Xuất viện chưa kịp ăn mừng thì chồng quỳ thụp dưới chân vợ khóc, tôi điếng người khi nghe anh nói
Nhiều người nói thời gian sẽ bào mòn tình yêu nhưng suốt 10 năm qua chồng tôi vẫn thế, lúc nào cũng nhẹ nhàng, dịu dàng với vợ, thậm chí 2-3 năm nay có phần chu đáo hơn.
10 năm nay tôi vẫn nghĩ mình thật may mắn khi lấy được một người chồng yêu thương, chiều chuộng mình hết mực. Thậm chí coi đó là một niềm tự hào, thành tựu của đời mình.
Trong lòng tôi, anh là một người đàn ông bản lĩnh, lập được công ty riêng, thu nhập mỗi tháng gấp 5-6 lần vợ. Dẫu vậy khi về đến nhà, anh luôn sẵn sàng xắn tay áo vào bếp nấu cơm, chăm con, chẳng nề hà bất cứ việc gì cả.
Mỗi lần hàng xóm sang chơi thấy chồng tôi vào bếp là lại xuýt xoa: ” Chị Trâm sướng nhất khu mình, chồng vừa giỏi kiếm tiền lại giỏi cả việc bếp núc, chiều vợ không ai bằng“. Được khen mà tôi sướng rân cả người.
Không chỉ vậy, anh còn không ngần ngại thể hiện tình cảm với vợ. Mỗi lần hai vợ chồng đi chơi đâu là anh đều chụp ảnh rồi khoe lên mạng xã hội. Đặc biệt là những ngày lễ, ngày kỷ niệm, anh không bao giờ quên, luôn chuẩn bị quà chu đáo cho vợ, không quên đăng ảnh lên mạng xã hội, tag tên vợ vào như khẳng định tình yêu với cả thế giới.
Trong lòng tôi, anh là một người chồng tuyệt vời, không chê trách được điểm nào. (Ảnh minh họa)
Nhiều người nói thời gian sẽ bào mòn tình yêu, hai vợ chồng trước sống với nhau vì cái tình, nhưng sau sẽ sống với nhau bằng cái nghĩa. Nhưng tôi thấy, chồng thật sự không thay đổi gì, suốt 10 năm nay anh vẫn thế, lúc nào cũng nhẹ nhàng, dịu dàng với vợ, thậm chí 2-3 năm nay có phần chu đáo hơn.
Video đang HOT
Cách đây một tuần, tôi bị đau ruột thừa và phải mổ, nằm viện mất 5 ngày. Trong suốt thời gian đó, trông chồng mệt mỏi, phờ phạc lắm. Cũng phải thôi, nội ngoại hai bên đều xa, vợ chồng tôi không nhờ vả được gì. Một mình chồng phải chạy đi chạy lại, vừa chăm vợ nằm viện, vừa chăm bẵm hai đứa con đâu dễ dàng.
Không biết làm gì hơn, tôi chỉ đành động viên chồng:
- Anh vất vả quá, thôi cố gắng chồng nhé. Em sắp được ra viện rồi, về nhà sẽ thoải mái hơn, anh đỡ phải chạy đi chạy lại. Thương chồng quá, cảm ơn chồng yêu nhiều nhiều.
Sáng hôm qua tôi được về nhà, nhưng vì bụng dạ còn yếu, chưa ăn uống được gì nhiều nên việc ăn mừng được xuất viện đành gác lại. Đến tối sau khi cho con ngủ xong, tôi về giường tính ôm chồng cảm ơn vì mấy ngày qua thì nào ngờ anh lại bất ngờ quỳ thụp xuống chân tôi khóc lóc:
- Vợ ơi, anh xin lỗi em. Anh bị lừa mất hết, anh trắng tay rồi. Anh sai rồi, mong em tha thứ cho anh.
Tối hôm xuất viện, chồng bỗng quỳ thụp dưới chân tôi xin lỗi. (Ảnh minh họa)
Tôi hoang mang không hiểu chồng nói chuyện gì. Nghĩ bụng chồng làm ăn thua lỗ nên tôi bảo anh bình tĩnh, đứng dậy nói chuyện tử tế. Ai mà ngờ, anh khai nhận 2 năm nay anh ngoại tình với thư ký riêng. Anh bị cô ta che mờ mắt, lừa mất gần trăm tỷ. Bây giờ cô ta đã cao chạy xa bay với nhân tình, biệt tăm biệt tích, để lại cho anh một khoản nợ khổng lồ.
- Anh thật sự trắng tay rồi, tiền viện phí của em mấy ngày qua cũng phải đi vay mượn mới đóng đủ. Em có thể rút tiền tiết kiệm của hai vợ chồng ra và ký giấy bán căn nhà này để anh trả khoản nợ trước mắt được không? Vì các con, vì cái nhà này anh mong em cho anh cơ hội sửa sai. Anh thề sẽ không bao giờ dám làm điều có lỗi với em nữa. Em cho anh một cơ hội được không? Chỉ cần em cho anh cơ hội, anh lấy lại được tất cả.
Lời chồng nói chẳng khác gì sét đánh giữa trời quang. Tôi nghe xong mà bủn rủn chân tay, ngã quỵ xuống đất. Tôi thật không ngờ người chồng mẫu mực tôi tin yêu suốt 10 năm qua lại lén lút ngoại tình sau lưng vợ, tin lời nhân tình đến mức thân bại danh liệt, ôm nợ về nhà rồi cầu xin tôi cứu giúp.
Cay đắng quá. Đến bây giờ tôi vẫn chưa hết sốc với những gì chồng đã gây ra. Tôi không biết nên làm gì nữa, vết thương anh gây ra cho tôi quá đau đớn, nhưng nhìn 2 đứa con tôi lại không nỡ vứt bỏ anh. Tôi có nên cho chồng cơ hội, làm theo lời anh nói không?
