Vượt 100 km về thăm vợ, nào ngờ thấy vợ lột hết quần áo để gã bác sĩ giảm sốt…
Tuy nhiên lúc tới sát phòng mình thì anh chợt nghe thấy những tiếng rên lúc to lúc nhỏ của vợ. Nó không phải là tiếng rên của người ốm, anh hơi ngờ ngợ rón rén lại gần…
Tuy nhiên lúc tới sát phòng mình thì anh chợt nghe thấy những tiếng rên lúc to lúc nhỏ của vợ. Nó không phải là tiếng rên của người ốm, anh hơi ngờ ngợ rón rén lại gần (Ảnh minh họa)
Anh chị cưới nhau được 6 năm và sống rất hạnh phúc. Do tính chất công việc anh thường xuyên phải đi công tác vắng nhà suốt 6 năm qua nhưng vợ anh chưa một lần nào than thở hay kêu ca với chồng cả. Một mình chị ở nhà vẫn lo hết việc nhà cửa và chăm sóc dạy bảo 2 đứa con đâu ra đấy.
Đầu năm nay anh quyết định hết năm sẽ xin chuyển về chi nhánh gần nhà, đã đến lúc anh phải có trách nhiệm hơn với gia đình để đỡ vợ rồi. Với lại sang năm là con gái lớn của anh đi học lớp 1, con cần có người kèm cặp cẩn thận. Vợ anh cũng cần phải có thời gian nghỉ ngơi vì gần đây anh thấy sức khỏe của vợ cũng yếu hơn.
Chị nghe anh bàn thế thì mừng lắm, chẳng có người vợ nào là muốn xa chồng cả. Giữa năm vừa rồi trong lúc anh đang có chuyến công tác kéo dài hơn 2 tháng trong Nam thì ở nhà bất ngờ đứa con thứ 2 của anh bị ngã phải vào viện khâu chục mũi, lúc vợ thông báo anh sốt sắng lắm muốn về nhà ngay xem con thế nào thì vợ lại động viên anh bình tĩnh.
Mà ngay cạnh nhà mình đã có bác sĩ Thắng rồi, em đã nhờ anh ấy sang rửa vết thương hàng ngày và chăm sóc cho con. (Ảnh minh họa)
“Anh cứ yên tâm làm việc đi, em lo được cho con mà. Vì giờ con cũng ra viện rồi, chỉ là chăm sóc ở nhà và theo dõi vết thương thôi. Mà ngay cạnh nhà mình đã có bác sĩ Thắng rồi, em đã nhờ anh ấy sang rửa vết thương hàng ngày và chăm sóc cho con. Em cũng đã xin nghỉ nửa phép ở nhà trông thằng bé, thế nên anh cứ yên tâm”.
Video đang HOT
Nghe vợ nói thế anh nhẹ cả người, vợ anh lúc nào cũng chu đáo tính toán mọi việc đâu ra đấy. Đúng là 6 năm qua anh không thường xuyên ở nhà mà vợ vẫn chăm sóc con tốt đó thôi, đúng là ở hoàn cảnh nào thì người ta buộc phải thích nghi với hoàn cảnh đó thôi. Nghĩ lại mấy ông bạn đi công tác cùng ngày nào cũng bị vợ gọi điện tra khảo rồi kêu ca hết cái nọ cái kia anh thấy vợ mình đúng là tuyệt vời và mình quá may mắn khi thi lấy được người vợ biết cảm thông với chồng như thế.
Sau lần ấy anh về thì vết thương của con đã ăn da non sắp khỏi rồi. Anh định sang cảm ơn vị bác sĩ cạnh nhà mới chuyển đến mà mình vẫn chưa có dịp diện kiến thì lại đúng hôm anh ấy đi trực nên không gặp. Hôm sau thì anh lại có chuyến công tác mới rồi. Cứ thế mỗi lần kết thúc chuyến công tác anh lại cố gắng dành thời gian cho gia đình, đưa vợ con đi chơi rồi cũng quên khuấy mất việc sang cảm ơn bác sĩ đó đi.
Cho tới cách đây 1 tuần, khi đó anh cũng đang đi công tác cách nhà hơn 100 km trong vòng 5 ngày. Có lẽ đây là chuyến công tác cuối cùng của anh trong năm. Tối ấy vừa bắt đầu lên giường đi ngủ thì anh nhận được tin nhắn của vợ: “Em đang sốt rồi, ước gì có anh bên cạnh”.
Anh đọc xong giật bắn mình. 6 năm cưới nhau, dù có ốm cỡ nào, dù có gặp bất kì chuyện gì khó khăn chưa bao giờ vợ anh than thở lúc chồng đang đi công tác cả. Lần này vợ than thế chắc chắn là ốm nặng rồi, không biết có chuyện gì xảy ra không nữa. Giờ mà gọi điện bảo vợ về thì chắc chắn vợ sẽ gàn, mà không về thì không yên tâm, anh cũng chỉ cách nhà có hơn 100 km thôi. Vậy là chẳng suy nghĩ thêm, anh bật dậy đút luôn điện thoại vào túi áo rồi ra ngoài mượn xe máy của anh đầu bếp phóng luôn về nhà.
