Xin lỗi em vì anh đã thay đổi
Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ hết yêu Nga, cũng không thể ngờ rằng có ngày tôi sẽ trở thành một người đàn ông phản bội.
Nhưng cuộc đời vốn có nhiều bất ngờ, còn trái tim thì luôn có lý lẽ riêng của nó.
Tôi và Nga đã yêu nhau hơn 5 năm. Chúng tôi muốn làm đám cưới từ hơn 3 năm trước, nhưng ba mẹ tôi nhất định không chịu. Lý do là vì Nga là con của một người mẹ đơn thân, hơn nữa, ngày trước mẹ Nga từng là gái giang hồ, trong khi ba mẹ tôi đều là cán bộ nhà nước và có chút vai vế trong xã hội. Thêm vào đó, Nga tuổi Dần, lại có gò má hơi nhô cao nên bà nội tôi nhất định không chịu nhận Nga làm cháu dâu, vì nói Nga có tướng sát phu.
Ngày trước, tôi yêu Nga một phần vì thương cho hoàn cảnh tréo ngoe của em. Dù sinh ra trong gia đình không được may mắn như thế, lại chật vật về kinh tế nhưng Nga hiền lành, chăm chỉ, chịu thương chịu khó và biết quan tâm sâu sắc tới những người xung quanh. Có lẽ vì từng sống trong những bi thương, trải qua nhiều điều không như ý nên Nga rất dễ cảm thông với người khác. Nga chẳng bao giờ to tiếng hay cáu giận với tôi, thay vào đó, em rất dịu dàng, ngọt ngào. Khi có chuyện không vui, Nga thường giấu diếm không muốn cho tôi biết, vì sợ tôi lo lắng cho em. Cũng bởi vậy, tôi thường tìm đủ mọi cách để quan tâm, chia sẻ mọi khó khăn với Nga, đỡ đần cho em trong cuộc sống, mong muốn trở thành một chỗ dựa vững chắc cho em giữa cuộc đời vốn xô bồ, tấp nập này. Yêu em, tôi tự đặt lên vai mình hai chữ “trách nhiệm”. Và tôi tự hào được che chở cho người con gái không may mắn đó.
Ba mẹ và bà nội tôi rồi cũng đồng ý cho Nga làm dâu, sau nhiều lần gặp gỡ và nhận ra nét nhu mì, dễ thương của em. (ảnh minh họa)
Năm lần bảy lượt bị gia đình tôi từ chối, Nga rất buồn, có những lần em thủ thỉ đòi chia tay, để tôi không bị gia đình ghét bỏ. Tôi đã gạt phắt ý kiến của Nga. Điều đó thật điên rồ. Tôi nhất định phải thuyết phục gia đình, phải cưới Nga cho bằng được. Trước hết là vì tôi muốn khẳng định bản lĩnh của một người đàn ông trưởng thành có quyền tự quyết định số phận của mình, không phụ thuộc vào áp đặt của người khác, nhất là lý do lại bắt đầu từ những quan niệm mê tín dở hơi ấy. Thứ hai, tôi muốn bảo vệ cho người con gái chịu nhiều bất hạnh đó, đã từ lâu tôi coi chuyện bảo vệ và mang lại nụ cười cho Nga là một nhiệm vụ của đời mình.
Video đang HOT
Và chúng tôi đã cùng nhau vượt qua rất nhiều chướng ngại tưởng như không thể. Ba mẹ và bà nội tôi rồi cũng đồng ý cho Nga làm dâu, sau nhiều lần gặp gỡ và nhận ra nét nhu mì, dễ thương của em. Có điều, bà nội muốn chúng tôi làm đám cưới vào năm sau, vì năm nay tuổi Nga cưới không tốt lắm. Vốn không mê tín, nhưng tôi quyết định chiều bà nội lần này, dù sao thì có thêm một năm để chuẩn bị cho chỉn chu hơn vẫn tốt.
Nhưng đám cưới đã không thể diễn ra. Không phải vì gia đình tôi, không phải vì Nga, mà chính tôi mới là người hủy bỏ sự kiện đó.
