Xin lỗi vì em đã yêu chồng chị!
Em không dám ngụy biện cho hành động của mình, em biết mình có lỗi với chị và 2 đứa con của anh.
Từ lúc quen và yêu anh thật sự bọn em cũng đã trải qua rất nhiều sóng gió nhưng em biết cũng không thể so sánh được với chị – người vợ chính thức của anh. Không biết những người đàn ông khác đi ngoại tình thế nào nhưng với anh, gia đình vẫn là quan trọng nhất, “Vợ anh vẫn là số 1″.Đến với nhau đã gần 3 năm, em hiểu điều đó nên luôn âm thầm yêu anh và gìn giữ công cho anh. Thật lòng mà nói em không có quyền ghen và kiểm soát anh, nhưng có những lúc em đã rất buồn, em thật sự chán nản. Em biết yêu anh là sai và cũng không tốt với chính mình, không công bằng cho người mà em sẽ lấy làm chồng trong tương lai nhưng em lại không thể quên được anh.
Em đã thử tập sống không có anh nhưng em không làm được và em luôn mơ ước sẽ có một người chồng như anh, một gia đình như gia đình của chị. Thật lòng mà nói sao em lại yêu anh nhiều như vậy chứ, em cũng không để ý ai khác ngoài anh. Đôi khi ngồi khóc một mình em lại nghĩ tại sao mình lại chọn con đường này, một con đường mà không có lối thoát và không biết đâu là bờ. Bây giờ chị vẫn chưa biết nhưng nếu một ngày chị biết được em thật sự hiểu được phần nào cảm giác của chị. Chị biết không có thể chồng chị ngoại tình nhưng có một điều chị hãy tin chồng mình là dù có bất cứ chuyện gì xảy ra thì chị và gia đình vẫn là lựa chọn duy nhất của anh ấy.
Thời gian và tâm trí anh ấy dành cho em quá nhỏ bé đôi khi là lãng quên sự có mặt của em. Một ngày nào đó tình cảm của bọn em mờ nhạt dần anh ấy sẽ xa rời em còn đối với chị không có gì có thể rời xa. Nếu trước khi bọn em chấm dứt mà chị biết được em mong chị sẽ tha thứ cho em và anh ấy, mong chị hãy suy nghĩ thật kỹ và đừng làm anh ấy đau lòng nhé. Em biết chị sẽ rất đau lòng, có nhiều thứ cũng không công bằng cho chị, em cũng vậy, từ sâu thẳm lòng em chỉ muốn nói lời xin lỗi chị.
Em biết cuộc tình này sẽ chẳng thể đi tới đâu nhưng em làm sao để quên anh (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Đã bao lần em đấu tranh tư tưởng nếu một ngày sự việc bại lộ gia đình em chắc sẽ buồn lắm một cô con gái xinh xắn, học giỏi, năng động là niềm tự hào của gia đình lại là người đi yêu một người không được phép yêu. “Con xin lỗi bố mẹ, con xin lỗi cả gia đình. Mẹ luôn hỏi con có người yêu chưa và mang về ra mắt bố mẹ nhưng con đều lảng tránh, lúc đó trái tim con đau đau lắm mẹ ạ”…Em biết cuộc tình này sẽ chẳng thể đi tới đâu nhưng em làm sao để quên anh, để xem như chưa quen biết anh.
Gần đây mọi người nhắc nhở chị quan tâm, để ý anh hơn vì dạo này nhìn anh trẻ và phong độ sợ anh có bồ. Em nghe anh kể thực sự thoáng chút đau lòng vì từ nay thời gian em được bên anh càng ít. Nhưng em lại thấy vui mừng khi em thấy chị quan tâm anh hơn, tình cảm vợ chồng chị sẽ tốt hơn. Càng ngày em càng yêu anh, dù em biết sẽ có lúc anh sẽ hy sinh em để bảo vệ gia đình nhưng trong lòng em thầm cảm ơn ông trời đã cho em được gặp anh, được nhận tình cảm từ anh dù nó chỉ chiếm 0,5 % so với những gi anh đã giành cho chị. Anh đã giúp em quên đi một người em đã cho tất cả tình cảm và tiền bạc nhưng lại nhẫn tâm phản bội em. Chính vì vậy em hiểu, em hiểu phần nào cảm giác của chị khi chuyện này vỡ lỡ. Em chưa bao giờ có suy nghĩ sẽ phá vỡ hạnh phúc gia đình chị, chiếm hữu anh cho riêng mình vì anh là người đàn ông xứng đáng để em hy sinh như vậy. Em thầm chúc chị vì chị đã chọn được người chồng như vậy.
Cuộc sống sau này em sẽ phải sánh bước bên một người nào đó hoặc có thể là một mình nhưng em sẽ giữ lại tình cảm dành cho anh, những kỷ niệm và thời gian yêu anh như một kỷ niệm đẹp. Những gì anh đã giúp đỡ em sẽ không thể quên. Anh cũng đừng áy náy với em nếu em không thể yêu và lấy một người chồng như bao cô gái bình thường. Bởi vì em thấy cảm giác có lỗi với người đó, em sợ em không thể quên anh như vậy không công bằng cho họ. Gần như em không còn cảm giác với người đàn ông khác, em không tin một người nào. Có thể có người sẽ yêu thương em và bỏ qua quá khứ của em. Liệu có người như vậy sao, em biết dù rất khó nhưng em sẽ chờ và khi đó em sẽ dành chọn cuộc đời và tình cảm của em cho người ấy.
