Vui vẻ với cô bán hoa quả 1 đêm nhưng sáng hôm sau thì biết được sự thật đáng sợ
“Con gái tôi chết được 2 năm rồi mà. Con bé đi bán hoa quả về muộn bị ô tô đâm chết ngay tại chỗ ở đoạn đường khu nhà biệt thự bỏ hoang đó đấy. Hôm qua là ngày giỗ của nó. Lẽ nào cậu…ngủ với ma?”.
4 năm yêu đương nồng cháy, Hùng cứ ngỡ khi công việc của 2 đứa ổn định thì Linh sẽ gật đầu lấy anh cơ. Nhưng không, sau nửa năm đi làm Linh đã có người mới, anh ta là sếp tổng của công ty, giàu có, đẹp trai còn Hùng chỉ là thằng nhân viên quèn lương 5 triệu. Linh phũ phàng “đá” Hùng và sỉ nhục anh không thiếu 1 câu gì. Hận bạn gái Hùng uất ức lắm, anh muốn trả thù, chơi xấu lại Linh nhưng vẫn chưa nghĩ ra cách gì hay ho.
Thất tình, Hùng đau khổ, chán nản tột cùng. Tối nào anh cũng có mặt ở quán rượu nhậu đến say khướt chủ quán đuổi mới về. Tối nay cũng vậy, anh lại đến quán nhậu và 1h sáng mới dật dẹo về nhà. Càng say Hùng càng tỉnh càng nhớ về Linh da diết và đầy uất hận. Thế rồi đang đi trên đường thì Hùng thấy 1 cô gái mặc áo trắng, đạp xe đạp với mẹt hoa quả đằng sau. Nghĩ cô nàng đi bán hàng đêm về muộn Hùng cười khẩy tới chặn đầu xe.
- Cô em, vào nhà hoang vài làm hiệp với anh. Anh sẽ trả em tiền công em đi bán hoa quả 1 năm, ok?
- Anh muốn tôi đến thế cơ à? Tôi muốn tiền mặt, 50 triệu anh có trả được không? Được thì sáng mai cầm tới nhà tôi ở địa chỉ này thanh toán không thì thôi tôi về.
- 50 triệu hơi chát nhưng anh đang chán đời, cần giải sầu gấp. 50 triệu thì 50 triệu, tiếc gì còn lợn còi. Nào vào đây, lũ đàn bà con gái các em chỉ cần chút tiền là sẵn sàng làm tất cả mọi việc.
Cô em, vào nhà hoang vài làm hiệp với anh (ảnh minh họa)
- Anh bị bạn gái “đá” à, sao mà nói năng hằn học đầy hận thù thế?
- Đừng có chọc vào nỗi đau của anh, em cứ nằm im để anh thỏa mãn đi.
Nói rồi Hùng kéo cô gái bán hoa quả kia vào ngôi nhà bỏ hoang ngay bên đường đè ngửa cô ả ra ân ái điên cuồng để “giải sầu”. Coi cô gái đó là Linh, Hùng ân ái 1 cách tàn bạo, dã man như trút hết hận thù, bực tức bằng việc này mặc cho cô gái kia kêu đau đớn này nọ. Thỏa mãn chán chê đủ các kiểu lạ đời Hùng hất cô gái đó ra cười nham hiểm bảo.
- Em về đi, mai anh sẽ cầm không thiếu 1 xu đến nhà em đền bù đời con gái cho em. Anh hứa danh dự của 1 thằng đàn ông đó.
- Em tin anh, vậy em về đây.
Vẫn còn lâng lâng chuyện vừa rồi cùng với men say của rượu Hùng nằm đó ngủ luôn chẳng thèm về nhà nữa. Sáng hôm sau tỉnh dậy, Hùng về ra lôi hết 50 triệu tiền tiết kiệm bao năm để chuẩn bị cho đám cưới mang tới nhà cô gái bán hoa quả đêm qua anh đã lấy đời con gái đền bù. Nhà cô nàng ở trong ngõ hẻm chật chội, Hùng hỏi thăm mãi mới tìm được và gặp mẹ cô ta.
- Chào bác, bác cho cháu gặp con gái bác được không ạ? Cháu đến trả nợ cô ấy tiền hôm qua cháu có vay nóng cô ấy ạ. – Hùng nói dối.
