“Xin chị đừng có cởi chiếc váy ngủ này ra”
Trước khi bỏ đi, tôi chỉ nói: “Xin chị đừng cởi chiếc váy ngủ này ra”. Chị nhìn tôi cái nhìn đầy trách cứ, ngạc nhiên và cả chút khinh thường.
Là đàn ông, tôi thấy nhiều phụ nữ hay kêu ca đàn ông chúng tôi thích ngoại tình. Nhưng thiết nghĩ nếu không do có người dụ dỗ thì chẳng lẽ chúng tôi tự léng phéng với nhau sao? Tôi là người có vợ con và chỉ muốn sống cho họ. Nhưng rất nhiều lần chẳng biết vô tình hay cố ý, tôi cũng bị chị em đưa vào bẫy “yêu tinh nhền nhện”. Nếu tôi không vững chí thì cuộc sống của tôi không thể nào bình lặng như bây giờ.
Ngày xưa tôi cao mà gầy cũng không biết chăm chút bản thân như bây giờ. Nhưng từ khi lấy vợ, tôi được vợ đánh bóng cho từ đầu đến chân. Thế nên bây giờ cũng có chút ra dáng hào hòa phong nhã được nhiều phụ nữ khác chú ý. Nhưng tôi không vì vậy mà phong tình. Tôi thuộc dạng người chung thủy.
Nói thực, bản năng và dục vọng ai ai cũng có. Con người chỉ khác nhau ở cái tâm và bản lĩnh. Nhiều lúc tôi lung lay, muốn ngụy biện “sẽ chẳng ai biết” hoặc “chỉ một lần thôi” nhưng may là tôi vẫn chưa sa ngã. Những quyết định thay đổi chỉ trong một vài giây tích tắc, thế mới biết ranh giới giữa “con” và “người” mong manh thế nào.
Công ty tôi có nhiều cô trẻ đẹp. Từ độc thân hay có chồng hay đã ly hôn họ đều ăn mặc phóng khoáng quyến rũ. Do môi trường công việc nên nhiều người trong số họ còn khá thoáng trong quan hệ tình dục. Họ gọi nhau là “friends with benefit”, tức là vẫn là bạn bè tốt nhưng nếu đồng thuận vẫn có thể lên giường vui vẻ, tuyệt nhiên không có mối liên hệ ràng buộc nào.
Phụ nữ lẳng lơ thì có rất nhiều trò quyến rũ (Ảnh minh họa)
Tôi không tự hào nhưng so với đồng nghiệp thì tôi là số hiếm vì không tham gia vào những phi vụ trao đổi như thế. Nên khi các chị em đã “chè chén” đến nhẵn mặt những gương mặt nam tính trong công ty thì tôi bất đắc dĩ trở thành “của lạ” được săn đón.
Khi tôi đang ngồi làm việc, họ đến giả vờ trao đổi rồi cúi sát người qua vai tôi sao cho tôi có thể cảm nhận được cả ngực của họ. Nam nữ có tiếp xúc thân thể thì khác gì điện giật, tôi cũng run bắn, cũng phấn khích. Nhưng điều tôi muốn làm là vượt xa hơn cái phấn khích đó để nghĩ về vợ mình ở nhà. Để “niệm chú” thành công, tôi thường tự đặt câu hỏi nếu vợ mình làm thế với người khác thì mình có tức giận không? Kết quả là tôi thường tức giận và sau đó đẩy ghế sang một bên hoặc đứng dậy đi lấy tài liệu…
Mà phụ nữ lẳng lơ thì có rất nhiều trò quyến rũ. Có chị biết rõ ưu thế vòng 1 của mình nên thường mặc áo sơ mi mỏng tang. Khi đứng trước mặt tôi nói chuyện, chị cố tình cầm chai nước uống theo kiểu khiêu khích, lại còn giả đổ nước xuống áo để cơ thể lộ ra dưới lớp áo ướt.
Video đang HOT
Đèn xanh đã bật, nếu tôi tỏ thái độ hưởng ứng thì ngay sau đó luôn sẵn sàng cho cuộc vui một giờ hoặc một tối. Trong tình huống này tôi hay cố suy nghĩ theo một cách hài hước khác là nghĩ đến con tôi ở nhà hay làm đổ thức ăn ra áo để rồi sau đó mếu máo khóc vì sợ mẹ đánh đòn. Cứ nghĩ đến vợ con là tôi có thể dẹp bỏ được dục vọng.
