Xin anh đừng mưa nắng thất thường
Vô duyên, vô cớ anh cau có với vợ con. Anh la đứa này, mắng đứa kia, mặt mũi chằm vằm.
Em đã cố nhớ nhưng không tài nào nhớ nổi mình đã làm gì, các con đã làm gì khiến anh nổi nóng. Em gọi điện thoại cho bạn bè để hỏi xem có chuyện gì đã xảy ra với anh ở nơi làm việc hay không? Câu trả lời là mọi chuyện đều ổn. Vậy thì điều gì đang xảy ra với anh?
Trước đây, em vẫn dễ dàng chấp nhận, bỏ qua những cơn mưa nắng thất thường của anh. Em nghĩ ông trời còn có lúc mưa, lúc nắng thì con người làm sao tránh khỏi những khi vui, buồn? Thế nhưng, khi tần suất những cơn mưa nắng thất thường ấy ngày càng dày đặc thì em không thể nào tiếp tục chịu đựng.
Rồi em cũng hiểu rõ nguồn cơn, cớ sự. Mỗi lần anh Hai, anh Ba, chị Tư, chị Năm, cô Út gặp khó khăn, xui rủi thì anh lại mặt nặng, mày nhẹ với em và con, như thể vợ con chính là nguyên nhân tạo ra những rủi ro, buồn phiền cho họ. Để rồi sau đó, khi em vét đến những đồng t.iền lương cuối cùng đưa anh mang về cho anh em của mình thì mọi chuyện lại bình thường như cũ.
Video đang HOT
Trước đây, em vẫn dễ dàng chấp nhận, bỏ qua những cơn mưa nắng thất thường của anh.(Ảnh minh họa)
Anh à, em muốn nhắc cho anh nhớ rằng em và con cũng là ruột rà của anh. Vì sao em luôn cố gắng để anh vui mà anh không vui? Còn những người anh em của anh, mỗi khi họ buồn thì anh lại mang cả những nỗi buồn của họ vào nhà mình? Tại sao em và các con phải chịu trách nhiệm trước những thất bại của họ? Đành rằng một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ nhưng các anh chị em của anh đều trưởng thành cả rồi. Họ phải chịu trách nhiệm với việc làm của mình, cớ sao lại bắt người khác phải gánh thay?
Xin anh từ nay về sau đừng mang những chuyện không vui ấy vào nhà mình nữa. Em không muốn đến một ngày nào đó, khi sức chịu đựng đến giới hạn cuối cùng thì em sẽ trả anh về nơi anh đã từ đó ra đi…
Theo VNE
Lấy phải bà vợ ghê gớm
Đúng là, chẳng có ai không mong lấy được người vợ tử tế, ngoan hiền.
Đàn ông khi yêu thì lại khác, khi lấy vợ thì lại khác. Họ thường chọn cho mình những cô vợ ngoan ngoãn hiền lành, còn yêu thì cô nào cứ đẹp là yêu. Nhưng có phải cái ngoan nó hiện ra bên ngoài đâu. Cũng không hẳn cứ thấy ngoan là ngoan, vì nhiều thứ không thể &'nhìn mặt mà bắt hình dong' được.
Tôi cũng đã kén chọn nhiều, cũng đã quen và có tình cảm với nhiều người nhưng cuối cùng, tôi chọn một cô gái có vẻ khá ngoan làm vợ. Tôi tự tin vào con mắt của mình, tin em là người con gái phù hợp với tôi.
Những ngày về làm dâu, em thể hiện xuất sắc, khiến tôi vui và hài lòng lắm! Ngày đầu, em dậy sớm dọn dẹp nhà cửa chu đáo, chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà, thưa gửi lễ độ khiến tôi vui lắm! Tôi cũng được phen mát mặt với bố mẹ vì cuối cùng, cũng lấy được nàng dâu thảo, khiến bố mẹ hài lòng. Nói chung, khoảng nửa năm đầu, vợ tôi thể hiện tốt, là người đoan trang, nhu mì, dễ chịu.
Nhưng chẳng hiểu thế nào, thời gian cứ trôi đi, sống chung nhà với bố mẹ chồng và em chồng, có thể vợ tôi thấy bức bách, nảy sinh nhiều mâu thuẫn. Tôi đi làm, lương cũng không cao, cuộc sống vợ chồng không được mơ mộng như ngày yêu nhau. Hàng tháng tôi chỉ đưa cho vợ được tầm 2 triệu, không bõ bèn gì. Còn vọ cũng phải tự lo kinh tế của mình. Vì tôi cũng vẫn phải cho t.iền bố mẹ và lo cho cô em gái còn đi học. Phải giúp đỡ bố mẹ khi mình là con trưởng cũng là việc nên làm mà.