Gom 5 tỷ cứu công ty nhà chồng khỏi phá sản, buổi tiệc ăn mừng bố chồng tuyên bố một câu khiến con dâu sốc nặng
Tôi đã tìm mọi cách huy động tiền cứu công ty của bố chồng, vậy mà ông lại nói lời cay đắng với con dâu.
Tâm sự chuyện bố chồng nàng dâu . Kết hôn xong tôi sống ở nhà chồng cùng với bố mẹ chồng đến nay. Gia đình nhà chồng có hai chị em, chị gái của chồng đã kết hôn và sống cùng thành phố. Bố chồng tôi có công ty riêng, gọi là công ty gia đình vì nhiều thành viên nhà chồng cùng làm trong công ty do bố chồng tôi làm giám đốc.
Trước khi kết hôn, tôi hay đến nhà bạn trai chơi, trông bố mẹ anh ấy rất dễ tính. Thế nhưng, đến lúc về ở mới thấy tôi chẳng dễ dàng gì, bố mẹ chồng tôi có tiền những rất chặt chẽ, tính toán chi li từng khoản nhỏ. Muốn mua gì phải được bố chồng tôi đồng ý mới được mua, nếu không phải tự bỏ tiền túi ra.
Cũng may, lương của tôi đi làm cho công ty liên doanh nước ngoài, cộng với tranh thủ dạy thêm ngoại ngữ và chung vốn làm ăn nữa nên rất thoải mái chi tiêu và tiết kiệm được khoản tiền lớn. Trong nhà, cứ có các khoản lớn là gọi tôi ra thanh toán, bố chồng tôi còn gợi ý: " Con có tiền cứ chi ra, nhà mình cả đi đâu mà thiệt. Đằng nào sau này công ty, nhà cửa cũng là của các con thôi".
Nghe theo lời bố chồng, tôi toàn tâm toàn ý cho nhà chồng, không ngần ngại chi các khoản lớn để mua sắm, sửa chữa, cải tạo nhà cửa cho thật đẹp. Tôi cũng từng nghĩ sau này có tiền sẽ ra ở riêng, nhưng bố chồng tôi nói thế, tôi cũng bỏ ý định đó và không tiếc tiền cho nhà chồng.
Lời bố chồng tuyên bố khiến con dâu cảm thấy hối hận khi lỡ giúp đỡ ông. (Ảnh minh họa)
Vừa rồi, công ty của bố chồng bên bờ phá sản, nếu không lo đủ 5 tỷ để bù đắp thua lỗ, đền bù hợp đồng... Tôi được bố chồng nhờ vả: " Con có tiền tiết kiệm, hay là huy động thêm bên nhà ngoại để hỗ trợ công ty. Trước mắt sẽ cho con nắm cổ phần, sau này bàn giao cả công ty cho vợ chồng con".
Tôi dốc toàn bộ tiền vàng tiết kiệm, về xin thêm bố mẹ đẻ để giúp nhà chồng. Trong bữa tiệc ăn mừng của gia đình, bố chồng tôi cao hứng tuyên bố: " Công ty đã vượt qua sóng gió và hứa hẹn phát triển hơn nữa. Với bản lĩnh của mình, tôi tự tin quản lý công ty đến khi nào không đủ sức khỏe thì thôi. Đến lúc đó, sẽ giao cho con trai và con gái đồng sở hữu công ty".
Bố chồng không hề nhắc đến công lao của con dâu, dẫu chỉ một lời ngắn ngủi. Ngày hôm sau, tôi có thắc mắc thì bố chồng lạnh lùng đáp trả: " Chưa gì đã toan tính, thâu tóm gia sản nhà chồng. Cô được làm dâu cái nhà này là phúc đức mấy đời mà có đấy nhé. Công ty phá sản cô sẽ mất danh tiếng con dâu nhà giầu. Số tiền đó có gì ghê gớm lắm đâu. Bao giờ công ty có tiền, tôi sẽ trả. Còn bây giờ đừng nhắc chuyện công lao với tôi".
Tôi rất sốc với lời nói của bố chồng, ông không hề trách nhiệm với số tiền mà tôi vất vả làm ra, còn về xin bố mẹ đẻ của tôi nữa. Với tính cách chặt chẽ từng đồng như vậy, dẫu công ty có thật nhiều tiền thì chưa chắc bố chồng đã hoàn trả lại tôi số tiền đó. Chồng tôi thấy vô lý, nhưng anh ấy vẫn khuyên tôi bình tĩnh, nhẫn nhịn để nhà cửa yên ổn, tìm cách xin tiền lại sau.
Tôi cũng không tham, tính toán gì tiền bạc nơi nhà chồng. Nhưng cách hành xử của bố chồng tôi thật vô lý, tôi thấy mình thật dại và hối hận khi đã giúp bố chồng. Bây giờ tôi vẫn còn sốc mà không dám biểu lộ ra bên ngoài. Tôi phải làm gì để được bố chồng tôn trọng? Tôi có nên yêu cầu bố chồng hoàn trả lại tất cả số tiền tôi đã bỏ ra cho nhà chồng để mua nhà ở riêng không?
Tự hào có con trai giỏi nhưng lúc mẹ lên thăm thì sốc ngất trước cánh cổng sắt Mẹ tôi nghe xong mà sốc quá đến ngất lịm phải đưa vào viện, tỉnh dậy bà đòi gọi ngay cho anh Long nhưng anh vẫn tắt máy. Nhà tôi có 3 anh em, nhưng anh Long luôn là niềm tự hào của gia đình. Anh tôi từ nhỏ đã học giỏi, khôn khéo. Lớn lên anh đi làm việc lương cao rồi...