Nhưng người mà tôi sợ nhất công ty vẫn là sếp trực tiếp của tôi. Không hơn tôi mấy tuổi nhưng sếp tôi thành đạt. Số cuộc hôn nhân mà chị ấy trải qua cũng nhiều như số công ty chị ấy mở. Tôi đơn thuần là nhân viên kính trọng sếp nhưng tôi biết chị ấy muốn đòi hỏi nhiều hơn. Chị ấy “nháy đèn” nhiều lần nhưng tôi giả vờ câm điếc. Về sau chị lại dùng chiêu đổi tình tiến thân. Ngồi cạnh bàn giao công việc mà hở phát chị bóp tay rồi đặt lên đùi.
Trong công việc, chị không tránh khỏi va chạm tiếp xúc. Tôi cũng đã một lần vượt qua đại nạn và suýt không thành công. Sếp bảo tôi đi công tác cùng, tôi có linh tính không hay nhưng không thể không đi. Kết quả đúng như tôi nghĩ, tuy đã đặt hai phòng nhưng chỉ sau một tiếng gõ cửa vào đêm khuya, sếp đã ở phòng tôi.
Mặc dù sếp ở đó nhưng tôi vẫn giữ thói quen gọi điện về cho vợ con mỗi đêm xa nhà vì nghe tiếng vợ con khiến tôi cảm thấy vững lòng hơn. Nhưng sếp tôi không phải là người không cao tay. Khi chỉ có 2 người, sếp biến thành một người phụ nữ hiền lành điềm tĩnh. Chúng tôi ngồi nhâm nhi chút rượu nhẹ, sếp hỏi về gia đình tôi, nói về gia đình sếp. Cuộc trò chuyện trở nên nhẹ nhàng thân mật khiến tôi mất cảnh giác. Tôi còn cao hứng kể về mấy trò hài hước mà con tôi hay làm lúc ở nhà.
Vì cười nên bỗng dưng chúng tôi càng xích lại gần nhau hơn. Rồi chị khóc khi kể về những cuộc hôn nhân đổ vỡ khiến tôi thấy mủi lòng. Giờ mới thấy nước mắt phụ nữ làm đàn ông xao xuyến hơn bất cứ chiêu trò quyến rũ nào. Chị ấy ngước lên hôn tôi, tôi bất giác hôn lại an ủi. Trong lúc đó tôi bị đam mê dẫn dắt đến độ muốn nghĩ đến vợ con nhưng không thể nào nhớ ra một hình ảnh trọn vẹn.
Tôi nghĩ đến vợ ở nhà, lúc cô ấy tất bật trong bếp, hai con thì chơi đùa xung quanh. Tôi nghĩ đến lúc cả nhà đưa nhau đi chơi, tiếng cười của con, giọng nói lúc nào cũng ngọt ngào của vợ. Tôi dừng suy nghĩ quay lại nhìn thì hai quai chiếc váy ngủ màu xanh da trời ngọt ngào của sếp đã trễ xuống sâu. Chị cũng đang tiến lại gần tôi cởi áo.
Tôi dừng suy nghĩ quay lại nhìn thì hai quai chiếc váy ngủ màu xanh da trời ngọt ngào của sếp đã trễ xuống sâu. (Ảnh minh họa)
Tôi nhanh chóng đưa tay kéo 2 quai váy ngủ cho sếp lên rồi bỏ ra ngoài lang thang suốt đêm gần sáng mới về. Trước khi bỏ đi, tôi chỉ nói: “Xin chị đừng cởi chiếc váy ngủ này ra”. Chị nhìn tôi cái nhìn đầy trách cứ, ngạc nhiên và cả chút khinh thường.
Thật sự, nếu tôi không dừng lại chỉ trong 1 giây thì bây giờ tôi chẳng thể nào ngẩng cao đầu tự hào về với vợ con. Mặc dù chiến thắng bản năng là điều không dễ dàng nhưng vì vợ con, tôi đã có thể vượt qua những tình huống cám dỗ nhất. Tôi chỉ muốn khuyên phụ nữ một câu, nếu muốn chồng mình chung thủy thì trước tiên hãy chung thủy và đừng bao giờ quyến rũ hay đặt bẫy những đàn ông khác.
Theo Trithuctre
"Ngủ với anh là sai lầm của đời tôi"
Tuyết cảm thấy ê chề, nhục nhã sau đêm ấy, cái đêm mà cô lên giường với người yêu của bạn thân.
