Xinh đẹp và sở hữu hai bằng đại học, sao tôi vẫn mãi độc thân?
Có nhiều người theo đuổi, nhưng tôi vẫn lận đận trong đường tình duyên và chưa kết hôn.
Bước sang tuổi 34, có không ít người cho rằng, tại tôi cao số, nên ở cái độ tuổi này nhiều người đã có con đi học cấp 3 rồi, còn tôi vẫn cứ mãi độc thân. Dù rằng tôi cũng đã trải qua một vài mảnh tình, yêu đương nồng cháy, tâm đầu ý hợp, nhưng chẳng thể nào đến được với nhau vì nhiều lẽ.
Tình yêu thưở học trò, tình yêu thời sinh viên, cho đến khi ra trường đi làm từng đó năm, có nghề nghiệp thu nhập tốt hẳn hoi, tử tế… nhưng sao chuyện tình cảm, tôi vẫn cứ lận đận. Kinh nghiệm yêu đương trước đó quả là ít ỏi so với những đòi hỏi của lứa tuổi và nhu cầu giao lưu tình cảm cuộc sống gấp gáp ngoài xã hội. Tôi thấy không ít người đến với tình yêu nhưng chỉ lợi dụng, yêu thực dụng.
Chán nản trong chuyện tình cảm, tôi lao đầu vào công việc, học tập. Học đến 2 bằng đại học, giờ tôi cũng đã là thạc sỹ rồi, chuyện học hành, công việc lúc nào cũng tiến triển tốt đẹp. Duy chỉ có yêu đương, chồng con là xa vời. Là người mà theo nhận xét của nhiều bạn bè, đồng nghiệp đó là xinh đẹp, năng động, khéo léo, tôi có nhiều người theo đuổi, nhưng chưa ai có thể làm tôi rung động thật sự.
Có những ông giàu có, chủ công ty, trưởng phòng công ty có vợ con hẳn hoi ve vãn, tán tỉnh tôi. Chứng tỏ tôi cũng thuộc hàng quyến rũ, có sức hút đó chứ. Dĩ nhiên, tôi tránh xa những kẻ háo sắc và chờ mong cho mình có một tình yêu thật đẹp, một chàng hoàng tử có thể không đẹp trai, giàu có nhưng yêu thương tôi hết lòng.
Vẫn còn độc thân khi chưa thể tìm kiếm được người đàn ông phù hợp. Ảnh minh họa
Video đang HOT
Qua mai mối, không ít người qua lời kể như là một soái ca, hoàng tử trong truyện cổ tích. Hay mỗi lần đăng bức ảnh trên trang cá nhân, hàng tá anh vào khen ngợi, nịnh nọt, tán tỉnh tôi… nhưng khi gặp nhau ngoài đời mới thấy người ta giả tạo đến nhường nào. Vậy đó, tôi chưa có được người để yêu thương cũng éo le như vậy đó.
Cho đến bây giờ tôi mới thấy lúng túng cũng bởi mình đã bước qua cái tuổi thanh xuân, chai sạn với cảm xúc yêu đương. Hay đúng hơn quá nản lòng vì chứng kiến người ta yêu nhau, lấy nhau rồi còn lừa dối, phản bội nhau. Tôi rất sợ mình cũng rơi vào trường hợp như vậy. Tôi chọn cách một mình, chọn cách bơ đi mà sống, mặc cho ai đó chê bai, đàm tếu hay gia đình thúc giục chuyện chồng con.
Những lúc chơi vơi giữa cuộc đời, tôi cũng cần lắm một bờ vai người đàn ông nhẹ nhàng, yêu thương tôi. Có nhiều khi một mình, tôi cũng tự trách bản thân rằng mình có quá kén chọn, đặt ra tiêu chuẩn cao? Nhưng thực tế tôi đâu có phải như vậy. Tôi muốn có một người yêu phù hợp về tính cách, tương đồng về hoàn cảnh, có chung sở thích… Tôi không muốn mạo hiểm trong tình yêu thêm một lần nào nữa, yêu rồi đi đến hôn nhân, vậy thôi.
Cuộc sống độc thân của tôi không nhàm chán, trái lại thú vị là đằng khác. Tôi vui vẻ, chan hòa với mọi người, rảnh là đi chơi đây đó, tận hưởng cuộc sống. Tôi yêu bản thân mình, chăm sóc sắc đẹp mỗi ngày và hoàn thiện bản thân, năng động trong công việc. Tôi có một công việc ổn định, thu nhập cao và yêu thích công việc của mình.
Dù rằng tôi độc thân, nhưng luôn có cảm nhận được rằng người yêu của tôi và cũng là chồng của tôi đang ở rất gần. Chúng tôi chưa đủ duyên để gặp nhau để yêu thương, chờ một ngày nào đó sẽ đến. Tôi vẫn nhìn về phía trước tươi sáng và muốn nói rằng: Này anh yêu, hãy đến bên em đi! Liệu có quá khó không khi mà chờ đợi một người chồng tử tế mà mãi chưa gặp được?
Chịu thiệt yêu bà mẹ đơn thân, tôi còn bị gia đình cô ấy "bắt nạt"
Mọi người thường cho rằng, một cô gái chưa kết hôn đã làm mẹ, gặp chàng trai tốt chịu cưới là niềm may mắn. Tuy nhiên, bố mẹ em không nghĩ như vậy.
