Xin lỗi, anh không phải là cái mỏ
Anh được quyền mua đồ, bao ăn, trả các loại phí. Còn chuyện đó, giờ chưa phải lúc!
Yêu một cô nàng đào mỏ
Tôi quen cô ấy trong một lần đi ăn với nhóm. Cô ấy thua tôi 2 tuổi thông minh, lanh lợi và ăn nói cực kì có duyên, có lẽ do cô ấy làm ở vị trí chăm sóc khách hàng nên tính tình bạo dạn. Sau lần đó tôi có nhắn tin đẩy đưa vài lần, cô ấy cũng khá nhiệt tình trả lời.
Rồi cũng có hẹn đi cà phê và tán dóc. Tình cảm có vẻ thân hơn nhưng vì chưa hiểu rõ con người của cô ấy nên tôi vẫn cứ tìm hiểu chứ chưa định ngỏ lời chính thức.
Đột nhiên một lần, cô ấy nhắn tin cho tôi “Anh ơi, anh nạp cho em 100.000 Viettel với, em hết tiền rồi mà không mua thẻ được!”. Tôi cũng vui vẻ nạp ngay vì một phần đang trong giai đoạn cưa cẩm, một phần vì bạn bè nếu hoạn nạn thì giúp đỡ thôi. Sau lần đó, cứ cần là cô ấy lại nhắn tin nói tôi nạp tiền điện thoại cho. Nghĩ cũng là người mình yêu nên tôi cũng vui vẻ làm theo.
Sau đó, chúng tôi cũng bắt đầu qua lại và hẹn hò nhiều hơn. Cô ấy bắt đầu nũng nịu đòi tặng quà và lúc nào đi ăn cũng “Em muốn thử ăn ở nhà hàng đó, nghe nói ngon lắm!”. 14/2, 8/3, sinh nhật thì không có gì lăn tăn, nhưng cả Trung thu, 1/6 mà cô ấy cũng đòi được tặng quà cho bằng được.
Mà tặng quà thì phải theo đúng ý cô ấy thích, không thôi sẽ giận. Càng ngày tôi càng không chịu nổi thói quen xa xỉ và có vẻ coi trọng vật chất của cô ấy.
Có vài lần tôi bóng gió về những tình yêu nghèo mà yêu thương nhau tha thiết. Cô ấy có vẻ không vui và nói “Yêu nhau mà không lo cho người yêu được đầy đủ, sung sướng thì tự ở nhà FA suốt đời đi. Thời này làm gì còn chuyện một túp lều tranh, hai trái tim vàng nữa hả anh?”.
Tôi không phải không có đủ tiền lo cho cô ấy đầy đủ, nhưng việc đòi hỏi vật chất nhiều như vậy khiến tôi có cảm giác nếu một ngày mình làm ăn thất bại và trắng tay thì nhất định cô ấy sẽ bỏ mình và đi thôi. Liệu tôi có nên chia tay hay tiếp tục?
Video đang HOT
Liệu đây có phải đích thị là một cô nàng chuyên đào mỏ bạn trai? Đó là băn khoăn của chàng trai vừa kể lại câu chuyện trên.
Tình còn đẹp khi thiếu cái ví tiền?
Có rất nhiều anh chàng vì tư tưởng đang cưa cẩm nên có xu hướng lấy lòng gái bằng mọi giá và cho rằng việc rút hầu bao là chuyện buộc phải làm trong tình yêu để chinh phục trái tim người đẹp. Họ sẵn sàng đưa người yêu đến chỗ sang trọng, tặng những món quà đắt tiền và tìm mọi cơ hội để được tặng quà cho gái để chứng tỏ độ ga lăng và tình yêu của mình.
Có điều, khi con gái đã yêu thật sự thì họ thường không đòi hỏi những thứ như thế. Và đặc biệt, họ cũng rất xót của cho người yêu của mình.
Nếu không có cái ví, tình yêu liệu có suôn sẻ
“Mình có quen cô bạn, cứ đến dịp 8/3, 14/2, sinh nhật thì đều dắt nhau về nhà rồi nấu ăn cho đỡ tốn kém, bình dân mà vẫn nhiều tình cảm. Cô ấy còn không cho người yêu của mình mua quà quá xa xỉ, cô ấy nói “Nếu nghiêm túc đến với nhau thì phải biết tiết kiệm cho nhau chứ!”, một bạn gái kể.