Tuyết tỉnh dậy, lặng lẽ nhìn quang cảnh xung quanh mình. Đó là một căn phòng sạch sẽ trong khách sạn. Dưới nền nhà, áo quần ngổn ngang. Còn bên cạnh cô, người đàn ông ấy nằm kế bên, không áo, không quần. Đưa tay ôm nhẹ lấy thân mình, Tuyết cảm thấy ghê tởm vì những gì mà cô đã làm. Cô những tưởng mình sẽ vui khi đạt được mục đích đặt ra. Nhưng không, ngày hôm nay, cảm giác trong cô chỉ còn lại là sự khinh bỉ chính mình và gã đàn ông nằm cạnh mình mà thôi.
Tuyết yêu mê muội Thắng. Một mối tình đơn phương mà Tuyết không thể nào nói ra. Có nhiều cô gái cũng yêu đơn phương như Tuyết, họ có thể nói lên tình cảm của mình dù bị từ chối đi chăng nữa. Nhưng Tuyết thì không thể được. Mỗi ngày qua đi, cô chỉ biết ôm ấp bóng hình của người đàn ông đó mà mơ tưởng nhưng không bao giờ dám nghĩ có một ngày cô sẽ có anh. Bởi vì Thắng là chồng sắp cưới của Huyền - người bạn thân từ thủa nhỏ của Tuyết.
Tuyết nhớ, lần đầu tiên Huyền dẫn Thắng về giới thiệu với cô, cô đã không thể nào thoát khỏi ánh mắt hút hồn của người đàn ông đó. Đôi mắt Thắng đẹp, đa tình và lôi cuốn người đôi diện. Tuyết cứ thế ngây người ra mà chìm đắm trong đôi mắt ấy. Ngay lúc đó thôi, Tuyết đã có cảm giác mình đang bước chân vào một tội lỗi nhưng cô cũng không kiểm soát được chính mình. Cô dường như đã bị tiếng sét ái tình đánh trúng tim mà không có cách nào thoát ra nổi.
Ngay lúc đó thôi, Tuyết đã có cảm giác mình đang bước chân vào một tội lỗi nhưng cô cũng không kiểm soát được chính mình. Cô dường như đã bị tiếng sét ái tình đánh trúng tim mà không có cách nào thoát ra nổi. (Ảnh minh họa)
Hơn 2 năm Huyền và Thắng yêu nhau cũng là ngần ấy thời gian Tuyết yêu đơn phương Thắng. Cô tìm mọi cách để được gần anh nhưng phải không lộ liễu để tránh sự nghi ngờ của Huyền. Vậy là để tránh sự ngờ vực ấy, Tuyết chỉ có thể nhân danh một người bạn để quan tâm đến Thắng. Từ ngày hai người họ yêu nhau, Tuyết cảm thấy cay cú với cuộc đời. Bởi lẽ cô thấy mình chẳng kém Huyền điều gì, vậy mà tại sao Huyền lại có được tình yêu của Thắng còn cô thì không? Mỗi lần nhìn họ hạnh phúc bên nhau, trái tim Tuyết như bị ai đâm cả trăm nghìn mũi kim. Cô hậm hực lòng ghen, ấm ức và khó chịu. Còn mỗi khi hai người họ giận nhau là Tuyết lại cảm thấy có thêm chút hi vọng. Vì họ giận nhau mà Tuyết lại có cơ hội nhiều hơn để gần Thắng. Lúc đó Thắng thường cần người ở giữa là Tuyết nói giúp để đôi bên làm lành. Những khoảng thời gian riêng tư của Thắng và Tuyết đã làm cô cảm thấy ấm lòng hơn.
Tuyết cũng tự biết rằng cô đã ích kỉ và xấu xa đến thế nào khi đem lòng yêu Thắng và tìm cách tiếp cận anh. Nhưng suy nghĩ đó chỉ len lỏi trong đầu rất ít bởi vì cô cũng có lí của riêng mình. Cô nghĩ rằng tình yêu làm gì có tội. Nào có ai điều khiển được con tim mình và chắc gì tình yêu của Huyền với Thắng đã là tình yêu đích thực. Tuyết đã tự an ủi mình bằng suy nghĩ đó và tự cho phép mình tiếp tục yêu Thắng dù biết anh là người yêu của cô bạn gái thân thiết nhất với mình.
Cũng đã có đôi lần Tuyết định dừng lại nhưng cô không thoát ra được. Cô bị ám ảnh bởi ánh mắt, nụ cười của Thắng. Tuyết có cảm giác Thắng cũng có tình cảm với mình. Bởi vì thi thoảng anh vẫn nhìn cô bằng một ánh mắt trìu mến và đầy ẩn ý. Chính sự lập lờ đó của Thắng càng làm Tuyết hi vọng và không từ bỏ. Để rồi đêm qua, cô đã phạm sai lầm...
