Xúc động mẹ chồng U70 nhặt ve chai nuôi con dâu chạy thận suốt 12 năm
Sau khi sinh con đầu lòng, chị Liễu mắc trọng bệnh tới tận bây giờ nhưng may có mẹ chồng hỗ trợ.
Chị Liễu và mẹ chồng
Tính đến hiện tại, chị Lê Thị Thúy Liễu (38 tuổi, quê ở huyện Gò Công, tỉnh Tiền Giang) đã làm dâu của mẹ chồng Võ Thị Huệ (68 tuổi, hiện sống ở quận 8, TP HCM) được 12 năm. Chị sinh cho mẹ chồng 3 đứa cháu nội, bé nhỏ nhất đã 5 tuổi. Những tưởng cuộc sống sẽ tràn ngập niềm vui với tiếng cười đùa của con cháu nhưng giờ đây nước mắt của chị Liễu đã cạn khô vì chị mắc trọng bệnh.
Bà mẹ 3 con cho biết, chị và ông xã trước đây làm cùng công ty. Lúc anh dẫn chị về ra mắt, chị khá lo lắng vì sợ mẹ chồng khó tính, nhưng khi gặp rồi chị mới biết mẹ dễ tính, thoải mái nhường nào. Về phía cô Huệ, cô đã có ấn tượng tốt về nàng dâu ngay từ lần gặp mặt đầu tiên. “Thấy nó hiền hậu nên cô thương ngay từ lúc đầu gặp mặt luôn. Cô thương con dâu như con gái vậy”, cô Huệ tâm sự.
Cô Huệ làm nghề thu mua ve chai, thu nhập bấp bênh, hôm nào nhiều thì kiếm được 200-300 nghìn, ít thì kiếm được 100 nghìn, nhưng có hôm chỉ kiếm được vài chục nghìn. Chồng cô trước làm nghề chạy xe ôm, nhưng giờ sức khỏe yếu nên ông đi làm bảo vệ ở quán ăn với mức lương 3 triệu/tháng. Tuy khó khăn là vậy nhưng ngày con trai lấy vợ, bà vẫn đi vay mượn khắp nơi để lo cho con một đám cưới đàng hoàng, đầy đủ.
Sau khi kết hôn, vợ chồng chị Liễu ở cùng bố mẹ chồng một thời gian, sau này dì cho mượn căn nhà nên mới chuyển ra đó ở. Vì công việc bận rộng nên việc cơm nước, nhà cửa chủ yếu một mình bà Huệ lo. Lúc chị mang thai, mẹ chồng thỉnh thoảng mua đồ ngon cho chị tẩm bổ.
Cuộc sống cứ thế bình dị trôi qua cho tới khi chị hạ sinh con đầu lòng. 3 tháng sau khi sinh con, sức khỏe của chị bỗng lao dốc, lúc nào chị cũng cảm thấy mệt mỏi trong người, đi khám mới phát hiện mắc bệnh Lupus ban đỏ và nằm bệnh viện điều trị cả tháng. ” Móng tay móng chân tróc hết trơn, lột như da rắn“, cô Huệ kể về tình trạng của chị Liễu lúc ấy.
Video đang HOT
3 năm trở lại đây, bệnh biến chứng khiến chị Liễu phải đi chạy thận 3 lần mỗi tuần. Chị Liễu nghẹn ngào kể: ” Hồi con gái tôi khỏe lắm, viên thuốc Tây còn chẳng bao giờ phải uống nữa mà, đâu nghĩ mình sinh xong bệnh như vậy. Sau này bệnh biến chứng qua thận là khóc hoài, nhưng giờ cũng hết nước mắt để khóc rồi.