Nên tôi quyết định hủy đám cưới. Đó là một quyết định khiến nhiều người bàng hoàng ngạc nhiên và nhìn tôi bằng ánh mắt khác.
(ảnh minh họa)
Tôi yêu người khác. Đúng ra là tôi nhận ra tình yêu của đời mình, người con gái đó là Tuyết. Tuyết làm cùng ngành với tôi, thường xuyên trao đổi công việc chuyên môn và sau đó là những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống. Kể từ khi gặp Tuyết, tôi thực sự có cảm giác rung động giới tính trước một người con gái. Tôi nghe nhịp đập rộn rã của trái tim mỗi khi nhìn Tuyết cười, thấy lúng ta lúng túng khi Tuyết bước ngang qua và nghe rạo rực, bấn loạn khi vô tình chạm khẽ vào tay cô ấy. Mỗi khi nhận được tin nhắn của Tuyết, tôi sướng run lên…
Chuyện của chúng tôi đã bắt đầu như thế. Nhiều lần tôi phán xét bản thân rất kỹ, phân biệt tình cảm của mình với Nga và Tuyết một cách rạch ròi. Nhưng rồi câu trả lời của trái tim tôi là tôi yêu Tuyết. Người tôi muốn sống cùng là Tuyết chứ không phải Nga. Tôi chợt nhận ra, trước nay tôi chỉ muốn cưới Nga là để bảo vệ và che chở cho cô ấy chứ không phải là tình yêu. Và do gia đình cản trở nên tôi khăng khăng làm cho bằng được, rồi nhầm tưởng đó là tình yêu. Những lúc ngồi bên Nga, tôi không có sự rạo rực như khi bên Tuyết. Tôi từng kiên quyết đòi cưới Nga nhưng chưa bao giờ tôi hình dung về viễn cảnh là mình sẽ có con cùng cô ấy. Hình như, tôi đối với Nga giống như một người anh trai chứ không phải là người yêu.
Nên tôi quyết định hủy đám cưới. Đó là một quyết định khiến nhiều người bàng hoàng ngạc nhiên và nhìn tôi bằng ánh mắt khác. Nhưng với bản thân mình, tôi tin là tôi đã lựa chọn đúng. Tôi không thể cưới một người tôi không thực sự yêu, nhất là khi tôi đã nhận ra tình yêu đích thực của đời mình. Cưới nhau rồi sẽ chỉ khiến cả tôi và Nga đau khổ. Nên đau khổ từ bây giờ sẽ nhẹ nhàng hơn. Nhưng chắc chắn, tôi sẽ luôn đối xử tốt và sẵn sàng giúp đỡ cho Nga mọi điều trong cuộc sống, như một người anh trai tử tế.
Theo VNE
Ép buộc quan hệ để yên tâm đi tu nghiệp!
Vì anh sợ ở nhà, sẽ có kẻ sàm sỡ và cướp đi đời con gái của tôi. Như vậy, khi về, anh sẽ chỉ là kẻ đổ vỏ, còn người yêu anh lại bị kẻ khác chiếm mất, chính vì thế anh ép buộc quan hệ với tôi.
Hoặc là anh muốn &'ăn chắc', cứ phải cướp mất &'cái ngàn vàng' của người yêu thì mới yên tâm là cô ấy đã thuộc về mình, chính vì thế anh đã ep buoc quan he.
Tôi và anh yêu nhau được 1 năm. Tình cảm của chúng tôi thắm thiết vô cùng. Những lần đi chơi xa, chúng tôi lại càng thấy yêu thương và gắn bó với nhau hơn. Dù là có điều kiện gần gũi nhưng tôi luôn giữ mình. Tôi nói với anh về quan điểm của mình, chỉ khi nào là vợ chồng mới nghĩ tới chuyện &'đi quá giới hạn'. Anh biết tôi là cô gái ngoan ngoãn, không yêu đương chơi bời gì nên anh rất trân trọng tôi và cũng hứa sẽ giữ cho tôi tới khi chúng tôi lấy nhau. Tôi vui vì được người yêu tôn trọng.
