Xì xụp thưởng thức món bánh canh Nam Phổ – Huế
Dù có đi đâu về đâu, người Huế vẫn hết mực tự hào về món ngon nổi danh thiên hạ, lưu danh từ xưa tới nay – bánh canh Nam Phổ và giới thiệu cho bạn phương xa đến thưởng thức món ăn giản dị nhưng tinh tế như chính tâm hồn người Cố đô.
Bánh canh Nam Phổ là món hàng rong gia truyền của làng Nam Phổ (huyện Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên-Huế), cách trung tâm thành phố chừng 10 km. Không biết món ngon này có từ bao giờ nhưng nhiều gia đình ở làng Nam Phổ đã gắn bó với gánh bánh canh 3 – 4 đời nay.
Món ăn bình dị này được chế biến tỉ mỉ, công phu và tốn thời gian. Sợi bánh được nấu từ bột gạo và bột lọc theo tỉ lệ “3 gạo – 1 lọc”. Thay vì được nhồi và cắt lát như các loại bánh canh khác thì bột phải chưng cất thủy. Chưng chín vừa phải rồi đem xuống đánh đều. Cho bột vào túi ni lông sạch rồi ria xuống nồi nước đang sôi. Những người khéo tay sẽ dùng que rồi cho bột chảy theo ý mình. Bột sẽ ra từng con thuôn tròn. Sau đó, vớt ra rá để ráo nước.
Video đang HOT
Nước lèo nấu bánh canh Nam Phổ được dùng từ nước luộc tôm, cua tươi nên luôn có vị ngọt tự nhiên. Nhân bánh canh được chế biến từ thịt ba chỉ và tôm. Tôm là loại ở đầm, tươi, không tanh, thịt ngọt đậm đà. Tất cả được làm sạch, giã nhuyễn, viên nhỏ và nấu thành hỗn hợp sánh. Tôm kết hợp với thịt ba chỉ tạo nên màu đỏ gạch trông rất bắt mắt và kích thích vị giác. Phải công nhận đây là món chả tôm thơm ngon độc đáo, riêng biệt. Khi bột trong nồi vừa chín tới, bỏ tôm và thịt viên vào. Chờ đến lúc đáy nồi vừa sền sệt thì người nấu phải canh lửa để giữ nóng đủ độ cho món ăn.
Không chỉ thu hút bởi mùi vị, tô bánh canh thật hấp dẫn với màu trắng của bánh xen lẫn nhân tôm thịt và màu xanh mướt của hành lá. Khi dùng, bạn nhớ trộn thêm chút nước mắm ớt xanh, vài cọng hành ngò. Hương vị đậm đà của tôm thịt cùng hành ngò hòa quyện cùng sợi bánh canh tạo nên sự đặc sắc cho món ăn đặc sản này.
Bánh canh Nam Phổ là thức ăn dặm ban chiều của người Huế. Ngày xưa, bánh canh Nam Phổ không có tiệm, quán cố định, phần lớn do các cô gái Nam Phổ gánh từ làng lên bán. Buổi sáng từ khoảng 9h sáng, buổi chiều 2,3 giờ, lúc nào muốn thưởng thức là phải ra đường để chờ gánh bánh canh Nam Phổ đi qua. Món ăn này ai cũng ưa thích, thích hợp cho mọi lứa tuổi, mọi hạng người. Món này đặc biệt lành tính và dễ ăn nên rất phù hợp cho trẻ em và người già. Người lao động ít tiền ăn một, hai tô vừa no lại vừa ngon; khách nhàn du gọi vào ăn một tô vài ba bánh lá để thưởng thức tài nghệ của các cô gái đảm đang xứ Huế./.
Bánh canh Thủy Dương
Ở Huế có nhiều loại bánh canh, nhưng bánh canh cá lóc thì chỉ ở Thuỷ Dương mới có, bởi thế dân gian gọi Thủy Dương là nguyên quán của thức quà này.
Thuỷ Dương là tên một phường thuộc Thị xã Hương Thủy - Tỉnh Thừa Thiên - Huế. Nghe có vẻ xa chứ thực ra gần lắm. Từ chợ An Cựu phía nam Thành phố Huế, đi theo Quốc lộ 1A cỡ chừng mươi phút là tới. Ngay giáp ranh thành phố thôi mà.