- Cậu nói sao cơ, cậu vay tiền con gái tôi hôm qua á?
- Vâng, cháu giao hẹn cô ấy là hôm sẽ trả rồi mà.
- Cậu gặp con gái tôi bao giờ, ở đâu?
Video đang HOT
Đêm qua anh đã ngủ với ma hay sao? (ảnh minh họa)
- Dạ, cháu mới gặp cô ấy hôm qua ở đoạn đường vắng nhà khu biệt thự bỏ hoang đó ạ.
- Con gái tôi chết được 2 năm rồi mà. Con bé đi bán hoa quả về muộn bị ô tô đâm chết ngay tại chỗ ở đoạn đường khu nhà biệt thự bỏ hoang đó đấy. Lẽ nào cậu…
- Bác nói cái gì cơ ạ? Con gái bác chết cách đây 2 năm rồi, ở đoạn đường đó sao? Bác không đùa cháu đấy chứ, cháu không gặp ma đó chứ?
- Cậu vào nhà nhìn lên bàn thờ nó rồi sẽ rõ. Mà hôm qua là ngày giỗ của con bé, khổ thân con bé mới có 25 tuổi đầu mà đã chết tức tưởi như thế.
Vào trong nhà Hùng run sợ khi thấy tấm ảnh cô gái trẻ mỉm cười trên bàn thờ đúng là cô gái đêm qua anh đã lôi vào nhà hoang ân ái. Trời ơi, chuyện gì thế này. Đêm qua anh đã ngủ với ma hay sao? Sợ quá Hùng xin phép bác gái đi gặp thầy cúng ngay lập tức.
Cả đêm đó anh sợ đến mức tè cả ra ngoài vì điều rùng rợn mình đã làm đêm qua. Đang run bần bật thì bỗng có tiếng gõ cửa khiến Hùng thót tim sợ hãi mà quát lên.
- Ai đấy?
- Tôi đây, cô gái đã ngủ với anh đêm qua đây?
- Tôi lạy cô, tôi xin cô. Cô sống khôn chết thiêng tha cho tôi, cô muốn gì tôi mua đốt cho cô. Xin cô đừng hành hạ tôi nữa. Cô chết rồi thì để tôi sống yên được không?
- Anh bình tĩnh nghe tôi nói đây. Tôi chưa chết, tôi cần sự giúp đỡ của anh.
- Cô nói dối. Ai cũng nói cô chết được 2 năm rồi, đừng hù dọa tôi nữa.
- Tôi giả chết để lừa mọi người vì tôi muốn trốn khỏi nơi đây cùng người yêu vì ba mẹ cấm cản, thế nhưng anh ta đã bỏ tôi cưới người khác. Sau lần đó tôi không còn mặt mũi nào về nhà và cứ để mọi người coi như mình đã chết.
- Thật chứ? Cô muốn gì ở tôi?
- Anh cứ tới sờ thử vào người tôi sẽ rõ. Tôi muốn anh đưa 50 triệu đó cho bố mẹ tôi, chăm sóc bố mẹ tôi suốt đời này. Giúp tôi được không?
- Ớ, cô còn sống thật à, không phải ma. Vậy mà làm tôi sợ chết khiếp. Tôi sẽ giúp cô nhưng với 1 yêu cầu.
- Yêu cầu gì?
- Cô phải trở về nhà, ba mẹ cô giờ cô độc biết cô còn sống ông bà mừng lắm sẽ tha thứ cho cô thôi.
- Họ không bao giờ chấp nhận được con như tôi đâu.
- Tin tôi đi.
Thở phào nhẹ nhõm vì cô gái bán hoa quả kia không phải là ma, sáng hôm sau tôi đưa cô ta về nhà và giải thích mọi chuyện. Biết tôi gặp và lấy đời con gái của con gái họ, 2 bác đấy giận lắm mà ra 1 yêu sách:
- Tôi chỉ tha thứ và cho con Lê (cô gái bán hoa quả) về nhà trừ khi cậu cưới nó. Cậu đã hãm hiếp nó, cậu phải cưới nó.
- Cháu…cháu…Thôi được rồi, cháu sẽ cưới con gái bác.
