Vượt bao gian khó để yêu nhau, lúc sắp cưới lại buông tay chỉ vì điều này
Tình yêu đôi khi thật khó hiểu, có những người yêu nhau đến chục năm nhưng sắp cưới lại chia tay. Có những người yêu chỉ 1-2 tháng đã quyết định đi đến hôn nhân.
ảnh minh họa
Năm năm trước tôi nhận lời yêu anh. Lúc đó tôi vừa tròn 18 t.uổi, anh cũng là mối tình đầu của tôi. Yêu nhau được hơn một năm, tôi thi đỗ đại học và khăn gói lên Hà Nội, còn anh cũng chuyển công tác xuống Vĩnh Phúc.
Thời gian đầu mọi thứ thật ngọt ngào. Cuối tuần nào tôi cũng mong ngóng cho nhanh để được gặp anh. Bất kể thời tiết nắng mưa, anh đều lặn lội đi xe máy đón tôi đi chơi. Bắt đầu từ năm thứ hai đại học, tôi đăng ký lịch học buổi chiều và chuyển hẳn về Vĩnh Phúc ở cùng anh. Hằng ngày tôi đi học bằng xe bus.
Khoảng thời gian đó thực sự khó khăn. Ngày đầu tiên chuyển đến ở cùng anh, nhà trọ chật chội nóng bức đến không thở nổi. Đùng cái thì mất điện nên đêm ấy tôi đã thức cả đêm vì nóng bức khó ngủ. Anh đã thức để quạt tay cho tôi. Ngày cuối tháng cả hai đều cạn t.iền, cứ điệp khúc cắm nồi cơm đầy rồi cho vào rang cho dễ nuốt.
Tuy cuộc sống thiếu thốn nhưng anh tuyệt nhiên không cho tôi đi làm thêm vì sợ tôi vất vả. Những ngày không phải đi học, tôi chỉ quanh quẩn ở nhà với bài vở, sau đó nấu cơm giặt giũ đợi anh đi làm về. Những lúc một trong hai ốm đau bệnh tật, chỉ dựa vào nhau mà sống, không dám mở lời than thở với bố mẹ hai bên vì cả hai gia đình đều chẳng khá giả gì.
Video đang HOT
Cứ như vậy chúng tôi sống như vợ chồng tới tận bây giờ. Cuộc sống khấm khá dần lên. Nhưng tỉ lệ thuận với đó là những cuộc cãi vã cũng dần tăng theo cấp số nhân.
Cuộc sống được cải thiện cũng là lúc người ta dễ quên những tháng ngày bần hàn. Anh hay cau có với tôi và ít khi nở nụ cười hài lòng với những cố gắng tôi đạt được. Ngoài giờ làm, anh cắm mặt vào điện tử hoặc đi bù khú nhậu nhẹt cùng bạn bè, bỏ bê tôi một mình lúc ốm đau.
Cuối năm nay, chúng tôi dự định tổ chức đám cưới. Chúng tôi đã nắm tay nhau cùng đi qua những năm tháng khó khăn của t.uổi trẻ. Giờ đây khi mọi thứ đã đi vào ổn định, sao tôi lại sợ khi chuẩn bị bước chân vào vai trò làm vợ, làm mẹ thật sự?
Ở trong một đoạn cuộc đời bão giông, chúng ta có thể thề thốt rằng sẽ chẳng bao giờ rời xa cái người đang vì mình mà hứng những đợt cuồng phong không dứt. Trong những giờ phút tăm tối nhất, người ở bên ta là người vĩ đại nhất, là người mà ta tự nhủ rằng sẽ mãi chẳng buông tay. Nhưng ai nói được ngày mai, khi bước ra giông tố, ta thấy cuộc sống có biết bao nhiêu rực rỡ khác.
Những khó khăn đã để lại đằng sau lưng rồi, bây giờ, ta có thể nhàn hạ hơn một chút, hưởng thụ hơn một chút. Vị thế của ta cũng nâng lên một chút, ta cũng dần có yêu cầu cao hơn một chút về người bạn đời của mình. Và khi đó, ta đ.ánh mất mình, ta đ.ánh mất những lời hứa, những lời thề tưởng như không thể suy xuyển. Ở trong bình yên, ta quên mất rằng bình yên này được cùng đắp xây với một người bạn đời, chứ chẳng phải do ta một mình tạo dựng.
Theo Phunutoday
Không thống nhất được địa điểm tổ chức đám cưới, thế là nhà trai đùng đùng bỏ về còn đòi hủy hôn
Mẹ anh lớn tiếng nói nhà gái đòi hỏi, hạch sách, vớ vẩn. Chồng sắp cưới của tôi cũng đ.ập bàn đòi hủy tiệc cưới. Bố mẹ tôi thì giận tím mặt mày.
Chỉ còn đúng một tháng nữa là tôi trở thành cô dâu. Ấy thế mà giờ mọi chuyện cứ rối tung rối mù cả lên. Chồng sắp cưới của tôi còn đòi không cưới hỏi gì nữa cả. Bố mẹ anh thì mắng tôi là đồ tiểu thư hư hỏng, tự xách mình theo trai còn đòi hỏi này nọ.