Anh vượt chặng đường hơn 100 km về nhà, mặc trời đêm rét buốt vì quá lo lắng cho vợ. Vì có chìa khóa riêng nên anh tự mở cổng bước vào, lúc này anh mới lấy điện thoại trong túi ra soi đường thì thấy chục cuộc gọi nhỡ và 2 tin nhắn của vợ: “Anh đừng có lo, em uống thuốc là khỏi ngay”. “Vợ gọi không nghe chắc là chồng ngủ rồi, chúc chồng ngủ ngon”. Thì ra vợ nghĩ anh đã ngủ rồi, giờ anh về chắc là cô ấy bất ngờ lắm đây.
Anh nhẹ nhàng mở cửa bước vào và từ từ lên phòng ngủ của hai vợ chồng, đi ngang qua phòng 2 con anh cũng ghé vào thì thấy chúng đã ngủ ngon lành. Tuy nhiên lúc tới sát phòng mình thì anh chợt nghe thấy những tiếng rên lúc to lúc nhỏ của vợ. Nó không phải là tiếng rên của người ốm, anh hơi ngờ ngợ rón rén lại gần, điện trong phòng vẫn sáng anh từ từ nhìn qua khe cửa để rồi chết sững khi thấy cảnh tượng kinh hoàng bên trong. Vợ anh không mảnh vải trên trường và gã đàn ông lạ đang hì hục làm điều kinh khủng đó, anh đạp tung cửa phòng:
- Các người làm gì ở đây thế này, đồ khốn nạn.
- Anh, anh về khi nào vậy. Bác sĩ Thắng đang hạ sốt cho em mà.
- Hạ sốt bằng cách này đây, hóa ra gã bác sĩ mà cô hết lời ca ngợi lòng tốt của anh ta là thằng chó này à. Tôi đúng là ngu khi đã tin lời cô rồi.
Anh còn đang đau đớn trách móc vợ thì gã bác sĩ đã nhanh chân chạy thoát ra ngoài, anh đuổi theo không kịp. Đau đớn cùng cực vì người vợ mà anh tôn thờ tin tưởng 6 năm qua hóa ra lại là người đàn bà trắc nết như thế. Bao niềm tin trong anh đã tan vỡ hết, vợ quỳ xuống xin anh tha lỗi nhưng anh làm sao có thể tha thứ được đây?
Theo blogtamsu
Nghe tiếng rên khe khẽ trong nhà vệ sinh, tưởng chồng và bạn thân đang... ngờ đâu ...
Tai Lan ù đi nhanh chóng khi trong cánh cửa nhà vệ sinh khép hờ phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ. Và thậm chí: "Cố lên anh, cho nó ra đi sẽ dễ chịu hơn đấy!"...
Tính Tuyết cương trực, thẳng thắn cũng không phải là dạng con gái dễ dãi nên điều đó cũng khiến Lan yên tâm phần nào. (Ảnh minh họa)
Lan đã nghe quá nhiều câu chuyện bi kịch về việc cho bạn thân về ở cùng nhà rồi, mất bạn mất luôn cả chồng. Vậy mà không hiểu sao khi Tuyết tìm đến nhà, khóc lóc cầu xin Lan cho Tuyết ở nhờ để trốn tránh sự theo đuổi của một tên phát cuồng vì Tuyết, hắn có thể làm những chuyện điên rồ nhất để có được Tuyết. Không có bằng chứng rõ ràng nên Tuyết không thể báo công an được. Vì thế Tuyết chỉ có thể đến nhà Lan, cầu xin sự giúp đỡ của Lan mà thôi.
Lan thân với Tuyết từ thuở lọt lòng. Có thể nói, Lan và Tuyết đã quá nhiểu nhau. Tính Tuyết cương trực, thẳng thắn cũng không phải là dạng con gái dễ dãi nên điều đó cũng khiến Lan yên tâm phần nào. Còn về phía Mạnh, chồng của Lan. Yêu nhau 5 năm rồi mới kết hôn, chung sống với nhau cũng được gần được 1 năm, đầu gối tay ấp, không nhiều thì ít, Mạnh cũng đã tạo được cho Lan lòng tin tưởng. Nên Lan đã đồng ý cho Tuyết ở nhờ một thời gian. Và tất nhiên, Lan cũng đã hỏi trước ý kiến của Mạnh.
Tuyết là bác sĩ ở bệnh viện. Công việc cũng bận rộn nên từ khi dọn đến nhà Lan đến giờ, cũng chẳng mấy khi cả ba ngồi ăn chung với nhau một bữa cơm. Tuyết đi làm về khá muộn, có hôm Tuyết về thì Lan đã say giấc từ lâu, chỉ còn Mạnh vẫn hang say bên bàn làm việc. Một tối nọ thức dậy, Lan vô tình thấy Mạnh và Tuyết đang nói chuyện rất vui vẻ với nhau ngoài phòng khách. Bất giác, Lan thấy rùng mình. Và Lan bắt đầu tưởng tượng ra đủ thứ chuyện trên đường đi về phòng ngủ.