Nhiều chàng gà cho rằng, chi càng nhiều, cho càng bạo thì xác suất chinh phục được người đẹp càng cao. Họ thà một phút huy hoàng rồi ăn mì gói cả tháng để đổi lấy một nụ cười hài lòng của gái. Và dù chỉ cần gái đòi hỏi là họ sẽ đáp ứng cho dù phải đi vay mượn bạn bè. Những anh chàng như vậy được các cao thủ tình trường kết luận là dại gái.
Minh Anh cho biết “ Không hiểu sao có nhiều anh chàng khi yêu mà cứ như để người yêu lên bàn thờ ấy. Cung phụng chiều chuộng đủ điều, mà những anh chàng như vậy mà bị đào mỏ cũng chẳng có gì là lạ. Có khi con gái không đào thì họ cũng tự cống nạp ấy chứ!”.
Khi gặp những trường hợp mà nghi ngờ mình đang bị đào mỏ, các anh chàng phải chú ý:
Bước 1: Xác định gái có phải chuyên gia đào mỏ không
Bằng các dấu hiệu sau:
1. Hay vòi vĩnh quà cáp: Gái chủ động đòi được tặng quà mỗi khi có bất kì dịp gì và các món quà thường phải theo ý gái và có phần xa xỉ phẩm. Nếu không được đáp ứng sẽ có dấu hiệu giận dỗi ra mặt.
2. Luôn để chàng trai rút ví: Khi đi ăn, đi chơi, họ luôn mặc định chàng trai phải là người chi trả và họ không bao giờ có ý định chia sẻ phần hóa đơn đó. Đặc biệt, không hề quan tâm tới việc chàng trai trả như vậy có ảnh hưởng gì tới cuộc sống thường ngày hay không, nên sẵn sàng nay đi chỗ này, mai chỗ khác xịn hơn.
3. Tiêu xài theo kiểu tiêu cho bõ ghét: Mua sắm vô tội vạ, đi ăn những nơi rất sang trọng và đòi quà xa xỉ… vượt quá tầm của người yêu. Cô ấy sẽ không quan tâm hiện tại người yêu có khó khăn tài chính không mà chỉ lo sao để luôn được hài lòng về các thói quen tốn kém của mình.
Bước hai: Thử lòng
Hãy thử lòng cô ấy bằng các ngừng cung cấp tài chính như tặng quà rẻ tiền, khi đi chơi thì viện lí do anh quên ví khi tính tiền, khi cô ấy đòi mua đồ thì nói tháng này anh lỡ cho bạn bè mượn tiền hết rồi…
Đối với một cô nàng đào mỏ, cô ấy sẽ không quan tâm đến lí do mà chỉ cảm thấy không hài lòng về việc không được thỏa mãn nhu cầu tiêu dùng.
Cô ấy sẽ tỏ ra khó chịu chì chiết “Sao anh ngớ ngẩn để quên ví vậy?”, “Cái gì, cho bạn bè mượn hết tiền ư, anh điên à?”, “Em làm sao xài được thứ rẻ tiền này chứ?”… Và đến lúc này, có lẽ các chàng trai đã có quyết định rõ ràng về mối quan hệ này trong lòng.
Theo Thebox.vn
Chia tay vì bạn trai quá nghèo
Phải sống cảnh thuê trọ, chật vật mưu sinh mãi lúc đó sớm muộn gì thì mâu thuẫn cũng xảy ra, hạnh phúc cũng sẽ tan vỡ thôi. Giờ không còn chuyện "một túp lều tranh, hai trái tim vàng".
Tôi năm nay 25 tuổi đã tốt nghiệp một trường đại học danh giá tại Hà Nội được 3 năm nay và đang đi làm. Ngay từ năm học thứ 3 của đại học tôi đã nhận lời yêu anh. Một chàng trai cùng quê nay lại học cùng trường, anh học trên tôi một khóa. Chúng tôi quen nhau khi cùng tham gia hội đồng hương. Sau những lần hội họp, picnic đi chơi dần dần tình cảm nảy sinh, nên sau khi anh tỏ tình tôi đã đồng ý.
Yêu nhau được một thời gian thì anh đề nghị dọn về ở trọ chung phòng cho tiết kiệm chi phí. Ban đâu tôi cũng cảm thấy e ngại, nhưng được sự động viên của anh nên cũng yên tâm. Kể từ đó chúng tôi sống chung với nhau như vợ chồng suốt quãng đời sinh viên còn lại.