Tối qua, Tuyết đã lấy hết can đảm để bày tỏ tình cảm của mình với Thắng. Cô tự cho mình cơ hội đó thay vì chờ đợi. Tuyết cũng đã sẵn sàng cho việc bị từ chối. Nhưng cô cần điều đó để có thể chấm dứt chuỗi ngày yêu trong vô vọng. Tuyết hẹn gặp Thắng đến khách sạn và hồi hộp chờ đợi. Tuyết không dám nghĩ rằng anh sẽ đến vì đó không phải là nơi dành cho những cuộc hẹn thông thương. Nhưng cuối cùng Thắng đã xuất hiện, với vẻ ngoài bảnh bao nhất có thể.
Tuyết đứng từ xa nhìn người đàn ông đó rồi khẽ khàng thú nhận: "Em yêu anh". Dường như chỉ đợi có vậy, Thắng lao vào ôm lấy Tuyết rồi hôn cô. Cảm xúc lúc đó trong Tuyết như vỡ òa. Bao ngày mong ngóng, bao ngày chờ đợi và hi vọng. Cô khao khát một vòng tay yêu thương, một nụ hôn mãnh liệt của Thắng... giờ đây mị thứ đang là sự thật. Thắng thì thầm vào tai Tuyết: "Anh biết là em thích anh, anh đã đợi ngày này lâu lắm rồi"...
Và cuối cùng, Tuyết đã lên giường cùng Thắng trong cơn đê mê của cảm xúc và sự yếu đuối của lí trí. Lúc đó, Tuyết vất bỏ mọi giá trị con người, mọi tình nghĩa với người bạn thân chỉ để chạy theo thứ cảm xúc đang đốt cháy con người cô. Tuyết hòa vào làm một với Thắng. Hai con người đó giũ bỏ mọi thân phận để chìm ngập trong thứ tình yêu sai lầm.
Tuyết bước ra khỏi khách sạn, cô tự nhủ với lòng mình sẽ chôn sâu bí mật này trong lòng. Và ngày mai thôi, cô sẽ rời đi thật xa, để quên đi nông nổi ngày hôm nay (Ảnh minh họa)
Sáng nay, Tuyết tỉnh dậy trong một cảm giác thật đớn đau. Nỗi đau đó đến từ việc cô nhận thức được mình đã làm điều gì. Nhưng cao hơn tất cả, là cô hiểu ra bản chất con người của Thắng. Hắn ta cũng chỉ là một kẻ tầm thường, cũng chỉ là một kẻ sẵn sàng lên giường với gái chứ không hề cao ngạo như cách mà anh ta thể hiện. Trong khoảnh khắc đó, Tuyết thấy thương Huyền vô cùng. Có lẽ cô sẽ không cảm thấy đau đớn nhiều như vậy nếu như Thắng từ chối cô. Bởi vì điều đó chí ít ra còn cho Tuyết một chút sĩ diện rằng cô đã yêu một người đáng để yêu. Nhưng đổi lại, Thắng tầm thường hơn cô nghĩ...
Tuyết ngồi dậy, mặc áo quần và thấy tim mình đau nhói. Thắng nhìn cô, níu tay xuống giường như muốn có thêm một cuộc truy hoan nữa. Tuyết quay lại nhìn người đàn ông mà hơn 2 năm qua cô đã thầm thương yêu. Trong mắt cô bây giờ, Thắng không còn chút giá trị nào nữa cả:
"Có lẽ tôi đã nhầm. Tôi sai rồi. Nếu anh còn là một con người, xin anh hãy yêu thương Huyền tử tế. Huyền không giống tôi, cô ấy đáng được trân trọng. Cầu xin anh, hãy giữ lại chút niềm tin cuối cùng trong tôi".
Tuyết bước ra khỏi khách sạn, cô tự nhủ với lòng mình sẽ chôn sâu bí mật này trong lòng. Và ngày mai thôi, cô sẽ rời đi thật xa, để quên đi nông nổi ngày hôm nay.
Theo VNE
8 năm ngắn ngủi nhưng hạnh phúc với chồng Đến bây giờ vẫn có người hỏi tôi rằng tôi có hối hận vì đã chọn anh không. Và tôi vẫn có thể khẳng định một điều rằng tôi chưa bao giờ và sẽ không bao giờ hối hận vì sự lựa chọn của mình, vì đã chọn anh làm chồng. Tôi là chị cả trong một gia đình có 6 anh chị...