Quờ tay sang bên cạnh, Lan giật mình khi không thấy Minh đâu. Đồng hồ đã điểm 3 giờ sáng, Minh đi đâu vậy. Nhón chân ngoài hành lang, chỉ còn mỗi phòng Tuyết bật sáng. Lan lén nhìn qua khe cửa thì chỉ có mình Tuyết. Tuyết đang hì hụi xem xét thứ gì đó. Lan lại khéo trách mình suy nghĩ quá nhiều.
Chợt nhớ ra mục đích chính của mình, Lan lặng lẽ đi tìm Mạnh. Nhà vệ sinh không có, phòng khách, phòng bếp cũng không. Chỉ còn mỗi phòng làm việc nhưng nó không sáng đèn. Có khi nào Mạnh ngủ quên hay không? Lan khẽ bước vào phòng làm việc của Mạnh, nhẹ nhàng bật đèn thì... Lan thở phào nhẹ nhõm khi thấy Mạnh ngủ gục trên bàn, nét mặt nhìn có vẻ nhợt nhạt. Lan nhanh chóng gọi Mạnh dậy về phòng ngủ mà không để ý thấy vỉ thuốc lạ đang rơi dưới sàn nhà.
Tuyết ở nhà Lan cũng đã tròn một tháng. Hôm nay Tuyết về sớm nên Lan làm vài món để đãi Tuyết. Bữa ăn khá vui vẻ, cả ba còn uống một chút rượu, Tửu lượng vốn không tốt nên Mạnh phải đưa Lan lên phòng trước. Nửa đêm hôm đó...
Lan ấp úng rồi nước mắt lăn dài. (Ảnh minh họa)
Thức giấc với chiếc cổ họng khô rát và bên cạnh lại không có Mạnh. Nghĩ đơn giản như lần trước, Lan đi nhẹ nhàng ra ngoài lấy cốc nước để chữa cháy cho chiếc cổ họng. Nhưng lần này khác với lần trước, hành lang tối om, chỉ có đèn phòng vệ sinh là bật sáng. Trong Lan bỗng xuất hiện cảm giác rờn rợn. Lại gần hơn, tai Lan ù đi nhanh chóng khi trong cánh cửa nhà vệ sinh khép hờ phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ. Và thậm chí:
- Cố lên anh, cho nó ra đi sẽ dễ chịu hơn đấy! - Đó là tiếng của Tuyết
Có lẽ nào họ đang... Đang... Đầu óc Lan không ngừng tưởng tượng ra đủ thứ tồi tệ. Tại sao họ lại dám làm cái chuyện động trời này sau lưng Lan chứ. Không thể kiềm chế hơn được nữa, Lan xô mạnh cửa bước vào thì... Cảnh tượng trước mắt khiến Lan tái mặt rồi nhanh chóng chạy đến bên Mạnh.
- Có chuyện gì đang xảy ra vậy? Ai làm ơn nói cho tôi biết được không? - Lan ấp úng rồi nước mắt lăn dài
Mạnh đang ôm bụng, mặt tái nhợt, gục đầu bên thành bồn vệ sinh, miệng không ngừng phát ra tiếng rên khe khẽ. Còn bên cạnh Mạnh, Tuyết đang vỗ lưng cho Mạnh, trên tay cầm một vỉ thuốc lạ. Giờ Lan mới vỡ lẽ. Hóa ra Mạnh bị ung thư dạ dày nhưng giấu Lan vì không muốn Lan lo lắng. Mạnh giấu được Lan nhưng không thể qua được mắt bác sĩ là Tuyết. Nhưng Mạnh đã cầu xin Tuyết giữ kín chuyện này chính trong cái đêm mà Tuyết bắt gặp Lan nói chuyện với Mạnh. Đỡ Mạnh nằm xuống giường mà nước mắt Lan không ngừng rơi. Lan đã quá vô tâm, không để ý tới những biểu hiện bất thường của Mạnh. Ôm chặt lấy Tuyết, Lan tự trách mình đã nghĩ xấu cho Tuyết. Tương lai phía trước của Lan sẽ ra sao đây nếu căn bệnh của Mạnh không thể chữa khỏi. Nước mắt rơi, Lan gục đầu vào vai Tuyết và nắm chặt tay Mạnh, cầu mong trời đừng sáng.
Theo Một Thế Giới
Nửa đêm tỉnh giấc, tôi chết lặng khi nghe thấy tiếng rên khe khẽ sát cánh cửa phòng mình Vừa bước được ba bước chân tôi đã giật mình khi nghe thấy âm thanh đó... Tôi và chồng vừa mới làm đám cưới được 2 tuần, chưa kịp trăng mật mà tôi đã bị "vỡ mật" về ông chồng tử tế của mình. Hai đứa yêu nhau 3 năm mới đi đến kết hôn nên cũng không phải là cưới vội, chưa...