Mọi khúc mắc, hiểu lầm và cả nỗi sợ hãi bởi câu chuyện “ngủ với ma” được giải tỏa bằng 1 đám cưới giữa Hùng và Lê. Lấy nhau vì “sự cố” và “bắt đền” nhưng Hùng tặc lưỡi: “Thôi thì mình là đàn ông dám làm dám chịu!” ngờ đâu cuộc sống hôn nhân của 2 người về sau rất hạnh phúc và đầm ấm khiến nhiều người phải ghen tỵ. Còn cô người yêu cũ Linh của Hùng thì sống cảnh chồng ngoại tình, suốt ngày về đánh đập vợ. Thế mới nói, gieo nhân nào thì gặp quả đấy thôi.
Em có dám ký đơn không? Hãy ký nó trước khi đưa cho anh New Kỳ 1
Câu chuyện của chị NoiNhoHaNoi84 khiến nhiều bạn nuối tiếc vì đoạn kết dở dang. Thế nhưng, Một tác giả chieubuon16 đã viết tiếp câu chuyện như một luồng gió mới tiếp nối những tâm sự đang bỏ ngỏ mà nhiều chị em đang muốn bày tỏ. Hi vọng chương 2 sau đây sẽ không làm cho mọi người phải chờ đợi
KỲ 1 "Em có dám ký đơn không? Hãy ký nó trước khi đưa cho anh"
Thành, chồng tôi không tơ tưởng đồng nghiệp nhưng lại dùng dằng với tình cũ mãi không dứt. Trước khi đến với tôi, anh từng kể trong thời gian đi du học đã từng chung sống với cô gái tên Ly. Hai người sống với nhau 4 năm, Ly yêu anh đến mức ngưỡng mộ, làm gì, đi đâu nhất nhất Ly đều hướng về anh. Anh bảo hồi đó, ăn ngủ nghỉ gì Ly cũng bắt anh phải để facetime để cô ấy có thể nhìn thấy anh.
- Yêu thế thì tốt chứ sao, tôi hỏi
- Không. Ban đầu tình yêu ấy làm anh hạnh phúc, nhưng sau thì mệt mỏi, ngột ngạt.
Người bạn chung của tôi với anh kể, thực ra anh định ở lại Úc lập nghiệp, nhưng Ly là con một, gia đình có doanh nghiệp xuất nhập khẩu gỗ, ba mẹ muốn Ly về Việt Nam để sau này thừa kế. Vì anh nên Ly không nỡ quay về, hai người nhùng nhằng mãi cho đến tận lúc ba Ly phải sang tận Sydney để nói chuyện với anh, mời anh về để làm cùng ông, lúc đó anh mới siêu lòng.
Thế nhưng chỉ hai năm sau, việc hợp tác này bất thành khi anh phát hiện ba mẹ Ly xem anh như một con cờ chỉ nhằm mục đích con gái họ về nước. Mâu thuẫn trong công việc, phát hiện tình cảm của mình k được gia đình người yêu vun vén thật sự như họ nói, cộng với sự ỷ lại hoàn toàn của Ly vào anh khiến anh mệt mỏi và ngày chia tay đã đến.
Rồi anh gặp tôi khi tôi với anh làm việc ở hai công ty đối tác. Rồi chúng tôi lấy nhau.
Đến tận khi có con rồi tôi mới biết anh vẫn qua lại với người kia.
Đỉnh điểm là vào ngày mồng một tết vợ chồng tôi về nhà nội, sau khi uống rượu xong, chồng tôi vào buồng nằm nghỉ, khi tôi vào thì thấy tin nhắn facebook hiện lên ngay trên màn hình "Em nhớ anh, nhớ những ngày năm mới ở Sydney", tôi có cảm giác như ai đó đánh mạnh vào gáy mình.
Xâu chuỗi lại sự việc, mỗi lần nhận điện thoại anh đều đi ra góc khuất, rồi không cho tôi đụng đến điện thoại của anh bằng cách thay pass, pass zalo, facebook trước đây công khai giờ cũng bị đổi, linh tính của một người vợ, tôi biết chồng mình có vấn đề nhưng hỏi anh, anh chỉ nhăn nhó: "Tào lao".
Giờ thì bắt tận tay rồi, không giữ được bình tĩnh, tôi ném thẳng chiếc điện thoại vào mặt anh và bảo: "Xem đi, ai nhắn cho anh?".
