Xin đừng vội kết tội những người phụ nữ ngoại tình
“Tôi cũng từng nghĩ những người phụ nữ một khi đã ngoại tình thì không thể tha thứ được, họ là những kẻ phản bội và tự tay phá nát tổ ấm của chính mình…”.
Tôi – một phụ nữ vừa tròn 40 không bao giờ phủ nhận việc mình ngoại tình. Thiên hạ cứ ra rả nói tôi là người đàn bà chẳng ra gì, sướng không biết đường sướng vì rằng, tôi là vợ của một ông chủ doanh nghiệp giàu có nức tiếng cả một vùng, cả đời ăn sung mặc sướng, chẳng bao giờ phải bận tâm chuyện tiền nong. Nhưng đâu phải cứ sung túc về vật chất thì con người ta có thể sống hạnh phúc được.
Đã có một thời, tôi luôn đề cao tư tưởng “trai năm thê bảy thiếp, gái chính chuyên chỉ có một chồng” dù là trong xã hội phong kiến hay hiện đại. Đã là phụ nữ thì tuyệt đối không được nghĩ đến chuyện “ăn nem, ăn phở”, phải tuyệt đối chung thủy với chồng dù người đàn ông đó có như thế nào. Tôi cũng từng nghĩ những người phụ nữ một khi đã ngoại tình thì không thể tha thứ được, họ là những kẻ phản bội và tự tay phá nát tổ ấm của chính mình. Nhưng ở tuổi này, tôi ngộ ra rằng, không phải tất cả phụ nữ ngoại tình đều xấu xa, hư hỏng… nhiều người trong số họ đang phải cầm tù cuộc đời mình trong những chiếc “lồng son” vẻ ngoài thì lộng lẫy nhưng bên trong là bao nhiêu nỗi khổ và nước mắt.
Ảnh minh họa
Người phụ nữ cam chịu trong tôi đã chết dần chết mòn khi phải chứng kiến cảnh chồng mình công khai cặp bồ. Chồng tôi thành đạt, đạo mạo, làm chủ cả một doanh nghiệp lớn nên có nhiều cô gái trẻ trung “săn đón”. Tôi coi điều đó là chuyện hết sức bình thường.
Video đang HOT
Nhưng việc ngày nào cũng ăn nhậu tiếp khách đã làm chồng tôi “hư” từ lúc nào không biết. Chuyện gì phải đến cũng đến khi mà ngày nào anh cũng triền miên trong hơi men, chồng tôi cặp bồ với một cô sinh viên tiếp thị bia trẻ trung và biết cách lả lơi.
Tôi cũng sẽ cho qua mọi chuyện nếu chồng mình biết “chùi mép” khi “ăn vụng” ở ngoài, nhưng mọi chuyện đã vượt quá giới hạn cho phép. Chồng tôi dẫn cô gái trẻ kia về nhà và làm những chuyện “động trời” trên chính giường ngủ của hai vợ chồng. Thật bất hạnh cho tôi khi phải tận mắt chứng kiến những cảnh tượng ghê tởm đó. Mặt đất dưới chân tôi rung chuyển, tôi khóc lóc trong đau đớn, hờn trách số phận mình trớ trêu. Còn vị hôn phu của tôi vẫn thản nhiên như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Tôi cảm thấy vô cùng sợ hãi khi phải nằm cạnh người đàn ông bội bạc trên chính chiếc giường ngủ của mình những ngày sau đó.
Những tưởng khi thấy vợ khổ sở, tiều tụy như vậy, ông chồng giàu có của tôi sẽ chấm dứt hoặc ít nhất là “ý tứ” hơn trong chuyện quan hệ ngoài luồng kia nhưng không, mọi chuyện vẫn ngang nhiên diễn ra. Tôi rơi vào trạng thái trầm cảm kéo dài. Trong những lúc quá tuyệt vọng, tôi muốn tìm đến cái chết như một cách giải thoát cho chính mình.
Tôi gặp lại người yêu cũ thời cấp ba trong buổi họp lớp cách đây 3 năm. Số phận người đàn ông này cũng bất hạnh không kém tôi, khi vợ anh bỏ vào Nam chạy theo một người đàn ông khác. Sau dịp ấy, chúng tôi nối lại liên lạc với nhau, trò truyện và gặp gỡ nhiều hơn. “Tình cũ không rủ cũng đến” và nhất là khi cuộc hôn nhân của cả hai đều đã có những vết nứt khó có thể hàn gắn được, chúng tôi trở thành nhân tình của nhau kể từ đó.
Nếu không gặp lại người yêu xưa kia, rất có thể giờ này tôi đã phải nhập viện tâm thần vì không có cách nào thoát ra khỏi nỗi bất hạnh do cuộc hôn nhân tưởng chừng như hoàn hảo của mình mang đến. Sau những nỗi đau mà bản thân phải trải qua, tôi trở nên dửng dưng với lời đàm tiếu của thiên hạ. “Ừ thì tôi cặp bồ, ừ thì tôi ngoại tình…”.
