Yêu anh!
Hôm nay là ngày thứ 2 em cảm nhận được những giây phút không còn anh bên em anh ạ. Em không ngờ nó lại khó khăn với em đến thế! Ngày đầu tiên em quyết tâm không nhớ đến anh nữa, không nhắn tin cho anh nữa…anh ko biết nó khó với em như thế nào đâu.
Có những lúc tự dưng nước mắt cứ chảy ra khi em đang cảm nhận sự cô đơn, trống trải và thiếu vắng anh. Ngày thứ nhất trôi qua, tự dối lòng mình là em sẽ không buồn, không nhớ anh, không cần anh nhưng anh ạ đấy chỉ là tự dối lòng mà thôi. Em nhớ anh nhiều lắm, em muốn nhìn thấy anh, muốn lại được ngồi sau xe anh lang thang trên phố , ôm anh thật chật chặt để cảm nhận sự bình yên đến lạ lùng…Em muốn …nhiều lắm anh ạ mà cũng không nhiều…em chỉ cần có anh thôi. Sang ngày thứ 2, tỉnh giấc là những hình ảnh, ký ức về anh lại hiện ra trong em…
Trời không còn mưa nhưng sao em càng nhớ anh, em thấy mình như cạn kiệt sức lực không còn muốn gì, chỉ muốn đắm mình trong những bài hát buồn như để cố gắng tìm lại hình bóng anh mặc dù em biết mình sẽ buồn, sẽ khóc…Một mình lang thang trên đường em cố tìm anh trong dòng người hối hả. Em bước như vô hồn, nước mắt chỉ trực trào ra, em mong đường về nhà thật dài để em hi vọng sẽ nhìn thấy anh. Một ngày trôi qua, mà sao em thấy dài thế hả anh, nỗi nhớ anh đang cào xé con tim yếu ớt của em. Cũng biết yêu là sẽ đau, chia tay là sẽ khổ nhưng chưa bao giờ em lại ngờ được rằng nỗi đau ấy lại lớn đến thế. Em lại đang khóc đấy anh có biết không, em ước rằng anh sẽ chạy đến…ôm em vào lòng để em được khóc trong niềm hạnh phúc khi biết có anh bên đời em!Em yêu anh…yêu nhiều lắm!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình ta đành lỡ
Anh thân yêu! Không biết giờ này anh đang làm gì nhỉ? Chẳng hiểu sao hình bóng của anh nó luôn len lỏi trong tâm trí của em mọi lúc, mọi nơi. Và lúc này đây, khi nhịp sống của một ngày đang lắng xuống: Em lại nhớ đến anh!!! Buồn, anh nhỉ?
Đã hơn một lần, em dặn lòng phải coi anh như một người bạn, một người anh, một đồng nghiệp. Vậy mà ... chưa thể hay không thể làm được điều đó? Em biết mình cũng là một cô gái có nghị lực, mọi việc khó em đều cố gắng làm được. Vậy nhưng, phải ép mình không nghĩ đến anh là một nhiệm vụ quá khó với em. Anh àh, em biết mình cũng không phải là kẻ yêu đơn phương. Tuy nhiên, có lẽ giờ em sống trong hoàn cảnh còn khổ hơn cả những kẻ yêu đơn phương. Nếu trong hoàn cảnh ấy, em sẽ chạy lại gần anh, sẽ hét lên thật to "Em yêu anh" rồi muốn ra sao cũng được. Vậy mà, em chẳng biết làm gì cả, ngoài việc trả anh về với khoảng trời riêng của mình. Thật khó nói hết cảm xúc của mình mỗi khi bên anh, nhưng chốt lại một câu "EM RẤT HẠNH PHÚC".
Trên những chuyến xe đường dài chúng ta đã đi, được ngả vào vai anh ngủ một giấc dài, em ước rằng quãng đường kia cứ dài mãi. Được anh chăm sóc mỗi khi đi nghỉ mát, đi chơi, em đã quen mất rồi. Vậy nên, giờ đi đâu thiếu anh, em thấy niềm vui trở nên khiếm khuyết...Và những lần anh đi công tác xa, em vẫn lui lại nơi bàn làm việc của anh để như kiếm tìm một hơi ấm quen thuộc mà ngày ngày em vẫn phải thấy nó... Chẳng hiểu anh dùng biện pháp gì mà con tim em vốn bướng bỉnh vậy mà vẫn phải đập loạn nhịp khi gặp anh? Con tim em từng đau, từng nghẹt thở, từng nghẹn ngào, nhưng cũng từng chấp nhận và mong cho hạnh phúc của anh luôn trọn vẹn. Em không muốn làm xáo trộn những gì đã trở thành hạnh phúc của người khác. Dẫu biết rằng sau đó mình sẽ đau. Em thực sự cảm ơn cuộc sống đã đưa anh qua quãng đường em đi. Em đã thấy rất hạnh phúc, dù mọi thứ đều mong manh. Em đã được sống với suy nghĩ, và cảm xúc của mình, những hạnh phúc bên anh. Có lẽ, em cần biết rằng như vậy là quá đủ với em, để giải quyết một vấn đề không nên tránh mà cần phải đối mặt, đối mặt với anh. Lại một lần nữa coi anh "...". Có lẽ nhiều lúc em đã làm anh phải suy nghĩ, đã làm anh không vui. Em biết anh cũng muốn như vậy, anh cũng muốn trở về với hạnh phúc của mình. Em sẽ giúp anh làm điều đó, cũng là giúp em, và giúp cho một người nữa đến với em không chỉ là "Trái tim bên lề". Đừng nói với em câu này anh nhé: "Nói yêu nhau thì dễ Chắc gì yêu nhau lâu" Bởi vì, em yêu anh thật lòng, bởi vì em muốn anh hạnh phúc, và cũng...vì em không muốn anh "quên" em, mà anh hãy "cất" em vào một góc nhỏ trong trái tim anh nhé. Anh àh, yêu anh nhiều nhưng tình ta đành lỡ!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nhưng giây phút không còn anh bên cạnh Hôm nay là ngày thứ 4 em cảm nhận được những giây phút không còn anh bên em anh ạ. Em không ngờ nó lại khó khăn với em đến thế! Ngày đầu tiên em quyết tâm không nhớ đến anh nữa, không nhắn tin cho anh không điện thoại và quyết tâm không bao giờ gặp lại anh nữa, nhưng anh không...