Tôi năm nay 30 tuổi, làm nghề kinh doanh tự do. Tôi không giàu có nhưng kinh tế có thể gọi là ổn. Từng trải qua vài mối tình, chắc duyên chưa tới nên tuổi này, tôi còn độc thân.
Tôi quen em tình cờ qua một người bạn, nhanh chóng bị vẻ xinh đẹp, cá tính của em đánh gục. Tuy nhiên, qua tìm hiểu, tôi thất vọng khi biết em đang là bà mẹ đơn thân.
Bạn tôi kể, em từng yêu một người, lúc chuẩn bị kết hôn thì phát hiện anh ta qua lại với người cũ. Dù đang mang bầu, em vẫn quyết định hủy hôn. Ai cũng nói em còn trẻ nên quyết định quá vội vàng, thiếu chín chắn. Nhưng em nói, thà đau ngắn còn hơn đau dài.
Tôi không có định kiến gì với các bà mẹ đơn thân, tuy nhiên yêu và lấy họ lại là chuyện khác. Dù có tình cảm với em, tôi vẫn đắn đo, suy nghĩ rất nhiều. Tôi sợ kết hôn rồi, việc con chung, con riêng sẽ phức tạp. Tôi cũng lo lắng mình không thể đối xử công bằng với những đứa trẻ, không thể yêu thương con riêng của vợ như con mình.
Gia đình bạn gái tỏ vẻ "cành cao", dù cô ấy đã có một đứa con riêng (Ảnh minh họa: freepik).
Tuy nhiên, đúng như nhiều người nói, tình yêu chính là sức mạnh khiến người ta sẵn sàng đạp bằng mọi trở ngại, chông gai. Nếu muốn có em, tôi buộc phải đón nhận mọi thứ, bất kể tốt xấu thế nào.
Gia đình, bạn bè tôi đều ngạc nhiên khi biết tôi tìm hiểu một bà mẹ đơn thân. Mẹ còn hỏi tôi: "Thành phố này thực sự thiếu con gái đến vậy à?". Tôi biết, ở cương vị của mẹ sẽ thấy cuộc tình này rất không vui. Nhưng vì yêu em, tôi chấp nhận chịu thiệt thòi.
Phải khó khăn lắm, tôi mới vượt qua được những lo lắng của bản thân cũng như của gia đình để xác lập mối quan hệ tình cảm với em. Điều tôi không ngờ chính là gia đình em có tiêu chí "kén rể".
Mọi người thường sẽ nghĩ: Một cô gái chưa kết hôn đã làm mẹ, gặp chàng trai tốt chịu cưới là niềm may mắn. Bố mẹ em không nghĩ như vậy. Lần đầu tôi đến chơi nhà, họ hỏi tôi như hỏi cung tội phạm, còn đưa ra vài câu hỏi khó để tìm hiểu tính cách con người tôi.
Mẹ em còn nhắc đừng vội vàng, đã nhầm lẫn một lần, lần này phải tỉnh táo để không yêu nhầm nữa. Họ muốn em phải thử thách tôi nhiều để chắc chắn tôi đủ tốt, đủ bao dung để làm chồng em, làm bố của con em.
Thậm chí, mẹ em nói rằng, chúng tôi nên sống thử trước khi kết hôn. Nếu quá trình sống chung, thấy tôi có thể tin tưởng được và yêu thương con em thật lòng thì mới tính chuyện cưới hỏi.
Khi biết chuyện này, mẹ tôi rất tức giận. Mẹ nói, gia đình em ra vẻ "cành cao" một cách không cần thiết. Mẹ khó chịu khi cảm thấy con mình là trai tân lại bị "gái nạ dòng" gây khó dễ như vậy.
Từ chỗ tôn trọng lựa chọn của tôi, mẹ tôi giờ ra sức phản đối. Tôi dù yêu em, cũng cảm thấy cách hành xử của gia đình em có vấn đề. Đành rằng, họ bây giờ giống như "chim sợ cành cong" nhưng đâu nhất thiết phải "bắt nạt" tôi quá như vậy.
Mẹ tôi còn nói, chuyện em hủy hôn ngay trước ngày cưới dù đã mang thai, vấn đề biết đâu lại từ chính em. Mẹ khuyên tôi nên tìm hiểu kỹ, kẻo hối hận về sau.
Tôi thật sự rất thích em, không muốn bỏ lỡ cuộc tình này. Nhưng việc "nhà gái" có ý muốn thử thách sự tử tế của tôi khiến bản thân cảm thấy đã thiệt thòi còn thêm ấm ức.
Tôi có nên cố chấp theo đuổi cuộc tình này, hay là dừng lại "cho họ tỉnh ra" theo như lời mẹ tôi nói?
Anh vợ đột nhiên muốn kết hôn ở tuổi 60 Sau nhiều năm độc thân, anh vợ đột nhiên muốn kết hôn ở tuổi 60. Tuy nhiên, sau khi tìm hiểu về đối tượng kết hôn của anh, tôi rất bất ngờ. Vợ tôi chỉ có một người anh ruột. Người anh vợ này làm ăn rất giỏi, có nhiều tiền, lại nhiều đất đai, chỉ có một điều là anh chưa kết...