Giờ đây tôi cũng không còn nhìn tất cả những người đàn bà “ăn nem” bằng ánh mắt khinh miệt, coi thường nữa. Rất nhiều người trong số họ không phải là kiểu người lẳng lơ, họ cũng không chủ tâm phản bội lại người đàn ông của mình, đúng vào lúc bị dồn đến mấp mé vực sâu thì có người thứ ba đưa tay kéo họ trở lại.
Trong hôn nhân, không ai mong muốn chuyện đổ vỡ, nhưng chúng ta hãy khoan kết tội một người đàn bà nào đó dám “cả gan” ngoại tình là hư hỏng, là thế nọ là thế kia khi chưa nghe hết câu chuyện về cuộc đời họ.
Theo Khỏe & Đẹp
Đau xót nhìn chồng đối xử với mẹ vợ như... ôsin
"Cái này mẹ có làm được không? Không biết làm thì cứ để đấy, động vào cái gì là hỏng cái đấy"."Mẹ mà cứ lôi thôi, bẩn thỉu thế này thì cả nhà mắc bệnh". Cách nói chuyện, sai việc của chồng tôi với mẹ nhiều lúc chẳng khác ông chủ và osin là mấy.
ảnh minh họa
Tôi gặp và yêu anh khi tôi đang theo học ở thành phố. Trong thời gian yêu đương, đã có vài lần anh về nhà tôi chơi và không có bất kỳ biểu hiện chê bai gì. Ngày anh đặt vấn đề cưới hỏi, bố mẹ anh cũng có chút phản đối vì gia đình tôi quá nghèo, nhưng anh vẫn quyết tâm lấy tôi làm vợ. Sự quả quyết của anh khiến tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Mẹ tôi cũng lấy làm mừng cho con gái vì tìm được người đàn ông yêu thương mình thực lòng.
Một năm sau ngày cưới, tôi sinh em bé đầu lòng. Vì bố mẹ chồng già yếu, lại ở nhà anh cả nên không thể chăm sóc mẹ con tôi. Thế nên, chồng tôi đã gọi điện cho mẹ vợ, nhờ chăm cháu vài tháng.
Khổ nỗi mẹ tôi sống ở quê lâu rồi, chưa từng tiếp xúc với những đồ dùng tiện nghi ở thành phố, và kiến thức chăm trẻ theo khoa học cũng không có. Mới bước chân vào nhà, mẹ vợ đã được con rể hướng dẫn tỉ mỉ cách sử dụng của rất nhiều thứ: từ bàn là, máy giặt, nồi cơm điện, nhà vệ sinh, bồn tắm, bồn rửa bát, bếp ga, bình nóng lạnh... Nhưng mẹ cứ nhớ nhớ, quên quên, sử dụng không đúng cách lại gây hỏng hóc đồ dùng.
Chồng tôi vốn tính sạch sẽ, trong khi mẹ thì làm gì cũng chỉ qua loa. Một lần, hai lần thì không sao, nhưng khi mọi thứ cứ lặp đi, lặp lại và sự khó chịu trong lòng chồng tôi chất chứa, anh ấy đã có những câu nói vô lễ với mẹ, kiểu như: "Cái này mẹ có làm được không? Không biết làm thì cứ để đấy, động vào cái gì là hỏng cái đấy", hay như: "Mẹ mà cứ lôi thôi, bẩn thỉu thế này thì cả nhà mắc bệnh". Cách nói chuyện, sai việc của chồng tôi với mẹ nhiều lúc chẳng khác ông chủ và osin là mấy.
Những lúc nghe thấy thế, tôi buồn lắm, cũng có "mắng" chồng một vài câu trước mặt mẹ rồi thôi. Tới một hôm, tôi thấy mẹ nằm ngủ cạnh cháu mà khóc thầm. Mẹ khóc rất khẽ, chỉ thỉnh thoảng thổn thức thôi, chắc mẹ không muốn để tôi nhận ra điều đó. Tôi đoán, chồng tôi lại nói gì khiến mẹ tủi thân rồi. Tôi thấy thương và có lỗi với mẹ vô cùng. Tôi giờ mới sinh con được ba tháng, vẫn cần có mẹ bên cạnh để đỡ đần việc nhà. Nhưng cứ sống thế này thì có khác gì hành hạ mẹ đâu. Tôi nên làm thế nào?
Theo blogtamsu
Đau đớn phát hiện sự thật chồng không muốn tôi sinh thêm con - Anh ấy không muốn chị sinh thêm con cũng chỉ để anh ấy được rộng cẳng mà bồ bịch, mà hú hí với các cô gái trẻ sa vào bẫy tình yêu của mình, chứ chẳng phải vì con trai chị, vì tương lai của gia đình chị mà anh ấy phải dành sức lực để kiếm tiền nuôi mọi người như...