Thật ra tôi bị mắng như thế cũng vì tôi có bầu rồi. Tôi yêu anh trong một lần tụ tập bạn bè đam mê phượt. Thấy nói chuyện hợp, hai đứa tiến tới chuyện yêu đương. Yêu được 3 tháng thì chuyện đó diễn ra. Tôi cũng không phải là đứa quá cổ hủ, quá quan trọng chuyện trinh tiết.
Tôi quan niệm khi yêu nhau, chuyện đó cũng là bình thường thôi. Thậm chí nếu trở thành vợ chồng mà không hợp khoản đó cũng dễ bề l.y h.ôn lắm.
Tôi chỉ không ngờ mới quan hệ vài lần tôi đã có bầu. Khi báo tin cho anh, anh ngay lập tức đưa tôi về ra mắt bố mẹ ở dưới quê để bàn đến chuyện đám cưới. Mới đầu bố mẹ anh không chịu tôi vì thấy tôi là tiểu thư, nhà giàu có nên sợ con trai bị đối xử không tốt. Sau nghe nói tôi đã có bầu, họ còn tỏ ra khó chịu hơn nhưng vẫn miễn cưỡng chịu cưới.
Chỉ còn đúng một tháng nữa là tôi trở thành cô dâu. (Ảnh minh họa)
Đầu tuần, họ nhà trai từ quê lên nhà tôi chơi và đặt lễ dạm ngõ. Nhà tôi đón tiếp rất chu đáo. Bố mẹ tôi tuy là người có quyền chức nhưng sống rất biết điều, hiểu chuyện. Biết tôi có bầu, mẹ tôi cũng chỉ mong họ nhà trai đến cưới mà thôi.
Khi đang chuyện trò vui vẻ, bố tôi mới đặt vấn đề địa điểm tổ chức đám cưới. Theo ý bố tôi thì muốn gộp chung cả khách khứa hai bên rồi đặt nhà hàng sang trọng ở thành phố. "Vừa tiện vừa trang trọng, lại sướng cho đôi bên vì nhà hàng trang trí, tự nấu mâm cỗ luôn".
Không ngờ mẹ anh không chịu với lý do đãi ở nhà hàng thì hạn chế về thời gian, khách muốn ngồi lâu một chút cũng không được. Chưa kể nếu ở nhà hàng cũng khó quản lí chuyện bia bọt, món ăn cũng không được ngon miệng. Mẹ anh muốn đãi ở quê cho có tình nghĩa xóm làng.
Giờ hai bên không ai đồng thuận ý kiến với ai, thành thử mọi chuyện cứ rối tung cả lên. (Ảnh minh họa)
Khi nghe tới đó, tôi thắc mắc là ở quê thì đãi ở đâu khi mà nhà anh đã gần mặt đường, lại không còn đất trống. Mẹ anh nói tỉnh bơ: "Thì kéo rạp ra đường luôn". Cả nhà tôi đều ngạc nhiên: "Vậy rồi mọi người đi lại thế nào?". "Ôi dào, đường liên thôn ấy mà. Họ không đi đường này thì đi đường khác. Thiếu gì người vẫn làm thế".
Đương nhiên là bố mẹ tôi không chịu vì lý do không an toàn và làm phiền nhiều người. Thế mà bố mẹ chồng tôi vẫn cãi đó là chuyện bình thường. Bố tôi giận, nói một câu: "Từ bao giờ cái sai trở thành cái bình thường thế này?".
Chỉ thế thôi, mẹ anh lớn tiếng nói nhà gái đòi hỏi, hạch sách, vớ vẩn, ỷ có ăn học quyền thế nên k.hinh t.hường họ nhà trai. Chồng sắp cưới của tôi cũng đ.ập bàn đòi hủy tiệc cưới. Rồi họ đùng đùng kéo nhau đi về.
Bố mẹ tôi giận tím mặt mày. Giờ hai bên không ai đồng thuận ý kiến với ai, thành thử mọi chuyện cứ rối tung cả lên. Mẹ tôi còn nói nếu không cưới thì khỏi cưới, tôi đẻ ông bà nuôi vẫn sống tốt. Nhưng tôi không muốn như thế. Phải làm sao đây? Có nên chiều theo ý sai của nhà trai không ạ?
Theo Afamily
Chỉ còn 2 ngày nữa là cưới,vậy mà một cô gái mới quen đưa hẳn ô tô sang và mang cuốn sổ... Yêu nhau suốt 3 năm tôi và Thu chưa bao giờ to tiếng. Mỗi khi có điều gì bực tức chỉ cần nhìn nụ cười của nhau là lại vui vẻ trở lại ngay. Hai đứa tự nhủ dù khó khăn đến mấy vẫn luôn đặt mục tiêu sống vui vẻ hạnh phúc lên hàng đầu. Cách nói chuyện của tôi khiến bất...