Xử lý vợ coi thường mẹ chồng thế nào?
Vợ vừa sinh nên mẹ tôi từ quê lên chăm sóc. Thế nhưng thay vì cảm ơn bà quan tâm, vợ tôi lại nói năng xúc phạm người nhà quê như bà. Tôi không biết phải tính sao với cái thói coi thường người nhà chồng này của vợ?
Tôi rất bức xúc với hoàn cảnh gia đình tôi hiện nay. Tôi và vợ tôi lấy nhau được 7 năm. Cô ấy là người rất sắc sảo và nóng tính. Có gì không ổn là nói ngay lập tức. Đôi khi vợ chồng tôi cũng cãi nhau nhưng đó cũng là điều bình thường bởi vì tôi nghĩ chẳng có gia đình nào mà bình yên mãi được.
Nhưng có một điều khiến tôi rất phiền lòng là vợ tôi không thích gia đình bên chồng. Bố mẹ tôi ở quê còn cô ấy sinh ra ở thành phố. Rất ít khi cô ấy về quê và thường tìm mọi cách để không về cho dù có việc lớn việc nhỏ, chỉ đưa tiền cho tôi tự xử lý. Ban đầu tôi cũng mệt mỏi lắm vì về quê mọi người cứ nói bóng gió, bố mẹ tôi rất phiền lòng vì con dâu vô trách nhiệm nhưng ông bà chỉ biết kêu ca với tôi.
Đến lúc vợ tôi sinh con thì mẹ tôi từ quê lên chăm sóc. Vốn cô ấy không thích mẹ tôi nên không muốn mẹ tôi lên, nhưng mẹ tôi phần vì thương cháu phần vì trách nhiệm nên định ở một vài tháng rồi về. Nhưng cô ấy không tin tưởng vào khả năng của mẹ tôi, bất cứ cái gì bà làm vợ tôi đều không hài lòng. Nhiều khi tôi thương mẹ tôi quá, tôi đã cãi nhau với cô ấy nhưng mẹ tôi chỉ gạt đi và nói cô ấy mới sinh nên cần phải để cô ấy nghỉ ngơi.
Nấu cơm cô ấy chê nát, kho thịt cô ấy chê nhạt và thiếu gia vị, chăm cháu thì cô ấy bảo bà làm bẩn cháu. Hôm trước tôi có việc về nhà sớm, vừa dựng xe ở cổng đã thấy cô ấy đang quát mẹ tôi: “Bà thật buồn cười, nói mãi mà chả hiểu gì hết, bà về quê cho con nhờ, ở đây toàn mang phiền hà đến cho con thôi, ở mãi đây lại bảo con dâu ác độc. Tội nợ”.
Video đang HOT
Tôi thật không thể tưởng tượng được vợ tôi ngày càng quá quắt như thế. Tôi phải làm sao bây giờ? (N.Hải)
Chia sẻ với những băn khoăn của độc giả N. Hải, chuyên viên tư vấn Vũ Ánh Tuyết tư vấn:
Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu bao giờ cũng ít suôn sẻ. Trong trường hợp của gia đình bạn, vợ bạn có vẻ không phải chỉ là người nóng tính và cầu toàn như bạn nghĩ mà cô ấy không có sự đồng cảm với người khác, nhất là những người thân trong gia đình.
Làm sao để hòa hợp được giữa gia đình và vợ là điều rất khó khăn, nhưng ở đây tôi thấy hình như bạn chưa có những phản ứng rõ ràng để cô ấy hiểu. Mặc dù bạn có cãi vã với cô ấy nhưng tuy nhiên sự nóng nảy hoặc tranh cãi có thể không phải là cách giải quyết vấn đề.
Trước hết, bạn cần xem xét lại tính cách của cô ấy, có thể cô ấy nóng nảy và sắc sảo nhưng cô ấy vẫn có trách nhiệm với gia đình ví dụ như cô ấy có thể không về quê nhưng vẫn thường xuyên gửi tiền về để lo mọi chuyện.
Thông thường sự cách biệt về lối sống giữa thành phố và nông thôn cũng dễ làm cho mâu thuẫn lớn hơn, nhất là khi con dâu không hòa nhập được với gia đình nhà chồng. Vì vậy, bạn cần chia sẻ để cô ấy hiểu rằng việc yêu thương và chăm sóc hai bên gia đình là trách nhiệm và bổn phận của cả hai, đồng thời việc tìm đến cội nguồn quê quán cũng là cách bạn dạy con bạn sau này sẽ biết kết nối với những người thân và tạo được cuộc sống cộng đồng chứ không phải chỉ sống ích kỷ cho cá nhân.
Việc mẹ bạn chăm sóc cháu cho dù có không vừa ý cô ấy nhưng là con dâu cô ấy cũng cần có thái độ tôn trọng và nhìn những mặt tích cực để mẹ con hiểu nhau hơn. Còn trong thời điểm này, bạn hãy để mẹ bạn về quê cho bà thoải mái và tránh những tổn thương, mặt khác bạn cần có thái độ mềm dẻo nhưng kiên quyết hơn để vợ bạn cần phải thay đổi cách ứng xử với gia đình chồng.