Anh chiều chuộng tôi, tôi thích đi đâu, ăn gì, anh đều đưa đi. Nhiều khi tôi tự hào về anh lắm, vì anh biết được sở thích của tôi, không cần phải hỏi. Lúc nào tôi cũng khoe khoang với bạn bè là mình có một người yêu cực tốt, chưa bao giờ anh ep buoc quan he.
Nhưng rồi, một ngày, anh báo mình phải đi tu nghiệp nước ngoài 1 năm, do công ty anh cử đi. Đi như vậy rất có tương lai vì sau này về, có thể anh sẽ được lên chức. Tôi dù buồn và anh cũng không muốn xa tôi nhưng cuối cùng, tôi vẫn gật đầu đồng ý cho anh đi. Tôi nghĩ tới tương lai của anh, hi vọng anh sẽ có sự nghiệp tốt sau khi đi tu nghiệp về. Tôi nuốt nước mắt, chấp nhận xa người yêu 1 năm để chờ đợi và mong anh có được kết quả tốt.
Anh nói, đó là món quà anh muốn tôi tặng anh trước khi anh đi xa. Như vậy, anh sẽ yên tâm hơn, để tôi ở nhà mà không lo mất, khi về, anh nhất định cưới tôi. (ảnh minh họa)
Trước ngày đi, chúng tôi quyến luyến vô cùng. Anh hay đưa tôi đi chơi, đi khám phá những nơi mà chúng tôi chưa tới. Anh hứa hẹn đủ thứ với tôi, nói đợi anh, khi anh về rồi chúng tôi sẽ cưới nhau. Nhiều lần, anh đòi hỏi tôi, muốn tôi cho anh cái quý giá nhưng tôi không đồng ý. Bảo bây giờ anh đi rồi, ở nhà không ai quan tâm tôi, tôi sợ nhiều điều.
Anh nói tôi không yêu anh, không tin tưởng anh. Nếu như tôi cố giữ tức là tôi sẽ có ý định yêu người khác. Anh bảo, nếu muốn chắc chắn, anh muốn tôi hiến thân cho anh, để anh yên tâm đi công tác. 1 năm sau về, nhỡ ra tôi lại yêu ai thì anh sẽ rất đau khổ. Tôi hứa hẹn đủ điều, mong muốn ở anh nhiều thứ, chỉ hi vọng anh hiểu cho tôi rằng tôi chỉ yêu mình anh, thật sự chung thủy với anh, không có ý cợt nhả với người khác.
Nhưng anh kiên quyết. Và khi tôi không đồng ý thì anh đã cho tôi uống rượu cùng với bạn bè và đưa tôi vào nhà nghỉ. Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy, thấy bộ dạng bệ rạc của mình, tôi chán lắm. Anh đã cướp đi đời con gái của tôi lại còn ngủ ngon lành. Anh nói, đó là món quà anh muốn tôi tặng anh trước khi anh đi xa. Như vậy, anh sẽ yên tâm hơn, để tôi ở nhà mà không lo mất, khi về, anh nhất định cưới tôi.
Và anh đi. Thời gian 1 năm không nhiều, không khó khăn để tôi đợi anh nhưng tôi phiền lòng, một người yêu như thế, không tôn trọng tôi, làm điều sai trái và nghi ngờ tôi, liệu có thể làm người chồng tốt không? Tôi đã có ý định từ bỏ cuộc tình này, nhân tiện anh không ở nhà. Dù là mang tiếng phản bội tôi cũng mặc, vì hành động không coi trọng tôi, cưỡng tôi để cướp đời con gái, ep buoc quan he, thật tình khiến tôi thất vọng vô cùng.
Theo VNE
Xin lỗi em vì anh quá nghèo Anh thật lòng không muốn mất em, nhưng vì anh quá nghèo, anh không thể khiến em yên tâm bên cạnh anh, anh đã mất em. Ngày đó, khi yêu nhau, cả hai chúng ta đã cố gắng rất nhiều để vượt qua thời kì sinh viên vất vả. Vì cùng là cuộc sống xa nên hai đứa gặp nhau, yêu nhau và...