Phải sống cảnh thuê nhà, chật vật mưu sinh mãi. Lúc đó sớm muộn gì
thì mâu thuẫn cũng xảy ra, hạnh phúc cũng sẽ tan vỡ thôi
Sau khi cả hai ra trường đi làm, nhưng đến nay đã 3 - 4 năm rồi mà lương của anh ấy cũng chỉ được tầm 20 triệu. Trong khi đó do đều là dân tỉnh lẻ lên thành phố trọ học và muốn bám trụ mưu sinh ở đây nên chúng tôi vẫn phải thuê nhà. Chi phí ăn ở, sinh hoạt của cả hai người mỗi tháng cũng tiêu tốn hơn 10 triệu đồng.
Đấy là chúng tôi mới sống chung với nhau chưa làm đám cưới nên chưa phải bận bựu việc con cái, đối nội, đối ngoại gì mà tiết kiệm cũng chẳng được bao nhiêu. Cứ theo đà này mà quyết định đến với nhau, chung sống với nhau cả đời thì không biết đến bao giờ chúng tôi mới có thể cóp đủ tiền mua nhà Hà Nội. Rồi nuôi dạy con cái học hành ở Thủ đô này nữa.
Chính vì vậy mà cách đây 3 tháng tôi đã nói lời chia tay với anh ấy để dọn ra chỗ khác sống riêng. Anh ấy yêu tôi rất nhiều, thương tôi rất nhiều, tôi đòi hỏi cái gì anh ấy cũng cố gắng đáp ứng. Không muốn tôi phải khổ nên anh ấy rất chiều tôi. Biết tôi không muốn sống cảnh phải thuê trọ mãi, anh đã hứa sẽ cố gắng làm thêm để kiếm được nhiều tiền hơn, tiết kiệm mua nhà rồi cùng làm đám cưới, sống chung với tôi đến đầu bạc răng long.
Nhưng phải đợi đến bao giờ đây! Đợi 5 năm nữa, hay 10 năm nữa ước mơ đó có trở thành hiện thực được không? Trong khi vây xung quanh tôi biết bao là chàng trai giỏi giang, giàu có khác, cũng muốn đặt vấn đề yêu đương để tiến đến hôn nhân. Trong số đó có một anh bố mẹ làm kinh doanh trong lĩnh vực bất động sản, đất nhiều vô kể. Mặc dù chưa đến tuổi 30 nhưng bố mẹ anh đã tạo dựng cho anh một cơ ngơi hoành tránh, sống độc lập trong một ngôi nhà trị giá hàng chục tỷ đồng.
Do có tiềm lực về kinh tế nên anh cũng đã mở một công ty kinh doanh về vật liệu xây dựng và đang làm ăn phát đạt. Nếu gật đầu đồng ý, anh sẽ bảo bố mẹ đến thăm nhà rồi đặt mối quan hệ để hai gia đình đi lại thân tình và đến sang năm sẽ làm đám cưới.
Nhưng kể từ khi chia tay, người yêu tôi cứ gọi điện đến hẹn gặp, rồi năn nỉ van xin tôi quay lại với anh ấy. Thực tình sau 4 năm yêu nhau, đã chung sống với anh như vợ chồng, chúng tôi cũng có nhiều kỷ niệm, tôi cũng vẫn rất yêu anh ấy, có điều giờ đến với nhau với hai bàn tay trắng thì cuộc sống sau này con cái sẽ khổ. Phải sống cảnh thuê nhà, chật vật mưu sinh mãi, lúc đó sớm muộn gì thì mâu thuẫn cũng xảy ra, hạnh phúc cũng sẽ tan vỡ thôi. Giờ không còn chuyện "một túp lều tranh, hai trái tim vàng" nữa rồi, nên cũng đành thôi. Vĩnh biệt nhé tình yêu đầu của em!
Theo Ngoisao
Vì em là gái làng chơi nên không cưới Tôi kể câu chuyện này với mấy cậu bạn thân họ nói tôi điên thì mới yêu một đứa làm gái. Có những thứ tình yêu mà vĩnh viễn không bao giờ ta có thể lý giải được, và dù biết rằng không nên yêu nhưng ta vẫn cứ mê muội vì nó, vẫn cứ lao vào và tìm kiếm, hi vọng. Tôi...