cái. Và đấy là lí do giúp tôi trút bỏ được gánh nặng của mình. Về phía gia đình tôi, bố mẹ tôi không muốn tôi lấy một người mà về tuổi tác kém họ không đáng là bao. Thoạt đầu tôi nghĩ, tôi còn phải đối diện với sự phản đối từ các con của anh ấy nhưng không hiểu sao các con anh - những người mà tôi chỉ hơn họ vài tuổi lại rất ủng họ chuyện tôi về góp gạo thổi cơm chung cùng bố. Vậy là tôi lấy anh, dù tôi cũng dự liệu được rằng, phía trước còn khá nhiều khó khăn.
Về làm vợ anh, cuộc sống của tôi khá an nhàn. Người đàn ông từng trải như anh giúp đỡ tôi được rất nhiều việc trong gia đình. Tôi dường như không bị những công việc nội trợ bủa vây vì có sự trợ giúp từ anh. Khi bắt đầu bước vào hôn nhân, tôi đã hình dung ra cảnh vợ chồng tâm sự, chia sẻ vui buồn cùng nhau trong những năm tháng sắp tới, cùng nhau tận hưởng và trải nghiệm cuộc sống vì chúng tôi không vướng bận chuyện con cái. Nhưng tôi đã lầm. Sự chênh lệch tuổi tác khiến một lần nữa hôn nhân với tôi thành bi kịch.
Những nỗi niềm, những vui buồn trong cuộc sống của tôi, tôi không thể nói được cùng anh. Sự khác nhau giữa hai thế hệ khiến chúng tôi có những bất đồng lớn trong suy nghĩ, cách nhìn nhận vấn đề. Đôi lần, tôi muốn tình cảm vợ chồng thêm nồng thắm, muốn có những cuộc đi chơi, dã ngoại chỉ có hai vợ chồng nhưng anh gạt phăng đi vì nói còn trẻ trung gì nữa đâu mà làm thế. Vậy là tôi dần co mình lại, những tưởng được cùng chồng san sẻ mọi điều thì ngược lại, tôi phải ôm những tâm sự ấy một mình.
Đó chưa phải là tất cả. Chuyện tình dục với tôi thực sự là một ám ảnh. Tôi cũng đã từng nghĩ tới việc chênh lệch tuổi tác sẽ là một vấn đề với vợ chồng tôi. Nhưng theo suy nghĩ của tôi, xưa nay chuyện chồng già vợ trẻ, chỉ có người vợ thèm muốn hơn chồng mà sinh lục đục. Mà nếu theo quy luật đó thì gia đình tôi sẽ yên ấm. Vì một lẽ cuộc sống của tôi giờ đây, những giá trị tình cảm, những sự vỗ về, động viên, chia sẻ từ phía người bạn đời quan trọng hơn rất nhiều những nhu cầu về thể xác. Khao khát bản năng tôi có nhưng không phải là vấn đề khiến vì thế mà vợ chồng tôi bất hòa. Tôi hoàn toàn thông cảm được cho chồng nếu như sức khỏe và những ham muốn ở tuổi đó không cho phép anh ấy hòa nhịp trọn vẹn cùng tôi. Nhưng thật trớ trêu, mọi việc với tôi lại ngược lại.
Tôi mệt mỏi vì phải chiều theo những ham muốn quá mức của người chồng nhiều tuổi (Ảnh minh họa)
Mặc dù đã có tuổi nhưng chồng tôi khá khỏe mạnh. Nhìn dáng vẻ bề ngoài của anh ấy không ai nghĩ rằng trong chuyện tình dục anh ấy lại ham muốn tới như vậy. Có lẽ do vợ mất đã quá lâu, không có người bạn đời cùng trải nghiệm "chuyện ấy" nên những ham muốn ấy tích tụ lâu ngày thành ra khao khát mãnh liệt. Những ngày đầu mới về chung sống cùng nhau, chồng tôi khiến tôi phát sợ vì sựu đòi hỏi của anh ấy. Tôi tự nhủ có kẽ khi chung sống cùng nhau lâu hơn, chồng tôi sẽ giảm được số lần quan hệ vì khao khát ấy đã được thỏa thê. Nhưng càng ngày những ham muốn của anh ấy càng mạnh mẽ. Dường như độ tuổi hồi xuân cộng với sự nín nhịn bao năm qua cho anh ấy cái khao khát dữ dội tới như vậy.
Việc tôi không thể có con càng làm cho anh ấy thỏa thích đòi hỏi và tận hưởng tình dục mà không phải lo lắng điều gì. Tôi mệt nhoài vì những đòi hỏi của chồng mà không biết phải làm sao. Một người phụ nữ chịu thương tổn như tôi không cần thiết "chuyện ấy" nhiều đến thế nhưng chồng tôi lại chỉ biết đến nó mà thôi. Giá mà anh ấy biết cân bằng giữa tình cảm và tình dục thì tốt biết bao, đằng này, vì chênh lệch tuổi tác, anh ấy chẳng biết tôi cần gì, muốn gì, suy nghĩ những điều gì. Thứ duy nhất mà anh ấy muốn cùng tôi là làm "chuyện ấy".
Nhiều đêm nằm bên chồng tôi chợt nhận ra rằng, dường như với chồng tôi, việc lấy tôi giống như để thỏa mãn nhu cầu sinh lí mà thôi. Và dường như, con cái của anh cũng muốn tìm cho bố một người bạn tình hơn là bạn đời. Tôi muốn nũng nịu, muốn được yêu thương, muốn làm những việc lãng mạn khác cùng chồng thì ở độ tuổi đó anh ấy không còn nghĩ và làm những điều ấy. Và thay vì những lời chia sẻ tâm tình cùng nhau, sự giao lưu, gắn bó tình cảm giữa tôi và chồng chủ yếu thông qua chuyện đó.
Giờ đây tôi thực sự chán nản với cuộc hôn nhân này, chán nản với người chồng già nhưng lại quámạnh mẽ trong tình dục. Nhưng tôi lại không dám vứt bỏ cuộc hôn nhân này vì tôi sợ người đời sẽ cười chê. Trái tim yếu đuối của tôi không còn đủ sức để chịu thêm bất cứ sự dày vò nào khác. Tôi phải làm gì lúc này, lẽ nào với chồng tôi, chỉ có tình dục là thứ gắn kết vợ chồng?
Theo Eva
Đớn đau yêu người cùng huyết thống Biết tình yêu ấy là không được phép nhưng chúng em không thể nào rời xa nhau. Em và anh ấy là anh em con chú con bác. Từ nhỏ chúng em đã chơi thân với nhau, lớn lên tình cảm chuyển dần thành tình yêu. Chúng em biết tình yêu của chúng em là " loạn luân", không được pháp luật công...