Tôi chạy thận theo cách thẩm phân, lúc trước chạy bụng to còn hơn bầu 8 tháng. Chạy hơn 2 năm, bụng bị nhiễm trùng mới rút ống ra, mổ tay chạy thận tiếp. Cực lắm. Tôi phải uống thuốc mỗi ngày, có hại nhiều thứ lắm nhưng không thể không uống. Giờ chạy thận tới đâu hay tới đó thôi chứ làm gì còn sức khỏe lâu đâu, tại bệnh Lupus ban đỏ này khiến mình không còn miễn dịch nữa, biến chứng thế nào mình phải chịu thế đó thôi, chứ đâu có chữa được”.
Bị bệnh tật quấn chân, chị Liễu không thể đi làm được, gánh nặng tài chính đều đổ dồn lên vai người chồng làm tài xế cho công ty thiết bị y tế. Tuy nhiên đồng lương ba cọc ba đồng căn bản không đủ, phải vay mượn thêm khắp nơi vì thế cô Huệ cũng đi nhặt ve chai để kiếm thêm tiền, hỗ trợ thêm cho nàng dâu chữa bệnh. Bên cạnh đó, mỗi lần con dâu vào bệnh viện, cô Huệ lại nghỉ làm để ở nhà chăm sóc 3 đứa cháu nhỏ, cho nên kinh tế ngày càng eo hẹp.
Mặc dù con dâu về nhà 12 năm thì bệnh cả 12 năm nhưng cô Huệ rất thương con dâu chứ không hề ghét bỏ. Nhiều lần cô khóc vì xót con phải chịu nhiều đau đớn. Giờ đây, niềm vui lớn nhất của cô là được nhìn thấy các cháu khỏe mạnh, ngoan ngoãn, con dâu có sức khỏe để chăm con là cô mừng rồi.
Tuy cuộc sống khó khăn nhưng chị Liễu vẫn cảm thấy bản thân may mắn hơn nhiều người khác vì luôn có chồng, gia đình nội ngoại hai bên động viên, hỗ trợ. Thương chồng, thương con, thương bố mẹ lắm nhưng chị cũng không biết phải làm sao, thôi thì cứ cố gắng vui vẻ, sống bên gia đình đến ngày nào hay ngày đó vậy.
Ngày tôi tái hôn, mẹ chồng cũ bất ngờ xuất hiện tặng vật này khiến tôi òa khóc
Ngày tôi quyết định lên xe hoa về nhà chồng mới, bất ngờ mẹ chồng cũ xuất hiện rồi tặng tôi vật này khiến tôi khóc vì xúc động.
Năm 22 tuổi, khi cầm tấm bằng tốt nghiệp đại học trên tay thì tôi phát hiện mình mang bầu gần 2 tháng với Tùng. Tùng sinh rà và lớn lên ở nông thôn, anh hơn tôi 1 tuổi nên khi ấy cũng chưa có gì trong tay.
Trong khi gia đình tôi lại ở thành phố, có điều kiện kinh tế hơn nhiều nhà Tùng. Bố mẹ lại chỉ có mình tôi là con gái nên phản đối kịch liệt chuyện tôi đòi lấy Tùng. Ông bà còn bắt tôi bỏ cái thai, sau đó sẽ cho tôi sang Úc theo một người họ hàng để quên những ký ức ở đây và bắt đầu cuộc sống mới nhưng tôi không đồng ý.
Đêm ấy, tôi lén lấy chìa khóa nhà mở cổng và theo Tùng về quê anh. Biết tin tôi có thai mẹ Tùng mừng lắm, bà xin tôi hãy giữ lại đứa nhỏ. Bà còn ôm tôi khóc, thương tôi vì dám đánh đổi tương lai về làm con dâu bà.
Ngày đăng kí kết hôn, bà làm mâm cơm dâng lên tổ tiên rồi mua tặng tôi 2 chỉ vàng. Tất nhiên, đám cưới của tôi không có sự có mặt của bố mẹ đẻ vì ông bà nhất quyết phản đối hôn sự này, thậm chí tuyên bố từ mặt đứa con gái không nghe lời.