Theo VNE
Anh là cơn gió nhẹ bay đi
Anh là gió, mà đã là gió thì không thê ở yên môt chô mà phải bay đi. Giờ này có lẽ phô phường đã chìm sâu vào giâc ngủ, còn em lại ngôi ngôi môt mình lặng thinh ngắm nhìn từng giọt, từng giọt nhỏ rât châm rãi của ly cà phê đang đặt trên bàn.
Khi không ngủ được thì người ta thường đọc sách, đêm cừu, còn em lại làm theo cái cách ngược đời là trở dây pha cho mình môt ly cà phê đen. Đê làm gì, em cũng chẳng biêt nữa, đê chiêu chuông cái sở thích cà phê của mình hay chỉ đơn giản là đê đâu óc tỉnh táo hơn và không suy nghĩ vê những điêu đã thuôc vê dĩ vãng tự bao giờ?
Có biêt bao nhiêu điêu mà mặc dù rât muôn giãi bày nhưng em lại chẳng có ai đê cùng tâm sự cả. Cuôc sông cứ thê vùn vụt trôi đi theo cái cách rât lạnh lùng, khiên cho đôi khi em không thê làm chủ được nó và dĩ nhiên khi càng bị cuôn theo thì em càng cảm thây mêt mỏi, cũng giông như lúc này. Bông dưng em thây nhớ người, nhớ môt người đã từng yêu em rât nhiêu ở trong quá khứ, môt người chẳng biêt có còn nhớ tới sự hiên diên của em trong cuôc đời này nữa không.
Ngày ây anh là người đã dạy em cách pha và thưởng thức hương vị của cà phê (Ảnh minh họa)
Ngày tiên anh đi xa, ngày đứng môt mình nhìn theo chiêc máy bay đưa anh lên bâu trời cao vút kia, em đã ngâm hiêu rằng theo môt cách nào đó mình đã mât anh. Và rôi đúng như những gì mà trong thâm tâm em vân hằng lo sợ, những tháng ngày cô đơn nơi xứ lạ khiên anh ngả vào vòng tay của môt người con gái khác chẳng phải là em. Vây là anh xa em thât, vây là mình chia tay, cũng tự nhiên và tât yêu y hêt như cái cách mà thuở ban đâu mình tới với nhau.
Em nhớ người, nhớ cái bóng dáng cao gây mà em vân hay gọi là "khẳng khiu" rôi sau đó lại ngửa cô lên trời cười ha hả vì khoái chí. Em nhớ cái cách người nắm tay em môi khi hai đứa dạo chơi trên phô, dù cho con phô ây vắng tênh nhưng người vân nắm tay em rât chặt bởi vì: " Sợ em sẽ chạy lung tung rôi đi lạc khỏi anh". Nghĩ tới đây, bât giác khóe môi em nở môt nụ cười, chẳng hiêu sao ngay cả nụ cười cũng mặn đắng. Hóa ra không phải em chạy lung tung rôi bị lạc, mà bởi vì trái tim anh đã đi lạc sau khi hai đứa rời xa nhau.
Càng vê đêm trời càng lạnh, chẳng phải là cái lạnh buôt của mùa đông mà chỉ là cảm giác lạnh lẽo bởi bóng tôi, bởi sự im lặng và bởi cảm giác cô đơn, trông vắng ở trong lòng. Môt mình ngôi bên ly cà phê đen tỏa hương thơm lừng, sóng sánh, bât chợt em nhớ tới ánh mắt âm áp cùng nụ cười đây tinh nghịch của người khi lân đâu tiên dạy em cách pha cà phê sao cho đúng cách. Bây giờ ở chôn đó nụ cười ây của người đang dành cho ai?!
Anh là gió, mà đã là gió thì không thê ở yên môt chô mà phải bay đi (Ảnh minh họa)
Trong cuôc đời này cả em, cả anh đêu sẽ gặp rât nhiêu người, có những người chỉ là vô tình thoáng lướt qua, có những người cả đên và đi đêu rât nhanh, bât chợt ào đên như môt cơn gió nhưng lại đê dâu ân vô cùng sâu đâm khiên ta phải nhớ cả đời. Em sẽ gọi anh là gió, bởi anh cũng là môt cơn gió đã từng ào tới bên cạnh em rôi lại bay đi khiên em không có cách nào đê níu giữ được.
Bởi anh đã bước qua em nên có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ nhớ nữa. Bởi em là người đứng lại nên chắc chắn sẽ rât lâu, rât lâu vê sau em mới có thê quên được môt người đã chẳng còn nhớ tới mình. Anh là gió, mà đã là gió thì phải bay vì gió sẽ chẳng còn là mình khi ở yên môt chôn, nhưng chẳng hiêu sao đôi lúc em cứ ngôi lặng bên ly cà phê đen âm nóng tỏa hương thơm lựng và ngâm nghĩ vê người?
Theo Eva
Bạn gái chia tay vì yêu người trên mạng Cô ấy quen một người mới trên mạng và đòi chia tay với em để chạy theo cuộc tình đó. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang gặp một vấn đề khó xử trong tình cảm, mong chị hãy cho em một lời khuyên để em biết mình nên níu kéo hay chia tay người yêu trong hoàn cảnh này. Em và người...