Chúc bạn sớm tìm lại được niềm vui trong gia đình.
Theo Dantri
Vòng tay ôm
Ngày biết mẹ mang bầu, con nhảy nhót tưng bừng, đi khoe khắp nơi, con mừng vì sắp có bạn để chơi cùng mà. Đi học về là hỏi em bé khỏe không, mẹ có bị mệt không, khiến mẹ xúc động.
Bố thường dặn dò: "Con sắp làm anh rồi, phải gương mẫu, không được khóc nhè nữa, đừng để mẹ cáu giận, quát tháo, em bé ở trong bụng sẽ sợ hãi". Và con đã rất nghe lời bố mẹ.
Em bé chào đời, choán hầu hết thời gian của mẹ, con cũng biết nhường, không dám mè nheo đòi mẹ bế, nhưng có vẻ con vẫn còn "thèm" mẹ lắm. Mẹ cứ vừa đặt em xuống tính tranh thủ dọn dẹp gì đó, thì con đã nhảy gọn vào lòng mẹ, mẹ định quát xê ra, nhưng nhìn đôi mắt mở to của con lại không nỡ. Con ngước nhìn và hỏi "Mẹ, mẹ có yêu con không?". Mẹ cười: "Có chứ". Con lại giụi đầu vào ngực mẹ khiến mẹ động lòng. Đã bao lâu rồi mẹ không bế con? Mẹ chẳng nhớ nữa, chắc từ hồi có chửa em bé, mẹ đã hay bẳn bó và hắt con sang bố, hai bố con cứ lủi thủi bên nhau, bố tắm cho con, cho con ăn, đọc truyện và cho con đi ngủ...
Thế rồi hôm nay một tấm ảnh chợt lọt vào mắt mẹ, đó là hình một em bé lấy phấn vẽ hình người mẹ thật to trên nền đất, rồi em ấy nằm cuộn tròn vào giữa hình vẽ ấy, có lẽ em cũng nhớ và thèm một vòng tay ôm giữa lòng mẹ mình. Mẹ lặng người nghĩ đến con.
Nhớ hôm nửa đêm em bé thức giấc, mẹ dỗ em và bỗng không thấy bố đâu, mẹ đi tìm thì thấy hai bố con đang ôm nhau ngủ bên phòng con. Sáng ra mẹ ngạc nhiên hỏi bố, ra là đêm con gọi "Mẹ ơi" mấy lần mà mẹ không hề biết, bố vội chạy sang vỗ mông con, thế là con choàng lấy cổ bố ôm níu xuống, thế là bố mủi lòng nằm cùng con, rồi đôi bàn tay gầy guộc nhưng ôm rất chặt ấy khiến bố ngủ thiếp đến tận sáng. Nghe bố kể lại mà mắt mũi mẹ cứ cay cay.
Mẹ nhớ cả những buổi sáng con luôn kịp thức dậy sớm trước cả bố mẹ, tranh thủ lúc em bé chưa dậy để chạy sang phòng ôm mẹ một lúc rồi mới dậy hẳn. Mẹ chẳng nỡ từ chối con điều nhỏ xinh như thế. Chỉ là một cái ôm thôi sao phải hà tiện nhỉ?
Con còi dí, vậy mà mỗi lúc mẹ nhờ "Con ôm em để mẹ nấu cơm nhé!" là con lại ngồi dựa vào tường ngay ngắn, chìa hai tay ra: "Mẹ, con bế em cho" dù chỉ được vài phút con đã kêu to: "Con mỏi quá mẹ ơi", "Mẹ ơi em khóc", mẹ vội vàng chạy đến thấy con đang lấy bàn tay bé xíu vỗ vỗ vào người em "Anh đây, anh yêu". Có lúc đang dở tay mẹ nhắc với vào "Con hỏi chuyện em đi" là con lại đọc thuộc lòng: "A, em bé à, em có ngoan không? Có à. Có yêu anh không, có à? Anh cũng yêu em lắm. Con hỏi chuyện em xong rồi mẹ ơi", "Con lấy xúc xắc chơi với em, hát cho em nghe đi". Con lại kiên nhẫn làm theo...
Hình như con không ghen tị với em, mà chỉ là thấy trống vắng vì mẹ thiếu quan tâm đến con hơn xưa thôi, đúng không! Hôm nay mẹ sẽ giành việc của bố, sẽ đưa con đi đánh răng, đọc truyện con nghe, ôm con thật chặt và ru con ngủ nhé. Con yêu của mẹ đã ra dáng anh cả quá rồi!
Theo VNE
Thà ở nhà thuê còn hơn sống cảnh "chó chui gầm chạn" Được bố mẹ vợ hứa cho căn hộ chung cư, ai cũng bảo số tôi sướng, "chuột sa chĩnh gạo", nhưng vì mâu thuẫn vợ chồng, tôi muốn trả lại ngôi nhà cho nhạc phụ, nhạc mẫu để khỏi mang tiếng đào mỏ mà lép vế nhà vợ. Tôi năm nay 30 tuổi, là kĩ sư phần mềm, còn vợ tôi 28 tuổi,...