Ảnh minh họa
Cứ tưởng, hôn nhân của chúng tôi sẽ hạnh phúc nhưng ngay sau khi kết hôn được 3 tuần thì tôi sảy thai. Sau đó, chúng tôi quyết định kế hoạch thêm một thời gian, sau khi có kinh tế ổn định mới sinh con. Vậy là, chúng tôi dắt díu nhau lên thành phố lập nghiệp với chút ít tiền cưới và 2 chỉ vàng mẹ chồng tặng.
Vốn có nghề kinh doanh online nên chồng tôi mở rộng thêm việc buôn bán. Nhờ gặp may mắn nên việc kinh doanh của chúng tôi nhanh chóng phất lên.
Chưa đầy 3 năm sau cưới, chúng tôi đã mua được căn nhà chung cư nho nhỏ bằng chính sức lao động của mình. Lúc này bố mẹ tôi cũng nguôi giận nên cuối tuần chúng tôi hay qua nhà bố mẹ ăn cơm.
Mẹ tôi cũng giục giã chuyện sớm có bầu để sinh con vì với bà kiếm tiền là việc của đàn ông còn phụ nữ phải sinh con và vun vén gia đình.
Thế nhưng tôi lại bất ngờ phát hiện chồng mình lén lút ngoại tình với một cô nhân viên kinh doanh ở cửa hàng.
Tôi quyết định chia tay anh vào một chiều mưa tháng 8. Trước cổng tòa án, anh nói lời xin lỗi gọn lỏn. Tôi thổn thức, đi hàng giờ dưới mưa cho trôi đi ưu phiền.
Tối đó, tôi phóng xe về thăm mẹ chồng, gục vào vai bà khóc nức nở. Bà gọi cho anh, mắng xối xả.
Suốt 1 tháng, tôi chênh vênh, vẫn lưu lại nhà chồng cũ. Tất nhiên, anh cũng không xuất hiện, vì còn mải mê bên tình mới.
Mẹ chồng tìm cách hàn gắn, hết lời khuyên nhủ con trai cũng không được. Đến cuối cùng, tôi đành chôn giấu đau thương, từ biệt bà rồi trở lại thành phố bắt đầu cuộc sống mới.
Hai năm sau tôi tái hôn với chàng trai kém tôi 1 tuổi. Ngày cưới, không hiểu mẹ chồng cũ biết tin từ đâu mà tìm đến nhà. Bà trách tôi rằng lấy chồng mà không báo bà biết, rồi bà đặt vào tay tôi quyển sổ tiết kiệm 200 triệu đồng.
Bà bảo bà coi tôi như con gái nên khi biết tin tôi lấy chồng bà bắt xe lên thành phố ngay. Bà tiết lộ, đây là số tiền ngày xưa tôi và Tùng gửi về biếu, bà không tiêu mà làm sổ tiết kiệm, nay tôi kết hôn thì bà tặng lại cho tôi coi như của hồi môn.
Bà còn chúc tôi sống thật hạnh phúc để bù đắp cho quãng thời gian tôi làm con dâu bà mà chịu bao thiệt thòi.
Tôi òa khóc, ôm chặt gọi bà một tiếng "mẹ". Lúc đưa tôi ra xe hoa về nhà chồng, bà còn cầm tay tôi đưa cho chồng tôi và bảo anh nhớ chăm sóc con gái bà thật tốt khiến tôi vô cùng xúc động.
Từ bệnh viện về, mẹ chồng trầm ngâm cả buổi rồi bỗng đưa trả tôi một chiếc hộp đựng toàn tiền vàng Tôi mở hộp, nhìn những thứ được sắp xếp cẩn thận, gọn gàng bên trong mà xúc động, không kiềm được nước mắt. Ngay đêm tân hôn, mẹ chồng đã bảo tôi đưa hết tiền, vàng cưới cho bà giữ. Lúc đó, tôi ấm ức lắm. Mẹ chồng còn bảo tôi gỡ cả lắc tay, dây chuyền, chỉ để mỗi đôi hoa tai...