Ở Huế có nhiều loại bánh canh, nhưng bánh canh cá lóc thì chỉ ở Thuỷ Dương mới có, bởi thế dân gian gọi Thủy Dương là nguyên quán của thức quà này. Chẳng biết có đúng không nữa nhưng mà từ xưa các o các mệ đã gánh bánh canh bán vô thấu Huế. Còn bây giờ, dọc đường san sát hàng bánh canh.
Bánh canh thông thường có hai loại, một loại làm bằng bột gạo, loại kia làm bằng bột khoai mỳ ( bột sắn gọi theo giọng Bắc ) Bột gì thì cũng phải nhào , phải trộn, phải dồn thành một cục bột lớn. Rồi cắt thành cục bột nhỏ. Rồi cán vừa mỏng để làm sao lá bột vẫn dính trên cái chai thủy tinh hay cái ống nhựa vốn sử dụng với công năng của con lăn cán bột. Không có ai dại dột mà tách cái lá bột ấy ra nhé. Một tay đỡ lấy cái chai cán bột, một tay hoa con dao như múa, những sợi bánh canh đều tăm tắp rơi lả tả xuống nồi nước đang sôi sùng sục, hơi nước nghi ngút. Hết một đợt lả tả rơi, lại một vòng cái vá khua quanh chu vi cái nồi, lũ bánh canh chín vừa tới được vớt lên. Rung rung cái vá cho ráo nước thế là những sợi bánh canh chui tọt vào cái tô, trắng ngần. Thường thì bánh canh bột mỳ trắng trong, còn bánh canh bột gạo trắng đục. Bánh canh gạo thì bùi, bánh canh mỳ thì dai. Ngày xưa đói kém, chê bánh canh mỳ, bánh gạo mới sang, chả bù bây giờ, muốn ăn bánh canh mỳ cũng khó.
Bánh canh Thuỷ Dương là bánh canh cá lóc ( hay cá quả, cá tràu thì cũng là nó ). Cá được lọc hết phần thịt nạc đem chiên ròn. Tất nhiên là có tẩm ướp cho đậm vị và hết tanh. Xương đem ninh làm nước lèo. Lớp bánh canh dưới đáy, lớp cá chiên đặt lên trên. Chan một muôi nước dùng, rắc tiêu thơm lừng. Bánh canh Thủy Dương đấy. Ngọt, cái ngọt vừa đằm vừa đáo để như ...mấy o gái Huế. Bây chừ bánh canh cá lóc hay được thêm cả chả cua, cua rời...nghĩa là ăn hết bánh thì cũng vẫn còn nhân. Nhưng, lại nhưng, tôi vẫn thích bánh canh chỉ thuần cá lóc, ăn mấy sợi bánh canh lại cắn dè một miếng cá, chỉ sợ ăn hết nhân mà bánh vẫn còn.
Mà bây giờ nước dùng chan bánh canh cũng không còn cay xóc óc lên nữa Người ta bớt ớt đi, bỏ màu làm từ dầu điều thế chỗ. Vẫn đỏ rực, vẫn bắt mắt, nhưng kém duyên. Cũng tại du khách đến Huế cứ chê đồ ăn Huế cay. Trời ạ! Có cay mới là Huế. Từ thủa những lưu dân theo Chúa Nguyễn khai phá hai châu Ô, Lý, người Việt đã ăn cay. Vùng đất lạ hoang vu đã chào đón những lưu dân mở đất ấy bằng những cơn sốt về chiều. May mà còn có ớt, ăn cay đến vã mồ hôi, như một vị thuốc đẩy lui những cơn sốt. Cho nên muốn ăn đỡ cay thì vô nhà hàng dành cho khách du lịch, chứ ăn đồ Huế xịn thì cứ việc xuýt xoa nhưng đừng dặn nhà hàng:" Tô của em đừng cho ớt nhé". Nghe nó vô duyên làm sao ấy.
Phố bánh canh đèn dầu bán xuyên đêm ở Huế Đêm muộn, muốn ăn bánh canh mang phong vị Huế, khách có thể tìm đến phố bánh canh Hàn Thuyên, giá mỗi tô chỉ 15.000 đồng. Bên trong Kinh thành Huế, phố bánh canh Hàn Thuyên có tuổi đời gần 40 năm. Hơn 10 hàng quán chạy dọc vỉa hè đường Hàn Thuyền được che tạm bợ bởi những tấm bạt nilon, lúc...