Nhưng từ khi mang bầu, vợ tôi ích kỉ hẳn, thay tính đổi nết. Vợ quán triệt t.iền nong của tôi, bảo tôi hàng tháng được bao nhiêu lương phải đưa cho vợ 2/3, còn làm gì thì làm, vợ không cần biết. Tôi cho t.iền bố mẹ thì vợ càu nhàu, còn em tôi, đi làm khi ra trường nhưng công việc tạm bợ chưa kiếm được nhiều. Thi thoảng em gọi điện hỏi t.iền, tôi cũng phải giúp. Vì gia đình còn ai đâu, biết mình không có nhưng cố gắng mà làm. Có khi không có, tôi còn vay mượn thêm để đưa cho em, cho bố mẹ lo cuộc sống.
Nhưng từ khi mang bầu, vợ tôi ích kỉ hẳn, thay tính đổi nết. Vợ quán triệt t.iền nong của tôi, bảo tôi hàng tháng được bao nhiêu lương phải đưa cho vợ 2/3, còn làm gì thì làm, vợ không cần biết.(ảnh minh họa)
Thấy tôi nhiệt tình với nhà mình, vợ cau có, tỏ thái độ ngay. Vợ bảo tôi là không có trách nhiệm với vợ con, toàn lo chuyện đâu đâu. Tôi bực mình: " Bố mẹ anh, em gái anh chứ ai mà lo chuyện đâu đâu. Người thân của mình là chuyện đâu đâu à? Em ích kỉ vừa thôi?". Thế rồi vợ bực, nổi khùng lên bảo: "Thế tôi với con là người dưng nước lã của anh à. Anh từ ngày tôi về làm dâu cái nhà này đã làm gì được cho tôi chưa? Hay là chỉ biết đi làm, cung phụng cả nhà anh. Tôi có làm gì sai mà anh đối xử với tôi như vậy? Tôi có bầu cũng chẳng có t.iền mua sữa uống tẩm bổ cho con, còn lo dành t.iền mà đẻ đái. Anh không chịu lo, chỉ biết lo cho gia đình mình. Bố mẹ thì có lương hưu, em đi làm không có thì cũng phải tự lo cho mình, nó lớn rồi, có bạn, có bè, ăn bám anh mãi sao được?".
Nghe vợ nói tôi bực dọc. Tôi bảo vợ nhà có mình tôi, tôi phải có trách nhiệm với cả nhà, cái gì cần thiết thì làm trước. Thế mà vợ tôi c.hửi um lên: "Anh bị điên à, tôi nói đến nước này mà anh còn không hiểu. Anh định tỏ ra là người có trách nhiệm với đồng lương ba cọc, ba đồng của anh đến khi nào nữa? Tôi đã nhịn đủ rồi, nhịn mãi rồi cũng chán, không thể nhịn được. Thời gian qua, tôi đã cung phụng cái nhà này, nín nhịn để anh phục vụ cả nhà, nhưng giờ thì tôi không thể làm thế. Tôi còn có con, nên anh đừng có làm quá nữa, không thì không xong với tôi đâu". Nói rồi, vợ tôi còn không quên hắt hủi một câu trong miệng: "Đúng là đồ điên!".
Nghe vợ nói mà tôi ngạc nhiên vô cùng. Em là vợ tôi sao, là người mà tôi tin tưởng, yêu thương đó sao. Người mà tôi nghĩ và thầm tự hào vì đã chọc được nàng dâu hiền thảo đó sao?
Tôi hoàn toàn thất vọng về người vợ của mình. Biết là gia đình tôi có chút khó khăn, nhưng ít ra, vợ phải hiểu cho tôi, là con trai duy nhất trong nhà, bố mẹ có t.uổi rồi, chẳng lẽ tôi lại không biết đường chia sẻ khó khăn với bố mẹ và em, chỉ mình mình sống sung sướng sao. Em thật ích kỉ, nghĩ đúng là, cái sự chọn vợ của tôi đã thất bại từ giây phút này, từ khi em c.hửi tôi là đồ điên. Tôi thật sự không còn tôn trọng em nữa, tôi cũng sẽ sống theo cách của tôi để người làm vợ như em phải biết điều, biết nghe chồng, không thể có kiểu &'cưỡi lên đầu chồng' như vậy được.
Theo VNE
Đang muốn ái ân, vợ lại mang hóa đơn ra tính toán "Nếu tình yêu là ánh sáng thì hôn nhân là hóa đơn t.iền điện" bây giờ tôi mới thấy thấm thía câu nói ấy, và tôi còn chiêm nghiệm thêm được một điều nữa đó là, người thu t.iền điện chắc chắn là các bà vợ. Yêu nhau sáu năm, ai ai cũng ngưỡng mộ tình yêu tuyệt vời của chúng tôi. Khi...