Chắc có tật giật mình, anh gầm lên: "Mồng một tết đừng có phát điên".
Như cái bờ đất mỏng manh không ngăn được dòng lũ, thế là tôi khóc như mưa, bao nhiêu ấm ức được thể trút ra hết. Mẹ chồng tôi nghe tiếng om sòm chạy vào, sau khi nghe chuyện, bà buông thong một câu: "Nhiền khi mày suy diễn ấy chứ, con Ly đó mẹ biết, nó yếu đuối tình cảm nhưng thằng Thành một khi dứt là dứt. Con mẹ mẹ biết tính. Mà nếu có thì mày xem lại mình sao chứ, vợ để chồng có bồ thì phải nhìn lại mình".
Tôi bị sốc toàn tập vì không nghĩ mẹ chồng tôi, người mà tôi cũng quý mến mà có thể thốt lên lời đó.
Sau này tôi rút ra, đúng là dù con dâu có tốt đến đâu, dù con trai có sai đến đâu thì những người mẹ cũng chỉ bênh con mình mà thôi. Không bao giờ có chuyện họ bênh dâu.
Tối hôm ấy, mặc kệ là mồng một tết, tôi mang con về mẹ dù chồng tôi bảo: "Đừng để mọi người phải xúi quẩy cả năm vì cái thói đồng bóng của em".
Tối đấy tôi về nhà, bỏ con cho mẹ là chui ngay vào phòng, sau khi mẹ cho cháu ăn thì vào phòng tôi. Ban đầu tôi không định kể cho mẹ nghe nhưng cứ thấy bà ngồi ở cạnh giường là nước mắt tôi lại không kìm được. Tôi ôm tay mẹ khóc hù hụ rồi kể cho mẹ nghe tất cả nỗi ấm ức của tôi kể cả những lời mẹ chồng tôi nói.
Mẹ tôi cũng khóc bảo: "Mẹ nuôi con lớn, nuôi ăn học bằng người, không ngờ cũng có ngày này".
Rồi mẹ xuống nói chuyện với bố, đến khi tôi xuống thì thấy bố ngồi trầm ngâm góc nhà, cửa cổng đóng kín vì có lẽ ông không còn muốn tiếp khách khứa vào dịp tết. Tôi thấy ánh mắt của ông đăm đắm.
Có lẽ ông xót con gái!
Sáng hôm sau, tôi xuống nhà chào bố mẹ để về, tôi nghĩ kỹ rồi, cuộc chiến này không nên để bố mẹ tôi phải nhúng vào vì đó là chuyện riêng của tôi. Vả lại, tôi tin mình có đủ bản lĩnh để mang được chồng về và không muốn cha mẹ phiền lòng. Chưa kể, nếu đụng đến xui gia thì chuyện còn lùm xùm hơn nữa. Tôi không muốn vì chúng tôi mà cha mẹ hai bên bất hoà, việc này chưa giải quyết xong lại đến chuyện khác, thế nên tốt nhất tôi phải chủ động thôi.
Trước khi tôi ra khỏi cửa, mẹ tôi mắt đỏ hoe, chỉ có bố cất lời: "Cuộc đời làm cái gì sai cũng có thể làm lại kể cả kết hôn. Thế nên nếu không thể cứu vãn thì bố mẹ ủng hộ con".
Tôi nghe bố nói như vậy tủi thân nước mắt như mưa nhưng không dám khóc lớn tiếng vì sợ mấy ngày tết làm bận lòng cha mẹ, làm hàng xóm tò mò, không hay.
Hạnh phúc của tôi, tình cảm cha con của con tôi đang chờ cách giải quyết của tôi.
Tôi phải về nhà thôi.
Theo Afamily
Phải lòng cô gái bán hoa, chồng bỏ vợ ngay giữa thai kỳ Em đang rất sốc và thấy mình chới với, không còn biết phải bấu víu vào đâu để có thể vượt qua tình cảnh này. Em muốn về ngay với mẹ, đó là việc chắc chắn phải làm vì anh ấy cũng đòi bỏ em, nhưng bố mẹ Vợ chồng em cưới nhau đến 3 năm không có con. Cơ thể em yếu...